← Quay lại trang sách

Chương II SÂN BAY CHANGI - SINGAPORE

Astrid vừa xuống khỏi chuyến bay trở về từ Paris, và đi ngang cửa hàng Times Travel ở Nhà ga số 3 về phía lối ra, khi nhân viên bán hàng đặt một chồng tạp chí Pinnacle mới nhất lên giá. Trên trang bìa là hình ảnh một người đàn ông ôm một cậu bé, Astrid đi ngang qua, liếc nhìn ảnh bìa tạp chí từ xa và nghĩ, Thật là một đứa trẻ dễ thương. Rồi cô đứng khựng và ngoắt trở lại sạp báo. Tạp chí Pinnacle thường không xuất bản một trang bìa mà không liên quan đến hình ảnh những người phụ nữ ăn vận thời trang với váy xoè bồng đang mua sắm, chính vì thế cô lấy làm thích thú muốn xem những người này là ai. Cô tiến tới giá để tạp chí và thở không ra hơi.

Chễm chệ trên trang bìa của tạp chí Pinnacle “Phiên bản đặc biệt dành cho cha và con” là hình ảnh chồng và con trai của cô. Trên bìa còn ghi rõ MICHAEL CASSIAN TEO GIĂNG BUỒM RA KHƠI. Michael được chụp hình ở mũi của một chiếc du thuyền vô cùng xa xỉ, anh mặc áo phông sọc thủy thủ với yếm vai màu xanh lét phủ rủ xuống, đôi tay đặt một cách thiếu tự nhiên lên lan can để khoe trọn chiếc Rolex “Paul Newman” Daytona kiểu cổ điển của mình. Cassian đang khúm núm đứng giữa hai đầu gối bố, cậu bé mặc áo sơ mi ca-rô màu xanh lam và áo khoác màu xanh hải quân cúc đồng vàng, má cậu bé được phẩy chút phấn hồng và tóc thì nhìn giống như được đổ cả can dầu vuốt tóc lên vậy.

Ôi Chúa ơi, họ đã làm gì với con trai của mình vậy? Astrid chộp lấy tờ tạp chí và bắt đầu lật giở qua năm trăm trang quảng cáo trang sức và đồng hồ, cố gắng tìm bài báo trong tuyệt vọng. Và cuối cùng cô cũng tìm thấy nó. Bài báo được minh họa bằng một bức ảnh khác, lần này anh mặc áo khoác da lộn hiệu Brunello Cucinelli và đeo kính râm của Persol, bức ảnh được chụp từ trên xuống khi hai cha con ngồi trong chiếc Ferrari 275 GTB mui trần của Michael. Họ chụp những bức ảnh này vào lúc quái nào vậy? Astrid tự hỏi. Trên dòng chữ in đậm màu trắng, tiêu đề của bài viết chạy dọc phía dưới hình ảnh:

NGƯỜI CHA CỦA NĂM: MICHAEL TEO

Thật khó để tưởng tượng ra được ai khác có cuộc sống quyến rũ hơn Michael Teo - người sáng lập của một trong những công ty có tầm nhìn nhất Singapore, có một gia đình hoàn hảo như mơ, một ngôi nhà tuyệt đẹp và một bộ sưu tập xe thể thao cổ điển vô cùng hoành tráng nhưng chưa có dấu hiệu dừng lại. Không biết chúng tôi đã từng đề cập rằng anh còn có vóc dáng đẹp như một siêu mẫu đồ lót của Calvin Klein với đôi xương gò má sắc lẹm mà bạn có thể dùng để cắt kim cương? Phóng viên Olivia Irawidjaya của chúng tôi đã tìm hiểu sâu hơn một chút và phát hiện ra rằng ở anh có nhiều điều thú vị hơn việc là một người đàn ông bắt mắt...

