← Quay lại trang sách

Chương 1201 Liên Trảm Thân Vương

Bên trong Chư Thiên Tinh Đấu Đại Trận, một nữ tử tóc dài mặc vây dài hoa lệ đạo bước trong đó, phàm là nơi nàng đi qua, đều sẽ mang theo một làn gió thơm, làn gió thơm lướt đến đâu, sao trời hay tinh hà đều yên lặng hóa thành bột phấn rồi tiêu tán.

Bên cạnh nữ tử đột nhiên hiển hiện bảy viên Thái Cổ Tinh Thần lấp lánh, Thái Cổ hóa kiếm chém về phía nữ tử.

Nữ tử mỉm cười, quanh thân tạo ra từng luồng gió xoáy, thoạt nhìn thường thường không có gì lạ, nhưng tất cả lực lượng chung quanh đều bị gió xoáy hấp thu.

Thất Tinh Thần Kiếm chém xuống. Oanh! Đông đảo gió xoáy liên tiếp sụp đổ dưới Thất Tinh Thần Kiếm, nữ tử sắc mặt đại biến, thân thể nháy mắt hóa thành một làn gió nhẹ, Thần Kiếm khẽ quát qua, nơi xa mấy ngôi sao trời ầm vang nổ nát vụn.

Làn gió tụ lại ở phía xa, ngưng thành thân hình nữ tử, trên tay nàng ứa máu tươi, tỏa ra mùi thơm ngát.

Nữ tử vừa kinh vừa sợ, quát chói tai:

- Là ai, đi ra cho ta! Lý Bình An nắm theo Thất Tinh Thần Kiếm đi ra từ trong hư không.

Nữ tử đánh giá Lý Bình An, ngưng trọng nói:

- Vậy mà có thể thương tổn được ta, bốn vị Đốc Chiến Thần Vương cũng là do ngươi giết?! Hẳn là ngươi đang khuấy gió nổi mưa ở hạ giới hư không!

Lý Bình An thi lễ nói:

- Đạo Môn Đạo Chủ Lý Bình An.

Nữ tử đưa ra một bàn tay, trong lòng bàn tay bốc lên một cơn lốc nhỏ, nàng tiện tay ném đi, lốc nhỏ đón gió biến lớn, hô! Hô! Hô, dường như toàn bộ chung quanh đều bị lốc lớn càn quét, thân ảnh nữ tử cũng biến mất trong cuồng phong.

Lý Bình An ngưng mắt nhìn, hắn đón cuồng phong không lùi một bước, tóc dài tùy ý bay lên, Thất Tinh Thần Kiếm trong tay đột nhiên xẹt theo một độ cung, keng, trong hư không vang lên âm thanh va chạm, Phong chỉ Pháp Tắc bị chém đứt, cuồng phong nháy mắt biến mất.

Nữ tử từ trong hư không lảo đảo ngã ra, hai mắt khó có thể tin nhìn Lý Bình An, thì thầm:

- Bản nguyên chi lực, Bản Nguyên Thần Chủ ngươi là Bản Nguyên Thần Chủ!

Nàng kinh sợ quát to một tiếng:

- Không có khả năng, sao hạ giới lại tổn tại Bản Nguyên Thần Chủ?!

Thanh âm im bặt, trên trán xuất hiện một đường tơ máu, tơ máu càng ngày càng dài, một đạo kiếm khí kinh khủng từ trong có thể nữ tử bộc phát, phốc, nhục thân nữ tử bị hủy diệt trong kiếm khí, một viên Thần Cách óng ánh lấp lánh giữa hư không.

Lý Bình An phóng tới một bước, nháy mắt biến mất khỏi nơi này.

Tại một biển lửa trong một ngôi sao trời, đột nhiên bay ra một đóa hỏa diễm nho nhỏ, hỏa diễm không đáng chú ý đó rơi vào trong biển lửa, giống như lửa vào dầu nóng mà nhanh chóng khuếch trương, cắn nuốt cả biển lửa hầu như không còn, cuối cùng chỉ còn lại âm thanh kinh sợ vang vọng hư không:

- Bản Nguyên Thần Chủ.

Triệu Hân Duyệt nghi hoặc hỏi:

- Đối kháng Thâm Uyên là có ý gì?

Tất cả Tiên Thần cũng đều nhìn về phía Lý Bình An, trong lòng có suy đoán, ánh mắt mang theo bất an mơ hồ.

Lý Bình An nói:

- Cũng nên để các ngươi biết.

Ba năm trước đây, Phần Thiên Khổng Tước cùng Mạnh Hạo Nhiên từ Thâm Uyên trở về mang theo một tin tức, Thâm Uyên đang chuẩn bị khởi xướng một trận chiến tranh thật lớn, mà đối tượng rất có thể chính là vô tận hư không của chúng ta.

- Cái gì?

- Thâm Uyên muốn xâm lấn!

Đám người vô thức hô lên kinh hoảng.

Đối với vô tận hư không mà nói, dù là Vĩnh Hằng Thần giới hay Thâm Uyên thì đều là hạng quái vật không thể đụng tới, mà uy hiếp của Thâm Uyên còn lớn hơn Vĩnh Hằng Thần giới rất nhiều.

Nếu như nói Vĩnh Hằng Thần giới chủ trì Chư Thần Chi Chiến, còn cho mọi người giữ lại chút hi vọng sống, thì thầm Uyên xâm lấn chỉ có thể là vô hạn hủy diệt, không còn khả năng nào khác.

Lý Bình An chỉ tay một cái, Hồng Hoang Thiên Giới phát ra một tiếng oanh minh, một đại môn màu u lam xuất hiện giữa không trung, phía trên đại môn viết ba chữ Thời Không Môn.

Tất cả mọi người trong Tam Thanh Quan đều nhìn về phía Thiên Giới, lấy nhãn lực của mọi người đều có thể tùy tiện nhìn thấu hai tầng vách chắn, thấy được Thời Không Môn vừa xuất hiện.