← Quay lại trang sách

Q2 - Chương: 226 Toàn phường gian nịnh, đâu chỉ tôi lừa. (4)

Cùng lúc đó, ít người biết được rằng trên tầng cao nhất của Lập Tấn, Thai Bác Văn đón hai nam tử mặc vest sẫm màu vào văn phòng xa hoa, ngồi hàn huyên chốc lát mang hợp đồng mua sắm thiết bị, chứng minh tín dụng, nhà xưởng, từng thứ từng thứ một để người ta kiểm nghiệm.

Một nam nhân nói: “ Giám đốc Thai, chủ nhiệm Trương và khu trưởng Trần đã đánh tiếng với giám đốc chúng tôi, anh chuẩn bị vay bao nhiêu?”

“300 triệu thế nào?” Thai Bác Văn nói ra một cách rất tùy ý.

Hai người kia ngạc nhiên ra mặt, người đứng đầu rất khách khí: “Vâng, với tín dụng của anh hẳn thì không thành vấn đề, song chuyện này chúng tôi không quyết được, phải về xin chỉ thị giám đốc.”

Thai Bác Văn mở ngăn kéo, lấy hai tấm thẻ đặt lên bàn: “Hai vị chớ lo, tôi đã trao đổi với giám đốc Tiền rồi, mặc dù tôi là người nước ngoài, nhưng tình hình trong giới tôi cũng hiểu... Đương nhiên không bạc đãi hai vị, đây là thẻ do hãng vàng bạc đá quý Kim Bá Lợi phát hành, ở Trung Châu chỉ chưa tới 20 người có thẻ này, đây là thẻ biên chế, hơn nữa không có tên, có thể trực tiếp đổi thành 1kg vàng hoặc là đá quý giá trị tương ứng... Hai vị đừng vứt đi đấy, thẻ này chỉ nhận thẻ không nhận người đâu, mất rồi không tìm lại được.”

Hai người bên ngân hàng không ngốc, vì thế chuyên tâm khảo sát lần nữa, đương nhiên là kiểm tra cả hai thẻ kia, sau đó cầm tư liệu đi...

Người đi rồi Thai Bác Văn trực tiếp gọi điện cho chủ số hai của Kim Bá Lợi, là thiếu phụ lẳng lơ kia, chỉ nghe hắn dùng giọng điệu ngả ngớn nói: “ Cách Phỉ, thẻ lưu trữ vàng của bên em tiện thật, chuẩn bị cho anh bốn năm cái đi, anh tới lấy... Làm gì à? Đem tặng thôi chứ còn làm được gì, biện pháp bên em hay thật đấy, người ta nhận cũng không phải ngại... “

“À phải, anh mua của bên em mấy cái rồi, có ưu đãi gì không?.... A, em gái, đừng trêu anh thế chứ, anh cần nước hoa làm gì? Một nụ hôn của em còn có thể suy nghĩ.... Hay là tối nay cùng ăn tối, anh nói trước, không ăn tối cùng đừng mong anh chiếu cố chuyện làm ăn của em... Ừ, uy hiếp đấy, em không biết anh rất nguy hiểm à? Dám tới không?”

Ngồi trên ghế xoay, vắt chân chữ ngũ, nghe mấy lời ám muội, với thiếu phụ nóng bỏng đó thẳng thừng là tốt nhất, quả nhiên nhân tuyển cả làm ăn lẫn sinh hoạt đêm chỉ tốn vài phút là xử lý xong.

Thế là buổi trưa Thai Bác Văn đi ăn cơm với thư ký Lưu rụt rè ý tứ, thao thao bất tuyệt về mậu dịch quốc tế cùng với hướng đi thị trường vi điện tử trong tương lai, thêm vào TTCK, vì thế để lại ấn tướng một tài tử bác học đa tài. Buổi chiều tới ngân hàng một chuyến, tìm giám đốc ngân hàng, thảo luận thời sự tài chính, kèm theo chuyện khoản vay. Đến tối ăm cơm dưới ánh nến cùng với thiếu phụ của Kim Bá Lợi.

Mọi thứ tiến hành hết sức thuận lợi, Tần Cách Phỉ kỳ công trang điểm một phen cùng Thai Bác Văn trò chuyện rất hợp ý, hai người nói chuyện làm ăn trên bàn cơm còn chưa dứt, rời bàn ăn Tần Cách Phỉ hơi say để Thai Bác Văn ôm mình vào phòng đã thuê trước, tiếp tục lên giường bàn bạc...