“Các bạn có biết đây là gì không?” Michael Teo hỏi khi anh chỉ vào một văn bản giấy cổ đã ngả vàng lồng trong một khung tranh làm bằng titan đơn giản treo trên tường căn phòng thay đồ cực chất của anh, ở giữa giá treo đồ may đo cao cấp có vẻ như đến từ những thương hiệu như Brioni, Caraceni và Cifonelli. Tôi đã xem xét tỷ mỉ văn bản và phát hiện ra một sự thật vô cùng ngạc nhiên là nó có chữ ký của ngài Abraham Lincoln. “Đây là một bản sao gốc của bản Tuyên ngôn Giải phóng nô lệ. Trên thế giới chỉ còn bảy bản sao tồn tại và tôi sở hữu một trong số chúng.” - Ngài Teo tự hào nói. “Tôi đã treo nó ngay trên bức tường phản chiếu trong tủ quần áo của mình để có thể nhìn thấy nó mỗi ngày trong khi tôi thay đồ, và chúng sẽ luôn nhắc nhở rằng tôi là ai.”

Văn kiện đó vô cùng phù hợp với anh, vì Teo là một người đàn ông tự lập, cách đây vài năm, anh vẫn chỉ là một người vô danh làm việc cực nhọc trong công ty khởi nghiệp ở Jurong. Là con trai của một giáo viên, anh xấu hổ thừa nhận mình lớn lên trong tầng lớp trung lưu ở Toa Payoh, nhưng nhờ chăm chỉ và kiên trì anh đã được vào học tại Trường St.Andrew, và từ đó trở thành một chỉ huy nổi bật trong Lực lượng Vũ trang của Singapore.

“Ngay từ khi bắt đầu, Teo đã chứng tỏ mình là một trong những học viên dũng cảm nhất trong lứa của mình.” - Thiếu tá Dick Teo (hai người không có quan hệ họ hàng) cựu chỉ huy của Michael Teo nhớ lại. Sự bền bỉ của anh ấy gần như siêu phàm, và chính sự thông minh đã đẩy anh ấy lên nhóm tinh hoa trong hàng ngũ sĩ quan. Anh đã giành được học bổng chính phủ để học ngành kỹ thuật máy tính tại Học viện Công nghệ California danh tiếng, và sau khi tốt nghiệp anh lại quay về làm việc cho Bộ Quốc phòng.

Một cán bộ cấp cao khác mà tôi đã có cơ hội nói chuyện là Trung tá Naveen Sinha, nói: “Tôi không thể tiết lộ với bạn chính xác những gì anh ấy đã làm, bởi vì đó là thông tin bảo mật. Nhưng có thể nói rằng Michael Teo đã cố gắng giúp tăng cường khả năng tình báo của chúng ta. Chúng tôi rất tiếc khi thấy anh ấy ra khỏi quân đội.”

Điều gì đã khiến Teo từ bỏ một sự nghiệp đầy triển vọng với MINDEF để tiến vào ngành kinh tế tư nhân? “Yêu. Tôi đã yêu một người phụ nữ xinh đẹp, kết hôn và quyết định rằng tôi cần phải bắt đầu hành động như một người đàn ông đã có vợ. Thêm vào đó, tôi cần phải xây dựng đế chế của riêng mình vì lợi ích của con trai và vợ tôi.” - Michael nói, đôi mắt sắc như chim ưng của anh lóe lên vì xúc động.

Khi tôi hỏi về vợ anh, anh có chút lảng tránh. “Cô ấy thích đứng ngoài ánh đèn sân khấu.” Tôi đã tìm thấy một bức chân dung đen trắng của một người phụ nữ tuyệt đẹp trong phòng ngủ của anh ấy, tôi hỏi, “Đó có phải là cô ấy không?” “Đúng, nhưng bức ảnh này được chụp từ vài năm trước rồi.” - Anh nói. Tôi nhìn kỹ hơn và phát hiện ra rằng bức ảnh được ký tên là “Gửi tới Astrid, người vẫn còn lảng tránh tôi, Dick”. “Dick là ai vậy?” - tôi hỏi. “Thực tế, đó là tác phẩm của một nhiếp ảnh gia nào đó tên là Richard Burton, ông ta đã mất một thời gian rồi.” - Miachael nói. Gượm đã, bức ảnh này được chụp bởi nhiếp ảnh gia thời trang huyền thoại Richard Avedon sao? “Ồ, đúng là tên của ông ấy.”

