Q2 - Chương: 225 Toàn phường gian nịnh, đâu chỉ tôi lừa. (3)
“À, không, hiện chưa hết giờ làm, với lại tôi cũng không có thời gian công tác chuẩn, nói không chừng tổng giám đốc Hoa sẽ an bài công việc gì đó, với lại...” Lưu Hinh Lan đưa ra mấy lý do yếu ớt.
Thai Bác Văn nhìn thấu tâm sự của cô, nhẹ nhàng nói: “Hinh Lan, đừng coi tôi là ông chủ lớn hải ngoại, tôi như em thôi, đều là người làm công.”
“Không thể nào.” Lưu Hinh Lan bất giác thốt lên.
“Sao lại không? 15 tuổi tôi đã ra nước ngoài làm công, bán bảo hiểm, làm thao tác viên ở TTCK, làm tiêu thụ viên... Dù hiện tại chỉ là một trong số cổ đông của Lập Tấn, còn chưa phải là cổ đông lớn nhất... Nói cách khác vẫn đi làm công thôi... Em xa lạ thế làm gì.” Thai Bác Văn tự bộc lộ thân thế, thu được không ít thiện cảm của Lưu Hinh Lan, song vẫn chưa có biểu thị gì.
Đó là bệnh chung của nữ nhân trí thức cao, luôn bày ra vẻ rụt rè thối tha, Thai Bác Văn chửi thầm, có điều để đạt được mục đích hắn có đủ kiên trì: “Phải rồi Hinh Lan, thế này đi, chúng ta ăn bữa cơm công vụ, công ty chúng tôi chuẩn bị mua từ Hoa Thái chừng 50 xe hàng, tôi nói với tổng giám đốc Hoa, tôi chỉ bàn với em... Sao, như thế không làm trái nguyên tắc của em chứ?”
“Vậy... Thì được.” Lưu Hinh Lan cười nhẹ, thấy đối phương thật thông tình đạt lý, không nhận ra hắn thay đổi cách xưng hô với mình, vui vẻ nhận lời.
Thai Bác Văn rất lịch sử mời Lưu Hinh Lan lên xe, đứng tại chỗ vẫy tay tạm biệt, xe đi xa rồi trong gương chiếu hậu Lưu Hinh Lan vẫn thấy hắn đứng đó nhìn theo mãi, lòng không khỏi dâng lên chút gợn sóng.
Kỳ thực Thai Bác Văn đang đứng đó nghĩ, bước một là ăn cơm, bước hai là lãng mạn, bước ba lên giường, đang nghĩ xem ở nơi nào phù hợp với yêu cầu cuộc hẹn lãng mạn... Lưu Hinh Lan là nữ nhân khát vọng cùng nam nhân đứng ở vị trí bình đẳng, càng là nữ nhân chí cao, càng thường bạc mệnh. Ửm, như vậy một nơi trang trọng có cấp bậc mà không xa hoa sẽ thỏa mãn hư vinh càng hợp hơn là lãng mạn, nữ nhân này thực dụng, mấy thứ phù phiếm chỉ nên làm phụ trợ không thể quá nhiều...
Khóe miệng Thai Bác Văn nhếch lên, tựa hồ nhìn thấy cánh cửa phòng đóng lại, mình bế Lưu Hinh Lan từng bước đi lên giường, mỗi con mồi không dễ săn được luôn làm hắn hưng phấn.
Lưu Hinh Lan mặc dù không phải quá mức xinh đẹp, nhưng nếu tính theo thang điểm khó đưa lên giường của hắn thì phải mức 8 trở lên, đó chính là mức thách thức đấy.
Đương nhiên mỗi nữ nhân lên giường với hắn đều phải vui vẻ, đều phải cam tâm tình nguyện.
Chuông điện thoại vang lên phá ngang giấc mộng giữa ban ngày của hắn, vừa nhìn cái tên Ân Phương Thuyên, liền dừng lại chút tìm kiếm ấn tượng, là nữ nhân vóc dáng cao ráo, mang theo sự quyến rũ màn không mất khí chất kiêu sa, rất giống quý phụ nhà giàu. Ôn bài xong hắn mới tiếp điện thoại, hàn huyên vài câu, ở bên kia Ân Phương Thuyên nói: “... Giám đốc Thai, tôi có tin tức tốt muốn nói với anh, anh cám ơn tôi thế nào đây?”
“Dù không có tin tức tốt, tôi cũng có thể cám ơn, hay là tối nay tôi hẹn cô?”
“Tôi nay không được, chúng tôi kết toán giữa tháng, hôm khác đi... Anh không muốn biết là tin gì à?”
