← Quay lại trang sách

⚝ 2 ⚝

Sài Gòn sau một trận mưa bất thần, tưởng như ai vừa mới ở trên trời đổ nước xuống lại dừng ngay. Sau trận mưa, đường phố Sài Gòn vốn sạch sẽ lại bóng hơn lên. Bầu trời quang đãng. Chỉ có mảng trời phía Gò Vấp còn đám mây trắng bồng bềnh.

Uy-li-am Côn-bai bước lên gác trên của Tòa đại sứ Mỹ. Ông ta mở xem một loạt báo cáo của V10, những bức điện mật hướng dẫn y hoạt động. Ông ta nhắm mắt suy tư về tất cả những quyết định, chỉ

thị, báo cáo liên quan tới chiến dịch đánh cắp bản thiết kế đường ống dẫn xăng dầu Bắc- Nam. Ông ta quay điện gọi Oan-tơ Mác-ti, người chỉ

đạo trực tiếp V10, đến cơ quan đại diện.

− Chúng ta phải xem xét lại hoạt động của Vl0. Phân tích tại sao anh ta không gọi điện báo cáo theo quy định.

Oan-tơ Mác-ti bình tĩnh nói:

− Một tiểu đội biệt kích Việt Nam cộng hòa đi cắm "cây nhiệt đối"

phát hiện sự chuyển quân của cộng sản đã bắt được một cán bộ Tổng công ty Xăng dầu Bắc Việt. Họ đề nghị chúng ta cùng nghiên cứu sử

dụng. Lúc đó, chúng ta đang cần những tin tức về đưòng ống dẫn xăng xuyên Trường Sơn nên đã tiếp nhận đề nghị đó và đặt cho bí số V10.

Chúng ta đã huấn luyện cho y cách ghi âm bí mật, liên lạc vô tuyến, chụp ảnh, quan sát, viết báo cáo và nhiều thủ đoạn khác. Sau khóa huấn luyện, tạo bình phong cho hắn trở lại hàng ngũ đối phương.

Trong một thời gian ngắn, Vl0 đã tỏ ra là một điệp viên có năng lực, báo chính xác đoạn đường ống do y phụ trách. Máy bay ta ném bom, quân đội ta tiến công tháo gỡ được đoạn đường ống đó đem về Sài Gòn triển lãm. Đó là một thắng lợi thực sự vui mừng. Nhưng rồi, Bắc Việt đã điều V10 ra Hà Nội, ở ngoài đó, anh ta đang tìm cách vẽ lại hệ

thống đường ống dẫn dầu của cộng sản. Vì một mình không hoàn thành công việc, tôi đã đồng ý để anh ta phát triển lực lượng.

− Anh có kiểm tra tại sao có sự điều chuyển đó không? Hay đã bị

lộ?

− Theo điều tra của chúng tôi, đó là sự chuyển qùân của cộng sản.

− Có nghĩa là họ không biết V10 đã bị bắt?

− Đúng thế.

Vốn là người phó chỉ huy kế hoạch tác chiến, Côn-bai không tin ngay những điều cấp dưới báo cáo.

− Tôi sẽ cho người kiểm tra lại - Bỏ cặp kính trắng ra vừa lau ông ta vừa nói - Anh có biết tại sao mây phiên liên lạc vừa rồi, VI0 bỏ

không?

− Tôi đang điều tra.

− Có thể đã bị lộ hoặc bị công an Bắc Việt khống chế - Mác-ti bào chữa.

− Nhỡ anh ta bị điểu chuyển nơi công tác thì sao?

− Tôi đã cho V5 của ta tiếp xúc tìm hiểu Vl0 mới biết nó bịa thành thần đấy. V5 của ta xuất hiện đúng lúc nó đang hoảng loạn sợ hãi.

V5 hỏi trực diện: Tại sao anh bỏ ba phiên liên lạc?

V10 trả lời: Vì mất điện.Lúc đầu V5 của ta tin. Chuyển mật điện mà không có điện thì tài thánh cũng không làm được. Song tôi không yên tâm, buộc V5 tiếp xúc lần nữa, yêu cầu anh ta báo cáo miệng: Thời gian qua có bơm xăng không? Anh ta trả lời: Bơm liên tục. Có khả

năng sắp đánh lớn ở phía Nam nếu bơm đủ xăng dầu. V5 yêu cầu anh ta sao lại bản nhật ký công tác trong đó có ghi rõ ngày giờ bơm dầu.

Qua nghiên cứu thấy những ngày giờ đó chính anh ta chỉ huy bơm dầu.

Bơm được dầu phải có điện lưới hoặc máy phát. Vậy thì tại sao có điện để bơm dầu mà lại không có điện để đài của chúng ta hoạt động? Từ

những thông tin đó, tôi nghi V10 bịa ra chuyện mất điện. Hôm nay tôi gọi anh đến trao đổi, nhưng không phải để anh nói toạc ra với hắn mà phải bí mật kiểm tra - Uy-li-am Côn-bai thấp giọng, nói như kết luận -

Dù sao V10 cũng là người Việt Nam, nó không thể là đứa con trung thành mãi với chủ. Chúng ta không thể tin người Việt làm việc cho ta hơn người Mỹ được.

− Vâng. Tôi thống nhất với ngài như vậy. Chúng ta cứ sử dụng họ

khi nào còn có lợi cho ta.

− Đúng. Đó là biện pháp chiến lược - Côn Bai ngẩng mặt nhìn Mác-ti - Nó bỏ phiên liên lạc, lừa dối chúng ta không có điện là cơ sở

khẳng định nó không yêu quý gì nước Mỹ. Những con người như thế

vứt bỏ đi cũng không tiếc. Nhưng đường ống dẫn dầu của cộng sản vẫn đang vươn dài vào tận Tây Nguyên nên ta vẫn phải sử dụng V10

chừng nào thấy nó có chút ích lợi cho công việc đánh cắp. Do đó, tôi sẽ

cho anh một kế hoạch để công an Bắc Việt truy tìm hắn.

− Nghĩa là sẽ tung ra những tài liệu hắn đã nhận làm việc cho ta để công an Bắc Việt biết?

− Đúng. Anh thông minh lắm - Uy-li-am Côn- bai gõ tay xuống mặt bàn vẻ đắc trí - Để cho người Việt thịt người Việt - Đôi mắt Uy-li-am Côn-bai ánh lên ngọn lửa thâm độc.

Oan-tơ Mác-ti ngồi lặng lẽ suy nghĩ. Đúng là V10 đáng tội chết.

Song chính người Mỹ ra tay giết nó có khác nào hành động của một tên găng-tơ tầm thường. Phải ném đá giấu tay; phải tạo ra đường dây cho công an Bắc Việt chạy đi tứ phía truy tìm để rồi bắt và trừng trị

người của dân tộc chúng. Mọi thủ đoạn nghiệp vụ thủ tiêu người đã được huấn luyện, đã từng áp dụng đều trải ra trước mắt Oan-tơ Mác-ti.

− Tôi tán thành ý kiến chỉ đạo của ngài. V10 lừa dối chúng ta, đáng tội chết và do chính công an Bắc Việt sẽ xử tội hắn.

Thế là số phận tên gián điệp làm tay sai cho Cục tình báo trung ương Mỹ đã được định đoạt, mà hắn ta không biết. Hắn ta cứ say sưa đi tìm bản chữ số mật mã để chuyển tiếp báo cáo vào Nam.