← Quay lại trang sách

Chương 1147 Ra Bí Cảnh

Từng con cự long nối đuôi nhau thua cuộc, cuối cùng bên trong lôi đài trống rỗng chỉ còn lại sáu thân ảnh đang chiến đấu.

Uỳnh! Kim sắc Như Lai Thần Chưởng hung hăng đánh lên người Phong Long Long Việt, Phong Long Long Việt rên rỉ một cái, trực tiếp bị đập gãy gân cốt.

Câu Hồn Xiềng xích của Ninh Khuyết đâm lên người Hỏa Long Long Hồng làm nó bay lên nện thằng vào lá chắn lôi đài.

Thạch Hạo cầm Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao đâm ra sau lưng, Ngân Long Long Qua đột ngột xuất hiện ở phía sau, lồng ngực vừa vặn nghênh tiếp nhát đâm của Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao, uỳnh! Một đạo gợn sóng khuếch tán.

Phụt!

Ngân Long Long Qua phun ra một ngụm máu tươi, tóc bạc bay múa tán loạn, chật vật bay ngược trở về.

Bạch Hiểu Thuần, Ninh Khuyết, Thạch Hạo đồng thời dựa lưng vào nhau. Cửu Xỉ Đinh Ba, Câu Hồn Xiềng xích, Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao đem đối thủ hoàn toàn đè chết rơi xuống phía dưới.

Thần lực bùng nổ giống như hỏa diễm thiên thạch đang thiêu đốt, hướng phía lôi đài đập xuống.

Long Kình sốt ruột nổi giận kêu:

- Dừng tay cho ta! Bùm! Lôi đài nháy mắt tan thành vô số những mảnh vỡ to nhỏ bắn tung tóe khắp nơi.

Hạo Thiên đại đế, Như Lai phật tổ, Phong Đô đại đế đứng bên trong phế tích, cuồng bạo thần lực uy áp chư thiên, giống như khủng bố Thần Ma viễn cổ thức tỉnh.

Long Kình đỏ mắt, ánh mắt tràn ngập sát ý nhìn ba người Thạch Hạo, gần từng chữ:

- Ta kêu các ngươi dừng tay, không nghe thấy sao?

Thạch Hạo hừ một tiếng, quẹt mũi bay về sau lưng Lý Bình An, khôi phụt lại thành dáng vẻ mặc đạo bảo.

Lý Bình An nhỏ giọng nói:

- Các ngươi sơ tán chúng thần chung quanh đi!

Triệu Hân Duyệt nhíu mày nói:

- Ngươi sợ hắn sẽ đích thân xuất thủ?

Lý Bình An nhẹ gật đầu, nói:

- Một khi cự long điên lên thì cái gì chúng cũng làm được.

Triệu Hân Duyệt gật đầu dẫn chúng thân Hồng Hoang bay về nơi xa, đông đảo thần linh trong hư không nhao nhao lui lại, trực tiếp rút lui đến vạn dặm bên ngoài. Bên ngoài cửa tử kim sắc, giữa hư không tĩnh mịch chỉ còn lại Long Kình chí tôn, Đạo Chủ Lý Bình An, cùng hàng ngàn mảnh vỡ lôi đài, bầu không khí túc sát càng thêm ngưng trọng.

Uỳnh! Trong cửa đột nhiên bay ra từng bóng người, đầu tiên là thánh đường Giáo Hoàng cùng thánh nữ và thánh đường cường giả, chỉ là lúc này mỗi người đều rất chật vật.

Ngay sau đó Hắc Ám thần điện điện chủ cũng bay ra từ đó, giờ phút này chỉ còn lại hắn cùng hai người đại trưởng lão. Thái Thải Thần tộc, cuồng bạo thú tộc cũng bay ra từ đó, mỗi trận doanh đều có hao tổn.

Nghịch Thiên chí tôn Ngao Minh đi ra cùng một nam tử áo đỏ tuấn mỹ, nam tử mặc vũ y, trên trán có một đạo hỏa diễm thần văn.

Sau lưng họ là Bạo Dương đại đế, Kiếm chủ, Hỏa Hoàng chí tôn, tiếp theo nữa là tam phương thế lực cường giả, sắc mặt mỗi người đều mang vẻ vui mừng khó che giấu.

Tuấn mỹ nam tử nhìn thấy Long Kình đứng trước thần vị, sắc mặt đột nhiên biến đổi, Long Kình vậy mà còn ở đây!

Nghịch Thiên chí tôn nắm Đồ Long bảo đao dùng sức lay động, bảo đao chấn động rồi tử kim sắc cột sáng cũng phịch một tiếng vỡ nát, biến mất trong vòng xoáy vặn vẹo giữa hư không.

Ngao Minh dẫn mọi người bay đến trước mặt Lý Bình An, hai tay dâng Đồ Long bảo đao đưa ra nói:

- Đa tạ Đạo Chủ cho mượn đao!

Lý Bình An tay phất tay thu hồi Đồ Long bảo đao, nhìn về phía vũ y tuấn mỹ nam tử nói:

- Vị này chính là Yêu Hoàng chí tôn Hỏa Phượng Thừa Tuyên của kỷ nguyên trước nhỉ?

Ngao Minh gật đầu nói:

- Đúng vậy.

Ánh mắt ảm đạm nói:

- Cuối cùng cũng chỉ có hắn lấy Phượng Hoàng tộc bí pháp Phượng Hoàng Niết Bàn tránh thoát một kiếp.

Long Kình nhìn Lý Bình An cười lạnh nói:

- Nguyên lai là ngươi cướp đoạt Tiên Thiên Thân Khí Đồ Long bảo đao của bản Thần Vương.

Lý Bình An không kiêu ngạo không tự tỉ nói:

- Đồ Long bảo đao là bần đạo đoạt được từ trong tay Hoàng Kim Long Thần, không biết là của cư sĩ.