← Quay lại trang sách

Q2 - Chương 100 Sơn trùng thủy phục, mười năm theo đuổi. (3)

Thẩm Tử Ngang tay chống bàn, mắt quét một vòng, xem ra anh chàng này tuy trẻ nhưng đối diện với các đồng chí lớn tuổi hơn, không hề có tâm lý thua kém nào, đã mang đôi phần uy thế lãnh đạo.

“Mọi người chắc muốn hỏi, vì sao hắn lừa được khoản vay rồi mà không đi? Rất đơn giản, chúng có mục tiêu lớn hơn … sau đó chúng lấy phương thức thu tiền đảm bảo công trình, phân tán cổ phần, huy động phi pháp được 335 triệu ở đương địa, trong đó có 3000 vạn tiền công trình của chính phủ... Sau khi Lý Cương bị bắt quy án, tiền thu được chưa đầy một phần mười, trừ tiêu pha phung phí thì giống hai người kia, tiền biến mất không dấu vết... “

Phải nói là đại án như núi, sau đó còn xảy ra vụ án lừa đảo đầu tư mạo hiểm ở Quảng Tây, lấy đi 9000 vạn, lừa đảo linh kiện điện tử ở Quảng Đông, chiếm đoạt 120 triệu...

Toàn những con số kinh người, thủ đoạn thì trăm hoa đua nở, không ngừng thăng cấp, cuối cùng tới vụ án lừa đảo qua điện thoại phát sinh cách đó không lâu, tổng kim ngạch đạt tới 1.7 tỷ... Vụ án lừa đảo hơn 100 vạn ở Trung Châu chỉ là một phần cực nhỏ trong đó.

“Đối với khoản tiền lớn bị biến mất này, cơ cấu công an các nơi chưa bao giờ từ bỏ điều tra mỗi năm nhân viên phá án đều tới các trại giam ý đồ tìm kiếm manh mối mới, buổi tối chúng ta sẽ gặp được một số đồng nghiệp trong đó. Tổ chuyên án này đã thành lập được 3 tháng rồi, nguyên nhân chủ yếu là có đột phá trọng đại, theo như tình huống chúng tôi năm bắt được, những vụ án chấn động kéo dài mười mấy năm có một điểm giống nhau... “

Thẩm Tử Ngang giới thiệu xong để thời gian cho mọi người đọc qua các vụ án, có điều lúc này ai nấy đều sốt ruột vì điểm chung kia là gì, tâm trạng nào mà xem xét kỹ từng vụ án nữa, đầu ngẩng đầu lên nhìn hắn, hắn đành hắng giọng nói tiếp: “... Từ rất lâu rồi chúng tôi chú ý tới, tuy thủ pháp lừa đảo thiên biến vạn hóa, nhưng thủ đoạn tài chính lại đại khái giống nhau, đó là đem tiền tang vật chia thành từng phần nhỏ, nhỏ tới khiến cho không bị ngân hàng chú ý.”

“Mới đầu bọn chúng lợi dụng giữa các ngân hàng năm xưa chưa liên kết với nhau, chuyển khoản qua các ngân hàng, rút ở vùng khác... Cho tới bây giờ là thông qua ngân hàng trên mạng, chia cắt tiền gửi tới tải khoản ở các vùng khác nhau, rồi rút bằng ATM, đây là cách rất ngốc, lại gây ra cho chúng ta hiểu lầm, đó là vụ án xảy ra ở bản địa...”

“Thực ra đều được điều khiển từ xa, bất kể tuyến dưới hi sinh bao nhiêu, kẻ vạch kế hoạch luôn an toàn... Đây chính là vấn đề mà chúng ta gặp phải trong vụ án lừa đảo qua điện thoại ở Trung Châu, thực ra dù chúng ta có bắt được Lương Căn Bang chăng nữa thì cũng chỉ biết lực bất tòng tâm với kẻ đằng sau thôi. Rất có khả năng hắn không ở trong nước.”

Trong phòng phát ra những tiếng rì rào nho nhỏ, mỗi một vụ án này đã đủ làm người ta chấn kinh rồi, vậy nếu xâu chuỗi lại, đó là một kẻ hoặc một nhóm người tổ chức, kéo dài tận mười mấy năm vẻn vẹn phát hiện ra điều này, đó là khái niệm gì? Không rõ, chỉ là ai nấy thấy dạ dày khó chịu rồi...

