← Quay lại trang sách

Chương 1150 Lão Tôn Chờ

Bên trong hắc ám cuồn cuộn, Long Kình phẫn nộ kêu:

- Thần Hệ Hồng Hoang, dám can đảm xuống hạ giới quấy nhiễu vô tận hư không, các ngươi không sợ chúa tể sẽ xóa sổ các ngươi à?

Tôn Ngộ Không sững sờ, cười ha ha:

- Xóa sổ Hồng Hoang? Lão Tôn ta ngồi ở Hồng Hoang chống mắt chờ.

Bùm! Thiên thạch vỡ nát giữa hư không, Tôn Ngộ Không xông ra từ bên trong hóa thành một vệt kim quang xẹt qua hư không vọt về phía mây đen, nháy mắt đã xông vào bên trong.

Âm thanh chiến đấu truyền ra từ mây đen, hắc quang cuộn trào trong hư không vô tận.. Một lát sau có một vệt sáng phóng ra từ bên trong hắc khí, ngay sau đó là liên tiếp vô số vệt sáng được bắn ra giống như con nhím đang giương lông chiếu sáng vô tận hư không.

Bang!

Bang!

Bang!

Tiếng va đập, tiếng rống giận dữ liên tiếp vang lên.

Trong đại chiến, mây đen vô tận nhanh chóng bị kim quang trừ khử hết. Không lâu sau đó liền hiện ra cảnh tượng bên trong, Thần Hầu chiến thần mặc giáp cao vạn mét đang vung vẩy gậy sắt đấu với Hắc long. Mỗi đòn đánh đều tỏa ra kim quang lấp lánh, Hắc long liên tiếp bị đánh lùi về sau.

- Khặc khặc! Đã quá, đã quá! Ăn một gậy của lão Tôn đây!

Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không nhảy lên rồi đập Kim Cô Bổng to như trụ trời đánh xuống.

Hắc long ngẩng đầu phun ra một hơi long tức. Oành! Kim Cô Bổng va chạm với long tức tạo ra nham tương hỏa diễm càn quét hư không, vô tận hư không nháy mắt vỡ nát, cả hai đánh nhau trong hư không loạn lưu.

Long tức thần hỏa tan dần, hư không vỡ vụn nhanh chóng co lại, hết thảy khôi phục lại bình thường.

Nhưng đông đảo thần linh trong hư không chẳng thể nào bình tĩnh lại nữa dù sớm đã nghe nói Hồng Hoang có Thần Vương.

Dù lần trước diệt sát Hoàng Kim long thần chính là Hồng Hoang thỉnh Thần Vương xuất thủ, nhưng thời điểm tận mắt chứng kiến vẫn thật sự khó tin và rất chấn động. Thần Vương Hồng Hoang vậy mà lại cường đại quá, Thần Vương từ Vĩnh Hằng Thần Giới hạ trần mà cũng bị đánh tơi tả.

Sao Hồng Hoang lại có Thần Vương? Sao bọn hắn có thể nhờ Thần Vương xuất thủ? Thần Hệ Hồng Hoang đến cùng có lai lịch gì? Trong lòng ai nấy điều có vô vàn câu hỏi.

Quang Minh thánh đường, Hắc Ám thần điện, Thái Thản Thần tộc, cuồng bạo Thú tộc và chư thần cầm đầu phương Tây đều trở nên khó coi, trong lòng là sợ hãi bất an. Chư thần chi chiến sắp giáng xuống rồi, Thần Hệ Hồng Hoang có Thần Vương tọa trấn mà không chỉ là có một người, vậy chả lẽ Thần hệ phương Tây chắc chắn phải thua rồi sao?!

Trái ngược với họ, đám người Thần hệ phương Đông ai cũng đang vui mừng như điên. Giờ họ có Nghịch Thiên chí tôn Ngao Minh, viễn cổ yêu hoàng Hỏa Phượng Thừa Tuyên. Thực lực các cao thủ hàng đầu đã không kém gì Thần hệ phương Tây, lại còn thêm Hồng Hoang, đến chư thần chỉ chiến chắc chắn đủ để nghiền ép Thần hệ phương Tây.

Oành! Hư không xa xôi đột nhiên vỡ vụn, một cây gậy lấp lánh kim quang xông ra từ hư không, tùy ý vung xuống để lại một vết rách sâu giữa hư không, Kim Cô Bổng lóe lên rồi biến mất.

Oành! Trên đỉnh đầu chúng thần đột nhiên xuất hiện một long trảo đen nhánh, uy áp kinh khủng làm chúng thần giật mình chạy tứ tung, long trảo lóe lên rồi biến mất.

Trong vô tận hư không thỉnh thoảng phát sinh vỡ vụn, lộ ra một long trảo từ trong trận chiến, vừa có động tĩnh thì tất cả chúng thần đều hoảng sợ chạy tứ tung.

Hư không vỡ nát, một bãi long huyết ám hắc sắc rơi xuống từ hư không tan vỡ tản ra khí tức kinh khủng, hư không xung quanh long huyết đều vặn vẹo.

Tất cả chúng thần nhìn về bãi long huyết đó bằng ánh nhìn tham lam, đó là tinh huyết của Thần Vương, nếu luyện hóa sẽ có khả năng hiểu ra được phần nào huyền bí của Thần Vương.

Gào! Một tiếng long ngâm giận dữ vang lên, đầu rồng ám sắc to lớn xông ra từ trong không gian mở miệng nuốt lấy long huyết vào rồi vội vàng bỏ chạy vào sâu trong hư không.

Trên người cự long vết thương chằng chịt, long lân vỡ vụn, chân trước bị bẻ, hai cặp sừng sắc như kiếm cũng gãy đôi lộ ra mảnh xương trắng dữ tợn.