← Quay lại trang sách

Q1 - Chương: 253 Thời cơ đã tới, đả kích hàng giả. (2)

Đại hội tiến hành đơn giản, tới khi điền số lượng hàng ước chừng, Vương Chiến Cường châm chước một lúc, không dám báo nhiều, các trường học đang nghỉ hè, lượng tiêu thụ giảm mạnh, mà lái buôn phân chia khống chế khu vực rất nghiêm, nếu vượt địa bàn, e là người ta cáo trạng lên tổng bộ, lúc đó khó coi lắm.

Điền xong còn cho rằng đại hội vậy là kết thúc, không ngờ trợ lý Tần lại bê chồng tư liệu phân chia cho mọi người, mới nhìn ngẩn ra, nhìn lần nữa bật cười, cười ha hả... Vì sao thế?

Thư ký đi vào mang theo một đống đồ uống, tổng giám đốc Lâm cười khổ nói: “Một nội dung hôm nay là triển lãm, có câu trí tuệ của quần chúng nhân dân là vô cùng vô tận, chuyện này chúng ta không phục không được. Ví dụ Cocacola chỗ này làm cái dấu gạch ngắn, thành Coca-cola, đúng là sức sáng tạo vô cùng.”

Phía dưới cười ha hả, nhìn thoáng qua cứ tưởng Cocacola, té ra là Coca-cola, dầu gạch nhỏ, gần như mọi người bỏ qua hết

“Còn cái này nữa, năm nay lưu hành ba bản.” Tổng giám đốc Lâm giơ lên chai Sprite, à không phải, là Sptite và Sprito: “Mọi người xem giỏi chưa, cái này là Sprito, chữ o gạch ngang một cái, nhìn xa như chữ e vậy, có bực không cơ chứ.

“Đây đây nữa, nước giải khác Wahaha thành Wakaka, thật đúng là...”

Cái chuyện này vốn làm người ta tức giận, nhưng mà bày ra ở trường hợp này, toàn người tinh minh, lại thành buồn cười.

“Đây nữa, Kiện Lực Bảo thành Kiện Sực Bảo... Mà những cái này chưa phải tệ nhất, cục công thương nam thành tháng trước tra ra một nơi làm giả Cocacola, dùng chai thu hồi cùng in nhãn giả. Mọi người chớ có cười, mấy thứ hàng giả hàng nhái này ăn của chúng ta gần 1000 vạn lợi nhuận mỗi tháng.... Mà chỉ riêng Trung Châu thôi đấy.” Tổng giám đốc Lâm tung ra một con số quả nhiên khiến tiếng cười lắng xuống.

Một người ở dưới lớn tiếng nói: “Tổng giám đốc Lâm, chuyện này ai chẳng biết nhưng chúng ta có cách nào đâu, toàn là đám đẩy xe ba bánh bán khắp đường, chúng ta chẳng thể đi đuổi chúng.”

“Đúng thế, loại hàng giả thế này giờ có cả dây chuyền sản xuất luôn, chống không nổi.”

“Tôi biết loại Coca-cola này, giá bán buôn 1 đồng, giá rẻ là chỗ dựa vững chắc, chỉ cần rẻ sẽ có người mua.”

“Lại còn loại nước tinh khiết, bán khắp nơi, cả thương hiệu chưa bao giờ nghe thấy, làm nước khoáng của chúng tôi bán không nổi, mà chênh nhau có 5 hào.”

“Nếu không có đám này phá đám, lợi nhuận của chúng ta tăng thêm 20 - 30% kỳ thực rất dễ dàng.”

“Chúng ta có khả năng thiếu hàng, chứ đám đó chưa bao giờ có chữ thiếu, đấu chả lại.”

Thế là không khí hội trường sôi nổi hơn hẳn, mỗi người một câu, phẫn nộ thì ít mà bất lực thì nhiều, văn hóa hàng giả vĩ đại đã ăn sâu tới đủ mọi mặt cuộc sống, nhìn quen rồi thành trơ lỳ. Huống hồ kinh doanh cái nghề này đa phần từ tiểu hộ đi lên thành đại hộ, bao gồm Phi Bằng đều từng bán hàng giả cơ mà.

“Mọi người yên lặng, yên lặng nào...” Tổng giám đốc Lâm khe khẽ gõ bàn ra hiệu, đợi tất cả chú ý vào mình mới tiếp tục.

“Tôi biết mọi người ghét cay ghét đắng thứ hàng giả hàng nhái này, nhưng chẳng làm gì được vì chúng hoành hành khắp nơi, nói thật bao năm qua bị thứ hàng này làm sứt đầu mẻ trán, tôi cũng mất đi lòng tin rồi.... Có điều bóng tối là tạm thời, ánh sáng mới là vĩnh viễn.”

