← Quay lại trang sách

Q2 - Chương: 276 Trời sắp sập rồi, bốn phía tường giam. (2)

Câu trả lời không đủ sức thuyết phục, nữ thanh tra bới lông tìm vết cứ nhìn hắn chằm chằm.

Giám đốc Tiết mấp máy môi giải thích: “ Xử trưởng Trương, Lập Tấn là hạng mục do cục đầu tư chỉ định, có chủ nhiệm Trần ở thành ủy, lại có nhiều lãnh đạo khu phê chuẩn, vì chuyện này tôi xin chỉ thị của ngân hàng thành phố, chúng tôi sẽ nhanh chóng bổ xung hoàn tất.”

Nữ thanh tra nhìn giám đốc Tiết đầy thâm ý, mánh khóe trong đó ai chẳng hiểu, không nói gì thêm.

Lại qua một ải nữa, giám đốc Tiết mừng rỡ, nhịp tim luôn đập quá tốc độ dần đều lại.

Qua thật sao? Đúng là qua chuyện này, nhưng chưa qua chuyện khác, nữ thanh tra nghiêm túc nói: “Giám đốc Tiết, khoản tiền các anh chi cho bên thứ ba là điện tử Sáng Ích có hiềm nghi rửa tiền. Tôi rất tiếc, tôi thông cảm cho lý do của anh, nhưng với bằng này thủ tục, tài sản của chúng ta không đủ đảm bảo an toàn, trước khi có kết luận, anh bị tạm đình chỉ công tác...”

Vài câu lạnh lẽo, giám đốc Tiết như bị sét đánh, lời còn chưa nghe hết đã rầm một cái ngã từ trên ghế xuống.... Không lâu sau, xe cấp cứu 120 tới, khiêng vị giám đốc sợ tới ngất xỉu đi qua đám nhân viên im như thóc. Người của ban bảo vệ tổng ngân hàng tỉnh tới nơi, mặt mày vô cảm, phàm xảy ra chuyện tham ô, đem tiền bỏ trốn, những người phụ trách trình tự nội bộ lại sẽ xuất hiện, vừa tới là đã khống chế 3 nhân viên phòng tín dụng.

Vài phút sau, ngân hàng thành phố trực tiếp phát thông báo: Đóng băng tài khoản của Lập Tấn.

......................................................................

Giảm kịch sàn.... Ân Phương Thuyên vừa mới dừng xe, lấy điện thoại ra vào mạng, vừa xem một cái thì đầu óc váng vất, căn bản không có dấu hiệu kéo lên, toàn bộ xem hàng bán ra. Hậu quả cô không cần nghĩ cũng biết rồi, tiền vất vả tích góp được từng chút bốc hơi... Bấm số, lại bấm số, tiếp tục bấm số... Ân Phương Thiên bấm thật mạnh điện thoại như phát tiết, trả lời chỉ có giọng máy móc lạnh băng: Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được.

Lửa giận bùng cháy, bữa cơm hôm qua Thai Bác Văn còn ra sức thề thốt, cô có cảm giác như bị lừa. Hơn nữa càng khiến Ân Phương Thuyên bẽ bàng là, cô không ít lần nói tốt cho Thai Bác Văn trước mặt tổng giám đốc Thượng, giờ đây 5000 vạn không kịp rút đi, thêm hai ba ngày giao dịch nữa, e ngay cả vốn cũng mất.

Đóng sầm cửa xe lại, Ân Phương Thuyên xách túi xách, vừa bước lên bậc thềm thì thấy mấy chiếc xe đỗ lại, một đám người mặc đồng phục chạy nhanh vào công ty Hoa Ngân. Ân Phương Thuyên tránh sang một bên nhường đường, lòng có dự cảm không lành, đây là đội ngũ đặc biệt của tổng giám đốc Thượng, chỉ khi gặp phải nhân vật khó nhằn hoặc công ty nợ không trả, đám người này mới xuất hiện ở Hoa Ngân với thân phận bảo an.

Ân Phương Thuyên dừng bước gọi: “Tiểu Ngũ lại đây.”

Một chàng trai da ngăm đen cao lớn vạm vỡ trông rất có uy tuổi chừng 30 chạy tới, đó là lái xe của Thượng Ngân Hà, khuôn mặt nghiêm trang nặn ra nụ cười: “Chị Ân, có chuyện gì ạ?”

“Đám người kia... Chuẩn bị tìm ai thế?” Ân Phương Thuyên đánh mặt về phía đám người kia.

