← Quay lại trang sách

Q2 - Chương: 132 Đạo cao một thước, ma cao một trượng. (1)

0 giờ sáng, dưới ánh đèn màu nhấp nháy của hộp đêm Đại Phú Hào xa hoa bậc nhất Trung Châu, có hai người khoác vai nhau loạng choạng đi ra, phục vụ viên nhiệt tình tiễn tận cửa. Hai người này có vẻ uống thống khoái, chơi tận hứng lắm, người này ôm người kia hát “kiếp sau nếu có duyên”, người kia rống ông ổng hát đáp lại “ôm thêm cái nữa”. Vừa đi vừa đỡ nhau, xô đẩy nhau cười ha hả, lên cái xe Mazda nát loạng choạng rời hộp đêm, không lâu sau có tiếng còi cảnh sát truy đuổi.

Hai vị đó chẳng phải ai xa lạ, Soái Lãng với Trình Dương ấy mà, vì 500 vạn vào túi mà đi ăn mừng, ai ngờ vui quá sắp hóa buồn rồi.

Soái Lãng ở ghế phụ lại chửi Trình Quải: “Con mẹ mày, lái chậm chút, lái chậm chút ... Xe cảnh sát đuổi tới rồi ... À, không phải, nhanh lên, nhanh lên, sắp đuổi kịp rồi.”

“Rốt cuộc là nhanh hay chậm ... Tao lái không nhanh không chậm mà liên quan chó gì tới cảnh sát?” Trình Quải lè nhè chửi bới.

“Xe phía trước biển AP532 dừng lại, yêu cầu dừng lại ...” Phía sau có tiếng loa, sau đó xe cảnh sát vượt qua.

Soái Lãng vội kêu: “Dừng mau, dừng mau, xô bây giờ ...”

Trình Quải bị Soái Lãng luôn mồm thúc giục thì cuống lên, hoặc có thể do say, đáng lẽ phải phanh lại đạp ga, xe chồm lên như thú dữ làm xe cảnh sát hoảng hồn lạng tay lái lách đi, nhưng chiếc xe Mazda vẫn đấm uỳnh một cái.

Á, Soái Lãng không thắt đai an toàn, lao đầu vào kính phía trước, may xe mới tăng tốc thôi, nhưng cũng va chạm tới xay xẩm mặt mày, hàm hồ chửi Trình Quải. Trình Quải béo tốt chỉ hơi ê ẩm, lẩm bẩm: “Đừng xô chết, đừng xô chết.”

Rầm rầm rầm, có người đập cửa, Trình Quải thấy cảnh sát, hoảng sợ hạ cửa sổ xe xuống, cười nịnh: “Chú cảnh sát, cháu, cháu đền tiền.”

“Không cần đền.” Viên cảnh sát sợ toát mồ hôi lạnh, không ngờ hai tên này say thế, đưa thiết bị đo ra: “Thổi vào đây.”

Kết quả thổi một phát, Trình Quải bị người ta còng luôn.

……… ………. ……….

Tổ chuyên án ngựa không ngừng vó sàng lọc thông tin, đồng thời lấy danh nghĩa phân cục khu Huệ Dân tiến hành hỏi chuyện người mua, chính ủy Đồng trà trộn trong số cảnh sát tới gặp đoàn luật sư, đoàn luật sư mồm mép sắc bén, kiên quyết kiện tới cùng.

Tối ngày hôm đó tìm tới sáu người mua, đồng loạt chỉ mũi giáo vào công ty đấu giá Giai Sĩ Đắc, toàn là ông chủ có tiếng ở Trung Châu, mười mấy vụ kiện làm người ta ứng phó mệt nghỉ.

Quay trở về đội đã qua 0 giờ, một tin tức truyền tới, tin tức này liên quan tới người quen, chính quỷ Đồng nhận được tin chạy xuống tầng một, gặp Tục Binh đang tra hỏi nghi phạm bắt về, chính ủy Đồng gọi ra ngoài hỏi nhỏ: “ Chưa hỏi ra à?”

“Tà môn, không có CMT, không có bất kỳ thứ gì chứng minh thân phận, tên cũng giả ... Sao thế chính ủy Đồng?” Tục Binh mệt mỏi hỏi.

“Người các cậu muốn tìm, tìm thấy rồi.”

“Soái Lãng à? Ở đâu?”

“Bị cảnh sát giao thông bắt rồi.”

