← Quay lại trang sách

HỒI XXXX Bút không bằng dao

Trụ bộ chắc hơn cọc gỗ chôn sâu xuống đất Hoành Sơn Hiệp Lữ chiếu ánh mắt rừng rực tinh quang nhìn đăm đăm kẻ chận đường mình. Xuyên qua bộ quần áo đặc biệt của những người đã bị giết nơi Hoành Sơn, y biết kẻ lạ là nhân viên của đoàn do thám Thăng Long.

– Ngươi muốn gì?

Hoành Sơn Hiệp Lữ buông một câu hỏi cộc lốc. Dĩ nhiên y không biết kẻ chận đường mình chính Thiên Bút Trần Gia Dụng, tân trưởng ban truy tầm của đoàn do thám Thăng Long. Khi vị vua cuối cùng của nhà Lý là Lý Chiêu Hoàng nhường ngôi cho chồng là Trần Cảnh, tức Trần Thái Tông thì giới giang hồ Đại Việt đi vào tình trạng phân chia một cách rõ ràng. Phe hắc đạo vì quyền lợi riêng tư đã qui thuận Trần Triều. Phe bạch đạo với các môn phái như Cổ Loa, Tướng Quốc và mười hai gia trang nổi tiếng dù không ra mặt nhưng cũng ngầm ủng hộ triều đại mới. Phái Cổ Loa có nhiều môn đệ đầu nhập vào binh đội và đặc biệt ở trong đoàn do thám. Riêng hai phái võ Tiêu Sơn và Thảo Đường không những không hợp tác với Trần Triều mà còn tìm cách phục hưng nhà Lý. Phái Tiêu Sơn đã mất dạng giang hồ từ mười mấy năm trước. Nghe nói dường như vị chưởng môn đã đem hết môn đệ vào một nơi bí mật nằm trong dãy núi Hồng Lĩnh trú ẩn để chờ ngày phục hưng nhà Lý. Phần phái Thảo Đường mà vị chưởng môn cuối cùng là Lý Uyên Nguyên đã bị đoàn do thám Thăng Long hủy diệt cách đây không lâu. Riêng phe hiệp đạo thì dường như không lên tiếng ủng hộ triều đại mới mà cũng không ngã theo nhà Lý cho tới khi Lãng Thư Sinh vì lòng nghĩa hiệp đã ra tay giúp đỡ Lý Long Anh để rồi sau đó kéo theo một số cao thủ hiệp đạo khác như Bạch Long Vỉ đảo, Hoàng Sa đảo và nhiều cao thủ khác như Lưỡng Xúc Thư Sinh, Vô Gia Tử, Độc Thủ Khách và đặc biệt là Tam Đảo Kiếm Nguyễn Tam Sơn đã ra mặt kình chống lại Trần Triều. Trong số mười một đại trang về qui thuận Trần Triều có Trần gia trang ở Đông Triều thuộc lộ Hải Đông, một gia trang nức tiếng giang hồ qua thuật đánh bút chì đặc dị. Tuy không có liên hệ huyết thống với Trần Triều cũng như không xuất thân từ phái Đông A nhưng vì mang họ Trần nên Trần gia trang có rất nhiều môn đệ là nhân viên trong đoàn do thám mà Trần Gia Dụng, người có chức phận cao nhất và mới đây được đề bạt vào danh vị trưởng ban truy tầm thay thế cho Trần Anh đã bị Hoành Sơn Hiệp Lữ giết chết ở Hoành Sơn.

– Ngươi là kẻ có danh Hoành Sơn Hiệp Lữ?

Hỏi là để hỏi chứ Trần Gia Dụng đã biết kẻ bị mình chận đường là ai. Chỉ huy nhân viên truy lùng kẻ giết người ở Hoành Sơn dĩ nhiên hắn phải biết rành mạch nhân dạng, y phục và thủ thuật phóng dao đặc dị của hung thủ.

– Chính ta. Ngươi muốn gì?

