← Quay lại trang sách

Q2 - Chương: 273 Lưỡng đầu thụ địch, trong ngoài đều khó. (2)

Phía cảnh sát tuy giám sát chặt chẽ hiệu vàng Kim Bá Lợi nhưng chẳng thèm để ý cặp đôi đó, bọn họ càng chú trọng truy lùng chiếc taxi kia, bám sát tới khi chiếc taxi đó rời thành phố, lên đường cao tốc tới sân bay.

Nửa tiếng sau báo cáo về chi đội cảnh sát mạng, mục tiêu đã mua vé máy bay, đang qua cửa kiểm tra an ninh.

“Tra được rồi, đối phương tên Hách Chí Quốc, mua vé máy bay tới Quảng Châu, 18 giờ 10 bay, còn hơn 1 tiếng nữa.” Hành Song Thành liên hệ với đồn công an sân bay, lấy được danh sách hành khách.

“Lão Soái, anh thấy sao?” Trịnh Quan Quần hỏi.

“Vẫn là thế thân thôi, giống kẻ mang đi Anh Diệu Thiên giả vậy, thủ pháp thăm dò thường dùng của Đoan Mộc Giới Bình, thuận lợi không cần nói, thất bại hắn chỉ tổn thất một tên tay chân.” Soái Thế Tài khẳng định.

“Thu đội, cho hắn đi, cứ để hắn cầm cái hàng giả mà vui vẻ, thông báo nơi hạ cánh, phối hợp tra thân phận thực sự của người này.” Lão Trịnh ra lệnh xong rất vui vẻ nói: “Muốn lấy tiền cứ lấy tiền, muốn lấy đồ cứ lấy đồ, chúng ta kệ hắn thăm dò thoải mái, không có tin xác thực của Đoan Mộc Giới Bình, chúng ta án binh bất động.”

Thế nhưng có người không thể án binh bất động nổi, Thai Bác Văn từ tiểu khu thôn Tiểu Doanh về biệt thự Sâm Đào, chỉ mấy tiếng thôi mà cục diện như mất khống chế, vừa sửa lại điện, kết nối lại mạng thì được tin cổ phiếu gần giảm kịch sàn. Điện thoại liên tục gọi tới, có tới mười mấy cuộc gọi không nhận rồi, nhưng số máy của Ân Phương Thuyên không dám không nhận.

Phía bên kia Ân Phương Thuyên chất vấn: “ Giám đốc Thai, buổi sáng mới tăng một chút, buổi chiều đã treo đơn bán ra, giá tụt nhanh như thế, ai mà kịp bán.”

“Lạ, chỗ thao tác của chúng tôi chiều mất mạng, căn bản không giao dịch.” Thai Bác Văn giải thích.

“Vậy thì thế là sao? Tổng giám đốc Thượng nghe anh, tin anh, giờ có 5000 vạn bị mắc kẹt ở đó, anh bảo tôi giải thích thế nào?” Ân Phương Thuyên khẩu khí càng lúc càng bất thiện.

“Yên tâm đi, chuyện lên xuống bình thường thôi mà, với lại trong tay tôi còn có mấy trăm triệu, cùng lắm lại kéo lên... Cô cứ nói với tổng giám đốc Thượng, nếu tiền bị kẹt, tổn thất tính lên tôi, thế yên tâm chưa?” Thai Bác Văn mạnh miệng, hơn nữa cũng hơi bực mình, hơi gặp chút bất lợi là cuống lên rồi, với lại hắn đâu kề dao vào cổ bắt chơi nhiều như thế, dám chơi dám chịu chứ.

Đều không vui vẻ gì, thế nên chẳng ai hứng thú nói mấy chuyện tình cảm nữa.

Bỏ điện thoại xuống, Thai Bác Văn mở tài khoản ở ngân hàng intetnet lên, nhìn chuỗi con số dài, cảm giác không cam lòng, vốn còn định kéo dài thời gian nữa lấy hết khoản vay từ Hoa Ngân mới chuồn. Có điều chuyện bất ngờ này làm hắn có cảm giác nguy hiểm tới gần, lượng lớn cổ phiếu bán ra như thế.

Trong mắt hắn thấy giống chị Từ tung hàng tồn trong tay ra rồi, vốn ở Trung Châu có nhiều kẻ say máu nhảy vào mua như thế không ảnh hưởng tới toàn cục, nhưng xem ra mình lạc quan quá rồi. Nói không chừng đám người Trung Châu này non gan quá, kiếm ít lời là chạy, chẳng may là thế thật, số cổ phiếu trong tay mình cũng không bán ra được.

Phải làm sao đây?