Bị cuốn hút bởi chi tiết đáng kinh ngạc này, tôi đã đi sâu vào xuất thân của Astrid Teo. Liệu cô ấy có phải là người mẫu thời trang cao cấp ở New York không? Hóa ra, Astrid không chỉ là một cô gái xinh đẹp của Trường Nữ sinh Hội Giám Lý được gả cho một người tốt và trở thành một bà nội trợ được nuông chiều. Tạp chí Pinnacle có thể tiết lộ rằng cô là con gái duy nhất của Henry và Felicity Leong – những cái tên khá là xa lạ đối với hầu hết độc giả của tạp chí này, nhưng họ là những người có sức ảnh hưởng theo cách riêng.

Một chuyên gia về các dòng dõi Đông Nam Á (người muốn được giấu tên) cho biết, “bạn sẽ không tìm thấy được họ Leong trong bất kỳ danh sách nào vì họ quá thông minh và quá kín đáo để có thể bị tìm thấy. Họ là một gia tộc người Hoa cực kỳ kín tiếng, trải qua nhiều thế hệ và nắm giữ tài sản trên khắp châu Á – như tài nguyên, hàng hóa, bất động sản, đại loại thế. Họ vô cùng giàu có – ông của Astrid, ngài S. W. Leong, từng được gọi là ‘Vua dầu cọ của Borneo’. Nếu Singapore còn duy trì tầng lớp quý tộc, thì Astrid sẽ được coi là một công chúa đấy.”

Một phu nhân khác thuộc gia đình giàu có của Singapore từ xưa, đã bật mí riêng với tôi, rằng không chỉ họ Leong khiến cô ấy trở nên quan trọng. Astrid thừa hưởng cả hai dòng máu danh gia vọng tộc. Mẹ của cô ấy là bà Felicity Young, và để tôi nói cho bạn biết, những người nhà Young khiến cho mọi gia đình khác giống như những kẻ hèn kém cả lượt, bởi họ có quan hệ thông gia với cả họ T’sien và họ Shang. Alamak, tôi đã nói với bạn quá nhiều rồi.”

Liệu gia đình bí ẩn quyền lực này có đứng sau thành công một cách nhanh chóng của Teo không? “Tuyệt đối không!” Teo nói một cách giận dữ. Sau đó, tự vỗ ngực, anh phá lên cười. “Ban đầu, tôi không xứng với cô ấy, tôi thừa nhận điều đó. Nhưng hiện tại tôi rất phù hợp với gia đình cô ấy, đặc biệt là vì tôi chưa bao giờ yêu cầu sự giúp đỡ từ họ. Tôi quyết tâm tự mình giành lấy thành công.”

Và anh đã thực sự thành công - giờ đây, mọi người đều biết công ty công nghệ non trẻ của Teo đã đột nhiên được một công ty ở Thung lũng Silicon mua vào năm 2010. Thương vụ này đã làm tài sản cá nhân của anh tăng lên hàng trăm triệu. Trong khi hầu hết những người đàn ông khác có thể hài lòng và dành phần còn lại của cuộc đời để ngắm nhìn khung cảnh đại dương xanh mát từ một trong những khu nghỉ dưỡng sang trọng của Annabel Lee, thì Teo vẫn cố gắng gấp đôi và thành lập công ty đầu tư mạo hiểm tập trung vào công nghệ của riêng mình.

“Tôi không hề hứng thú với việc nghỉ hưu ở tuổi ba mươi ba. Tôi cảm thấy như mình đã được trao cơ hội vàng này nhưng tôi không muốn nhận nó. Có rất nhiều tài năng và sự khéo léo ngay tại Singapore, và tôi muốn tìm ra thế hệ châu Á tiếp theo của Serge Brins và trao cho họ đôi cánh để bay.” - Teo nói. Cho đến nay, các bên được anh đầu tư không chỉ sải cánh bay mạnh mẽ như đại bàng, mà họ đã phóng thẳng lên mặt trăng. Các ứng dụng có thể kể đến như Gong Simi? Hoặc Ziak Simi? đã cách mạng hóa cách người Singapore chia sẻ và tranh luận về thực phẩm, và một số công ty khởi nghiệp mà anh đầu tư đã được mua lại bởi những người khổng lồ như Google, Tập đoàn Alibaba và Tencent. Báo cáo của Heron Wealth ước tính rằng Teo hiện có tài sản giá trị gần một tỷ đô la, một con số không tệ đối với một người mới ba mươi sáu tuổi, từng phải ở chung phòng ngủ với hai anh em của mình cho đến khi vào đại học.

