Chương 1148 Gọi Người
Long Kình đột nhiên cười ha ha nói:
- Lúc đầu ta còn nghĩ phải chờ đến chư thần chỉ chiến mới có thể hạ thủ chém chết ngươi nhưng hiện tại không cần chờ nữa rồi.
Mặc dù chúa tể có lệnh Thần Vương hạ giới không được xuất thủ nhưng ngươi lại tranh đoạt thần khí của ta, dù ta có giết ngươi cũng có thể biện bạch.
Bầu không khí lập tức trở nên lạnh lẽo, sát ý tràn ngập, tất cả chúng thần đều nhìn về phía Lý Bình An. Từng tên chư thần phương Tây như cười trên nỗi đau của người khác, chúng thần Thần hệ phương Đông thì biến sắc.
Hỏa Phượng La Tuyên trịnh trọng nói:
- Hiện tại chúng ta liên thủ liệu có thể khống chế hắn?
Ngao Minh khẽ lắc đầu nói:
- Không được, chúng ta ngủ say một kỷ nguyên, hắn tu luyện một kỷ nguyên, chênh lệch thực lực như đất với trời.
- Các ngươi đều đi hết đi!
Lý Bình An ung dung nói.
Ngao Minh quả quyết nói:
- Không thể được! Tất cả chuyện này do ta mà ra, dù cho phải chết ta cũng phải cùng chiến đấu với ngài.
Kiếm chủ bình thản nói:
- Trước đó ta chém ngài một kiếm, bây giờ coi như đền bù, từ đây không ai nợ ai.
Bạo Dương đại đế cười ha hả nói:
- Khó có được cơ hội giao thủ với Thần Vương, trẫm đương nhiên không bỏ qua được. Dù chết cũng phải chết sao cho oanh liệt.
Ánh mắt Thừa Tuyên lóe lên một đạo sát ý, nói:
- Trận chiến năm đó, công tiếc thiên cổ, hôm nay coi như tiếp tục vậy.
Lý Bình An tức giận nói:
- Chiến cái gì chứ? Ta không có ý định giao chiến với Thần Vương đỉnh phong, bần đạo đâu có ngốc!
Hắn ghét bỏ xua tay:
- Đi hết đi! Cứ đứng xa bần đạo mà xem cuộc chiến.
Ngao Minh động dung, kích động nói:
- Đạo Chủ, chẳng lẽ lão nhân gia đến?
Lý Bình An nhẹ gật đầu.
- ĐI Ngao Minh lập tức quay người bay về nơi xa.
Những người còn lại thấy vậy, do dự một chút cũng đuổi theo.
Hỏa Phượng Thừa Tuyên truyền âm hỏi:
"Người ngươi nói là ai?"
Ngao Minh kích động truyền âm:
"Đại thần Viễn cổ Hồng Hoang, Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không!"
Hỏa Phượng Thừa Tuyên nghi hoặc nói:
"Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không, hậu bối mới nổi thế kỷ sau sao?"
Ị?
"Hắn là đại thân Hồng Hoang còn xưa hơn chúng ta nữa Long Kình cười lạnh nói:
- Đạo Chủ, hình như Thần hệ phương Đông đã từ bỏ ngươi rồi thì phải.
Lý Bình An cười nói:
- Chỉ là bọn hắn tin tưởng ta.
Long Kình cười nhạo, trong mắt hiện lên hàn ý. Hắn chỉ tay về phía Lý Bình An, ngàn vạn hư không ngưng kết trong nhát mắt.
Thần hệ phương Đông đang rời đi cùng chư thần phương Tây đang ở lại cũng bị đông cứng, không ai động đậy được.
Long Kình nhìn Lý Bình An đầy khinh thường:
- Ta muốn giết ngươi thì chỉ cần phất tay một cái, chẳng khó khăn gì cả.
Hai mắt Lý Bình An lóe sáng, ba ngàn pháp tắc tràn ngập, hư không tiếp tục lưu động, đại đạo hư không quanh người cùng vang lên nở rộ từng đóa kim hoa, hư không đang ngưng kết lập tức bị mở ra.
Ánh mắt Long Kình trở nên kinh hãi, đây là lực lượng chưởng khống thiên địa chỉ có căn nguyên thần mới có thể làm được, sao hắn có thể?
Lý Bình An xoay người thi lễ, lớn tiếng nói:
- Cho mời Tề Thiên Đại Thánh hàng yêu trừ ma!
Trên đỉnh đầu Lý Bình An xuất hiện ra một vòng tròn, thông qua vòng tròn có thể thấy một tòa sơn phong tú mỹ, sơn phong có thác nước đổ ào, chim hót hoa nở. Bỗng có một vệt sáng xuyên qua thác nước vọt thẳng về phía Long Kình.
Long Kình giương trảo tiếp chiêu nổ ra tiếng vang lớn, gợn sóng kim sắc càn quét ngàn dặm hư không. Trừ Lý Bình An ra thì ai cũng bị tung bay trọng thương dưới một kích đó.