Mang tâm lý cầu may, Thai Bác Văn nhìn khoản dư trong tài khoản, chuyển đi một phần, giữ lại hơn 100 triệu, nếu muốn kéo cổ phiếu lên vài lần tăng kịch trần chắc không vấn đề, chỉ cần ổn định được đám nhà quê Trung Châu này là qua được nguy cơ thôi, nhìn tình thế đó sẽ thu hút thêm nhiều kẻ nhảy vào. Vậy mình có cơ hội tung khoản dư trong tay ra, đợi khi lấy hết khoản vay của ngân hàng và Hoa Ngân, mình sẽ là người thắng lớn nhất.

Giữa lợi nhuận trong tầm tay và nguy hiểm, Thai Bác Văn có quyết định.

................................................................

“Chuyển đi 22 khoản, công ty chuyển công ty, thấp nhất 100 vạn, cao nhất 290 vạn, gửi vào tài khoản các công ty ở Quảng Châu, Trạm Giang, Hải Khẩu. Trong đó có một cái tên chắc xử trưởng hứng thú, đó là Điện tử Sáng Ích...” Hành Song Thành báo cáo tin tức biến động tài khoản điện tử Lập Tấn.

“Tổng cộng chuyển đi bao nhiêu rồi?” Trịnh Quan Quần hỏi.

“Hơn 146 triệu rồi, khoản dư chưa tới 1000 vạn, hắn chắc chắn có tài khoản khác nữa, chúng ta tạm thời không giám sát được.” Hành Song Thành có vẻ xót xa lắm.

Bắt đầu chuyển tiền đi rồi, đó là thủ pháp quen dùng của phần tử lừa đảo, đợi lúc phát hiện đi tra sẽ chỉ còn vỏ rỗng, thủ pháp của Thai Bác Văn rất có khả năng chuyển tới thành phố ven biển, thông qua tiền trang ngầm, trực tiếp xuất cảnh, thương mại điện tử làm nổi bật lên tính lạc hậu của cảnh vụ.

“Chuyển thì cứ chuyển, chúng ta nghĩ thoáng một chút, dù sao cũng không phải tiền của chúng ta mà tiền của đám vay nặng lãi... Hơn nữa, chuyện này ngay cả lập án cũng chưa, chúng ta muốn tra cũng không có quyền, đúng không?” Trịnh Quan Quần trấn an mọi người.

Soái Thế Tài gật đầu: “Gần được rồi đấy, ngân hàng đã thủng 170 triệu, Hoa Ngân là 140 triệu, tiền trong tay hắn không thể bù vào nữa, mà hắn cũng chưa chắc muốn bù.... Lúc này nếu hai chủ nợ lớn tới nhà, hắn sẽ khó ứng phó rồi.”

Ông ta không nói nên làm gì, nhường cho Lão Trịnh nói, Trịnh Quan Quần lệnh Hành Song Thành: “Tiểu Hành, tiếp theo là sở trường của cậu rồi đấy, trước khi trời tối đốt bó lửa này lên cho tôi.”

“Vâng.” Hành Song Thành cao hứng đứng dậy lật đật chạy khỏi phòng hội nghị, về tới trung tâm chỉ huy, thấy sắp hết giờ làm, chuẩn bị phát cảnh báo cho ngân hàng nông nghiệp phát triển nông thôn cấp tỉnh.

"Căn cứ vào điều tra của chúng tôi ngân hàng phía dưới các vị trên đường Trung Nguyên có một giao dịch hiểm nghi rửa tiền, bên tiếp nhận là Cty điện tử Sáng Ích Đông Hoàn, theo điều tra xác nhận, công ty đó đang bị cảnh sát đương địa điều tra, các số tài khoản liên quan là ***** thời gian giao dịch..."

Bọn họ tra từ dưới lên thì có người ngăn cản, vậy thì gây sức ép từ trên xuống cho nội bộ tự đánh nhau đi. Trịnh Quan Quần tin, có tin này, tổng ngân hàng tỉnh không báo án cũng phải tra tới cùng, hơn nữa ông ta thông qua quan hệ của mình, mập mờ ám thị với lãnh đạo ngân hàng, khả năng là ngân hàng phía dưới các vị có liên quan rửa tiền của bên thứ ba đấy, ngàn vạn lần đừng để ra tới trình tự tư pháp, lúc đấy ai cũng mất mặt, phải không?

Xã hội giờ thế đấy, điều tra chính thức thì người ta ra sức trấn áp, nhưng mà lời đồn thổi vỉa hè này thì ai nấy sắc mặt nghiêm trọng như trời sập tới nơi.