Chương BỐN BỆNH VIỆN MOUNT ELIZABETH, SINGAPORE
Sau năm tiếng ở khoa chăm sóc chuyên sâu của bệnh viện, thay nhau ngồi cạnh bà nội, xử lý những người quyền cao chức trọng tới thăm, xử lý cơn thần kinh của mẹ, và xử lý những tay quản lý khách sạn đến từ Min Jiang đã bày cả tiệc buffet* trong phòng đợi dành cho khách VIP, Astrid cần phải nghỉ ngơi một chút và hít thở không khí trong lành. Cô đi thang máy xuống hành lang và ra ngoài, hướng về phía lùm cây cọ sát bên cạnh lối phụ đằng sau Jalan Elok, và bắt đầu nhắn tin với Charlie trên Whats App.
Astrid Leong Teo: Xin lỗi em không thể nói chuyện sớm hơn được. Phòng ICU không được dùng điện thoại.
Charles Wu: Đừng lo. Ah Ma em thế nào rồi?
ALT: Hiện tại thì đang nghỉ ngơi thoải mái, nhưng tiên lượng không tốt lắm.
CW: Nghe buồn nhỉ.
ALT: Isabel và lũ trẻ ổn chứ?
CW: Ổn. Máy bay của ba mẹ con vừa hạ cánh được vài giờ, và may mắn là mẹ của Isabel đã giúp cô ấy bình tĩnh trong suốt cả chuyến bay. Cô ấy đã được nhận vào Viện điều dưỡng Hong Kong và bác sĩ đang chăm sóc cho cô ấy. Lũ trẻ thì ổn. Hơi hoảng một chút. Chloe thì vẫn dán mắt vào điện thoại như mọi khi, còn anh thì đang nằm đây bên cạnh Delphine trong lúc nó ngủ.
ALT: Em phải thừa nhận với anh rằng—từ đầu đến cuối chúng là những thiên thần. Em có thể nói rằng chúng cố gắng giữ bình tĩnh trong suốt thử thách đó. Delphine lao tới bên phu nhân Lee Yong Chien trong khi Chloe tìm cách xoa dịu Isabel mặc dù đang bị kiềm chế.
CW: Anh RẤT XIN LỖI vì điều này.
ALT: Thôi nào, có phải lỗi của anh đâu.
CW: LÀ lỗi của anh. Đáng lẽ phải nhìn thấy trước điều này sẽ xảy ra. Trong tuần này cô ta phải chấp nhận giải quyết li hôn, còn luật sư của anh thì đang gây áp lực với cô ta. Đấy là lý do tại sao cô ta lại nổi điên lên. Và đội bảo vệ của anh thì hoàn toàn sai rồi.
ALT: Chẳng phải là nhà trường cũng sai hay sao? Để cho Isabel vào và dẫn bọn trẻ ra khỏi lớp giữa giờ học?
CW: Rõ ràng là cô ta đã có một màn biểu diễn đáng được nhận giải Oscar. Với bề ngoài như thế, chắc hẳn họ nghĩ rằng gia đình có việc gấp gì đó. Đây là điều xảy ra khi bạn ủng hộ quá nhiều tiền cho nhà trường—họ sẽ chẳng bao giờ hỏi han gì bạn cả.
ALT: Em nghĩ là chẳng ai biết trước được điều này cả.
CW: Nhưng đội vệ sĩ của anh phải biết! Thế này thì loạn quá đi mất. Họ chưa hề nhìn thấy Isabel và lũ trẻ đi ra—bọn họ chỉ giám sát mỗi cổng trước. Do Izzie cũng từng học ở Diocesan nên cô ta biết hết mọi lối đi bí mật để trốn ra ngoài.
ALT: Ôi lạy Chúa em không nghĩ tới điều đó!
CW: Cô ta đưa bọn trẻ qua cửa phòng giặt rồi nhảy lên tàu cao tốc MTR đi thẳng ra sân bay. Dù sao đi nữa, bọn anh cũng đã phát hiện ra làm thế nào mà cô ta tìm được em. Rosalind Fung tag em trong một bức ảnh trên Facebook từ sự kiện Bằng hữu Công giáo tháng trước.
