← Quay lại trang sách

HỒI IV Hải Âu Xứ Kiếm

Bạch Long Vỉ là một hòn đảo nằm xa ngoài khơi Ðông Hải. Từ đất liền đi ra cũng phải mất ba bốn ngày cho nên dân chúng ít khi biết hoặc nghe nói đến hòn đảo xa xôi và hầu như vô danh này. Tuy nhiên giới giang hồ Ðại Việt không ai không biết đến Bạch Long Vỉ phái qua công phu độc bộ giang hồ là Kình Ngư công phu bao gồm ba tuyệt kỹ Kình Ngư kiếm, Kình Ngư quyền và Tróc Ngư thủ pháp.

Theo lời đồn đại giang hồ khi trấn nhậm ở Hoá Châu, Ngô Quyền tỏ ra có biệt nhãn đối với giới giang hồ Ðại Việt mà danh xưng lúc đó là giới giang hồ Giao Chỉ. Vì thế các vũ sĩ giang hồ đã tình nguyện đầu quân dưới trướng của vị tướng tài họ Ngô. Phát huy tài năng hiếm có của các vũ sĩ, Ngô Quyền đã thành lập nên đoàn do thám Giao Chỉ. Có thể nói đây là đoàn do thám đầu tiên của nước ta. Tuy còn phôi thai, kém tổ chức, cũng như kỷ luật lỏng lẻo và nhân số ít ỏi song hoạt động lại rất hữu hiệu. Chính đoàn do thám Giao Chỉ này đã làm một hành động xuất quỉ nhập thần, đâm chết Kiểu Công Tiển, tên phản chủ và phản quốc ngay trên giường ngủ của hắn để báo thù cho vị anh hùng dân tộc Dương Diên Nghệ.

Trong số các vũ sĩ giang hồ phù trợ Ngô Quyền có chúa đảo Bạch Long Vỉ với đại đội chiến thuyền đã hợp tác với thủy quân của Ngô Quyền đánh tan tành thủy quân cũng như bắt sống thái tử Hoằng Thao làm vỡ mộng xâm lăng của Nam Hán. Kể từ đó giới giang hồ Ðại Việt đã giành một chỗ đứng trang trọng cho Bạch Long Vỉ phái. Hai mươi mấy năm sau vị chúa đảo Bạch Long Vỉ và toàn thể môn đệ đứng dưới ngọn cờ thế thiên hành đạo của sứ quân Ðinh Bộ Lĩnh với trọng trách bình loạn mười hai sứ đem thanh bình về cho xứ sở. Từ đó môn đệ của Bạch Long Vỉ đều hiện diện trong các biến cố quan trọng của lịch sử dân tộc.

Bãi đất trắng mịn và sạch trơn. Nắng lóng lánh. Hàng dừa cao lả ngọn. Hôm nay là ngày trọng đại cho toàn thể môn đệ của Bạch Long Vỉ phái. Đó là ngày mà các võ sinh được khảo nghiệm để bước lên đẳng cấp cao hơn. Tuy nhiên điều mà các võ sinh háo hức chờ xem là cuộc khảo nghiệm vũ thuật dành cho Hải Âu Xứ Kiếm, vị chúa đảo tương lai. Muốn chính thức trở thành chúa đảo ông ta phải vượt qua cuộc khảo nghiệm gắt gao mà các vũ sinh gọi nôm na mười cửa ải mà nhân vật trấn ải thứ mười chính là Bạch Long Vỉ đảo chúa. Cũng như các môn phái khác, Bạch Long Vỉ có nhiều điều lệ khắt khe áp dụng cho các môn sinh của mình. Muốn xuất môn hành hiệp giang hồ, các môn sinh phải vượt qua mười cửa ải trấn đóng bởi chín vị hộ pháp và vị chúa đảo.

Tiếng cồng nổi lên. Năm hàng người mặc vũ phục năm màu khác nhau gồm đỏ, vàng, trắng xanh và đen đứng im trên bãi đất trống dùng làm diễn võ trường. Bạch Long Vỉ phái có nhiều qui luật riêng biệt và chặt chẽ. Các môn sinh mới nhập môn mặc vũ phục trắng. Sau thời gian khổ luyện lâu hay mau tùy người, họ được giám định và chấp thuận cho lên đẳng cấp cao hơn là đẳng cấp xanh rồi tới vàng, đỏ và cao nhất là đẳng cấp đen. Lên tới đẳng cấp đen họ phải khổ luyện thời gian và được sự giám định của vị chúa đảo để được chấp thuận vào đẳng cấp cuối cùng. Tại đẳng cấp này họ lại mặc vũ phục trắng, thắt đai trắng với bốn vạch xanh, vàng, đỏ, đen. Tuy nhiên nếu muốn lưu lạc giang hồ họ phải vượt qua mười cửa ải thử thách bản lãnh của họ. Có người khổ luyện mười năm, hai mươi năm và đôi khi cả đời cũng không vượt qua mười cửa ải để hành hiệp giang hồ. Bất cứ ai cư ngụ trên Bạch Long Vỉ đảo đều phải luyện tập vũ thuật. Già trẻ, trai gái, đàn ông, đàn bà, lớn nhỏ đều phải luyện võ mỗi ngày sau giờ làm việc. Do qui luật khắc khe này cư dân trên đảo ai ai cũng biết võ.

Tiếng cồng rúc lên. Vị chúa đảo và chín vị hộ pháp đứng thành hàng dài dọc theo con đường dẫn ra bãi biển. Chiếc thuyền buồm bỏ neo chờ đợi. Môn sinh nào vượt qua mười cửa ải mà cửa cuối cùng trấn bởi chúa đảo sẽ được lên thuyền vào đất liền hành hiệp giang hồ. Hôm nay trong số môn sinh muốn rời đảo có Hải Âu Xứ Kiếm, trưởng tử của Bạch Long Vỉ đảo chúa và cũng là nhân vật sẽ trở thành tân đảo chúa. Tiếng reo hò hoan hô nổi lên khi Hải Âu Xứ Kiếm bắt đầu bước vào cửa ải thứ nhất. Ôm quyền thi lễ, vị chúa đảo tương lai kính cẩn thốt:

– Vãn bối xin thất lễ cùng hộ pháp…

Vuốt chòm râu bạc vị đệ nhất hộ pháp cười lớn:

– Lão phu hân hạnh được hầu tiếp…

Hải Âu Xứ Kiếm đạp trung bình tấn. Hai bàn chân bám xuống đất chắc hơn cọc gỗ chôn sâu xuống đất, cánh tay mặt rút về, bàn tay nắm lại thành quyền ép sát bên hông. Cánh tay tả gấp thành hình thước thợ đưa lên ngang mặt. Ðây là chiêu thức khởi đầu của Kình Ngư quyền. Bất cứ môn sinh nào cũng đều học qua chiêu quyền này. Kình Ngư quyền có mười hai chiêu, mỗi chiêu có ba thức, mỗi thức có ba thế và mỗi thế có ba đòn cho nên cực kỳ phức tạp và biến ảo. Cũng như nhiều phái võ khác, Bạch Long Vỉ huấn luyện môn đệ vô cùng thận trọng về hạnh kiểm lẫn vũ thuật. Trong khi khổ luyện vũ thuật họ chú trọng tới thế tấn. Bất cứ môn sinh nào cũng nhớ làu làu câu nói ” Nếu đứng tấn không vững thời còn đánh đấm ai được nữa...” Do đó họ học đứng tấn trước nhất. Ðứng tấn làm sao mà hai ba người xô không ngã, cây quất vào chân không nhúc nhích. Dồn tất cả sức lực của mình xuống hai bàn chân để bám cứng trên mặt đất cho dù trời có long đất có lỡ song ta vẫn không ngã. Ðó là lời tâm niệm của mọi môn sinh. Bây giờ họ mới thức ngộ được điều đó khi nhìn Hải Âu Xứ Kiếm đạp trung bình tấn. Y đứng vững vàng và ngạo nghễ như núi Tản Viên, kiêu hùng và bất khuất tựa Tam Đảo cho dù phong ba bão tố cũng không lay chuyển được.

– Vãn bối xin thất lễ…

Lồng trong tiếng nói Hải Âu Xứ Kiếm tống ra một quyền bằng tay mặt lên ngay ngực đối thủ. Vừa đi được nửa đường bàn tay của y chợt mở ra mường tượng như đuôi con kình ngư quẩy trong nước.

– Kình Ngư Quẫy Nước…

Ðó là chiêu thứ nhì trong Kình Ngư quyền. Vị đệ nhất hộ pháp hò tiếng lớn đạp bộ nửa bước, cánh tay tả dựng thành hình thước thợ đưa lên ngực, bàn tay mở lớn ra quẫy quẫy mấy cái trong không khí.

– Kình Ngư Nghênh Phong…

Ðám môn sinh hò lớn khi thấy vị đệ nhất hộ pháp đem chiêu thứ bảy trong Kình Ngư quyền có tên là Kình Ngư Nghênh Phong ra hóa giải chiêu thức của đối phương. Vì đây là một cuộc ấn chứng vũ thuật giữa người đồng môn phái, cho nên song phương không phổ kình lực hoặc phổ rất ít nhưng cái ý của chiêu thức bộc lộ một cách rõ ràng khiến ai ai cũng nhận thấy. Hải Âu Xứ Kiếm chuyển sang hữu nửa bước bằng cách đạp bộ chênh chếch cùng với bàn tay tả chợt mở toang ra mường tượng như con kình ngư há miệng ra táp mồi. Ðám môn sinh hò lớn:

– Kình Ngư Táp Mồi…

Bắn mình lùi lại vị đệ nhất hộ pháp cười ha hả nói lớn:

– Cung hỉ thế tử đã vượt qua cửa ải thứ nhất…

Ôm quyền thi lễ, Hải Âu Xứ Kiếm điềm đạm lên tiếng:

– Ða tạ hộ pháp đã nhường đường…

Khi dùng kiếm lúc xử quyền vị chúa đảo tương lai lần lượt vượt qua bốn cửa ải và đối diện với vị đệ ngũ hộ pháp trấn cửa ải thứ năm.

– Ðệ ngũ hộ pháp vãn bối xin thất lễ…

Ôm quyền trả lễ vị hộ pháp trấn cửa ải thứ năm cười lớn:

– Cung hỉ thế tử đã luyện thành tuyệt nghệ…

Dứt lời ông ta thỏng tay triển công phu trầm tịnh. Không chậm trễ Hải Âu Xứ Kiếm an thần định khí. Tăng… Âm thanh của kiếm rút ra khỏi vỏ chưa dứt, một tia sáng vàng hực vút đi trong không khí nhanh tợ sao băng. Vị hộ pháp thứ năm xuất một chiêu kiếm thần tốc cực độ. Không đầy chớp mắt mũi kiếm nhọn hoắt chập chờn nơi yếu huyệt của đối thủ. Tới đây tất cả môn sinh dự khán mới thấy được chân tài thực học của Hải Âu Xứ Kiếm, khi y thi triển tuyệt kỹ bí truyền của Bạch Long Vỉ đảo là Tróc Ngư thủ pháp để hoá giải chiêu kiếm thần tốc của đối phương. Nếu Hoàng Sa đảo có Nã Ðiểu công phu thời Bạch Long Vỉ phái có Tróc Ngư thủ pháp. Tương tự như Kình Ngư quyền hay Kình Ngư kiếm, Tróc Ngư thủ pháp cũng có mười hai chiêu, mỗi chiêu có ba thức, mỗi thứ có ba thế và mỗi thế có ba đòn tổng cộng thành ba trăm hai mươi bốn kỳ thế cho nên phức tạp, biến hóa và tinh xảo vô cùng. Tuy nhiên điểm đặc biệt nhất là chiêu thức của Tróc Ngư thủ pháp đều khắc chế với Kình Ngư quyền hay Kình Ngư kiếm và chỉ riêng có vị chúa đảo và con cái hoặc người kế vị ông ta mới được truyền thụ.

Năm ngón tay tả của Hải Âu Xứ Kiếm mở khoằm khoằm như cái nơm khổng lồ chụp nhầu xuống lưỡi kiếm của vị hộ pháp thứ năm. Không ai có thể tưởng tượng y dám đem bàn tay bằng xương bằng thịt ra đối chọi với đao kiếm. Chỉ có vị hộ pháp trấn cửa ải thứ năm mới biết rằng có vũ khí trong tay chưa chắc đã chiếm được tiện nghi hơn đối thủ. Khi chiêu thức của Hải Âu Xứ Kiếm còn cách lưỡi kiếm gang tấc, ông ta cảm thấy kình lực toát ra từ năm ngón tay như năm tảng đá khổng lồ đè lên khiến cho thanh kiếm của mình nặng trĩu và làm cho mũi kiếm bị lệch đi không còn đâm trúng mục tiêu nữa. Giật mình ông ta cố gắng vận dụng nội lực để giữ chặt thanh kiếm. Cùng lúc đó Hải Âu Xứ Kiếm xô người nhập nội. Hữu thủ của y bung ra với bàn tay nắm lại thành quyền đấm vào ngực, bỗng biến thành chưởng vổ vào mặt, xong đổi thành triệt thủ chặt xuống bả vai, đoạn hóa ra trảo công bấu vào yết hầu rồi cánh tay gấp lại với khuỷu tay nhọn hoắt thúc ngay vào đản trung huyệt. Hải Âu Xứ Kiếm ra chiêu, đổi thức, hóa thế, biến đòn lanh khủng khiếp huớng hồ gì đã vào sát cho nên đường kiếm của vị hộ pháp thứ năm trở thành vô hiệu. Nếu ông ta bỏ kiếm để dùng hai tay giải chiêu thời xem như thua cuộc mà giữ kiếm thời với tay tả ông ta không thể nào hóa giải được chiêu thức hiểm ác và thần tốc của đối thủ.