– Ta muốn ngươi khoanh tay chịu trói để ta áp tải ngươi về tổng đàn do thám…

Hoành Sơn Hiệp Lữ bật cười rộ lên tràng dài. Trần Gia Dụng thấy ánh mắt của đối thủ chợt sáng lên màu xanh tương tự như ánh mắt của con chó sói đói muốn ăn tươi nuốt sống con mồi.

– Hà… hà… Ngươi nói nghe thật là hay. Ta đứng đây nè ngươi tới dẫn ta đi…

Hoành Sơn Hiệp Lữ đưa hai tay ra. Trần Gia Dụng cười gằn.

– Ngươi đúng là kẻ cứng đầu. Ta muốn ngươi đi mà ngươi không chịu đi thì ta bắt ngươi bò…

Dứt lời hắn đạp bộ bước thật dài gần như là nhảy xổ vào đối thủ cùng lúc hai cánh tay dấy động. Trần gia trang nức danh giang hồ về thuật đánh bút chì thì Trần Gia Dụng cũng phải học được cách sử dụng món vũ khí này. Tuy nhiên ít người biết hắn còn thông thạo thêm một tuyệt kỹ mới lạ của dòng họ. Trần gia trang được dựng lên cách đây chừng trăm năm bởi một nhân vật kiệt hiệt và kỳ dị có cái tên Lộ Bút Trần Kiều. Không biết thụ nghiệp từ ai nhưng khi đạp bước giang hồ họ Trần nổi danh liền qua thuật đánh bút chì đặc dị vô song. Có rất nhiều cao thủ giang hồ đã bị bại dưới tay y. Sau thời gian lưu lạc tạo được tiếng tăm, Lộ Bút Trần Kiều tuyên cáo qui ẩn, cưới vợ và chọn vùng Đông Triều để lập điền trang. Ngoài bốn mươi mới lấy vợ nên Trần Kiều chỉ có được một đứa con trai đặt tên Trần Anh Vũ. Con nhà tông không giống lông cũng giống cánh. Trần Anh Vũ còn nổi tiếng hơn cha mình nữa. Tuổi mới ba mươi mà y đã được liệt vào trong mười cao thủ nổi tiếng nhất của giới giang hồ Đại Việt. Đùng một cái Trần Anh Vũ vì lý do không ai biết đã lui về điền trang lúc mới ba mươi ngoài. Mãi sau này người ta mới biết khi lưu lạc giang hồ y dan díu với một cô gái. Vì danh dự của dòng họ y phải nhận cô gái này làm vợ khi cô gái này mang trong người giọt máu của y. Đứa trẻ này khi trưởng thành trở thành vị trang chủ lừng danh nhất của Trần Gia Trang. Y chính là Bút Quyền Trần Phấn, người đã tạo ra pho Bút Quyền, lấy từ những thế đánh bút chì của dòng họ rồi pha trộn với quyền thuật để thành ra pho quyền trứ danh, có thể nói không kém thuật đánh bút chì chút nào. Quyền thuật mà Thiên Bút Trần Gia Dụng đang thi triễn chính là bút quyền vì hắn là con trai của Bút Quyền Trần Phấn. Có hai mươi bốn chiêu, bốn mươi tám thế, bảy mươi hai thức và một trăm bốn mươi bốn đòn thôi nhưng bút quyền là thứ quyền thuật tân kỳ, ngụy dị, biến ảo và dữ dằn có hạng trong các pho quyền nổi danh của giới giang hồ Đại Việt.

