← Quay lại trang sách

Q2 - Chương: 296 Ngựa dựa vào chân, người trông vào mồm. (6)

Thế là trong sợ hãi tột độ, Thai Bác Văn kể ra, bắt đầu từ Tần Cách Phỉ, rõ ràng hình dung không sinh động như Soái Lãng, bị đá vài phát, tiếp đó thi thoảng chi tiết không rõ, bị đá vài phát, chỉ có Soái Lãng cười thầm trong lòng...

Thai Bác Văn ăn đá vài lần, rốt cuộc cũng ngộ ra yếu quyết làm vui lòng quần chúng... Đầu tiên y kể mình quen Tần Cách Phỉ ở vũ hội, dựa vào thủ đoạn sờ mông ôm eo mà cảm giác có thể dụ lên giường, vì thế chỉ vài ngày đã thực thi kế hoạch ra sao, bao gồm chọn chỗ ăn cơm, lên giường, chú trọng hình dung chi tiết, bao gồm da non mịn ra sao, huyệt động nhiều nước thế nào, bao gồm đối phương thích chủ động, từ cởi áo kể tới một đêm mai nở hai lần ra sao, từ giường vào tận nhà vệ sinh thế nào... Càng kể càng vào cảnh giới, làm bốn tên kia nghe mà chảy nước dãi.

“… Các anh nghe nói thân hình giống chai coca chưa, dùng hình dung này miêu tả thân thể Tần Cách Phỉ vô cùng chính xác, nhưng chưa đủ, trừ phi chai coca đó phải là bạch ngọc … chất ngọc láng mịn, đường cong mỹ lệ mượt mà … chậc chậc, tôi thích nhất vòng eo thon gọn vừa tâm lưng ong của cô ấy, tôn dáng vô cùng … hình dung khi cô ấy nằm sấp trên giường, và bờ eo nhỏ xinh xinh kia lại càng tôn lên cặp mông tròn xoe đẫy đà … em gái đó thích tư thế ân ái từ phía sau, khi gần lên tới cao trào tiếng rên nghe như tiếng khóc, làm người ta hồn xiêu phách lạc ….”

Soái Lãng nghe được một nửa thì ngẩn người, y nhìn ra chỗ hơn người của tên lừa đảo này, là cái miệng, chính là cái miệng, khủng long cũng có thể miêu tả thành Lâm Chí Linh, đặc biệt hắn còn thực sự lên giường với người ta.

Người khác nghe vui thôi, Soái Lãng thực sự dụng tâm, trong đó có không ít kinh nghiệm thực tiễn đáng hấp thụ.

Thế là bốn tên XHĐ và một tên tiểu lưu manh vươn dài cổ ra nghe, mặt mày tươi hơn hớn, thiếu điều chảy nước dãi nữa thôi. Kể hết một người, mấy anh em chưa tận hứng, Râu Xồm mời thuốc lá, Thai Bác Văn nói bị trói chặt quá. Râu Xồm vội giục: “ Mau mau, cởi trói, cho người anh em chén rượu ấm bụng.”

Tình huynh đệ của bọn lưu manh với nhau kiến lập nên nhanh lắm.

Tay được cởi trói rồi, Thai Bác Văn khoan khoái rít mấy hơi thuốc lá rẻ tiền, còn có một tên đưa đĩa tới, thịt đầu lợn, hắn đói ngấu rồi, dùng luôn tay bốc cho vào mồm. Soái Lãng nhìn thấy tâm tình phức tạp, tên lừa đảo gia tài trăm triệu, lúc này không khác gì người thường. Quả nhiên có tiền cũng cần mạng mới hưởng thụ được, thứ đó không đáng mạo hiểm chút nào.

“Kể hay lắm, mẹ nó, sướng hơn xem phim cấp ba, mày nói ả Tần gì đó, dâm thế thật à?” Râu Xồm mặt đầy trông đợi.

Thai Bác Văn gật đầu: “Đương nhiên rồi đại lão, nữ nhân đó làm người ta bất ngờ, đêm hôm đó tí giết chết tôi, may tôi có kỹ xảo, năm lần hết ba lần dùng tay thỏa mãn cô ta, nếu không bị cô ta vắt kiệt mà chết rồi... Cô ta còn có một tuyệt chiêu, đó là hai bầu vú cực lợi hại, ép vào một cái, bất kể đồ chơi của chúng ta dài thế nào, đều có thể kẹp chặt luôn...”

