← Quay lại trang sách

Q1 - Chương: 246 Men say vừa tỉnh, đại án phát sinh. (1)

Soái Lãng say rồi, hôm nay uống quá khá năng của y, mặc dù nói chuyện vẫn rành rọt đấy nhưng hai mắt mơ hồ, dưới ánh đèn đủ màu loáng thoáng nhìn Phương Hủy Đình đứng đó, tựa hồ trùng hợp hình ảnh nào đó trong đầu, muốn nhìn cho rõ, nhắm mắt lại lắc mạnh đầu, khi mở mắt ra tới gần một chút nhìn rõ hơn, kết quả hết sức thất vong.

Không phải cô ấy.

Tất nhiên là không phải, Phương Hủy Đình thấy Soái Lãng sán tới gần thì ghét bỏ đẩy mạnh một cái: “Tránh xa tôi ra, mồm đầy mùi rượu, kinh chết đi được.”

“Cứ như cô không uống vậy... Được rồi, chuyện tiếp theo dựa vào các cô, xong phần của tôi rồi, tôi đi đây... À không đúng, tôi đi kiểu gì, phải đưa tôi về chứ...” Soái Lãng nhầm người, đã say lại càng say, chỉ muốn về ngủ một giấc, biết đâu mở mắt ra lại thấy cô ấy, giống như lần đó.

“Đi đi, Tiểu Mộc đỗ xe trong ngõ đợi anh đấy …” Phương Hủy Đình chỉ hướng đi trước.

Soái Lãng đi chẳng vững, thi thoảng chệch hướng, còn ợ hơi rượu, loạng chà loạng choạng tới được chỗ đỗ xen, tựa hồ có vẻ mệt, ôm lấy cái cây nghỉ, miệng lẩm bẩm gì đó.

Phương Hủy Đình nhìn bộ dạng ngốc nghếch đáng yêu của y, cười nói: “Hôm nay biểu hiện không tệ... Anh diễn cứ như thật vậy.”

“Đương nhiên, nếu không thì tôi lãng phí mấy năm lăn lộn giang hồ à... Thực ra tôi có chút không đành lòng, làm thế này đập vỡ bát cơm của người ta.”

“Bọn họ làm chuyện phạm pháp, đó là tội họ đáng nhận.”

“Đừng nói luật pháp, tội phạm với tôi... Con người phạm tội là thứ bệnh của xã hội, xã hội có trách nhiệm với con người lớn hơn con người với xã hội, nếu lừa đảo hoành hành khắp nơi thì đó nhất định là trách nhiệm của xã hội...nếu cô sống cuộc đời không tiền, không thân phận, cũng không có nhà ở... Ở cái thời này dù cô có làm gì cũng không phải trách nhiệm của cô.” Soái Lãng say khướt, ai ngờ nói càng tỉnh càng sâu sắc.

Phương Hủy Đình cau mày phản bác: “Thế sao anh còn giúp chúng tôi lôi ra đám đồng phạm này... Anh thông cảm với họ như vậy mà, tôi chẳng hiểu anh, anh làm thế vì cái gì?”

“Vì...” Soái Lãng đứng thẳng lên, mắt nhìn về phía vô định nào đó, lẩm bẩm: “Vì một cô gái.”

Phương Hủy Đình biết y say rồi, tranh thủ hỏi: “Ai thế?”

“Một cô gái xinh đẹp, tôi thích cô ấy … Cô ấy ở trong lòng tôi chính là... A, không nói cho cô biết...” Soái Lãng say lắm rồi nhưng tựa hồ trong tiềm thức vẫn có thứ gì đó cản lại, y không nói ra loạng choạng bỏ đi.

Phương Hủy Đình vội vàng đi theo, trong lòng gần như coi cô gái mà Soái Lãng nói là mình, đối với phương thức bày tỏ khác biệt này, cô cũng không phản cảm.

Cách đó một km, Tiểu Mộc đợi trong xe hơn hai tiếng chạy ra đỡ Soái Lãng về xe, lòng ghen tỵ vô cùng, người ta có mỹ nhân bồi tiếp, ăn uống no say, còn mình nước khoáng bánh mì ăn tới đau dạ dày, giữa người với người sao khác xa nhau như thế?

……….. …….. ……

Khi Soái Lãng uống say được đưa về nhà thì một tấm lưới lớn âm thầm giăng ra, kỳ thực giao dịch, mời cơm gì đó đều là giả, đối với tổ công tác vất vả mười mấy ngày không có thu hoạch gì đã nóng lòng truy cho cùng manh mối này rồi...

