← Quay lại trang sách

Q2 - Chương: 020 No cơm ấm cật, lòng sinh dâm dục. (4)

“Mẹ mày, đó là trước kia quen nhau, thời còn đi học, chính thức qua lại mới hai tháng thôi.” Soái Lãng vội giữ hắn lại thanh minh.

“Mày tiếp tục đi chết đi, hai tháng còn chưa lên giường, sờ vú chưa?” La Thiếu Cương nghiêm túc hỏi một câu rất thẳng thắn, rất thô tục.

Soái Lãng lắc đầu, rất thanh thật.

“Con mẹ nó... Hận không thể chém chết mày, hai tháng đủ người ta leo đỉnh Everest rồi, thế mà có ngọn ngọc phong mày không leo nổi... Nói thẳng ra xem, phát triển tới mức nào rồi.”

“Nắm tay, ôm vai, ăn cơm.”

“Nếu mày hẹn cô ấy đi chơi thì lúc nào cũng được chứ?”

“Chắc là được.”

“Khi ăn cơm mày và cô ấy có tranh nhau thanh toán tiền không?”

“Không!”

“Ừm, nếu mày nói đùa hơi quá trớn chuyện nam nữ thì cô ấy có giận không?”

“Chắc là không.”

“Ừm, xem như đủ điều kiện lên giường rồi, để anh dạy cho mày một chiêu tất sát.” La Thiếu Cương hỏi tình hình xong vỗ tay phán.

Soái Lãng quên mất thân phận của mình, vội vàng lấy thuốc lá ra mời, còn châm lửa, khiêm tốn thỉnh giáo.

La Thiếu Cương nhả khói lên mặt chuyên gia giảng giải: “Có câu, váy của nữ nhân mặc là để nam nhân cởi, nhưng thực tế, muốn cởi váy của một nữ nhân không phải là dễ dàng...”

“Ê, đừng có giảng lý luận xuông, nếu dễ thì tao có hỏi mày không?” Soái Lãng không ngờ thằng này mở miệng đã thuyết giáo.

“Đừng vội, ngàn vạn lần không thể nóng vội được, giai đoạn trước cọ sát đủ lâu rồi, theo như mày nói thì cả hai có thiện cảm với nhau, đó là điều kiện xung yếu để lên giường...”

“Mày phải chú ý một điểm, vui vẻ, bất kể là hẹn hò, ăn cơm, đi chơi, mày luôn phải giữ cho cô ấy có tâm cảnh vui vẻ cao hứng, nếu không thì không thể nào triển khai bước tiếp theo...”

“Còn có một điểm quan trọng không biết mày làm chưa, đó là khen, nhất định phải khen, ai mà chẳng thích khen, cái này không khó, cô ấy béo, mày khen đầy đặn, cô gấy gầy, mày khen thon thả, cô ấy ngốc ngốc, mày khen đáng yêu, cô ấy tinh minh đanh đá, mày khen tài trí hơn người... Giống như chúng ta bán hàng ấy, sau khi khen cô ấy có phản ứng rồi, có thể hôn nhẹ...” La Thiếu Cương nói một tràng dài.

“Không đúng...” Soái Lãng cắt ngang, lúc có cảm giác Lôi Hân Lôi có ý với mình, lúc cảm giác không phải: “Tao khen rồi, cái này cần mày dạy à? Nhưng mà cô ấy không có phản ứng gì, làm tao không chắc.”

“Mày ngốc lắm... Nghe tao nói, đừng cắt lời.” La Thiếu Cương bực mình mắng Soái Lãng, tiếp tục nhấn mạnh: “Nếu cô ấy phản ứng, đó là điều tốt, thuận thế tiến thêm hôn một cái... Nếu cô ấy không phản ứng, nhưng không xoay người bỏ đi, chứng tỏ nhận lời khen của mày, mày phải có hành động...”

“Ôm cô ấy, vuốt ve mái tóc của cô ấy, nói với cô ấy mỗi lần gặp em trái tim anh đều ngây ngất... Như thế mày và cô ấy thành tư thế mặt đối mặt rồi, mày vuốt tóc cô ấy dừng lại ở cổ, khẽ kéo cô ấy về phía mình hôn nhẹ, đừng quá 2 giây, đó là thăm dò, nếu chưa ăn tát, tất cả đều có khả năng... Sau đó mới có thể hôn sâu...”