“Lập Tấn.” Cùng là thân tín của Thượng Ngân Hà, quan hệ hai bên luôn rất tốt, Tiểu Ngũ nói nhỏ.

Ân Phương Thuyên rùng mình, dự cảm đúng rồi, tổng giám đốc Thượng là người có thù tất báo, không đem cổ phiếu mất giá bán sạch cho Thai Bác Văn thì không phải là tổng giám đốc Thượng.

Tiểu Ngũ nói thêm: “Chị Ân, chú ý chút, thời gian tới đừng chọc giận tổng giám đốc Thượng.”

“Sao thế?” Ân Phương Thuyên ngạo nghễ ưỡn ngực lên, dù thế nào thì chuyện đầu tư này do Thượng Ngân Hà tự quyết lý gì trút giận lên người mình chứ.

Không ngờ Tiểu Ngũ nói chuyện khác: “ Khoản tiền cho Lập Tấn vay có vấn đề, thằng khốn kiếp đó chơi trò một cô con gái gả hai lần, cũng vay hơn 100 triệu từ Nh Nông nghiệp, vừa có được tin tức, tổng giám đốc an bài trước tiên phải giữ lấy người, bất kể thế nào cũng phải lấy tiền về... Nếu số tiền này mất hết, công ty chúng ta sẽ sập một nửa, tôi đi đây.”

Nói xong phất tay một cái, mười mấy người đang ngồi đợi cùng với người vừa tới đi ra, hai nhóm người gộp làm một tới năm sáu chục, đi lên tám cái xe thương vụ, rời công ty.

Ân Phương Thuyên bàng hoàng, tay cứng đờ, túi xách từ trên vai trượt xuống, rơi bịch xuống đất mà không hay, trong lòng chỉ còn một ý nghĩ.

Bị lừa rồi, không ngờ bị lừa rồi.

Giảm kịch sàn.

Không chỉ Ân Phương Thuyên, lúc này khắp Trung Châu người tay chân lạnh toát ngồi trước màn hình máy tính rất nhiều, có người ngất tại chỗ, người nước mắt ngắn dài, người chửi bới Thai Bác Văn, cũng có một số ít nhớ ra, bọn họ từng nhận được lời cảnh báo … nhưng hết thảy đều đã muộn.

Giảm kịch sàn, trước mắt Thai Bác Văn tối sầm, mắt nhắm chặt, vừa mở cửa giá cổ phiếu đã rớt thẳng xuống, không cách nào vãn hồi được, dù có muốn cũng không có thời gian nữa.

Đám người thao tác gửi tới phân tích, dựa theo lượng bán ra hôm qua, cùng giá hiện tại, phải bỏ ra 100 triệu mua vào thì mới có thể kéo giá lên, nhưng giá lên rồi vẫn có giai đoạn quan sát, dù sao sau chấn động, người cẩn thận sẽ tăng lên... Tất cả dừng lại đợi ông chủ quyết định, kéo giá hay là bán ra?

Thai Bác Văn nghĩ lại, mơ hồ có cảm giác bị lừa, trước kia có tin là giá cổ phiếu lên tới 20 mới bắt đầu bán ra, nhưng bây giờ e là bán sạch rồi. Tiền vay ngân hàng khẳng định đã rửa sạch chuyển đi, mà Từ Phượng Phi để lại cho mình đại bộ phận là tiền trên TTCK không mang đi được, tiền vay của Hoa Ngân lại là củ khoai nóng, mà củ khoai này hắn đã ngoạm một nửa, nếu xảy ra chuyện, Thai Bác Văn tự biết mình khó sống.

Quyết định rồi, Thai Bác Văn gõ phím: Bán ra hết.

Gõ xong lệnh bán ra đó, Thai Bác Văn mơ hồ trong lòng có một chút sảng khoái, bán dù sao hắn cũng được chị Từ cho số cổ phiếu này với giá gốc, thế nào cũng lãi rồi. Cái đám danh nhân ở Trung Châu lúc này chắc là như lửa đốt đít, đám nữ nhân kia khẳng định đầy một bụng u oán không chỗ phát tiết, đều nghĩ đã nghĩ làm mình quỳ dưới váy, kết quả là bị mình đè xuống dưới người, thành tựu đó làm Thai Bác Văn thỏa mãn vài phần.

Đóng laptop lại, Thai Bác Văn cho vào ba lô du lịch, kéo khóa, thong thả xuống lầu, chẳng quay đầu lại nhìn nơi mình ở gần hai tháng dù chỉ một cái. Rời nơi này là đường vành đai, rời đường vành đai là đường cao tốc.