Cả đám nghe lại một tràng cười thoải mái, ân cần rót rượu mời thịt.

Kết thúc một câu chuyện, quan hệ của mấy người liền gần gũi hơn nhiều, Thai Bác Văn cũng thoải mái hơn, biết ở cái ổ phỉ này, đây có vẻ là đường sống duy nhất của mình rồi, tất nhiên sẽ tích cực biểu hiện.

Thế là người tiếp theo cũng nhanh chóng lên sân khấu, nữ giám đốc của chuỗi siêu thị Gia Hòa, họ Lưu tên Gia Bảo, nghe kể không chỉ được cưỡi, hơn nữa tiền thuê phòng còn do nhà gái bỏ, mấy anh em ghen tị đỏ mắt.

Tiếp theo nữ là thư ký của Kiến trúc Từ Phương, Vũ Mạn Âm, cô gái này càng bạo, thích chơi dã ngoại, không phải nhất thời nổi hứng, mà là sở thích của người ta, đỗ xe ngay chỗ đông người nhất, hạ kính xuống, thế là ở bên trong chơi cực kỳ kích thích, mấy anh em nuốt nước miếng không kịp.

Tiếp đó nữa là thư ký của Hoa Thần Dật, em gái này là khó khăn nhất, nữ trí thức mà, thư ký thật chứ không phải loại thư ký kiêm tiểu tình nhân như cô gái khác, tuy không phải là lần đầu, rõ ràng không có mấy kinh nghiệm, ở trên giường rất vụng về, thế nên rất có cảm giác, lại còn vì ngủ một lần mà muốn gả cho hắn.

Rồi còn bạn gái của thiếu chưởng môn Gia Gia Nhạc, tên là Lăng Tuyết, em gái này...

“Cô bé này rất cởi mở, biết chơi, dám chơi nhất, nhiều lúc tôi có cảm giác thành công cụ của cô ta, thực sự rất cởi mở còn tâm sự với tôi là lo bạn trai quá yếu, sau này nếu kết hôn biết làm sao, nên trì hoãn mãi, muốn chơi cho thật đã đời trước, chưa 30 chưa chịu kết hôn...” Thai Bác Văn tổng kết: “ Kỳ thực nữ nhân còn háo sắc hơn chúng ta, chỉ cần mò được điểm G của họ, khiến họ thấy thoải mái và hưởng thụ, bọn họ theo đuổi cảm giác đó, không cần quá tốn công sức chinh phục, họ chủ động hơn chúng ta.”

“Điểm G là gì?” Một thằng thỉnh giáo yếu quyết.

Thằng khác mắng: “Đừng cắt ngang, với trình độ lái máy bay của mày thì hiểu thế đéo nào được.”

“Mẹ mày, làm như mày hiểu ấy, có vài lần đi gội đầu thôi, có khi còn chưa được chơi từ A - Z.”

Hai thằng đang cãi nhau, Râu Xồm quát: “ Chúng mày thằng nào hơn thằng nào đâu, bớt ra vẻ đi, cãi nhau cái b... À, mà điểm G là gì thế?”

Cả bọn cười lăn xuống bàn, Soái Lãng khó khăn lắm mới giành được một lần phát ngôn: “Là điểm hưng phấn ấy, chỉ cần chúng ta sờ chỗ đó của nữ nhân là sẽ không kiềm chế nổi, giống như chúng ta không kìm được bắn lung tung, ha ha ha...”

“Mẹ, tưởng gì, té ra là chỗ đó, nếu sờ được chỗ đó là xong rồi còn cần quái gì thủ đoạn.” Râu Xồm thất vọng.

Không ngờ Thai Bác Văn lắc đầu: “Không phải chỉ là chỗ đó, điểm G trên người nữ nhân rất nhiều, mỗi người mỗi khác, có thể là vành tai, sau gáy, cổ, tìm được điểm G của nữ nhân mới là cao thủ.”

Có đúng không thế, thế này thì thâm ảo quá, đến Soái Lãng cũng không nhịn được: “ Mau, mau dạy anh em, có yếu quyết gì không? Chẳng lẽ sờ cả người để tìm à?”

“Đúng! Đúng! Đúng, phải có yếu quyết chứ?” Tập thể lưu manh chưa vợ phụ họa.