Chương 2
Tiên sinh Sugitani Yoshihito kính mến,
Ngài đã tốn rất nhiều thời gian quý báu, nén lòng đọc những gì tôi viết ra trong hai tháng qua. Không những thế, ngài còn có những lời động viên quý báu khiến tôi vô cùng cảm động nhưng không khỏi áy náy trong lòng.
Điều khiến tôi cảm khái là không ngờ rằng, vị tư lệnh Sugitani của quân đội Nhật đóng ở thành Bình Độ mà tôi đã đề cập đến trong thư lại là thân phụ của ngài. Do vậy ngài đã thay mặt thân phụ đã quá cố gửi lời hỏi thăm cô tôi cũng như tạ tội với quê hương và gia tộc tôi. Tinh thần trách nhiệm cũng như thái độ đối với lịch sử của ngài khiến chúng tôi cảm kích vô cùng. Theo lý mà nói, ngài cũng chỉ là một người nhận lấy những hậu quả của chiến tranh mà thôi. Trong thư, ngài đã nói là trong thời kỳ chiến tranh, ngài và phụ thân đã sống một cuộc sống đầy thắc thỏm và sau chiến tranh, ngài và phụ thân đã sống cơ cực như thế nào. Nói một cách công bằng, phụ thân ngài cũng chỉ là một nạn nhân của chiến tranh. Nếu không có chiến tranh, như ngài nói, phụ thân ngài sẽ là một bác sĩ ngoại khoa có tiền đồ cực kỳ xán lạn. Chiến tranh đã làm thay đổi mệnh vận của ông khiến ông từ một kẻ cứu người biến thành kẻ giết người.
Tôi đã đem thư của ngài để đọc cho cô tôi, bố tôi và những người đã từng trải qua cuộc chiến tranh ấy nghe. Nghe xong, ai nấy đều rơi nước mắt và cảm thán không nguôi. Khi phụ thân ngài đóng quân ở thành Bình Độ, ngài mới có bốn tuổi nên không có lý do gì để ngài nhận lấy trách nhiệm vì những tội ác mà phụ thân ngài đã gây ra ở thành Bình Độ. Ngài đã rất dũng cảm khi nhận lấy tội ác của phụ thân khoác trên lưng mình, đồng thời tự nguyện dùng tất cả sức lực của mình để rửa những tội ác ấy. Tinh thần ấy của ngài đã làm chúng tôi cảm động đến phát khóc bởi vì nó quá cao quý. Nhưng trong thế giới hiện đại này quá ít người có được tinh thần ấy. Nếu ai ai cũng có thể thẩm xét lịch sử, thẩm xét chính mình, nhân loại đã có thể tránh được không biết bao nhiêu là hành vi ngu xuẩn.
Cô tôi, bố tôi và bà con thân thích ở quê tôi đều rất nhiệt thành đón tiếp ngài quay trở lại vùng Đông Bắc Cao Mật. Cô tôi nói, cô ấy sẽ đưa ngài về thăm lại thành Bình Độ. Cô ấy còn nói nhỏ với tôi rằng, cô không hề có một ấn tượng xấu nào đối với phụ thân ngài. Trong phim ảnh của chúng tôi hiện nay có rất nhiều hình ảnh những kẻ xâm lược Nhật Bản hung tàn, thô bạo, dã man nhưng cũng không thiếu những người đầy văn hóa, đầy tiết tháo như phụ thân của ngài. Đây là lời nhận xét của cô tôi về tư lệnh Sugitani: “Một người không hề xấu trong đám đông kẻ xấu”.
Đầu tháng sáu tôi có về Cao Mật và ở đó hơn một tháng. Trong thời gian ấy, tôi đã tiến hành mấy cuộc điều tra xã hội để chuẩn bị viết vở kịch về cô tôi. Đồng thời, theo yêu cầu của ngài, tôi tiếp tục dùng cách viết thư để kể cho ngài biết những chuyện có liên quan đến cô tôi. Cũng theo yêu cầu của ngài, tôi đã viết những gì mà tự thân đã trải nghiệm qua trong lá thư này.
Cô tôi, bố tôi đã nhờ tôi gửi đến ngài và gia đình ngài những lời chúc tốt đẹp nhất.
Nhân dân vùng Đông Bắc Cao Mật sẵn sàng chờ đón ngài!
Khoa Đẩu
Cao Mật, tháng 7 năm 2002