← Quay lại trang sách

Thư gửi con gái

Con gái yêu quý của bố,

Có lẽ đã đến lúc bố phải viết bức thư này. Bởi đến lúc con hiểu được vấn đề sẽ còn xa lắm mà cuộc sống cũng rất ngắn ngủi. Không ai trong chúng ta có thể biết trước điều gì sẽ xảy ra.

Con biết đấy, bố chưa bao giờ đánh các con. Bởi bố nghĩ trẻ em sinh ra cần được bảo vệ và chăm sóc chứ không phải để chịu đòn roi. Và đánh đập chẳng làm các con tốt lên được, nó chỉ hằn lên trong con những kí ức tồi tệ mà thôi. Chính vì vậy, nhớ nhé con yêu, con cũng đừng bao giờ chấp nhận đánh đập.

Câu hỏi bố vẫn thích hỏi các con mỗi khi đón đi học về là: “Hôm nay con có vui không?” không phải “Hôm nay con được mấy điểm?”. Chắc chắn không. Bởi điểm thi không phải là điều quan trọng nhất, nó không phản ánh được những điều đặc biệt ở mỗi con người. Một vận động viên siêu việt cũng không cần biết đến hóa học. Một nghệ sĩ lừng danh cũng không cần biết đến vật lí. Thám tử nổi tiếng trong truyện là Sê-lốc Hôm còn không biết trái đất xoay quanh mặt trời. Bởi đầu óc của mỗi con người chỉ là căn phòng có hạn, chúng ta chỉ nên để vào đó những đồ đạc mà mình yêu thích. Điểm thi càng không thể hiện được những gì con đã trải nghiệm trong các chuyến đi, những chuyến đi dạy con biết yêu thương, giúp đỡ bao nhiêu người kém may mắn hơn mình, điều đó mới là vô giá con nhé. Điểm thi không phải là điều quan trọng nhất nhưng kiến thức con thu lượm được lại là công cụ để con tiến bước trong cuộc sống sau này. Nên con hãy thu lượm theo sở thích của con.

Người tốt là khái niệm bị “lãng quên” trong thời đại chạy theo tiền bạc và danh vọng. Nhưng con nên biết: người tốt cũng chỉ là người có nhiều tính tốt hơn tính xấu mà thôi. Bố cũng là một con người bình thường với đầy những tật xấu. Con hãy ghi nhớ: Gắn bó lâu dài với bạn bè hay bạn đời không phải vì thích tính tốt của nhau, mà là chấp nhận những tính xấu của nhau con nhé. Hãy đừng tốn công trải hoa hồng khắp trái đất rộng lớn để đi cho êm chân mà hãy chọn đôi giày thật tốt cho đôi chân của chính mình.

Không có ai muốn làm tổn thương con cả. Ở tuổi “ương ương” khi mới có tình cảm yêu đương, ai cũng có lúc thoáng qua ý nghĩ tự tử khi bị phụ tình, bị mắng mỏ, bị ê mặt... Nhưng con biết không, không có ai có ý muốn làm tổn thương con cả, suy cho cùng các quyết định của bất kỳ ai cũng là vì chính bản thân họ, nên họ sẽ xử sự theo cách họ cho là đúng. Chỉ đơn giản bởi con đường mọi người đi nhiều lúc khác nhau mà thôi. Sinh ra trên đời đã là điều tuyệt vời rồi. Dù trong hoàn cảnh nào cũng đừng bao giờ tự mình bỏ đi điều tuyệt vời đó.

Không có gì bền vững hơn là ăn và ngủ điều độ, rèn luyện đều một môn thể thao con yêu thích. Không có gì tốt hơn và nhanh hơn là trải nghiệm nhiều điều từ những cuốn sách. Con hãy dành thời gian cho sách.

Đến tuổi trưởng thành con sẽ phải chịu trách nhiệm cho mọi thứ trong cuộc sống của con. Những lúc khó khăn con hãy quyết định theo những gì mình thích. Đừng tự lừa dối bản thân. Hãy hiểu những nhu cầu và cảm xúc thực của mình. Và đừng bao giờ sợ sự đánh giá của người khác. Cuộc sống là của con, không phải của ai khác. Ngày nhỏ có lúc bố không giơ tay lên bảng chỉ vì sợ sai bạn bè sẽ chê cười. Lớn hơn một chút bố không dám xăm một hình gì đó lên người chỉ vì sợ bị đánh giá là thằng mất dạy... Nhà tù đáng sợ nhất của mỗi người được xây bằng chính những định kiến của người đó. Thật buồn cười khi nhiều điều bị cho là đúng hay sai lại được đưa ra bởi những người đã sống cách đây hàng nghìn năm rồi. Đến bây giờ, có những điều còn giá trị và có những điều đã lạc hậu. Là con gái, con tỏ tình với một chàng trai mà mình thích thì đã làm sao? Chẳng làm sao cả, còn hơn ta cứ để lỡ những gì ta mong muốn.

Khi đã kết hôn, hai vợ chồng con nên đọc và hiểu về những giai đoạn thất thường trong tâm lý của phụ nữ. Nhất là lúc mang thai. Lúc đó phụ nữ cần được chăm sóc, bảo vệ và thông cảm. Làm chồng, làm vợ hay làm mẹ, làm bố cũng là một nghề. Rất tiếc lại không mấy ai được chỉ dạy để coi trọng đúng mức điều đó. Ngày trẻ bố cũng không biết. Giờ bố cũng đang bắt đầu phải học. Và bố biết chắc đó là nghề thủ công, bởi cả sản phẩm lẫn tay nghề đều được cải thiện nếu thường xuyên luyện tập.

Phụ nữ thường nói nhiều vì cách để xả “xì chét” của phụ nữ là nói để giải tỏa những điều gì đó trong đầu. Còn đàn ông thì ngược lại đấy con. Càng nhiều áp lực họ lại càng im lặng. Con có thể hỏi thăm, nếu cần họ sẽ nhờ nhưng hãy cứ để anh ta một mình. Đây là mẫu thuẫn lớn nhất mà tạo hóa tạo ra cho đàn ông và đàn bà. Những lúc nhận được sự an ủi khi con nói nhiều để giải tỏa, con hãy ghi nhớ tình huống, để cho những lần sau không nên lúc nào cũng cứ nói ra rả. Hạnh phúc và niềm vui vững bền suy cho cùng lại đến từ tâm cảm nhận của chính mình. Muốn kiếm nhiều tiền con luôn phải chăm chỉ. Nhưng con biết không, hạnh phúc lâu dài lại không phải những gì ta phấn đấu để đạt được, mà sẽ là bài toán kéo dài mãi mãi và chẳng có lời giải. Nhiều lúc cần biết hài lòng với những gì mình đang có.

Con có thể gặp phải những sai lầm và vấp ngã. Điều đó mới giúp con trưởng thành hơn. Và hành trình ngày mai của bố cũng sẽ giúp bố trưởng thành. Sẽ mất một khoảng thời gian bố không thể gặp các con. Bố sẽ cố gắng làm tốt nhất.

Bố của con