← Quay lại trang sách

Q3 - Chương: 025 Một đêm say rượu, một đêm phong lưu. (2)

Người này vừa đi, người khác lại tới, là em gái vừa cùng khiêu vũ với Soái Lãng khi nãy, mặc váy đầm xanh hở nửa lưng, cầm ly rượu bắt chuyện: “Anh nhảy không tệ.”

“Không thể nào.” Soái Lãng vừa gây sốc với người khác giờ bị người ta gây sốc, em gái này có vấn đề rồi, khen gì không khen lại khen trình độ khiêu vũ của mình, cơ mà đối diện em gái xinh xắn cười lấy lòng mình, không nỡ giở thái độ vô lại vừa rồi ra, phong độ nói: “Quá khen rồi, nhảy có tốt cũng không tốt bằng vóc dáng mỹ nữ. Nói thật tôi không mấy hứng thú với thứ này.”

“Nhìn ra được mà, phàm là nam nhân theo đuổi sự nghiệp đều không hứng thú nhiều với trò giải trí. Làm quen một chút, tôi là Thôi Oanh Hiểu...” Em gái như làm ảo thuật biến ra tấm danh thiếp phấn hồng đưa tới.

Soái Lãng nhận ấy, cẩn thận cất đi, cơ mà anh thợ điện làm gì có danh thiếp, ngại ngùng nói: “Cô Thôi, ngại quá, tôi không có danh thiếp.”

“Vậy thì để lại số điện thoại là được, hôm khác tôi hẹn anh.”

Cô gái lại không biết lấy từ đâu ra cái di động trong bộ dạ phục rất thiếu vải đó để Soái Lãng lưu lại số điện thoại, tán gẫu vài câu nhạc vang lên. Thịnh Tiểu San dẫn hai cô gái tới lôi kéo Soái Lãng ra sàn nhảy.

Tiết tấu nhạc lần này cực nhanh, tốc độ thay đổi bạn nhảy còn nhanh hơn, các cô gái ở đây rất chịu chơi, Soái Lãng cũng bị ảnh hưởng, nhìn xung quanh, y bỗng nhiên thấy mình còn tử tế chán, những nam nhân khác tay ôm eo vuốt ve, không thì đặt lên ngực xoa bóp, có người căn bản không nhìn thấy tay đâu, luồn hẳn vào trong váy rồi. Dù sao ánh đèn mập mờ như thế, mọi người như nhau cả, tới đây đều là để chơi hết mình, ai rụt rè nữa...

Trong hỗn loạn Thịnh Tiểu San còn hô tắt đèn ba giây, Soái Lãng chưa hiểu thế là có ý gì thì đèn tắt phụt, em gái đang nhảy cùng y không hiểu làm thế nào tìm đúng môi y hôn sâu... Gọi là ba giây nhưng phải tới năm bảy giây mới đúng.

Đèn sáng một cái, khung cảnh làm y trố mắt, nam nữ y phục xộc xệch, mọi người nhìn nhau phì cười vui vẻ, ngay cả Thịnh Tiểu San cũng vừa mới cùng một soái ca buông nhau ra, anh chàng kia vẫn còn ôm eo cô, Soái Lãng thực sự hối hận không thôi, biết trước thế này vừa rồi hai tay y đã không yên phận như thế.

Nhạc lại tiếp tục, Soái Lãng hòa nhập rồi, chẳng cần đợi tắt đèn cũng dám ôm một em gái, tay không đặt ở eo, mà nắm hai mông em gái nhảy, em gái đó chẳng kinh hoàng, còn tủm tỉm cười với y. Đến lúc nghỉ, lại thu được danh thiếp, để lại điện thoại, mà chẳng nhớ là ai với ai nữa, dù sao mắt hoa cả lên rồi, lúc thì từ phía sau ôm em gái tươi ngon mọng nước đung đưa theo nhạc, lúc thì cùng em gái khác hôn kiểu Pháp, lúc thì lãng mạn, lúc thì phóng đãng, lúc thì nhảy, lúc thì cụng ly, tán gẫu... Soái Lãng quên cả đông tây nam bắc rồi.

Không thể không bội phục đám người ở hải ngoại về này rất dám chơi, rất lắm trò, tắt đèn ba giây chưa là gì cả, sau đó không biết ai bày ra trò bịt mắt một phút. Bịt mắt tìm người, tìm được ai thì nhảy một khúc, hôn một cái, Soái Lãng là tay mơ, ôm chậm chút, còn ôm phải nam, soái ca đó chẳng ngại hôn chụt y một cái lên má, làm đám em gái cười lăn cười bò.