– Hay a…

Hoành Sơn Hiệp Lữ reo thành tiếng kinh ngạc khi thấy đối thủ thi triễn thứ quyền thuật tân kỳ và đặc dị ẩn tàng biến ảo và hiểm ác. Hơn hai mươi năm trui rèn võ nghệ, trong những lúc nhàn rỗi y đã được nghe sư phụ giảng giải về vũ thuật của các môn phái lớn nhỏ, các gia trang nổi tiếng cũng như thứ vũ thuật gia truyền bí hiểm của các vũ sĩ trong giới giang hồ Đại Việt. Tuy nhiên nghe là nghe chứ y chưa bao giờ nhìn thấy hoặc phải đối mặt giao đấu với bất cứ ai do đó y thiếu sự hiểu biết và kinh nghiệm để biết đó là Bút Quyền trứ danh của Trần gia trang. Tuy sử Bút Quyền song hai bàn tay của Thiên Bút Trần Gia Dụng không nắm lại mà khép thẳng băng với bốn ngón tay nhọn như lưỡi bút chì đâm, thọc, chặt, chĩa, chém vào các yếu huyệt trên ngực mình. Rẹt… rẹt… Hoành Sơn Hiệp Lữ hồi bộ bước dài vì bị trúng hai đòn. Cảm thấy khí huyết trợn trạo và hô hấp khó khăn y trợn mắt nhìn đăm đăm đối thủ đang đứng nhìn mình với nụ cười ngạo nghễ. Hít hơi dài không khí tay phóng dao bay cười hực.

– Quyền thuật hay lắm. Bây giờ ta cho ngươi thấy Trác Mộc chỉ của ta…

Liền theo tiếng nói Hoành Sơn Hiệp Lữ đạp bộ. Hai cánh tay áo của y vung lên mờ bóng ảnh. Nhờ nhãn quang cực tinh Thiên Bút Trần Gia Dụng thấy hai bàn tay của đối thủ chụm lại nhọn hoắt như mỏ con trác mộc điểu mổ lia lịa vào các yếu huyệt trên ngực mình. Trác mộc điểu còn được gọi tên khác là chim gỏ kiến, có cái mỏ thật dài, cứng rắn và nhọn hoắt. Cả đời ẩn cư trong vùng Hoành Sơn, sư phụ của Hoành Sơn Hiệp Lữ để nghiên cứu võ nghệ. Một bữa đi dạo trong rừng thấy con chim gỏ kiến dùng cái mỏ cứng mổ vào thân cây để ăn kiến ông ta thích thú rồi để tâm nghiên cứu hàng chục năm trời ròng rả và sau cùng mới tạo ra tuyệt kỹ Trác Mộc Chỉ. Muốn luyện Trác Mộc Chỉ không phải dễ bởi vì nó là thứ công phu bao gồm hai thứ nội và ngạnh công. Đầu tiên người ta phải luyện ngạnh công trước nhất, tương tự như người ta luyện triệt thủ hay chỉ công nghĩa là dùng bàn tay hoặc năm đầu ngón tay chụm lại đâm chĩa vào các vật cứng như cát đá, gỗ đá. Lâu ngày các đầu ngón tay của người luyện cứng tợ gỗ đá. Sau đó người luyện phải tập phổ kình lực hay là sức mạnh của nội lực vào đòn chỉ công để biến nó có đủ sức chọc thủng gỗ đá hoặc da thịt của những cao thủ có nội lực thâm hậu. Dưới sự chỉ dạy cực kỳ nghiêm khắc của sư phụ, Hoành Sơn Hiệp Lữ phải khổ luyện hai mươi năm mới thành tựu được thứ chỉ công bá đạo giang hồ này. Tuy nhiên vì mới nhập giang hồ nên y chưa có dịp thi triễn nó. Nay gặp Thiên Bứt Trần Gia Dụng với thứ quyền thuật tân kỳ khiến y bị trúng đòn đau nên giận dữ phải đem tuyệt kỹ của sư môn ra đối chọi với địch thủ mà y biết tài nghệ cao siêu không kém chi mình.