Bắn mình lùi lại vị hộ pháp trấn ải thứ năm nghiêng mình cung kính thi lễ:

– Mừng đảo chúa…

Ôm quyền trả lễ Hải Âu Xứ Kiếm lên tiếng:

– Ða tạ hộ pháp đã nương tay…

Dứt lời vị chúa đảo tương lai tiến tới xung phá cửa ải thứ sáu, thứ bảy, thứ tám và thứ chín. Khoảng cuối giờ ngọ, y đã vượt qua được chín cửa ải và đang đứng đối diện với nhân vật trấn cửa ải cuối cùng. Tiếng hò reo của các môn sinh nổi lên như tán thưởng tài ba của vị chúa đảo tương lai.

Nhìn đứa con sẽ kế vị mình, Bạch Long Vỉ đảo chúa cất giọng nghiêm trang và từ tốn:

– Vượt qua cửa ải cuối cùng của ta, con thừa sức dương danh trong cõi giang hồ bằng không…

Ông ta không nói hết song mọi người đều hiểu. Không vượt qua cửa ải do ông ta trấn giữ các môn đệ kể cả Hải Âu Xứ Kiếm không được phép nhập giang hồ mà phải ở lại đảo khổ luyện vũ thuật cho tới khi nào đủ sức vượt qua cửa ải thứ mười. Có người suốt đời không bao giờ rời đảo để hành hiệp và dương danh trong giang hồ. Họa hoằn lắm khi có một biến cố trọng đại trong lịch sử thì vị chúa đảo mới dẫn hết môn đệ nhập giang hồ để cứu nước giúp dân.

– Gia phụ… Hài nhi xin thất lễ…

Hải Âu Xứ Kiếm xoạc chân đứng tấn. Thế tấn mà y đứng chính là đinh tấn. Tay tả gấp thành hình thước thợ đưa lên ngang ngực, bàn tay khép cong cong như đuôi con cá và lưng bàn tay hướng ra ngoài. Tay hữu co vào ép sát bên hông và bàn tay nắm lại thành quyền. Bạch Long Vĩ đảo chúa xuôi tay triển công phu trầm tịnh. Hải Âu Xứ Kiếm đạp bộ. Hàng trăm tiếng la vang lên cùng một lúc:

– Kình Ngư Giởn Sóng…

Ðây là một chiêu trong Kình Ngư quyền mà các môn sinh từ đẳng cấp màu vàng đã tập dượt qua. Thoạt đầu người thi triển bước quanh đối thủ càng lúc càng nhanh dần tới độ nào đó chỉ có mình y biết và lúc đó sẽ ra tay tấn công. Hành động này bắt chước từ cử chỉ của con kình ngư vờn mồi trước khi ra tay. Thoáng chốc Hải Âu Xứ Kiếm biến thành một cơn gió xoáy quanh đối thủ. Mấy trăm môn sinh xếp thành một vòng tròn bao quanh để thưởng thức cuộc so tài hi hữu giữa hai cha con. Ai ai cũng cảm thấy kình phong tạt vào mặt mát rượi đồng thời thổi y phục vị chúa đảo bay lất phất. Ðến đây mọi người mới thấy chỗ diệu dụng của thế tấn mà mọi môn sinh đều không thích song bắt buộc phải tập luyện. Dù trời long đất lở cũng không làm cho vị chúa đảo nao núng. Thế tấn tạo cho ông ta một tư thế an nhiên và tự tại trước ngoại cảnh. Dù Hải Âu Xứ Kiếm có chạy đến muôn đời ông ta vẫn đứng yên tại chỗ. Ông ta biết rằng đối phương sẽ tấn công bởi vì không thể chạy hoài được.

Nạt tiếng hơn sóng gầm Hải Âu Xứ Kiếm xuất thủ. Bàn tay tả khép lại cong cong mường tượng như miệng con kình ngư há rộng ra táp tới người đối thủ. Dù đứng tấn chắc hơn cọc gỗ chôn sâu xuống đất, vị chúa tể Bạch Long Vỉ đảo cũng cảm thấy luồng kình phong lốc tới hung hãn dị thường. Không chậm trễ ông ta vung tay hoá giải chiêu thức bằng cách đem chiêu Kình Ngư Đón Gió để hóa giải chiêu Kình Ngư Táp Mồi của con trai. Bùng… Quyền phong chạm nhau nổ thành âm thanh chát chúa. Song phương đình thủ. Mọi người reo hò cổ võ khi thấy Hải Âu Xứ Kiếm chỉ bỏ bộ ra sau nửa bước để lấy thăng bằng trong lúc thân hình của vị chúa đảo hơi lắc lư một chút rồi đứng yên như cũ.

Ðứng ngoài làm khán giả vị đệ nhất hộ pháp quay qua cười nói:

– Làn sóng sau đè làn sóng trước… Vị tân chúa đảo quả có nội lực thâm hậu. Tuổi mới ba mươi mà ông ta đã có nội lực bực đó thời theo thời gian khổ luyện nội lực của ông ta sẽ thâm hậu không biết đâu mà lường…

Vị đệ thất hộ pháp xen vào:

– Ðể xem bằng cách nào ông ta vượt qua cửa ải thứ mười. Chư vị nên nhớ là vũ thuật của ông ta do chính chúa đảo truyền thụ…

So nhau một chiêu bằng nội lực, Hải Âu Xứ Kiếm mừng thầm khi biết nội lực của mình không kém phụ thân bao nhiêu. Do đó y có nhiều hi vọng để vượt qua cửa ải thứ mười.

– Hài nhi xin thất lễ…

Liền theo câu nói Hải Âu Xứ Kiếm xuất thủ. Chiêu thức mà y thi triển chính là một tuyệt chiêu trong Tróc Ngư thủ pháp. Ðiều đáng nói là vũ thuật của y do chính phụ thân truyền thụ, do đó đem chiêu thức này ra phô diễn chẳng khác gì múa rìu qua mắt thợ hay vẽ bùa trước cửa Lỗ Ban. Hai cánh tay dựng thành hình thước thợ, hai bàn tay mở khoằm khoằm như hai cái nơm chụp tới người đối thủ. Ðây là chiêu Lưỡng Thủ Tróc Ngư gọi nôm na là hai tay bắt cá. Khởi thủy chiêu này có tên Nhị Tâm Thức rồi theo thời gian mới đổi thành Lưỡng Thủ Tróc Ngư. Tay tả chụp vào vai còn tay hữu với năm ngón tay nhọn hoắt hàm chứa kình lực dương cương có thể xẻ đá soi vàng chụp tới huyệt trung ủy nơi đầu gối của đối thủ. Ðòn ra chưa dứt, tay tả bỗng biến thành triệt thủ chặt vào bả vai đoạn chụm lại nhọn hoắt như mũi con cá kìm mổ vào huyệt thần tàng, trong lúc bàn tay hữu hoá ra quyền đấm vào đan điền xong gấp lại với khuỷu tay thúc vào ngực đoạn đở nhẹ lên càm rồi bấu vào yết hầu. Hải Âu Xứ Kiếm biến chiêu lanh khủng khiếp. Không đầy chớp mắt với chiêu Lưỡng Thủ Tróc Ngư, y biến ra hai mươi bốn kỳ thế khiến cho bóng tay dậy mịt mờ giăng mắc khắp nơi.