Sa lưới trước tiên là Ngũ Hoa, chẳng đợi tổ công tác ra tay thì tên này đã rơi vào tay cảnh sát giao thông rồi, xem ra cũng là loại ngông nghênh lắm, xuống xe cãi nhau với cảnh sát giao thông giữa phố.

Chẳng cần kiểm tra nồng độ còn cũng biết vượt xa tiêu chuẩn cho phép, CSGT bắt luôn cả người lẫn xe, mang về đại đội CSGT số ba, xác nhận thân phận là Ngũ Hoa Đông, cho vào buồng tạm giam. Nửa tiếng sau người tổ công tác tới tiếp nhận, kiểm tra xe phát hiện số tang vật đầu tiên, hơn 40 tấm thẻ ngân hàng.

Bắt hay không bắt, bắt thế nào, tổ công tác vẫn còn chần chừ, dù sao tổ thực địa của cảnh sát hình sự điều tra không kết quả, nếu để hai nhân viên ngoại vi như Phương Hủy Đình và Mộc Đường Duy moi ra được manh mối trọng đại, bên hình sự không phải bẽ mặt hay sao?

Phó chính ủy Đồng phụ trách chỉ huy cũng do dự, kế hoạch ban đầu là ngầm điều tra tìm hành vi phạm pháp, sau đó triệu tập chính thức, không ngờ đột ngột xuất hiện số thẻ ngân hàng này, làm phó chính ủy Đồng ra lệnh: Không đợi nữa, khống chế người trước.

Nếu muốn khống chế thì phải có cớ, số thẻ ngân hàng trong xe của Ngũ Hoa đúng là tặng cho trinh sát viên một cái gối ngủ đúng lúc.

11 giờ, trinh sát viên gõ cửa một tiểu viện ở sâu trong ngõ Nam Trấn, ra mở cửa là một phụ nữ, trinh sát viên lúc này chưa biết tên tuổi thật của "Lão Ngoại", tìm cảnh sát khu vực tra không kịp. Đi vào đem tướng mạo đặc trưng ra hỏi chủ hộ, biết được hắn họ Từ tên Dự Sinh, trực tiếp nói: “Đúng người rồi, chúng tôi tìm Từ Dụ Sinh, căn cứ vào lời khai của nghi phạm Ngũ Hướng Đông, Từ Dụ Sinh liên quan tới vụ án lừa đảo, chúng tôi sẽ đưa người đi.”

Thực ra chẳng cần tốn công thế, ở đất nước mà chưa thể tính là có không khí pháp chế này, chỉ vài trinh sát viên là đủ dọa người rồi. Thấy người phụ nữ kia sắc mặt không đúng là liền xông vào phòng bắt người, Từ Dụ Sinh đang ngáy khò khò, trên bàn còn đống thẻ ngân hàng, có lẽ là trước khi ngủ mang ra đếm để mai giao dịch, thế là đỡ luôn công lục soát.

Hai nghi phạm ôm mộng phát tài này đoán chừng không coi bán thẻ ngân hàng là chuyện phạm pháp.

Chừng 1 giờ sáng, chỉ còn lại hai nghi phạm mất dấu cũng đã được định vị lại, trinh sát viên mò tới một tòa nhà ở khu thương mại phía bắc thành phố, được bảo an giúp đỡ, đi lên tầng sáu.

Đây là nghi phạm số 4, chính là Đậu Nha Đậu Học Văn, kỳ quái là sau khi lên taxi đi qua chợ đêm thì hắn thoát khỏi theo dõi, tín hiệu cũng biến mất. Từ Dụ Sinh cũng không biết nơi ở của người này.

Trực giác của trinh sát viên thì người tướng mạo càng không có gì đáng nói vấn đề càng lớn. Khi bảo an mở cửa, trinh sát viên xông vào khống chế phát hiện ra một nam một nữ, sau một hồi la hét cũng khống chế được hiện trường.

Thực sự làm người ta mở rộng tầm mắt, ba gian phòng có chín máy vi tính, từ ngăn kéo tìm ra ba máy quét thẻ, trên bàn vứt bừa bãi tấm thẻ trắng không ký hiệu.

Đúng là cá lớn rồi, riêng số thẻ trong phòng là hơn 400 cái, còn có mấy thiết bị không nhận ra, về sau theo bên kỹ thuật nói, đó là máy chế tạo thẻ trong truyền thuyết, giá chợ đen tới mấy vạn, nói cách khác chỉ cần biết số thẻ và mật mã, nơi này có thể làm ra thẻ giả rút được tiền.

Đây là trọng tội rồi.