Đối thủ vừa ra đòn Thiên Bút Trần Gia Dụng thấy bóng tay dậy mờ trời đất. Mười ngón tay chụm lại nhọn hoắt mường tượng như mỏ con chim gỏ kiến khi ẩn lúc hiện, chợt nổi chợt tắt, mịt mờ bay lượn và giăng mắc khắp nơi. Tất cả các huyệt đạo trước ngực của hắn từ thượng tới trung và xuống dưới hạ bàn đều có cái mỏ nhọn mổ vào. Đối phương ra đòn, biến thế, hóa thức lanh không thể tưởng tạo thành âm thanh chụt chụt rét rét như lụa bị xé. Rẹt… Thiên Bút Trần Gia Dụng bắn mình lùi lại. Ánh mắt bốc tinh quang hắn cúi nhìn thân áo trước bị mổ trúng ba lổ. Điều khiến cho vị trưởng ban truy tầm của đoàn do thám Thăng Long thầm kinh hãi là khi bị chỉ công điểm trúng hắn cảm thấy chỗ huyệt đạo bị điểm đau rát như bị trúng thứ nội kình khủng khiếp.

– Ngươi thấy Trác Mộc Chỉ của ta ra sao?

Thiên Bút Trần Gia Dụng giận đỏ bừng cả mặt mày vì câu hỏi nhất là cái giọng khinh bạc của đối thủ trẻ hơn mình nhiều tuổi. Thân danh trưởng ban truy tầm lại thêm xuất thân từ một đại trang của mười hai gia trang nổi tiếng giang hồ mà lại bị một đối thủ vô danh mổ lủng áo thì hắn cảm thấy bị mất mặt nhiều lắm.

– Hôm nay ta với ngươi chắc có kẻ phải đổ máu tại chỗ này…

Rẻng… Âm thanh lảnh lót bật lên, Hoành Sơn Hiệp Lữ thấy đối thủ cầm trong tay thứ vũ khí y mới thấy lần đầu. Nó giống như cái xuổng mà người ta dùng đào đất nhưng lưỡi thì nhọn và cán cũng ngắn hơn. Cái xuổng này chắc được đúc bằng sắt tốt nên sáng láng thứ màu xanh biêng biếc. Đầu của cái cán có sợi dây nối với tay người sử dụng. Ngắm nghía giây lát Hoành Sơn Hiệp Lữ mới hắng giọng.

– Ta nghe sư phụ nói ở miệt Đông Triều có người dùng xuổng làm khí giới gọi là bút chì. Phải đó là thứ bút chì của ngươi hông?

Thiên Bút Trần Gia Dụng nhếch môi cười lạnh. Trong lòng hắn có chút tự mãn vì ngay cả một kẻ vô danh cũng nghe danh biết tiếng ngọn bút chì của dòng họ Trần.

– Ngươi nói đúng. Ta sẽ dùng ngọn bút chì tiếp ngươi năm mươi chiêu…

Hoành Sơn Hiệp Lữ bật lên giọng cười ngạo nghễ.

– Nếu quá năm mươi chiêu thì sao?

Thiên Bút Trần Gia Dụng dựng mặt.

– Nếu quá năm mươi chiêu mà ngươi chưa đổ giọt máu nào thì ta sẽ để cho ngươi thong dong đi đâu cũng được…

– Ta có thể dùng bất cứ thứ vũ khí nào?

Vị trưởng ban truy tầm chắc giọng.

– Bất cứ thứ vũ khí nào…

– Kể cả lưỡi dao bay…

Lần nữa vị trưởng ban truy tầm lạnh giọng nói lập lại câu của đối thủ.

– Kể cả lưỡi dao bay…

Ánh mắt rừng rực tinh quang của Trần Gia Dụng chiếu vào thứ vũ khí đang cầm trong tay của đối thủ. Nếu bút chì của hắn đã lạ thời thứ khí giới của Hoành Sơn Hiệp Lữ còn lạ và mới hơn nữa. Đó là chiếc búa mà tiều phu hay dùng để đốn cây nhưng kích thước nhỏ hơn. Lưỡi búa nhỏ sần sùi như bị han rỉ còn cán búa thật ngắn không biết làm bằng thứ gỗ gì mà đen mun.