Đồng Huy cười, đúng là đi mòn gót sát không được việc, tìm thấy chẳng tốn công, tuy Soái Lãng không phải mục tiêu chính, song bọn họ vẫn tìm kiếm, nhưng tìm đi tìm lại không thấy. Tới nơi thuê trọ ở Đại Đông Quan không có, đồn cảnh sát khu phong cảnh không có hồi âm, gọi cho Lão Soái, Lão Soái cũng không biết, nhưng lại cho số điện thoại của Trình Dương, vừa tìm Trình Dương thì .... Xong, say rượu lái xe, húc phải cảnh sát giao thông rồi, trên xe có cả Soái Lãng.

Tục Binh nghe mà cười lăn cười bò, nói đây đúng là phong cách Soái Lãng, mấy ngày trước họ theo dõi y, 3 ngày thì có 2 lần say rượu lái xe rồi, kiềm chế lắm mới không lên tóm y, quả nhiên cuối cùng cũng xảy ra chuyện.

Hai người lên lầu, gọi Phương Hủy Đình ra, thì thầm vài câu, Phương Hủy Đình cũng ngạc nhiên, vội vàng theo Tục Binh lái xe rời đi ... Người này rất đặc biệt, bọn họ đều hứng thú.

................ ........................... ..........

Đường Vĩ Ngũ, phòng khám treo biển kinh doanh 24/7, hai chiếc xe CSGT đỗ bên ngoài, còn may người chấp pháp có chút tình người, đi trị thương cho hai kẻ xô xe cảnh sát.

“Đã bảo không được uống, mày cứ bảo tao uống, giờ hay rồi, tao mà bị giam vài tháng, tổn thất mày đền nhé ...” Trình Quải nằm trên giường, bác sĩ đang khám bệnh, vỗ đống thịt mỡ trên người hắn nói không sao.

Bên kia Soái Lãng có sao, trán băng bó chửi: “Mẹ mày, mày thiếu chút nữa giết tao rồi còn dám nói tới tổn thất à?”

Hai tên này bắt đầu tỉnh táo một chút, quay sang khẩu chiến.

“Không cho chứ gì, tao tố cáo mày tranh thủ lập công chuộc tội.” Trình Quải chửi xong tóm lấy bác sĩ hỏi: “Này này, bác sĩ, có phải tôi chấn thương nội tạng không? Bây giờ tôi toàn thân đau đớn, hay là gãy xương rồi, có phải phẫu thuật không? Làm sao chỉ nghe nhịp tim một cái rồi thôi, tôi gãy xương mà nghe ra à?”

Bác sĩ bực cả mình: “Cậu cứ sờ thử người cậu đi, sờ chỗ nào thấy xương không mà sợ gãy.”

“Ha ha ha ha ha ...” Soái Lãng cười hô hố ngồi bật dậy, câu này thực sự quá chuẩn xác mà, bác sĩ có khác, chửi có trình độ thật, đau tận xương luôn.

Trình Quải không vui, quay sang mắng bác sĩ: “Thái độ kiểu gì thế, ý anh là tôi béo à? Muốn tìm kích thích à? Nếu không có chú cảnh sát ở đây, tôi không bỏ qua ... Chú cảnh sát, hắn chửi tôi mà chú mặc kệ ạ?”

Bác sĩ lờ đi, viên cảnh sát đứng ở cửa trừng mắt, Soái Lãng thấy thằng này điên rồi, nhưng không muốn kích thích nó nữa, dỗ: “Lão Quải, mày uống say nói ít thôi.”

“Đừng nói thừa, mau kiếm người kéo tao ra.”

“Mày bị bắt tại chỗ, tao làm sao được?”

“Tao mặc kệ, cảnh cáo mày, nếu tao bị bắt, mày cũng không tốt đẹp gì đâu.”

“Con mẹ mày, mày có bệnh à? Mày uống say lái xe bị bắt giờ đổ vạ à?”

Hai người chửi nhau, Soái Lãng cũng bị cái thằng say kia làm không bình tĩnh được nữa: “Đồng chí cảnh sát bắt nó đi, còng nó lại nhốt vào, đừng để nó ở đây bêu mặt, kiến nghị với đồng chí, cái loại lái xe bất lương không thèm quan tâm tới an toàn của người khác cứ giam vào phòng tối đánh bỏ mẹ đi.”

Cảnh sát giao thông tức lắm, nhưng nghe chửi nhau tức tới bật cười, gọi hai đồng nghiệp tới một trái một phải xách Trình Quải ra xe, Trình Quải thần trí không tỉnh táo cho lắm còn hô: “Tôi bị oan, tôi bị oan ... Tôi có uống ba bốn chai thôi mà, không nhiều ...”

.....

Cười méo mồm luôn, làm mình nhớ tới thi thoảng hay có tin tội phạm truy nã bao năm bị CSGT bắt được, sống nát thế sớm muộn cũng sa lưới.