Tiếp đó đám nữ nhân bày trò, mỗi người đeo mặt nạ lên, đóng giả nữ vương, quỷ dữ, bà già, cố ý che giấu bản thân, Soái Lãng học khôn rồi, không nhìn mặt chỉ nhìn vóc dáng, nhanh tay nhanh mắt tóm được em gái cao ráo.

Phải nói đây là em gái khiến y có cảm giác tốt nhất hôm nay, so với đám con gái quá dễ dãi hôm nay cô gái này đoan trang hơn hẳn, khi Soái Lãng hạ thấp tay từ eo xuống mông thăm dò, cô gái cười duyên dáng kéo tay y lên, còn kèm nụ cười, không làm người ta mất mặt lại giữ được thiện cảm. Nhảy xong một khúc, lấy rượu mời, vừa nói một câu tán tỉnh, cô gái chỉ tay nói, sorry, bạn trai tôi cũng ở đây. Soái Lãng hơi thất vọng, đành dùng tư thế uống rượu ưu nhã của giám đốc Phó dạy ứng phó khỏi xấu hổ.

Mỹ nữ vừa đi tìm bạn trai, Soái Lãng không phải thất vọng lâu, lại một em gái nữa tiếp cận y, nhỏ giọng hỏi: “Nghe nói hôm nay tổng giám đốc Thịnh mời tới một quý nhân, có phải là anh không?”

Hả? Thịnh Tiểu San giới thiệu mình thế à? Bảo sao nãy giờ có nhiều em gái chủ động tiếp cận mình như thế, xem ra từ lúc khoác tay Thịnh Tiểu San đi vào bị người ta chú ý rồi. Soái Lãng cũng chú ý em gái này, mặc đầm ống cúp ngực đỏ rực, khoe ra non nửa bầu ngực trắng nõn, vốn liếng đầu tư rất đầy đủ: “Quý nhân không dám nhận, con người tôi rất khiêm tốn.”

Em gái cười lấy ra tấm danh thiếp nhũ vàng, nói nhỏ: “Vậy tôi khiêm tốn làm quen quý nhân, có thời gian tới công ty tôi xem.”

Sau đó lại xen số điện thoại Soái Lãng rồi đi.

Soái Lãng xem danh thiếp, f*ck, làm ở công ty phiên dịch, lại còn chơi cả Anh, Pháp, Ý, thôi, em gái thế này đừng trêu chọc thì hơn, chẳng may người ta biết anh đây trừ tiếng mẹ đẻ thì chỉ biết chửi bậy, không phải là mất mặt à?

Tới 0 giờ, mọi người tạm dừng để chúc mừng, Thịnh Tiểu San giới thiệu mấy nam nhân, đều là người có chút thành tựu. Nhìn hiện trường nam ít nữ nhiều, Soái Lãng hiểu ra, có khi là cố ý mời tới lấy lòng mấy nam nhân đó. Mà mấy em gái kia trừ khiêu vũ thì đưa danh thiếp lung tung khắp nơi, đó là loại đầu tư, mà đầu tư thì không thể bỏ hết trứng vào một giỏ, biết đâu sau này trong cuộc sống hay làm ăn cần tới.

Hơi rượu bốc lên, bước chân dần loạn, bữa tiệc kéo dài tới tận ba giờ mới kết thúc, Thịnh Tiểu San và giám đốc Phó phát thẻ làm đẹp cho các nữ khách, các cô gái chơi tận hứng thành từng đôi cáo từ. Nhạc dừng lại rồi, Soái Lãng vẫn còn cùng một em gái rất đáng yêu ôm nhau ở sàn nhảy, đèn vừa sáng lên, hai người bật cười, đợi đi lấy đồ uống, Soái Lãng mới nhận ra tới lúc khúc tàn người đi rồi. Em gái kia trước khi đi ôm nhẹ, hôn một cái lên trán y, nói: Gặp lại sau nhé soái ca.

Người đi gần hết rồi, chỉ còn lại giám đốc Phó chỉ huy dọn dẹp và Thịnh Tiểu San, Soái Lãng lấy danh thiếp ra, tận 24 cái... Lúc này xem kỹ hơn, giáo viên yoga, giáo viên trường ngoại ngữ, giảng viên đại học, trung tầng công ty nước ngoài, kinh doanh online, đại lý mỹ phẩm, xa xỉ phẩm, rượu... Đủ mọi loại nghề nghiệp khác nhau, nói chung đều là thành phần tiểu tư sản, tuyệt đối không phải là em gái trường nghệ thuật mời tới mua vui cho khách như y đoán, người ta tới đây là thêm lịch duyệt xã hội.