CUNG ĐIỆN VÀ TÚP LỀU ❖ I ❖
Đêm đang buông xuống và những đèn đóm trong dinh thự của người giàu chiếu rực rỡ. Những gia nhân, mặc quần áo nhung, với những chiếc khuy lóng lánh trên ngực, đứng đợi quan khách. Nhạc trỗi và những công khanh và mệnh phụ từ khắp mọi nơi đến lâu đài này, đi bằng xa giá kéo bởi những ngựa quý. Họ vào đó, kéo lê theo họ những bộ y phục hoa lệ, lôi theo những đuôi áo lộng lẫy và huy hoàng.
Rồi những đàn ông đứng dậy và đưa các bà ra khiêu vũ. Và sảnh đường đó biến thành một khu vườn mà những cơn gió của những điệu nhạc thánh thót thổi qua, và những bông hoa trong vườn cúi đầu khép nép và kinh ngạc.
Chả mấy chốc nửa đêm đến và người ta bày bàn với những trái cây tuyệt hảo và những thức ăn ngon lành nhất. Ly tách được chuyền từ người này sang người kia và rượu chơi đùa với cảm giác của những người có đó cho đến khi tới lượt chính họ chơi đùa. Và khi buổi sáng sắp đến họ giải tán, vì họ đã mệt mỏi vì vui đùa, choáng váng vì rượu và rã rượi vì khiêu vũ và nô đùa. Và ai nấy mò về giường.
❖ II ❖Khi mặt trời chìm thấp xuống bên kia chân trời, một người ăn mặc quần áo kiểu lao công đứng trước cửa một căn nhà tồi tàn và gõ cửa. Cửa mở cho ông và ông bước vào; chào những người trong nhà với một khuôn mặt vui tươi, và ngồi xuống giữa đám con cái ông cạnh ngọn lửa.
Sau một lát vợ ông dọn cơm và họ ngồi quanh một chiếc bàn gỗ và ăn. Và sau khi ăn xong họ đứng dậy và ngồi cạnh ngọn đèn đang phóng những mũi tia sáng vàng vọt yếu đuối của nó vào lòng bóng tối. Khi canh một trôi qua họ nằm xuống im lặng dỗ giấc ngủ.
Khi bình minh sắp đến người nghèo kia thức dậy và cùng ăn một ít bánh và sữa với vợ và các con ông. Đoạn ông hôn họ và ra đi với một chiếc mai nặng trên vai ra ngoài đồng, để tưới nó với mồ hôi của ông và biến nó thành màu mỡ để có thể nuôi dưỡng những kẻ quyền thế mà chiều qua vừa đú đởn.
Mặt trời lên khỏi ngọn núi và cái nóng thật nặng nề trên đầu kẻ cần cù kia, trong khi những kẻ nhiều tài sản vẫn say ngủ trong dinh thự họ.
Đó là gánh nặng của con người: một bi kịch diễn trên sân khấu thời gian, số khán giả vỗ tay hoan hô thì rất nhiều; còn những người lãnh hội được thì rất ít.