Vậy làm thế nào để một người thành công như Teo tận hưởng tài sản của mình? Anh ấy có một biệt thự phong cách đương đại ở Bukit Timah mà bất cứ ai lái xe qua đều có thể dễ dàng nhầm lẫn với khu nghỉ mát Aman. Căn biệt thự có những hồ bơi phản chiếu và các khu vườn theo phong cách Địa Trung Hải được bố trí xung quanh, những bộ sưu tập đồ tạo tác chiến tranh và xe hơi thể thao đang tiếp tục phát triển khiến ngôi nhà lớn trở nên chật chội hơn. “Gia đình tôi đang trong quá trình xây dựng một ngôi nhà mới, chúng tôi đã có cuộc trao đổi riêng với các kiến trúc sư tiên phong như Renzo Piano và Jean Nouvel. Chúng tôi thực sự muốn một thứ gì đó mang tính cách mạng, một ngôi nhà chưa từng thấy ở Singapore trước đây.

Nói đến đó, Teo đưa tôi đi tham quan kho chiến lợi phẩm độc quyền của anh ấy. Tại phòng trưng bày ở tầng trệt, những thanh kiếm samurai từ thời Edo và một giáo luật đồ sộ từ thời Chiến tranh Napoléon được trưng bày dọc theo những chiếc Porsches, Ferraris và Aston Martins được phục chế sáng bóng. “Tôi đã dành nhiều thời gian của mình, nhưng tôi hy vọng có thể tích trữ được được bộ sưu tập xe thể thao cổ điển tốt nhất bên ngoài Tây bán cầu. Hãy xem chiếc Ferrari Modena Spyder năm 1963 phía bên này?” - Teo nói, khi anh ấy miết ngón tay trỏ lên lớp mạ cờ-rôm một cách trìu mến. “Đây chính xác là chiếc Ferrari mà Ferris Bueller đã lái trong loạt phim Kì nghỉ của Ferris Bueller đấy.”

Và vừa đi học mẫu giáo về là cậu con trai đáng yêu của Teo, Casian, cậu bé vào phòng và nhào lộn tưng bừng. Teo liền túm lấy cổ áo cậu con và nhấc cậu bé vào vòng tay anh. “Mặc dù vậy, tất cả những thứ tôi sở hữu đều sẽ không là gì cả nếu không có thằng nhóc tinh quái nhỏ bé này.” Cassian, cậu bé dũng cảm, được thừa hưởng vẻ ngoài đặc biệt của cha mẹ sắp sang sáu tuổi vào cuối năm nay, và Teo quyết tâm muốn truyền lại những bí quyết thành công cho con trai mình. “Tôi thực sự tin tưởng vào câu tục ngữ ‘yêu cho roi cho vọt’. Tôi nghĩ rằng trẻ em rất cần kỷ luật và chúng cần được dạy dỗ để đạt dược những kết quả cao nhất. Ví dụ như, con trai tôi cực kỳ thông minh và tôi không cảm thấy rằng cháu sẽ bị yêu cầu quá nhiều ở trường mẫu giáo, và điều này hơi táo bạo để tôi có thể nói ra, nhưng cũng tôi không nghĩ thằng bé sẽ bị thử thách ở bất cứ trường tiểu học nào tại Singapore.”

Vậy điều đó có nghĩa là gia đình Teo đã có kế hoạch gửi con ra nước ngoài sống trong trường nội trú ở độ tuổi sớm như vậy? “Chúng tôi chưa quyết định, nhưng chúng tôi nghĩ rằng có thể chúng tôi sẽ gửi thằng bé đến Gordonstoun ở Scotland [trường cũ của cả Hoàng tử Philip và Hoàng tử Charles] hoặc Le Rosey ở Thụy Sĩ. Đối với con trai tôi, không có gì quan trọng hơn nền giáo dục tốt nhất mà tiền có thể mua được, tôi muốn thằng bé đi học với các vị vua và các nhà lãnh đạo tương lai của thế giới, những người thực sự sẽ làm rung chuyển thế giới.” - Michael tuyên bố mạnh mẽ. Michael Teo chắc chắn cũng là một trong những người đang làm rung chuyển thế giới hiện nay, và với tầm nhìn và tình yêu dành riêng cho con trai của mình, không có gì lạ khi anh được tạp chí Pinnacle bình chọn là Người Cha Của Năm!