Ðứng trước sự tấn công dồn dập của con trai, vị chúa đảo Bạch Long Vĩ cẩn thận giải đòn. Tay quyền chạm nhau rôm rốp cùng với kình phong toát ra mỗi lúc một mạnh hơn khiến cho mọi người phải lùi ra thành vòng tròn lớn hơn. Bạch Long Vĩ đảo chúa đột nhiên bắn mình lùi lại. Ánh mắt sáng rực của ông ta nhìn chằm chằm vào mảnh vải đen mà con trai đang cầm trong tay. Nó chính là mảnh vải mà Hải Âu Xứ Kiếm đã xé được từ nơi ống tay áo của ông ta.

Bật tràng cười khanh khách, vị chúa đảo cao giọng:

– Nhân danh đảo chúa đời thứ mười lăm, ta tuyên bố Hải Âu Xứ Kiếm trở thành chúa đảo đời thứ mười sáu…

Tiếng reo hò hoan hô vang lên rền trời. Chín vị hộ pháp bước tới hành lễ cùng vị tân đảo chúa. Cởi áo choàng đen sau lưng thêu hình con kình ngư màu xanh khoác lên người của con trai, cựu chúa đảo trao cho con trai thanh kiếm kình ngư.

– Giang hồ nhiều hiểm trá… Hài nhi khá tua cẩn thận…

Lạy phụ thân ba lạy, Hải Âu Xứ Kiếm bước xuống thuyền nhỏ. Chốc sau chiếc thuyền buồm năm cánh từ từ tách bến đưa vị tân chúa đảo nhập giang hồ. Bốn ngày chầm chậm trôi. Ðứng trên sân thuyền Hải Âu Xứ Kiếm nhìn đất liền xanh mờ. Vừa lúc đó một chiếc thuyền buồm sơn màu đen xuất hiện trên mặt biển xanh. Bóng thuyền rõ dần. Hải Âu Xứ Kiếm trông thấy lá cờ đen với hình chiếc sọ người và hai xương gác chéo nhau bay phất phới.

– Trình đảo chúa… Giặc tàu ô…

Hải Âu Xứ Kiếm cười nhạt lẩm bẩm:

– Giặc Tàu Ô… Ta sẽ cho các ngươi thấy uy phong của Bạch Long Vỉ đảo…

Dứt lời y ra lịnh cho thủy thủ hạ buồm chuẩn bị đánh nhau với lũ cướp biển. Chiếc thuyền trôi dật dờ trên nước. Chốc sau Hải Âu Xứ Kiếm và thủ hạ trông thấy hàng chục tên cướp cầm vũ khí đứng lố nhố trên thuyền. Ra lệnh cho thủ hạ tìm chỗ nấp, y nhảy lên cột buồm. Hai thuyền cặp nhau. Lũ giặc cướp quăng giây cột hai chiếc thuyền dính cứng xong hò hét nhảy qua thuyền lạ. Một tiếng hú lồng lộng không gian rồi bóng đen như con đại bàng từ trên không lao vùn vụt xuống thuyền lũ hải tặc tàu ô. Chân vừa chạm đất Hải Âu Xứ Kiếm rung tay. Rẹt… Thanh kiếm kình ngư hớt gọn thủ cấp một tên cướp còn tay tả của y thi triển nửa chiêu Lưỡng Thủ Tróc Ngư chụp vào yết hầu tên cướp đứng bên trái. Trúng một chiêu cực độc hắn gào tiếng lớn ngã vật ra sàn thuyền. Bị tấn công bất thình lình và đụng phải một địch thủ dữ dằn lũ cướp biển hơi nao núng. Không bỏ lỡ cơ hội Hải Âu Xứ Kiếm lạng mình tới một tên cướp cao lớn và tướng mạo dữ dằn mà y đoán là thủ lãnh. Thanh kiếm kình ngư xẹt ra. Ối… Tên thủ lãnh kêu lên tiếng đau đớn khi lưỡi kiếm tiệng đứt cánh tay mặt của hắn. Xoẹt… Hải Âu Xứ Kiếm rung tay lần nữa và tên thủ lãnh gục xuống. Chứng kiến cảnh thủ lãnh bị giết chết lũ giặc cướp mất tinh thần lớp nhảy xuống nước còn bao nhiêu cố gắng cầm cự rồi sau cùng bị giết chết không còn tên nào. Hải Âu Xứ Kiếm ra lệnh cho thủ hạ lục xoát thuyền bọn cướp, tịch thu vàng bạc châu báu xong cho thủ hạ đốt thuyền đoạn dương buồm tiếp tục cuộc hành trình vào đất liền. Thuyền vào tới cảng Vân Đồn thuộc châu Tỉnh Yên. Truyền lệnh cho thủ hạ trở về Bạch Long Vỉ đảo, vị chúa đảo bắt đầu nhập giang hồ.

Tự tin vào bản lãnh của mình y không đem theo thủ hạ thân tín nào vì nhiều lý do. Y muốn trở thành một vũ sĩ giang hồ chứ không phải là cậu ấm đi đâu cũng có kẻ hầu người hạ. Vả lại y muốn được tự do làm gì thời làm mà không bị cản trở hoặc nghe ý kiến của người khác. Lửng thửng bước như một kẻ nhàn du trên đường phố đông đúc người qua lại y mải mê nhìn ngắm và thích thú khi khám phá ra những điều mới lạ. Kém kinh nghiệm giang hồ, y không biết kể từ khi đặt chân lên cảng Vân Đồn đã có hai người lạ mặt theo dõi mình. Hai người này là nhân viên thuộc ban tin tức của đoàn do thám Thăng Long. Tại Vân Đồn, ban tin tức có một tổ lượm tin mà nhân số lên tới hơn trăm người. Họ ít khi mặc sắc phục và lộ diện. Trá hình là phu khuân vác, gã hầu rượu, tên ăn mày, chủ quán rượu hay nhà trọ; họ âm thầm hoạt động trong bóng tối để rình mò, dò la hầu khám phá ra nhân viên do thám địch trà trộn vào Ðại Việt. Theo dõi khách một đỗi, hai nhân viên do thám tạt vào quán rượu bên đường. Liền theo đó có một người khác thay thế họ theo sau khách lạ một quãng xa xa. Như một kẻ nhàn du dạo phố phường, gã nhân viên do thám đi sau Hải Âu Xứ Kiếm độ năm mươi bước. Tuy nhiên hắn không nghĩ lại có người khác theo dõi mình. Người này tuổi còn trẻ khoảng ngoài hai mươi, dáng dấp vừa lùn vừa mập và ăn mặc lam lũ như thường dân nghèo khổ.