Cảnh sát là nghề có cảm giác vinh diệu rất cao, có điều cũng mang tới người ta sự bất lực mạnh mẽ, giống như lúc này đây, nghe tới đại án không khiến họ kích động muốn phá án, muốn đưa kẻ đầu sỏ ra chịu trách nhiệm trước pháp luật, mà chỉ thấy cảm giác thất bại lan tỏa trong phòng.

Chính vì thế mới có bao nhiêu cảnh sát già trước tuổi.

“Vụ án này còn có một điểm chung nữa.” Thẩm Tử Ngang cầm bút lazer chỉ lên màn hình: “Đó là toàn bộ đều có khoản tiền biến mất không rõ ràng đến ngay nghi phạm cũng không rõ làm sao biến mất, tận ba tháng trước có một bức thư trước lúc lâm chung của một ông già mới vạch trần bí mật này...”

“Người này tên là Ngô Thanh Trì, người Trung Châu chúng ta, cũng chính là nghi phạm vụ án lừa đảo 15 năm trước, đã xác nhận tử vong vào tháng 7 ở bệnh viện ung bướu, trước khi ông ta chết đã gửi một bức ảnh cùng bức thư tố cáo, vén màn bí mật... “

Trên màn hình hiện ra bức ảnh vào những năm 90, người trên đó tóc rẽ ngôi giữa, nụ cười trẻ trung, có thể coi hắn ta là rễ cỏ trong thành phố hoặc nông dân nhà quê cũng được, vì hình tượng vô cùng bình thường, không xấu không đẹp, không cao không thấp, không gầy không béo, nhìn không ra bất kỳ một đặc điểm gì... Nhìn chung là loại hình dễ bị lãng quên.

Có lẽ đây là loại người dễ làm kẻ lừa đảo nhất, vì không gây chủ ý là ưu thế lớn nhất.

“Theo như ông già được giảm án tha bổng này nói, người này tên là Đoan Mộc Giới Bình, về phần hiện giờ tên là gì không rõ, nhưng có thể thấy bóng dáng của hắn qua loạt vụ lừa đảo, hắn chính là đệ tử chân truyền của Ngô Thanh Trì.”

“Trong vụ án lừa đảo của Cty Kim Ưng, hắn đóng vai Vương Tiểu Binh, trợ lý của Trịnh Đạc... Trong vụ án ở Ninh Hạ, thân phận của Đoan Mộc Giới Bình là kế toán... Vụ án ở Quảng Tây cũng có hắn, có điều là Tôn Lượng. Theo như lời nghi phạm nói, đây chính là kẻ xúi bẩy hắn, hắn cũng không nghĩ là lừa được nhiều như thế... Nói cách khác trong mỗi một vụ án trừ trước tới giờ, ngay cả nghi phạm cũng không nghi ngờ hắn, không biết mình là con rối.”

“Tiếp theo tôi sẽ phát đoạn video về một cảnh sát đường sắt, ông ta có nghiên cứu rất sâu về phái Giang Tướng, nguồn gốc của Ngô Thanh Trì, theo ông ta nói người từ phái Giang Tướng đi ra đều là tông sư lừa đảo. Tôi vốn không tin, nhưng đối chiếu với những vụ án này, tôi không thể không tin.”

“Mọi người có biết vì sao tỉnh và bộ lại thiết lập bộ chỉ huy ở Trung Châu không? Đó là vì tông sư lừa đảo ẩn nấp mười mấy năm kia rất có khả năng tới Trung Châu chúng ta.”

Trong khi đợi video được phát là tâm tình kích động của những cảnh sát trong phòng hội nghị, lời của Thẩm Tử Ngang như liều thuốc kích thích khơi dậy tinh thần cho họ, trở nên hăng hái, hắn cũng phấn chấn cổ vũ sĩ khí: “Hi vọng mọi người ngồi đây có nhận thức trực quan về đối thủ của chúng ta, thời gian cho chúng ta không nhiều, nói không chừng hắn đã tới rồi.”

Tất cả mọi người trong phòng đều gần như nín thở, tuy đã lường trước lần này sẽ gặp đại án, vẫn không ngờ tới chuyện ly kỳ như vậy, nếu những tài liệu này đúng là chỉ vào một người, vậy đó là tên tội phạm cấp truyền thuyết rồi.

………. ………..

Từ đầu truyện tới giờ chỉ là bày cờ, giờ coi như chính thức các bên đấu đá.