…………. ……………. ………………

Một trận mưa thu đổ xuống, chớp mắt một cái thời tiết mùa thu trăng thanh gió mát dần dần qua đi, dấu vết đầu đông xuất hiện, liên tục nhiều ngày mưa liên miên, cảnh sắc trở nên tiêu điều. Dù trong thành phố toàn bê tông cốt thép cũng thấy ở bên đường những chiếc lá quét rồi lại rụng, rụng rồi đã sớm khô vàng, bãi cỏ bên đường cũng một mùa héo úa, người qua lại đã lác đác mặc áo mùa đông dày chỉ còn rất ít thiếu nữ kiên cường mặc vày ngắn co ro chống chịu.

Ngày 28 tháng 10, thứ tư, khu công nghiệp nam thành phố xuất hiện một kỳ cảnh trái ngược thời tiết, tường bao dài hơn trăm mét của Cty hữu hạn thương mại điện tử Lập Tấn, hơn vạn chậu hoa tươi tạo hình hoan nghênh, cột lớn hai bên cổng chính cũng toàn bộ dùng hoa tươi trang trí, bên trong càng là kỳ quan, trước lễ đài, người đông nhung nhúc, chuẩn bị các bước cuối cùng, xung quanh đã lần lượt có mười mấy chiếc xe đủ loại đi vào.

Chỉ dùng hoa tươi để trang trí, rất sáng tạo, hao phí cũng không phải nhỏ, một tiểu lâu màu trắng, từ mái nhà, hai bên, cửa sổ, toàn bộ là hoa tươi đủ màu, nhìn qua như lẵng hoa khổng lồ.

“Tôi nghe nói nhà cung ứng hoa tươi ở Trung Châu lục tung cả nhà lên rồi, vì buổi lễ khai trương này mà làm giá hoa trên thị trường tăng lên gấp đôi đấy.”

“Tôi nghe nói vị giám đốc Thai Bác Văn này có quan hệ với xí nghiệp Thai thị Singapore.”

“Thai thị nào?”

“Làm thiết bị thông tin, gia tộc không nhỏ.”

“Không thể nào, tôi biết Thai thị mà, đâu nghe nói bọn họ có sản nghiệp ở Đại Lục, cũng không nghe nói có một người thế này.”

“Đó là các cô chưa biết thôi, vị này là con riêng của chủ tịch đương nhiệm của Thai thị đấy... Nếu không tuổi trẻ như thế sao có được gia sản lớn cỡ này? Không đọc báo giải trí Hong Kong, Đài Loan sao, họ moi ra cả rồi, vì tránh tranh chấp tài sản, chủ tịch mới đưa anh ta tới Đại Lục, nghe nói cho tới một tỷ đấy...”

“Một tỷ USD á?”

“Cút đi, cô dám nghĩ thật đấy.”

“Này này các cô, bàn tán gì thế, chủ nhiệm Trương tới rồi, ra đón, ra đón đi.”

Một đám nữ nhân đang bàn tán tin vỉa hè say sưa thì một viên quản lý đi tới quát, thế là vội vàng chỉnh lại trang phục, đứng vào vị trí, hai tay để trước bụng, mặt mỉm cười vô cùng chuyên nghiệp...

Người tới mỗi lúc một đông, có người của văn phòng thành ủy, người của cục đầu tư, cục thuế vụ, khu khai phát. Có câu quan thương xưa nay không phân chia trong ngoài, các nhân vật đứng đầu của công ty lớn như Giải khát Phi Bằng, điện tử Hâm Vinh, mậu dịch Hoa Thái, cơ giới Tứ Phương ít nhiều dẫn tới oanh động. Có người nhìn ra, đây là nhân vật giao du cực rộng, nếu không chẳng mời được nhiều chưởng môn nhân đủ loại ngành nghề như thế.

Đúng 10 giờ khai trương, cách thức giống đại đa số buổi lễ khai trương khác, lãnh đạo lên phát biểu, đơn vị tổ chức cảm tạ, những nhân vật cấp trọng lượng lên cắt băng, đây là sự kiện trọng đại, không tùy hứng làm mấy chuyện khác người được, xảy ra sự cố sẽ không may, ai cũng mong có khởi đầu thuận lợi mà.

Chỉ khác là buổi lễ hôm nay quy mô thực sự không nhỏ, mời cả phó thị trưởng phụ trách đầu tư, lúc cắt băng có tám vị lãnh đạo thành phố, khu ủy, các đơn vị hữu quan, toàn là nhân vật nhìn khắp Trung Châu cũng có thứ có hạng rồi, vậy mà chỉ vẻn vẹn vì một lễ khai trương.