← Quay lại trang sách

Q3 - Chương: 161 Rửa hết duyên hoa, sóng lớn đãi cát. (1)

Men theo đội ngũ của xe cảnh sát đi không xa, Soái Thế Tài gõ cửa một cái xe thùng, trong xe giam giữ Trâu Hiểu Lộ. Cảnh sát canh gác sau khi xin chỉ thị cho Soái Thế Tài lên xe.

Trâu Hiểu Lộ vừa mới khóc xong, bị còng ngồi co ro trong góc, trông hết sức đáng thương, kể ra cũng thực sự đáng thương, vì tín hiệu theo dõi thứ hai ở trên người Trâu Hiểu Lộ, khảm trong giày cao gót của cô.

Soái Thế Tài chủ động báo tên: "Tôi là cha của Soái Lãng, cháu rơi vào bước đường này, cháu hận nó không?”

“Lừa gạt, tất cả là lừa gạt... Hu hu hu...” Trâu Hiểu Lộ nín khóc chưa lâu, vừa mới nghe thấy cái tên Soái Lãng bi thương trào dâng, bật khóc nức nở, giọng nói không biết là giận hay là hối hận.

Soái Thế Tài đợi cô gái cực kỳ xinh đẹp này khóc một hồi mới nói: "Nó lừa cháu, nhưng nó thực sự thích cháu, nó dù lừa cháu, cũng là muốn kéo cháu ra khỏi cảnh bị kẹp giữa các phe thế lực thôi. Tôi không biết giữa nó và cháu đã xảy ra chuyện gì, nhưng tôi biết con mình, nó không có ý hại cháu, nó là đứa luôn mềm lòng bởi các cô gái xinh đẹp, kết quả này hẳn là do cháu tự lựa chọn.”

Thình lình tiếng khóc ngưng bặt, Trâu Hiểu Lộ nhắm mắt lại kìm nước mắt, cô đã hiểu vì sao Soái Lãng đi vào phòng tắm, đó là vì đã thấy kết cục của cô, là kết cục y bố trí, cũng là kết cục mà cô lựa chọn. Khi Soái Lãng dừng lại trước cửa phòng tắm, đó là cơ hội cuối cùng của cô, cô bỏ lỡ.

“Tội của cháu không nặng, nó có bố trí cả rồi, cuộn băng ghi âm kia là bằng chứng cho thấy mọi chuyện là do nó và bố trí, không liên quan đến cháu, dù cháu có làm gì thì nó cũng không giận cháu. Sẽ có một cuộc điều tra, nhưng chỉ là để làm rõ vấn đề, chỉ là quy trình thôi, cháu sẽ nhanh chóng bắt đầu cuộc sống mới, lần này hãy nắm chắc lấy cơ hội, cuộc đời còn dài lắm....”

Soái Thế Tài nói xong xuống xe trong ánh mắt đẫm nước mắt xen lẩn hổ thẹn cùng ngỡ ngàng của Trâu Hiểu Lộ.

Cửa xe đóng lại rồi chầm chậm lên đường, ánh đèn lấp loáng, còi cảnh sát hú vang, Sở Triết Hồng bế con gái vừa tỉnh giấc đứng bên xe đợi chồng về. Soái Thế Tài vừa vẫy tay tạm biệt đồng nghiệp, Tiểu Soái Anh đã tức giận chỉ tay về phía Soái Thế Tài hét lên: "Đại lừa đảo.”

Sở Triết Hồng khẽ đánh con một cái, con bé này bị chiều quá rồi.

“Nào nào, để cha đại lừa đảo bế.” Soái Thế Tài cười ha hả chả giận, bế con gái vào lòng, Soái Anh vẫn giận quay đầu sang bên.

Sở Triết Hồng mở cửa xe cho hai cha con đi lên: "Lần này thực sự là kết thúc rồi chứ, anh muốn đi bắt tội phạm thì cứ nói là đi bắt tội phạm, đừng có còn lấy lòng nói là đưa mẹ con em đi du lịch không?”

“Em xem, con gái không hiểu chuyện thì thôi, em cũng không hiểu chuyện à? Anh nghĩ cho an toàn của mẹ con em mà, không mang mẹ con em theo bên cạnh, sao anh yên tâm được.” Soái Thế Tài cười vui vẻ.

Sở Triết Hồng khởi động xe: "Giờ đi đâu?”

