← Quay lại trang sách

Chương 1257 Ác Thi Xuất Hiện

Ngọc Đỉnh Chân Nhân không nói một lời, thân ảnh nháy mắt cử động, giống như một đạo kinh hồng đảo qua.

Oanh! Ngọc Thanh tiên quang nở rộ, hai người đồng thời xông ra xa cả ngàn vạn dặm, tiến vào trong một địa vực hoàn toàn tĩnh mịch.

- Đáng ghét!

Oanh! Lửa giận cuồng bạo thiêu đốt, bao phủ lấy Phẫn nộ Ma Chủ, trong tay hắn xuất hiện một thanh Lang Nha Bổng ngang nhiên đánh về phía Ngọc Đỉnh Chân Nhân.

Bang! Trảm Tiên Kiếm ra khỏi vỏ, một kiếm đâm ra vô cùng thường thường, không có gì lạ, nhưng bên trong Thâm Uyên lại vang lên tiếng ngâm xướng Tuyệt! Tuyệt! Tuyệt! Là tuyệt Đại Đạo? Tuyệt sự sống? Hay tuyệt đường lui?

Đây là Tuyệt Tiên Kiếm kiếm ý mà Ngọc Đỉnh Chân Nhân lĩnh hội được. Một khi bị hãm sâu trong Tuyệt Tiên Kiếm kiếm ý, thì chẳng khác nào hãm sâu trong tuyệt vực, như thú bị nhốt trong lồng.

Sau một lát, một đạo kiếm quang đảo qua, có máu tươi văng lên.

Phẫn nộ Ma Chủ luống cuống tay chân chống đỡ, phẫn nộ gầm rú hỏi:

- Các ngươi đang chờ cái gì? Xuất thủ nhanh lên!

Năm tôn Ma Chủ còn lại vừa định hành động, một cỗ khí tức cường đại lập tức khóa chặt năm người, cả năm người lập tức đứng yên, không dám tùy tiện cử động.

Bang! Trường kiếm lạnh lẽo xẹt ngang Lang Nha Bổng, Ngọc Thanh tiên quang áp chế Thâm Uyên ma lực, bịch một tiếng đánh bay Phẫn nộ Ma Chủ, hắn trượt dài trong Thâm Uyên cả trăm dặm.

Phẫn nộ Ma Chủ lảo đảo lui lại. Hắn phẫn nộ ngẩng đầu, ánh mắt đồ như máu nhìn thân ảnh nhỏ bé ở phía xa. Thật đáng ghét! Dù là Vĩnh Hằng Thần giới Thần Chủ cũng không thể khiến ta chật vật như vậy, rốt cuộc lão đầu này là ai?

Ngọc Đỉnh Chân Nhân thần sắc đạm mạc nhìn Phẫn nộ Ma Chủ, lưng đeo Trảm Tiên Kiếm, thân ảnh lướt về phía Phẫn nộ Ma Chủ.

- Đáng ghét! Giết cho ta!

Phẫn nộ Ma Chủ tức giận gầm lên một tiếng, cặp sừng trên đầu đột nhiên tróc ra, cả hai xoay tròn phóng tới Ngọc Đỉnh Chân Nhân, Phẫn nộ Ma Chủ theo sát phía sau.

Cặp sừng một trái một phải giống như hai đạo tử quang, xoay tròn ám sát về phía Ngọc Đỉnh Chân Nhân.

Ngọc Đỉnh Chân Nhân nháy mắt xoay người, động tác nhanh đến mức như thể một người phân thành hai, hai Ngọc Đỉnh Chân Nhân đồng thời xuất hiện trước trái phải tử quang, chia ra xuất kiếm, bang bang, cặp sừng hung thần lập tức bị đánh bay.

Một thanh Lang Nha Bổng cuồng bạo bất chợt xuất hiện bên trái đỉnh đầu Ngọc Đỉnh Chân Nhân, ngang nhiên đập xuống. Ngọc Đỉnh Chân Nhân lập tức vung kiếm đón đỡ. Phanh! Lang Nha Bổng nện lên trên Trảm Tiên Kiếm, một đạo hắc sắc gợn sóng càn quét chung quanh, uy lực khủng bố khiến Thâm Uyên hư không đều sụp đổ, Ngọc Đỉnh Chân Nhân mượn lực lui về sau.

Ánh mắt Phẫn nộ Ma Chủ sáng lên đầy kích động. Lui! Lão ta lui rồi! Lão đầu đáng ghét này đã bị ta đánh lui!

- Ngao ôI Phẫn nộ Ma Chủ hưng phấn hét lớn một tiếng, tràn ngập ý chí tất thắng xông tới chỗ Ngọc Đỉnh Chân Nhân, cặp sừng dài nhọn theo sát hai bên trái phải, điên cuồng tập sát Ngọc Đỉnh Chân Nhân.

Ngọc Đỉnh Chân Nhân đột nhiên mở miệng nói:

- Đạo hữu, mời hiện thân!

Trên đỉnh đầu nở ra một đóa Liên Hoa, một hắc y đạo nhân nhảy ra từ trong Liên Hoa, tướng mạo thập phần tương tự Ngọc Đỉnh Chân Nhân, chỉ là khuôn mặt rất lạnh lùng, tràn đầy ác ý.

Phẫn nộ Ma Chủ đang xông tới đột ngột ngừng lại, trợn to mắt nhìn hai Ngọc Đỉnh Chân Nhân trước mặt mình, một người còn đánh không lại, sao giờ còn xuất hiện thêm một người nữa?

Ngọc Đỉnh Chân Nhân mở miệng nói:

- Hai cái sừng dài này giao cho đạo hữu.

Hắc ám Ngọc Đỉnh Chân Nhân khinh thường nói:

- Chỉ như thế?

- Có thể chứ?

- Được thôi!

Hắc ám Ngọc Đỉnh Chân Nhân đột nhiên bắn ra, phi lên vung ra một kiếm, kiếm quang bén nhọt khẽ quét tới, hai cái sừng dài lập tức bị một kiếm chém bay.

Con ngươi Phẫn nộ Ma Chủ co rụt lại, cái tên hắc y này còn khó đối phó hơn cả người trước, liền quay người bay thẳng đi, thân ảnh nháy mắt biến mất khỏi Thâm Uyên.

Ngọc Đỉnh Chân Nhân búng ngón tay một cái, Tuyệt Tiên kiếm ý từ đầu ngón tay trút xuống như một cơn lũ, hóa thành từng thanh Tuyệt Tiên Kiếm trong suốt vụt về nơi xa.

Oanh! Vô số đạo kiếm ý vô hình đâm vào trong hư không, tiếng gầm giận dữ vang lên, Phẫn nộ Ma Chủ lập tức bị bức ra khỏi hư không.