Qua khỏi khu phố chợ con đường trở nên vắng vẻ. Nhà cửa lơ thơ mấy cái. Hải Âu Xứ Kiếm chậm bước trên con đường chạy dọc theo bờ biển cát trắng phau. Sóng vổ ì ầm. Gió thổi hiu hiu. Hàng cây dương rì rào. Ðang đi Hải Âu Xứ Kiếm hơi cau mày dừng bước vì bị hai người lạ mặt chận đường. Nhếch nụ cười khỉnh một nhân viên do thám trẻ tuổi hỏi gọn:

– Ngươi là ai?

Gã nhân viên do thám trẻ tuổi hỏi với giọng xấc xược, hách dịch và đầy tính chất quan quyền. Tuy sinh trưởng nơi hoang đảo xa xôi song Hải Âu Xứ Kiếm đã được thân mẫu giáo huấn kỹ càng về lời ăn tiếng nói, cách cư xử với mọi người đúng với tư cách của một vị chúa đảo. Nay gặp một thanh niên trạc tuổi của mình lại ăn nói xấc xược, cử chỉ phách lối, y cười nhạt không thèm trả lời.

– Lần cuối ta hỏi ngươi là ai? Từ đâu tới? Tới đây với mục đích gì?

Biết người lạ là một vũ sĩ giang hồ nên hai nhân viên thuộc ban tin tức của đoàn do thám Thăng Long mới chận đường định tra hỏi. Họ hạch hỏi vì một lý do giản dị là được lệnh từ thượng cấp phải truy tìm một vũ sĩ giang hồ tên Lãng Thư Sinh.

– Nhị vị là ai mà chận đường ta?

Không những không trả lời mà Hải Âu Xứ Kiếm còn hỏi lại. Điều đó khiến hai nhân viên do thám nổi giận. Gã trẻ tuổi cười hực:

– Ðúng là ngươi tự chuốc lấy phiền toái vào thân. Lê Thực ta sẽ dạy cho ngươi bài học…

Ðạp bộ bước dài Lê Thực xuất thủ liền. Bàn tay tả hắn mở ra trong một thế cầm nã thủ pháp của nhà họ Ðinh ở mạn Bắc Giang với năm ngón tay mở khoằm khoằm nào bắt bẻ, cấu cào, vặn chụp vào các huyệt đạo trọng yếu trước ngực đối thủ. Hắn ra tay lanh lẹ, biến ảo và ngụy dị vô cùng. Tuy nhiên hắn không biết đối thủ của mình là chúa đảo Bạch Long Vỉ, một môn phái lừng danh giang hồ về cầm nã thủ. Có thể nói đem cầm nã thủ pháp ra múa may trước mặt Hải Âu Xứ Kiếm chẳng khác gì tự sát. Môi nhếch thành nụ cười cao ngạo vị chúa đảo trẻ tuổi vung tay. Rốp một tiếng khô khan. Dường như có tiếng xương bị gãy hay bị trật khớp. Lê Thực lùi lại. Cánh tay mặt của hắn xụi lơ không cử động được vì bị đối phương bẻ trật khớp xương. Mặt nhăn nhó và mồ hôi đổ ra trên trán, hắn gườm gườm nhìn đối thủ trẻ tuổi với vẻ tức giận lẫn kinh ngạc vì không ngờ mình lại bị bại chỉ trong vòng một chiêu ngắn ngủi.

Biết đụng phải nhân vật giang hồ có bản lãnh cao siêu tên do thám thứ nhì lâm trận. Thanh đoản đao của hắn chém vớt một đường chênh chếch vào hông đối thủ. Nạt tiếng trầm trầm Hải Âu Xứ Kiếm xô người nhập nội. Vốn tự tin vào bản lãnh của mình vả lại tuổi trẻ háo thắng, y hành động một cách liều lĩnh xông ngay vào đường đao của đối thủ. Năm ngón tay hàm chứa kình lực của y như chiếc nơm chụp xuống tay cầm đao của tên do thám.

Rốp… Lại có tiếng xương gãy. Vị chúa đảo Bạch Long Vỉ cầm trong tay thanh đoản đao lên nước bóng ngời trong lúc tên do thám hồi bộ bước dài. Tay tả đỡ lấy tay hữu bị gãy hắn trợn mắt nhìn lom lom. Giống như đồng bọn hắn không ngờ mình bị đối thủ trẻ tuổi tước mất vũ khí và bẻ gãy cánh tay chỉ trong vòng một chiêu ngắn ngủi. Cầm trong tay thanh đoản đao đen xì Hải Âu Xứ Kiếm lẩm bẩm:

– Nước thép thuần lắm…

Hai nhân viên do thám trợn mắt khi chứng kiến đối thủ thi triển nội lực thượng thừa bóp nát cán đao làm bằng gỗ ô mễ. Ném thanh đao xuống đất ngập tận chuôi vị chúa đảo trẻ tuổi lạnh giọng:

– Về nói lại với bề trên của nhị vị, muốn biết tên hắn hãy tới đây gặp ta…

Dứt lời Hải Âu Xứ Kiếm khoa chân bước. Hai nhân viên do thám sợ hãi vội tạt bộ nhường đường. Ðứng nhìn theo giây lát họ hối hả bước trở về hướng phố chợ. Nấp sau thân cây dương thanh niên lùn mập cười lẩm bẩm:

– Hà… hà… sắp có trò vui rồi…

Y nói đúng một phần. Sắp có trò vui xảy ra nhưng là một trò vui làm đổ máu rất nhiều người. Ðoàn do thám Thăng Long không để cho bất cứ ai đả thương nhân viên của mình. Hải Âu Xứ Kiếm không biết điều đó. Vị chúa đảo không biết mình đã trở thành một tội phạm đang tại đào, một can phạm có tên trong sổ bìa đen của đoàn do thám Thăng Long dù họ chưa biết danh tánh cùng lai lịch của y. Bắt đầu từ giờ phút này y là con báo bị đàn ong độc rượt đuổi và châm chích cho tới khi kiệt lực mà chết.

Quay trở lại đường cũ chừng mấy mươi bước, Hải Âu Xứ Kiếm bắt buộc phải dừng lại vì một toán người xuất hiện chận đường. Một gã đàn ông trạc bốn mươi dáng điệu chững chạc dường như là kẻ chỉ huy bước tới đứng đối diện với y. Ôm quyền thi lễ gã cất giọng lịch sự ít khi thấy nơi một nhân viên của đoàn do thám Thăng Long:

– Tại hạ là Quách Ðịnh, phân đoàn trưởng phân đoàn Tỉnh Yên của ban tin tức đoàn do thám Thăng Long. Mạn phép hỏi tính danh của các hạ?

Khi được Lê Thực báo cáo bị một vũ sĩ giang hồ trẻ tuổi và lạ hoắc đả thương, Quách Ðịnh lấy làm ngạc nhiên và thắc mắc. Hắn tự hỏi kẻ lạ là ai? Phải là cao thủ nhất đẳng giang hồ mới có khả năng đánh bại hai nhân viên của mình bằng một chiêu. Do đó khi đối diện với kẻ lạ hắn có thái độ lịch sự và hoà nhã.