“Hay là về nhà nhé? Anh Tử, chúng ta về nhà được không? Trung Châu có tuyết to lắm, cha và con cùng đắp người tuyết nhé?” Soái Thế Tài dỗ con gái.

Soái Anh nghe nói tới nghịch tuyết liền chuyển giận thành vui rối rít gật đầu, nhưng Sở Triết Hồng không vui: "Biết anh lo lắng cho đứa con xui xẻo của anh, thì về, em thấy em chẳng có cái phúc đi du lịch.”

“Có có có, chắc chắn có... Lần sau đi du lịch, bảo thằng nhóc thối đó thanh toán, thế nào? Cả nhà chúng ta cùng đi? Ra nước ngoài cũng được, thằng nhãi đó giờ có tiền, không tiêu bớt hộ nó, nó thừa tiền là làm bậy.” Soái Thế Tài cười lấy lòng vợ.

Sở Triết Hồng chẳng phải giận thật, dù sao Tết mà, cô là nữ nhân truyền thống, chẳng muốn Tết nhất còn chạy lung tung, về nhà ăn Tết là tốt nhất rồi.

Trung Châu trước năm mới gặp một trận tuyết lớn mà theo cơ cấu dự báo thời tiết nói thì là trăm năm có một, tuyết rơi lả tả mấy ngày liền mà chẳng thấy dấu hiệu dừng lại. Người xưa hay nói, lúc trời căm đất giận, thế nào cũng có hiện tượng lạ xuất hiện, thực ra do kẻ hiếu sự liên hệ chuyện cùng người xảy ra bên cạnh thôi.

Trước tiên là mấy vụ nổ súng ở Trung Châu bị người ta truyền bá bàn tán, cơ quan công an không thể không phát biển, làm rõ chân tướng, đồng thời phát lệnh truy nã treo thưởng với mấy nghi phạm trọng yếu.

Theo người có tin tức nội bộ tiết lộ, vụ án này kinh động cả tới TW rồi, ngay ngày hôm đó thông báo trên bộ đã phát xuống Trung Châu, tiếp ngay theo đó cơ cấu công an tiến hành cách ly hạn chế với người Từ gia, đợi tiến trình vụ án được làm rõ.

Chuyện này chưa qua, chuyện mới lại tới, tiếp đó là tin tức thường vụ tỉnh ủy Thẩm Hậu Nhân bị song quy, đây chẳng khác gì một trận động đất ở Trung Châu.

Cho tới tận lúc này mới có tin tức tiết lộ, kỳ thực bị tra là công ty mậu dịch Viễn Thắng, tội buôn lậu, kinh doanh phi pháp và rửa tiền, Thẩm Hậu Nhân vì liên lụy bởi vụ án này mà mất chức. Rồi trên mạng tiết lộ, con trai Thẩm Hậu Nhân làm ở công an tỉnh, vợ ông ta làm ở viện kiểm sát tối cao tỉnh, dù là cháu họ xa cũng công tác ở cơ cấu trọng yếu của Đảng và chính phủ. Chuyện này khơi lên cuộc thảo luận về quan trường thiếu giám sát để thân thích họ hàng kéo đàn kéo đống tới, còn về nguyên nhân ngã ngựa thực sự thì chưa có kết luận.

Còn chưa được mấy ngày, trên hội nghị tổng kết cuối năm của cục tài nguyên đất đai, cục trưởng Hứa Thắng Dân bị cơ cấu kiểm tra kỷ luật đưa đi, nghe nói là vì tham ô. Ngày hôm đó tra xét mấy nơi ở của người này thu được hơn 4000 vạn ( ~130 tỷ) tiền mặt. Nữ giới liên quan có hiềm nghi bị triệu tập tới hơn 10 người, tham ô và hủ bại là anh em sinh đôi. Tiếp đó nữa lại có tin người này bao nuôi mười mấy tình nhân, không ngờ là còn có một tình nhân dùng chung với một cục trưởng ngã ngựa sau đó.

Cùng với việc vụ án được đi sâu điều tra, số người ngã ngựa không ngừng tăng lên, toàn là tham ô hối lộ. Tiếp đó nữa lại truyền ra một vụ quan thương câu kết, Cty Viễn Thắng lấy mậu dịch làm cái cớ giúp không ít quan viên tham ô chuyển tài sản ra nước ngoài, trong đó có cả lãnh đạo quốc xí, tham quan ở ngành điện lực, viễn thông, ngân hàng...

Tức thì xã hội xôn xao.