Soái Lãng nghe ù đầu, nhìn La Sách hoa chân múa tay minh họa nói văng nước miếng như đang có em gái trước mặt hắn, không nghĩ còn có trình tự phức tạp như vậy: “Mày có lạc đề không, tao mong lên giường, mày dạy tao hôn.”

La Thiếu Cương đứng hình ba giây, phải nhìn kỹ Soái Lãng, đúng là nó, sao nó ngu như thế, tích tắc nổi nóng: “Mẹ nó, mày đúng là cái thứ đầu óc của bọn đi chơi gái, không có tí lãng mạn nào, vuốt ve và hôn là tiền tấu của lên giường, chỉ có hôn sâu mày mới nhìn ra cô gái đó có tình cảm với mày không....”

“Mày không tin thì đi tìm gái gọi xem, cắm sâu thì dễ, hôn sâu khó đấy, đó là tiêu chí rõ ràng nữ nhân đó không thích... Mày muốn đưa một cô gái lên giường đừng để cô ấy cảm giác mày chỉ muốn chơi đùa, phải để cô ấy thấy mày quan tâm, tôn trọng cô ấy... Đây là chuyện hai chiều, mày muốn kiếm thú vui từ người ta thì phải để người ta cảm thấy lạc thú. Còn nữa, ngàn vạn lần đừng nói tới ái tình, cái thứ này một là không ai tin, hai là gánh nặng, ba là hỏng cảm xúc, đừng nói, ít nhất chưa phải lúc.”

“Ồ, có lý, tình dục là chuyện rất vui sướng, chỉ cần chúng ta đều cảm thấy niềm vui là đủ, hà tất phải để ý có phải là người yêu hay không? Aoi Sora nói đấy.” Soái Lãng gật gù, hiểu được chút rồi.

“Đúng, chính là thế.” La Sách vỗ đùi tán đồng, định mở cửa xe đi.

“Khoan, mày chưa nỏi rõ, nói mỗi hôn là sao, chưa nói tới cởi y phục thế nào mà.” Soái Lãng giữ lại.

“Không phải chứ, rốt cuộc mày đã lên giường chứ? Không phải vẫn còn là xử nam chứ?” La Thiếu Cương chấn kinh vô cùng.

“Lên rồi, lên rồi, không chỉ một lần, thật đấy.” Soái Lãng cuống lên minh oan cho bản thân.

“Mấy lần, nói cho tao nghe xem, bạn gái chính thức của mày, em gái làm giáo viên ấy, đã lên giường chưa?” La Thiếu Cương không tin, thằng này ngu ngơ lắm.

“Chưa... Tao không nỡ.” Soái Lãng lí nhí, đó là câu chuyện tình yêu rất thuần khiết.

“Vậy là chưa từng lên giường.” La Thiếu Cương kết luận gọn lỏn.

“Rồi mà, rồi mà...” Soái Lãng vội vàng nói ra, nếu không toàn bộ anh em biết thì y nhảy xuống Hoàng Hà cũng không hết nhục: “Tao thường xuyên ra ngoài kiếm nghiệp vụ, nghỉ trong nhà khách, có điện thoại quấy nhiễu, tao liền...”

“Mấy lần?”

“Không nhiều, hai ba lần gì đó, tao lo mà, lần trước không đeo bao thấp thỏm cả tháng sợ bị bệnh, nói ra cũng vô vị, vừa mới lên giường người ta đã nói, anh, làm nhanh lên, gần đây tra gắt lắm, nhanh chút... Cụt hết cả hứng.”

La Thiếu Cương phải cắn răng để không cười, không lợi dụng chuyện này làm sao khiến cái thằng kín mồm này khai ra được, giữ phong phạm chuyên gia: “Tạm được, ý tao hỏi là gái nhà lành ấy, đã đưa lên giường chưa?”

“Có, hai người....” Soái Lãng đắn đo một lúc, không muốn kể đâu, nhưng không kể thì thằng này bỏ đi mất liền gật đầu.

La Thiếu Cương chửi thầm, cái thằng chó thường ngày nhìn thật thà lắm, té ra ăn vụng không ít, mặt không đổi sắc: “Kể xem nào, mày cởi áo người ta thế nào thì giờ cũng thế thôi, nguyên tắc giống nhau.”