ALT: Thật sao? Em có bao giờ lên Fb đâu. Một năm mới ngó qua một lần.
CW: Mẹ của Isabel là bạn Fb của Rosalind. Cách đây ba ngày, bà ta nhắn cho Rosalind hỏi em có đến dự sự kiện này không, Rosalind trả lời có và thậm chí còn bảo với bà ta là em sẽ ngồi ở bàn danh dự nữa cơ!
ALT: Nhờ vậy mà cô ta mới biết cách tìm em giữa đám đông người đó! Em thật choáng khi cô ta bắt đầu gào thét với em.
CW: Anh cho rằng như thế là đã rõ. Giờ đây hẳn là mọi người đều đang bàn tán về chúng ta.
ALT: Em không biết. Có thể.
CW: Mẹ em nói sao? Mẹ có nổi khùng lên khi phát hiện ra chúng ta không?
ALT: Cho đến nay thì mẹ vẫn chưa nói gì. Em không chắc là mẹ có xâu chuỗi được mọi việc hay không. Khi chuyện xảy ra mẹ còn đang bận lấy khăn giấy thấm cho Lee phu nhân và Thái hậu. Và giữa lúc đó thì Araminta Lee lao tới chỗ bọn em và nói, “Các người có nghe thấy không vậy? Bà các người bị lên cơn đau tim!”
CW: Em vừa trải qua một ngày thật kinh khủng.
ALT: Làm sao mà so với các con anh được. Em rất tiếc khi các cháu phải trải qua chuyện này. Nhìn thấy mẹ mình trong tình trạng như thế...
CW: Chúng đã từng chứng kiến chuyện này rồi. Có điều là không tệ như thế thôi.
ALT: Em cứ muốn ôm lấy chúng. Em muốn đưa chúng ra khỏi chỗ đó và đưa chúng bay về với anh nhưng ở đấy thật là hỗn loạn khi tất cả cùng xảy ra một lúc.
CW: EM mới cần được ôm ấy.
ALT: Mmm... thế thì tốt quá.
CW: Anh không hiểu làm thế nào mà em lại cứ chịu đựng anh trong khi mọi chuyện tồi tệ cứ liên tục xảy ra.
ALT: Em cũng có thể nói như vậy về anh đấy.
CW: Chuyện tồi tệ của em cũng chả điên bằng một nửa của anh.
ALT: Cứ chờ thôi anh. Khi mà Ah Ma đang trong tình trạng như thế, em không biết chuyện gì còn xảy ra nữa. Tuần này sẽ có một cuộc đổ bộ của gia đình, và sẽ chẳng vui vẻ gì.
CW: Giống như kiểu “Gia đình Hiện đại” ấy à? ALT: Giống “Trò chơi Vương quyền” hơn. Cảnh Đám cưới Đỏ ấy.
CW: Ôi trời. Nhắc đến chuyện cưới xin, có ai biết gì về kế hoạch của chúng ta không?
ALT: Chưa. Nhưng em nghĩ cơ hội tuyệt vời nhất để bắt đầu chuyện này là hãy chuẩn bị cho gia đình em... để cho một vài người họ hàng thân cận biết rằng em đang ly hôn Michael, và có một người đàn ông mới trong đời em...
CW: Đời em có một người đàn ông mới à?
ALT: Vâng, tên anh ấy là Jon Snow.
CW: Anh rất ghét phải tiết lộ với em rằng John Snow đã chết.*
ALT: Không, anh ta không chết. Rồi anh sẽ thấy. J
CW: Nghiêm túc nhá, nếu em cần thì có anh ở đây. Em có muốn anh xuống không?
ALT: Không, không sao đâu. Chloe và Delphine cần anh.
CW: Anh cần em. Anh có thể cho máy bay tới bất cứ lúc nào.
ALT: Để xem tuần này thế nào với gia đình em đã rồi sau đó chúng ta có thể thực sự bắt tay vào lên kế hoạch...
CW: Anh sẽ đếm từng phút giây...
ALT: Em cũng vậy... xoxoxo