***

Vội vã từ sân bay trở về nhà, Astrid bước vào cửa trước và thấy Michael đang đứng trên một cái thang, điều chỉnh ánh đèn chiếu vào bức tượng bán thân Hoàng đế Nero bằng cẩm thạch.

“Chúa ơi, Michael! Anh đã làm gì vậy?” - Cô nói một cách giận dữ.

“Chà, chào em nhé, em yêu.”

Astrid giơ tờ tạp chí lên. “Anh đã thực hiện cuộc phỏng vấn này khi nào?”

“Ồ, nó ra sạp rồi sao!” - Michael hào hứng nói.

“Chết tiệt, đúng là nó đã được xuất bản. Em không thể tin rằng anh lại để kệ chuyện này xảy ra.”

“Anh không kệ nó xảy ra. Anh đã làm nó xảy ra. Bọn anh đã chụp ảnh hồi em tham dự đám cưới của Nick tại California. Em không biết chứ, lúc đầu đáng ra là Ang Peng Siong và con trai của anh ấy sẽ lên trang bìa, nhưng mọi thứ đã thay đổi vào phút cuối và có chút thiên vị cho anh. Trợ lý truyền thông mới của anh, Angelina Chio-Lee của tờ SPG Strategies đã sắp đặt nó. Em nghĩ sao về mấy bức ảnh?”

“Chúng hoàn toàn lố bịch.”

“Em không cần phải xấu tính như vậy chỉ vì em không được lên trang báo đó.” - Michael đột nhiên chụp lấy tờ báo.

“Chúa ơi, anh nghĩ em buồn vì chuyện đó sao? Anh đã đọc bài viết đó chút nào chưa?”

“Chưa, làm thế nào để anh đọc được? Nó vừa mới ra mà. Nhưng đừng lo lắng quá, anh đã hết sức cẩn thận để không nói gì về em hoặc gia đình hoang tưởng điên rồ của em.”

“Anh không nói gì nhưng anh đã để cho nhà báo vào nhà chúng ta! Vào tận phòng ngủ của chúng ta! Và cô ta đã tự mình tìm hiểu mọi thứ!”

“Đừng có mà kích động như thế. Em không thấy rằng bài báo là tốt cho anh sao? Và nó cũng tốt cho cả gia đình chúng ta nữa.”

“Em cho là anh sẽ không nghĩ như vậy sau khi anh đọc nó. Anh sẽ phải đối phó với cha em khi ông biết về chuyện này chứ không phải em.”

“Cha của em! Mọi thứ luôn luôn là về cha em.” - Michael cằn nhằn trong khi đang vặn chiếc ốc vít trên đèn.

“Ông ấy sẽ rất tức giận khi thấy điều này. Hơn cả những gì mà anh có thể tưởng tượng được.” - Astrid nói một cách đáng ngại.

Michael lắc đầu thất vọng và bước xuống khỏi thang. “Thế mà anh đã nghĩ rằng đây sẽ là một món quà bất ngờ cho em đấy.”

“Đây mà là một món quà ư?” - Astrid cố gắng hiểu được logic đằng sau chuyện này.

“Cassian đã rất phấn khích với buổi chụp hình, thằng bé mong được làm cho em ngạc nhiên.”

“Ồ tin em đi, em đang rất ngạc nhiên đấy.”

“Em biết cái gì làm anh bất ngờ không? Em đã xa nhà cả tuần, nhưng em dường như quan tâm tới bài báo nhiều hơn việc gặp con trai mình.”

Astrid nhìn chồng chằm chằm. “Anh đang muốn biến em thành người xấu trong cái nhà này phải không?”

“Hành động có sức mạnh hơn lời nói. Em vẫn đang đứng đây để chì chiết anh, trong khi ở trên tầng có một đứa trẻ đã đợi mẹ nó về cả đêm đấy.”

Astrid rời khỏi phòng mà không nói lời nào nữa và đi lên lầu.