Phần Hải Âu Xứ Kiếm trước khi nhập giang hồ đã được phụ thân tường thuật về những hành động hiếp đáp các vũ sĩ giang hồ của đoàn do thám Thăng Long, y vốn không có thiện cảm với các nhân viên do thám. Vả lại y không chịu để cho bất cứ ai hách xì xằng với vị chúa đảo cao ngạo và từng được mọi người trọng nể.

– Các hạ hỏi thời cứ việc hỏi còn trả lời hay không tùy ta…

Quách Ðịnh giận run vì câu nói ngạo mạn của kẻ lạ. Hắn cảm thấy bị bẻ mặt trước nhân viên dưới quyền.

– Các hạ tự chuốc lấy phiền toái vậy đừng trách ta nặng tay…

Chữ cuối vừa buông Quách Ðịnh động thủ liền. Thân danh phân đoàn trưởng chỉ huy hơn trăm nhân viên, dĩ nhiên hắn phải có chân tài thực học và điều đó chứng tỏ qua chiêu thức vừa thi triển. Chân đạp chảo mã tấn, tả quyền đánh ra một chiêu khoan hòa chậm rải trong lúc hữu thủ thi triển một chiêu mường tượng nửa chưởng nửa triệt thủ đánh vào đan diền của đối phương. Đây chính là Khoái Mạn Quyền của Quách gia trang ở mạn Hắc Giang. Tuy là một gia trang nhỏ ít khi lộ diện, song Quách gia trang nổi tiếng giang hồ qua thứ quyền thuật đặc dị với một chiêu nhanh và một chiêu chậm, tạo ra sự tương phản và đối nghịch với nhau cho nên phát sinh nhiều biến hoá kỳ ảo.

Thoáng thấy đối thủ ra chiêu Hải Âu Xứ Kiếm nhếch môi cười:

– Cỡ ngươi ta chỉ cần một tay…

Nói là làm. Một tay chấp sau lưng, vị chúa đảo Bạch Long Vỉ chỉ dùng tay hữu thi triển quyền thuật bí truyền sư môn hóa giải chiêu thức của đối thủ. Chớp mắt đôi bên giao nhau đúng mười chiêu.

Càng đánh Quách Ðịnh càng giận dữ hơn và càng sợ hãi hơn. Ðối phương chỉ dùng có một tay mà hắn vẫn không đụng tới vạt áo của đối phương. Chuyện này lộ ra sẽ có vô số đồng bạn cười vào mặt hắn. Một điều khiến cho hắn sợ hãi là càng giao đấu lâu chừng nào thời kình lực toát ra từ chiêu thức của đối phương càng thêm mạnh mẽ đến độ làm cho hắn cảm thấy ngộp thở.

Nấp bên hông nhà gã thanh niên lùn mập lẩm bẩm:

– Y là ai mà bản lãnh siêu tuyệt… Mình kiếm cách làm quen với y chơi…

Ðánh hoài không đụng tới vạt áo của địch thủ Quách Ðịnh nổi giận hét lớn:

– Tấn công…

Nghe xếp ra lịnh đám nhân viên do thám dùng đòn chó hùa bề hội đồng địch thủ. Phằng… Hải Âu Xứ Kiếm đánh liền ba chiêu trong Kình Ngư kiếm pháp. Hoa kiếm nở đầy trời cùng với hàng loạt tiếng la thất thanh vang lên.

Quách Ðịnh lảo đảo lùi lại. Máu ứa ra ướt đẫm thân áo của hắn. Hai nhân viên do thám khác còn bị thương nặng hơn. Một tên bị lưỡi kiếm kình ngư tiện đứt cánh tay mặt còn tên kia không biết bị thương ở đâu mà nằm gục xuống đất.

Thắng thế vị chúa đảo Bạch Long Vỉ xoay người một vòng. Vũ khí va chạm nhau gây thành âm thanh chát chúa cùng với lửa bắn tứ tung. Ðám nhân viên do thám lùi lại trợn mắt nhìn đối thủ lom lom. Chân đạp trung bình tấn, tay bồng kiếm đứng im như tượng, Hải Âu Xứ Kiếm cất giọng trầm trầm:

– Ta biết đoàn do thám Thăng Long người đông thế mạnh, tuy nhiên Bạch Long Vỉ đảo của ta không chịu để bất cứ ai bắt nạt. Các ngươi biết điều nên rút lui bằng không lưỡi kiếm của ta sẽ làm máu đổ nhiều hơn…

Quách Ðịnh giật thót người khi nghe đối thủ nói câu trên. Hắn biết mình đang đụng chạm với người của Bạch Long Vĩ đảo, một phái võ nổi danh giang hồ mấy trăm năm. Tuy nhiên hắn đã lâm vào thế không thể nào lùi được nữa bởi vì nhân nhượng đối phương là mất mặt.

– Tấn công…

Quách Ðịnh hét lớn. Thanh đoản đao đen xì xẹt thẳng vào ngực địch thủ. Thấy xếp ra tay đám nhân viên do thám cũng nhập cuộc. Hải Âu Xứ Kiếm rung tay. Hoa kiếm nở đầy trời. Rẹt… Quách Ðịnh lảo đảo lùi lại đoạn té ngồi trên đất. Máu từ vết thương nơi ngực của hắn phun ra có vòi.

– Dừng tay…

Tiếng hét uy nghi trầm lạnh vang lên khiến cho mọi người phải ngưng tay. Tra kiếm vào vỏ, Hải Âu Xứ Kiếm nhìn thấy một tráng niên ngoài bốn mươi tuổi, mặc vũ phục màu đen, vai mang kiếm, ngoài khoác chiếc áo choàng màu đen và mang giày cũng màu đen. Toàn thể người lạ toát ra vẻ uy nghi và thần bí khiến cho ai ai trông thấy cũng phải nể vì.

– Tại hạ là Bát Chiêu Kiếm Nguyễn Ðỗ, phó trưởng ban tin tức đoàn do thám Thăng Long. Các hạ là người của Bạch Long Vỉ đảo?

Hải Âu Xứ Kiếm cười hực:

– Các hạ biết rồi cần gì phải hỏi…

Tà áo choàng đen chớp lên cùng với bóng tay vần vụ. Tay quyền chạm nhau chan chát. Vị phó trưởng ban tin tức đoàn do thám Thăng Long đình bộ nhìn đối thủ. Ánh mắt của hắn dường như có lửa, thứ lửa giận dữ lẫn kinh dị. Vị chúa đảo Bạch Long Vỉ xuôi tay bình lặng nhìn đối phương với nụ cười nhuốm chút khinh bạc. Bàn tay y cầm mảnh vải đen xé được nơi ống tay áo của đối phương.