“Cô sẽ không nói với tôi là ông chủ cô chuẩn bị cho tôi vay tiền chứ?”
“Thật thông minh, anh đoán đúng rồi... 8000 vạn (80 triệu), lãi suất theo thị trường, khấu trừ trước.”
“Chuyện này tôi phải suy nghĩ đã.”
“Cái gì, cho anh vay tiền anh còn suy nghĩ, làm cao quá đấy.
Giọng nói không vui truyền ra qua điện thoại, Thai Bác Văn tính toán, 8000 vạn này còn xa mới đạt được mục tiêu của mình, nói không chừng đây là cục đá dò đường, châm chước một lúc nói: “Cô Ân, không phải tôi làm cao, mà phía cô hẹp hòi quá, 8000 vạn thì làm được gì? Đầu tư thiết bị kỳ một của chúng tôi là 200 triệu... Với lại tôi cũng không cần vay một năm, dài như thế không phải tôi lỗ chết à?”
“Thế này đi, chúng tôi cũng đang tìm kênh huy động vốn, để tổng giám đốc Thượng xem tài sản và thực lực của chúng tôi rồi hẵng quyết, chúng tôi không phải thiếu tiền... Các cô cho tôi vay số tiền này là vì biết hạn ngạch tài khoản ngoại hối của chúng tôi rồi đúng không? Nếu biết rồi thì cũng biết chúng tôi không thiếu tiền... Thế này, tôi tạm thời không vay nữa, đợi tôi gặp tổng giám đốc Thượng hẵng nói.”
Đầu kia điện thoại là Ân Phương Thuyên, điện thoại bật loa ngoài, đặt trên bàn làm việc của Thượng Ngân Hà, sau khi giả vờ tức giận từ chối lời mời của Thai Bác Văn cúp điện thoại nhìn Thượng Ngân Hà đang suy nghĩ.
Khó, tổng giám đốc Thượng gặp khó rồi, cho người ta vay tiền phải nghĩ bên vay có khả năng trả không, còn nghĩ tiền cho vay ra có nguy hiểm không, lai lịch người vay là vấn đề, chỉ cần bất cẩn một chút không khác gì đem bánh bao thịt ném chó, bị chó ăn chưa nói, lộ ra mình còn bị thiệt hại. Thượng Ngân Hà nghĩ rất lâu mới lên tiếng: “Tiểu Thuyên, cô nghĩ sao?”
“Ông chủ, tôi không nhìn ra gì cả, tài khoản ngoại cảnh của điện tử Lập Tấn có khoản dư hơn 20 triệu USD, bọn họ có chi phiếu tín dụng quốc tế, có thể đổi số tiền nhỏ hơn 5 triệu USD, theo thông lệ có khoản tín dụng cao như thế, lượng giao dịch phải cực cao, ngân hàng nước ngoài chính quy hơn chúng ta rất nhiều.”
“Ngoài ra điện tử Lập Tân mua nguyên khu văn phòng của Tân Đại Tân Hải, giá trị 170 triệu, giao dịch bằng tiền mặt. Còn nữa bọn họ đầu tư nhà xưởng tổng cộng 46 triệu, đã kết toàn 40 triệu... Hôm kia, tức là 13, bọn họ cùng Sáng Ích Đông Hoàn, Phong Hoa của Đài Loan, Ức Vinh của Singapore ký hợp đồng cung ứng thiết bị 140 triệu...” Ân Phương Thuyên xem tài liệu điều tra, đây là cơ sở để cho vay, mà cơ sở này phản ánh ra, điện tử Lập Tân là đại hộ.
Thượng Ngân Hà không hoài nghi tính chân thật của thứ này, chỉ hỏi: “Bọn họ định làm gì?”
“Phôi điện thoại di động, bảng mạch chủ vi tính, mấy nhà máy di động nhái trong nước có nhu cầu rất lớn, ở phương nam không ít nhà máy sản xuất loại này, đầu tư tới cả tỉ cũng không hiếm, ở Đài Loan, Singapore làm loại gia công dán thương hiệu này không nhiều.” Ân Phương Thuyên thấy ông chủ động lòng, nhắc: “Hắn không phải không cần tiền, mà là cần rất nhiều, sắp tới tài chính của hắn không nối tiếp được, nhưng hắn đầu tư lớn như vậy, vay qua ngân hàng không khó lắm, chủ yếu là thời gian.”
Thượng Ngân Hà ra quyết định: “Đợi xem đã, đợi khi hắn tìm tới ngân hàng chúng ta tham gia.”