– Mời…

Tay cao thủ trẻ tuổi mới nhập giang hồ đạp chảo mã tấn. Chiếc búa như món đồ chơi của con nít đưa chênh chếch lên trời. Thiên Bút Trần Gia Dụng rung tay. Thứ vũ khí bá đạo nhất giang hồ xẹt ra tợ ánh chớp mà mục tiêu của nó chính là cánh tay cầm búa của đối thủ. Hắn phổ khá nhiều nội lực vào chiêu thức cho nên lưỡi bút chì có sức công phá mạnh mẽ ngay cả gỗ đá cũng phải vỡ huống hồ gì xương thịt của con người. Chát… Hoành Sơn Hiệp Lữ vung búa chém vào vũ khí của đối phương một nhát mạnh bạo. Lấy cứng chọi cứng. Gã cao thủ trẻ tuổi cao ngạo và háo thắng đã thi triễn lưỡi búa con để đỡ đòn đánh cường ngạnh của vị trưởng ban truy tầm. Ngay lúc búa với bút chì vừa chạm nhau một cú tóe lửa, Trần Gia Dụng gặt mạnh cổ tay. Lưỡi bút chì xẹt một đường xuống hạ bàn. Hầu như các yếu huyệt thuộc nhâm mạch đều là mục tiêu của nó. Để giải đòn chết này Hoành Sơn Hiệp Lữ vung tay trái. Bàn tay với lưỡi dao bay vớt vào sợi dây của ngọn bút chì. Lối giải đòn này khiến cho Thiên Bút giật mình thầm khen cho đối thủ trẻ tuổi mới lộ diện giang hồ song rất sáng dạ nên đã nhìn ra chỗ yếu nhất trong thuật đánh bút chì của mình. Sợi dây là cái cán của lưỡi bút chì do đó nếu sợi dây bị đứt thì lưỡi cũng thành vô dụng. Cũng nhờ cái cán mềm dẽo này mà lối đánh bút chì trở nên biến ảo và ngụy dị vì có thể bung ra xa, rút lại gần, xẹt qua trái, bay qua phải một cách lanh lẹ và bất ngờ khiến cho đối thủ khó đoán được các biến thế của nó. Biết nhược điểm trong thuật đánh bút chì của mình cho nên người của Trần gia trang khổ công tham cứu và cuối cùng tìm ra cách bổ khuyết. Sợi dây mỏng manh buộc từ lưỡi bút chì tới tay người cầm được làm bằng da thú chế tạo theo phương pháp bí truyền nên bền bỉ và dai chắc đao kiếm thường không chém đứt được. Chỉ có loại vũ khí cực kỳ sắc bén như thiết huyền kiếm mới chặt đứt được sợi dây này. Hoành Sơn Hiệp Lữ hoàn toàn không biết được điều đó vì vậy y mới định dùng lưỡi dao bay cắt đứt sợi dây của lưỡi bút chì. Ngay lúc lưỡi dao chạm vào sợi dây Thiên Bút Trần Gia Dụng tức tốc gặt mạnh cổ tay kéo lưỡi bút chì chém vút xuống tay cầm dao của địch thủ. Đòn đánh của hắn lanh khủng khiếp.