– Bạch Long Vĩ đảo quả nhiên danh truyền không dối. Tuy nhiên các hạ ỷ trượng vào cái danh nhỏ này để đối chọi với đoàn do thám Thăng Long thời ta e các hạ lầm…

Mục quang của vị chúa đảo trẻ tuổi sáng rực cùng với giọng nói trầm lạnh vang vang trong buổi xế chiều:

– Các hạ đừng đem cái danh đoàn do thám Thăng Long ra để hù ta. Bấy lâu nay ta nghe thiên hạ đồn nhân viên do thám dựa hơi triều đình hiếp đáp đồng đạo giang hồ nay chứng kiến mới biết lời đồn không ngoa. Các hạ biết điều hãy giáo huấn nhân viên về cách đối xử với đồng đạo giang hồ. Bằng không ta nói cho các hạ biết, thanh kiếm kình ngư của ta không vị nể bất cứ ai…

– Thằng nhãi con phách lối…

Tà áo choàng đen chớp lên. Hoa kiếm nở đầy trời. Chỉ trong chớp mắt Bát Chiêu Kiếm Nguyễn Ðỗ đánh liền ba chiêu. Hải Âu Xứ Kiếm bật cười ha hả:

– Hóa ra các hạ xuất thân từ Bát gia trang… Hân hạnh lắm…

Hải Âu Xứ Kiếm vừa nhắc tới một gia trang ở Bắc Giang vốn nổi danh giang hồ bằng thuật xử kiếm đặc dị và quái đản. Ðiều này không biết có đúng không nhưng theo lời đồn đại kiếm pháp của Bát gia trang chỉ có tám chiêu, mỗi chiêu có tám thức, mỗi thức có tám thế và mỗi thế có tám đòn cho nên phức tạp và biến ảo vô cùng. Phằng… Âm thanh của kiếm rút ra khỏi vỏ vang lãnh lót cùng với tia sáng xanh lè vút tới người Bát Chiêu Kiếm Nguyễn Ðỗ nhanh hơn sao xẹt. Chát… Kiếm với kiếm chạm nhau tóe lửa. Song phương đình thủ. Nguyễn Ðỗ cảm thấy lòng bàn tay cầm kiếm nóng ran vì sức va chạm quá mạnh với kiếm của đối phương.

– Ta mời các hạ một chiêu nữa…

Nguyễn Ðỗ đạp bộ và bộ pháp mà hắn thi triển chính là Bát Anh bộ có tám vị trí là Trưng, Triệu, Phùng, Mai, Ngô, Ðinh, Lý và Tôn. Ðó là họ của tám vị anh hùng của nước ta thời bấy giờ khởi đầu là Trưng Vương, Triệu Quang Phục, Phùng Hưng, Mai Thúc Loan, Ngô Quyền, Ðinh Bộ Lĩnh, Lý Thường Kiệt và Tôn Đản. Ðang từ vị trí Trưng, hắn bước chênh chếch lên vị trí Triệu. Tuy đây chỉ là một vị trí tưởng tượng nhưng với hai chục năm luyện tập Bát Anh bộ, hắn bước thành thạo, nhịp nhàng và ăn khớp. Ngay lúc bàn chân vừa đạp vào vị trí Triệu, cánh tay hữu của hắn cũng nhích động. Lưỡi kiếm theo đà bước chân chém vớt vào thắt lưng của đối thủ. Chiêu thức đi chưa được nửa đường, Nguyễn Ðỗ từ vị trí Triệu bước sang Phùng, Mai và lưỡi kiếm đổi từ thế chém sang thế đâm vào vai rồi đâm vào hông khi hắn từ vị trí Mai bước qua Ngô. Cứ như thế từ Ngô sang Ðinh, Lý, Tôn; Nguyễn Ðỗ bước càng lúc càng nhanh dần lên tới độ biến thành cái bóng mờ xoay tròn quanh đối thủ cùng với bóng kiếm khi tắt khi nổi, lúc biến lúc hiện mịt mờ giăng mắc khắp nơi.

Ðứng trước bộ pháp biến ảo cũng như thuật xử kiếm tinh diệu của đối phương Hải Âu Xứ Kiếm bình tịnh chiết chiêu. Ðối thủ đánh đâu y đỡ đó mà không hề tấn công một chiêu nào. Thoạt nhìn người ta thấy thuật xử kiếm của y có vẻ hổn tạp hầu như rối loạn vì không có đường lối hay lộ số rõ rệt. Tuy nhiên ba mươi chiêu qua mau mà Bát Chiêu Kiếm Nguyễn Ðỗ vần không đánh trúng được đối thủ. Ðiều này khiến cho hắn giận dữ. Thân danh phó trưởng ban tin tức với mười mấy năm qua lại giang hồ mà hôm nay đánh hoài không thắng được thằng con nít thời mất mặt quá. Nếu tin này lan ra hắn sẽ biến thành trò cười cho mấy ngàn nhân viên do thám. Nạt tiếng trầm trầm Nguyễn Ðỗ biến đổi hẳn bộ pháp. Ðang từ vị trí Trưng hắn nhảy vọt lên Mai rồi từ Mai lên Ðinh đoạn nhảy ngược trở về Triệu. Hắn bước loạn xạ không theo thứ tự nào hết. Ðây chính là Loạn Bát Anh bộ pháp, nhằm mục đích gây rối loạn để đối phương không phân biệt được đường lối và chiêu thức của Bát Chiêu kiếm pháp. Rẹt… Hải Âu Xứ Kiếm lạng mình ra khỏi vòng đấu. Cúi nhìn thân áo trước bị chém đứt tả tơi tám mảnh, y bật cười cuồng ngạo:

– Giỏi… Thử xem các hạ chi trì được bao lâu…

Vị chúa đảo Bạch Long Vỉ đạp bộ bước dài. Thanh kiếm kình ngư xé gió re re thọc ngay vào huyệt thần tàng của đối phương. Bát Chiêu Kiếm Nguyễn Ðỗ dịch bộ bước từ vị trí Trưng lên Triệu để tránh mũi kiếm. Hải Âu Xứ Kiếm rung tay. Lưỡi kiếm đột nhiên đổi hướng chém tạt sang tả. Chiêu kiếm không nhằm chém vào một bộ vị nào trên thân thể của đối phương mà cốt ý ngăn chận đường tiến của Nguyễn Ðỗ. Nếu không ngừng bước hoặc lùi lại hắn sẽ bước ngay vào đường chém của đối thủ.

– Giỏi…

Nguyễn Ðỗ chuyển bộ nhảy qua vị trí Tôn, tuy nhiên vừa đi được nửa đường hắn lại thấy mũi kiếm chập chờn trước mặt. Ðiều này bắt buộc hắn phải chuyển bộ sang vị trí Lý. Thoáng chốc khán giả đứng ngoài dự khán cuộc giao đấu thấy ngay sự rối loạn trong Bát Anh bộ pháp của Nguyễn Ðỗ. Khi luyện Bát Anh bộ pháp hắn bước theo một lộ số, đường lối nhất định, do đó thành một thói quen không thay đổi được. Nay đối phương dùng kiếm áp bức phải bước khác hơn đường lối và lộ số đã được qui định sẵn, hắn lúng túng và bối rối không biết bước theo bộ vị nào. Sự bối rối này khiến cho bộ pháp bị chậm lại.

