Rác trùm lên rác ở làng chài giàu nhất Việt Nam
Tôi rời Nam Trung Bộ, đến huyện Long Điền thuộc tỉnh Bà Rịa Vũng Tàu.
Tôi đang muốn kể về làng chài tỷ phú Phước Tỉnh (huyện Long Điền) với hơn 300 năm tuổi, có từ thời vua Gia Long. Ở đây rất nhiều hộ gia đình sở hữu nhiều tàu đánh bắt cá, thu nhập rất cao. Thu nhập bình quân đầu người hiện trên mức 2.500 USD/năm. Một số gia đình có người thân ở nước ngoài, từ lâu họ đã có vốn để làm ăn nhờ vào tiền gửi về và số tiền cứ lớn dần theo năm tháng.
“Tiền nhiều để làm gì?” – câu hỏi này một lần nữa lại văng vẳng trong đầu tôi – “Khi môi trường sống luôn ô nhiễm và ô nhiễm?”.
Tôi từng đến đây vào tháng 6/2018, thấy thực trạng rác xả vô tội vạ ra môi trường càng trở nên trầm trọng. Tôi đều chụp được rác ở khắp nơi ở làng chài Phước Tỉnh. Trẻ con thì bảo người lớn quăng bừa bãi. Người lớn bảo rác thì lắm mà xe gom rác lâu lâu mới đến nên buộc phải chất ứ hoặc bị quăng luôn xuống biển. Chung quy lại, không ai thừa nhận việc xả rác thiếu ý thức của mình, họ thích đổ lỗi cho ngoại cảnh hơn.
Sao các con biết người lớn quăng rác bừa bãi mà không khuyên nhủ mọi người?
Hình như câu hỏi ấy hơi thừa thì phải, lũ trẻ thì có biết gì, chúng nhìn người lớn và bắt chước. Vẫn là sự im lặng và ánh mắt lảng tránh, ngại ngần. Rồi đây lũ trẻ lớn lên, chúng có còn ý thức được xả rác bừa bãi nguy hại đến mức nào không? Hay cũng sẽ “quen rồi”, cũng sẽ bất lực và tiếp tục hành động như người lớn đang “nêu gương” cho chúng?
Cách trung tâm Vũng Tàu có hơn 10km, các biển hiệu cấm đổ rác cực nhiều, thậm chí còn ghi phạt một đến hai triệu đồng nhưng thực tế lại thật phũ phàng, rác vẫn ngập ngụa Phước Tỉnh bao giờ mới “tỉnh” đây?