Tuy nhiên điều mà hắn không thể tiên liệu là ngay lúc lưỡi dao đụng vào sợi dây thì Hoành Sơn Hiệp Lữ biến chiêu liền. Bằng cử động thành thuộc của hai mươi năm tôi luyện thuật ném dao do đó phản ứng của y cực kỳ bén nhạy. Ngón tay trõ co lại búng nhẹ vào cán dao khiến cho lưỡi dao được đà vút tới ngực của địch thủ nhanh hơn sao xẹt. Cả hai đối thủ đều biến đòn nhanh nhẹn, dữ dằn có thể dẫn tới hai bên đều bị thương nặng. Nếu lưỡi bút chì của Trần Gia Dụng có thể tiện đứt cánh tay cầm dao của đối thủ thì lưỡi dao bay cũng có thể lấy mạng hắn dễ dàng. Dĩ nhiên họ Trần đâu có muốn đổi mạng với một kẻ vô danh. Không muốn đổi mạng thì hắn phải giải chiêu bằng cách tạt bộ sang trái một bước để tránh lưỡi dao bay cùng lúc lưỡi bút chì theo đà bước chân róc một đường chênh chếch xuống đùi địch thủ. Vừa biến đòn xong vị trưởng ban truy tầm giật mình khi thấy đối thủ sấn tới bước thật dài đồng thời hai thứ vũ khí cùng lúc vung lên. Chiếc búa con con quật một đòn xuống lưỡi bút chì còn lưỡi dao bay thứ nhì ló ra từ trong ống tay áo đâm dứ vào mặt. Giật mình trước lối trả đòn táo bạo, liều lĩnh như không màng sống chết của kẻ địch, Trần Gia Dụng phải tự triệt chiêu cách rút lưỡi về thật nhanh đồng thời bắn mình lùi lại. Chân vừa chạm đất hắn thấy đối phương sừng sững trước mặt. Lưỡi búa nhỏ và lưỡi dao bay chập chờn bay lượn, rít gió vù vù tập kích vào những yếu huyệt trước ngực và hai cánh tay của mình. Chỉ vì sợ bị lâm vào thế lưỡng bại câu thương do đó Thiên Bút Trần Gia Dụng để cho đối thủ đoạt mất tiên cơ vào sát người. Lối đánh bút chì của hắn lấy tấn công xa làm chuẩn nay đối phương vào sát thì bút chì khó lòng xoay trở để ngăn đón các đòn đánh dữ dằn và lanh lẹ. Tuy nhiên vốn lãnh hội được bí thuật đánh bút chì do đó họ Trần lâm nguy mà không loạn. Sợi dây da được hắn cuộn trong cánh tay đồng thời hữu thủ nắm chặt cán bút chì ngang nhiên giao đấu cùng Hoành Sơn Hiệp Lữ một cách kịch liệt. Hai đối thủ không ai chịu nhường ai một thế hay một đòn. Búa chạm với bút chì chát chúa. Điều mà Trần Gia Dụng lo nhất không phải là chiếc búa mà chính là lưỡi dao bay chập chờn ma mị không biết lúc nào sẽ rời tay để ghim vào mục tiêu hắn không thể nào đoán định được. Cao thủ giao nhau mà lo ra thì cầm chắc từ hòa tới thua chứ không thắng được. Trần Gia Dụng biết rõ điều đó. Muốn thắng y phải làm cái gì khác hơn là đón đỡ những chiêu, thức, thế, đòn được tung ra như sấm giăng chớp giựt của địch thủ. Rẹt… Hoành Sơn Hiệp Lữ bắn mình lùi lại. Lưỡi dao bay của y lấm tấm chút máu hồng. Ánh mắt rừng rực tinh quang Thiên Bút Trần Gia Dụng nhìn thân áo rách đường dài.

– Đủ năm mươi chiêu chưa?

Trần Gia Dụng mím môi vì câu hỏi của đối phương. Cuối cùng hắn trầm giọng.

– Khỏi cần đấu nữa. Ngươi đi đi…

Không nói lời nào Hoành Sơn Hiệp Lữ bước đi. Trần Gia Dụng nhìn theo bóng đối thủ đi chậm trên con đường đất. Lần đầu tiên vị cao thủ của một gia trang lẫy lừng tăm tiếng cảm thấy cái vị chua cay đắng chát của sự thua bại. Hắn giao hẹn năm mươi chiêu mà đối thủ không đổ máu thì hắn chịu bại. Bây giờ quá năm mươi chiêu mà đối thủ không hề hấn gì trong khi hắn lại đổ máu, dù không nhiều nhưng vẫn là đổ máu. Nhìn theo cho tới khi cái bóng người mất dần hắn mới thở hắt hơi dài băng mình chạy tới bến đò nơi có Đỗ Thiên đang chờ.