Rẹt… Nguyễn Ðỗ bị trúng một kiếm vào tay trái máu tuôn xối xả. Bựt… Vị phó trưởng ban tin tức đoàn do thám Thăng Long lại trúng một kiếm nữa vào vai trái khiến cho cánh tay hầu như tê liệt. Hò tiếng lớn Hải Âu Xứ Kiếm xô người nhập nội. Bịch… Nguyễn Ðỗ lảo đảo lùi lại. Hơi khom người hắn ụa ra ngụm máu tươi. Vị chúa đảo Bạch Long Vỉ đình thủ nhìn đăm đăm đối phương. Trong trí của y văng vẳng câu nói của phụ thân ” không đánh kẻ ngã ngựa “. Không nói lời nào y xoay người bước đi không màng tới ánh mắt nhiều giận dữ và căm hờn của Nguyễn Ðỗ. Vị phó trưởng ban tin tức lẩm bẩm:

– Bạch Long Vỉ đảo… Thù này ta nhớ mãi…

Ði độ năm mươi bước Hải Âu Xứ Kiếm chợt cao giọng:

– Ai…?

Không có tiếng trả lời cũng như không có bóng người xuất hiện. Liếc một vòng quanh quất không thấy ai y lẩm bẩm mấy tiếng đoạn tiếp tục bước. Ðột nhiên thân hình của y bắn ngược về sau hai bước cùng với tay mặt đánh ra một chiêu trong Tróc Ngư thủ pháp. Có tiếng cười hí hí kèm theo câu nói:

– Hí hí… hụt rồi… hí hí…

Đình thủ Hải Âu Xứ Kiếm nhìn chăm chú một thanh niên trẻ tuổi vừa lùn vừa mập. Phải nói thanh niên không có lùn, song vì bề ngang thân hình dài hơn chiều cao thành ra y trông lùn. Bộ quần áo bằng vải thô cũ mèm vá mấy mảnh, đôi giày rơm rách lòi cả ngón chân cái ra ngoài. Ánh mắt long lanh sáng rực cộng thêm nụ cười khả ái khiến cho ai nhìn cũng có thiện cảm, ưa hơn là ghét.

Thanh niên cất giọng trong trẻo nói với Hải Âu Xứ Kiếm:

– Ngươi tự chuốc lấy phiền não vào người rồi. Từ giờ trở đi ngươi sẽ ăn không ngon, ngủ không yên vì lúc nào cũng có nhân viên do thám theo sát ngươi…

– Cám ơn… Ta biết chuyện đó không cần ngươi phải nói… Càng có rắc rối càng vui… càng có nhiều phiền toái càng đở nhàm chán hơn…

Hải Âu Xứ Kiếm cất giọng bâng quơ và lạnh nhạt xong khoa chân bước. Thanh niên lùn mập cười hi hí:

– Ngươi đi đâu vậy… Ðường đó là đường cùn chẳng có nhà cửa, hàng quán gì hết. Tới giờ kiến cắn bụng rồi nếu ngươi không chê ta mời ngươi bữa cơm…

Nhìn thanh niên giây lát Hải Âu Xứ Kiếm gật đầu:

– Ðược… Ngươi tên gì?

– Vô Gia Tử…

Hải Âu Xứ Kiếm nhếch nụ cười:

– Bộ ngươi không có cha mẹ, anh chị em, bà con họ hàng gì sao mà lại lấy danh Vô Gia Tử…

Vô Gia Tử bật cười hí hí:

– Có chứ… Nhưng ta không biết họ là ai, ở đâu. Ta là đứa trẻ bị cha mẹ bỏ rơi mà… Sư phụ của ta nói, ông lượm được ta bên vệ đường rồi thương tình đem về nuôi. Nếu ông ta không có lòng thương một đứa trẻ không cha mẹ thời ta ngủm từ lâu rồi. Lớn lên ông ta đặt tên cho ta Vô Gia Tử…

– Sư phụ của ngươi là ai?

Vô Gia Tử lắc đầu:

– Ta không biết… Sống với ông ta hai mươi năm ở chỗ hoang vu hẻo lánh ông ta không hề hé răng nói cho ta biết. Lúc ta đúng hai mươi tuổi ông ta đuổi ta ra khỏi nhà và cấm không được trở lại. Từ đó ta lưu lạc giang hồ mấy năm rồi…

– Ngươi làm gì để sống?

– Làm mướn làm thuê… Còn nếu không tìm được việc làm thời ta ăn cắp, ăn trộm, chôm chĩa cái gì cũng được miễn có tiền để sống…

Vô Gia Tử cười hi hí như thích chí khi nói câu trên. Hải Âu Xứ Kiếm cau mày:

– Ngươi không sợ mang tiếng ăn trộm ăn cắp ư… Gì chứ ăn cắp xấu lắm… Thân phụ ta đã dạy như thế…

Cười hi hí Vô Gia Tử nheo mắt nhìn người bạn mới quen:

– Gì mà xấu… Vả lại cái danh không mua cơm ăn được…

– Ngươi có tiền không mà rủ ta ăn nhậu…

Vô Gia Tử cười hi hí vỗ túi:

– Có chứ… Hồi nãy lúc mấy tên do thám mải mê xem ngươi đánh nhau với xếp của chúng, ta lén đỡ nhẹ hầu bao một thằng. Mấy lạng bạc đủ cho ta và ngươi no bụng đêm nay…

Hải Âu Xứ Kiếm cười ha hả. Gặp Vô Gia Tử đồng trang lứa lại vui vẻ và hiền hậu cho, y cảm thấy mến mộ và thân cận người bạn mới quen.

– Hồi nãy ngươi thi triển bộ pháp gì để né tránh chiêu thức của ta?

Vô Gia Tử cười hi hí:

– Thoái Thân bộ pháp… Sư phụ của ta là một người hiền lành, không thích gây lộn hoặc ấu đả với bất cứ ai. Tuy nhiên nếu lưu lạc giang hồ thời chuyện đụng chạm với kẻ khác thế nào cũng phải xảy ra. Do đó ông ta mới nghiền ngẫm để tạo ra một bộ pháp đặc biệt chuyên môn né tránh hay chạy trốn. Ngươi muốn thử lần nữa không?

Hải Âu Xứ Kiếm lắc đầu cười. Ðột nhiên y vung tay chụp vào vai Vô Gia Tử. Khi năm ngón tay còn cách huyệt vân môn gang tấc, Vô Gia Tử khẽ lắc mình.

– Hí hí… hụt rồi… hí hí…

Năm ngón tay vừa chụp vào khoảng không, Hải Âu Xứ Kiếm đạp bộ nửa bước đồng thời thi triển chiêu Lưỡng Thủ Tróc Ngư cố tình chụp trúng đối phương. Tiếng cười hí hí nổi lên và Vô Gia Tử né tránh tuyệt chiêu của Hải Âu Xứ Kiếm trong đường tơ kẻ tóc.

Vị chúa đảo trẻ tuổi cười ha hả:

– Thoái Thân bộ pháp của ngươi hay tuyệt… Ði… Ta đói bụng rồi…

Hai thanh niên trẻ tuổi sóng vai đi về phía phố chợ. Họ không để ý tới hai nhân viên do thám âm thầm theo sau họ như bóng với hình.