“Không giấu mọi người, 20 năm trước, cái xưởng nhỏ gia công sản phẩm của tôi cũng thuộc phạm trù hàng giả hàng nhái... Có điều cuối cùng vẫn đi về chính đạo, dựa vào lừa gạt bịp bợm sớm muộn sẽ lật thuyền thôi, bây giờ vấn đề an toàn thực phẩm đã rất nghiêm trọng rồi, bất kể là chính quyền hay dân càng ngày càng coi trọng.”

“Nhân cơ hội tốt này, chúng ta toàn thể hành động, làm sạch thị trường, điều này trăm lợi mà vô hại... Đạo lý to tát tôi không nói nữa, mùa hè năm nay công ty còn có một hành động lớn thông báo với mọi người...”

Dừng lại một chút khơi lên sự tò mò của mọi người, tổng giám đốc Lâm tung bài tẩy ra, giọng nói hùng hồn cổ vũ sĩ khí: “... Mọi người, đây là tin tức tốt, mùa hè năm nay Phi Bằng sẽ liên kết với các nhà máy lập một quỹ phần thưởng trị giá 100 vạn, chuyên môn đả kích hàng giả hàng nhái, công ty chúng tôi đã đạt thành nhận thức chung với cục công thương, cục kiểm định chất lượng, chỉ cần mọi người phát hiện nơi nghi có hàng giả, tuyệt đối không bỏ qua.”

“Nói riêng với mọi người, tố cáo dây chuyền sản xuất, 10 vạn, tố cáo một cơ sở được 5 vạn, tố cáo một kẻ buôn bán hàng giả, thưởng một vạn. Phát hiện một chai đồ uống giả, chúng ta mua lại theo giá thị trường... Khoản tiền này tôi muốn tặng cho các vị, để mùa hè năm sau mọi người tham dự đại hội đều bằng xe Audi, mọi người có lòng tin không?”

Một người hưng phấn đứng dậy vỗ tay, rồi hai người... Cuối cùng hai mấy khách hàng lớn vỗ tay rào rào, lòng tin gấp bội...

Nghĩ tới hành động trọng đại như thế sẽ ảnh hưởng lớn tới lượng tiêu thụ, làm sạch không thể nào, chỉ cần mọi người cùng hô hào làm thanh thế thật lớn, thêm người mặc đồng phục ra mặt, kết quả trực tiếp sẽ là tiêu thụ tăng vọt rồi.... Thế là lượng đặt hàng tăng thêm 30%...

................................................................................

Ở một góc khác của Trung Châu, một nơi chẳng hề bắt mắt, đi theo đường Thái Viên về phía nam, ở nơi tiếp giáp với ngoại lô, nơi nhà dân, đường cũ nằm kề sát với ruộng rau, với nhà kính, Soái Lãng chuyển hai chuyến xe mới tới nơi.

Rùa có đường của rùa, rắn có lối của rắn, loại người nào đi loại đường đấy, Lão Bì của xưởng đồ uống nhỏ cũng là quen qua Đại Ngưu, khi học đại học thường lôi kéo Soái Lãng giúp đỡ.

Lúc vừa tốt nghiệp trong quãng thời gian không nhà không nghề, Soái Lãng nghĩ tới nơi này, mùa thu năm đó cùng Trình Quải, Đại Ngưu, La Sách... Một đám anh em khu tập thể đường sắt khống chế cả thị trường đường sắt thành nam, gần như đem hàng của Lão Bì bán sạch.

Từ đó trong mắt Lão Bì, Soái Lãng là chiêu bài vàng, địa vị không gì thay thế, tới mùa hè là tìm Soái Lãng trước tiên. Soái Lãng quen biết nhiều, lắm thủ đoạn, chưa từng làm Lão Bì thất vọng.

Đi theo con đường nhỏ nhà cửa hai ba tầng, hàng quán lộn xộn, nơi này là thôn Hoa Trại, mấy năm trước sản xuất linh phụ kiện xe hơi nổi tiếng, từ xe đắt tiền nước ngoài tới xe sản xuất trong nước, thiếu gì cứ tới đây tìm đảm bảo có.

Về sau mấy nhà máy lớn dân doanh lập nên, người kinh doanh càng làm càng chính quy, thế là mấy nhà xưởng nhỏ dần bị đào thải, chỉ để lại những bức tường cao loang lổ, cánh cửa sắt hoen rỉ kế lại một thời từng huy hoàng.

À, một trong nhà xưởng đó là nơi thường trú của Lão Bì.

Kế hoạch lớn của Soái Lãng năm nay bắt đầu từ đây, thật trùng hợp, cũng là lúc Phi Bằng đả kích hàng giả hàng nhái.