MỘT PHÓNG QUAN VÀO TƯƠNG LAI
Từ bên kia bức tường của Hiện Tại tôi nghe những lời ngợi ca của nhân loại.
Tôi nghe những giọng chuông chấn động cả không gian, công bố khởi đầu buổi cầu nguyện trong thánh điện của Cái Đẹp. Những chiếc chuông tạo thành bởi sức mạnh từ kim khí của cảm giác và vươn lên trên đền thờ linh thiêng kia - trái tim người.
Từ bên kia Tương Lai tôi thấy thiên hạ phủ phục trên lồng ngực của Thiên Nhiên, quay về phía mặt trời đang lên, đợi chờ ánh sáng ban mai - ban mai của Chân Lý.
Tôi nhìn thành phố tàn tạ dưới thấp, chẳng còn lại gì về nó ngoại trừ những phế tích biểu lộ sự chạy trốn của Bóng Tối trước Ánh Sáng.
Tôi thấy những người già ngồi dưới rặng bạch dương và liễu, quanh họ là những thiếu niên đang lắng nghe những câu chuyện của họ về những thời đại.
Tôi thấy những người trẻ đang chơi đàn và thổi sáo; và những cô gái tóc buông lơi đang nhảy múa quanh họ dưới những cành hoa nhài.
Tôi cũng thấy cả những người trung niên đang gặt hái mùa màng, và những người đàn bà đang mang hoa lợi đi với những khúc ca vui vẻ hân hoan.
Và tôi cũng thấy một người đàn bà trút bỏ bộ y phục bất lịch sự của nàng để đội lên một vương miện bằng hoa huệ và một vòng đai bằng lá cây xanh từ cội cây.
Tôi thấy một sự chung sống giữa con người và tất cả tạo vật;
Và những đàn chim và bướm đến gần hắn một cách an toàn,
Và những con linh dương lũ lượt đến bên hồ nước, đầy tin tưởng.
Tôi nhìn, và chẳng thấy sự bần hàn, mà cũng chẳng thấy gì hơn những gì đã đầy đủ. Đúng hơn là tôi đã gặp tình huynh đệ và bình đẳng.
Tôi chẳng thấy hơi một y sĩ, vì mỗi ngày mai là một thầy lang của chính nó bởi cái luật của tri thức và kinh nghiệm.
Tôi cũng chẳng thấy hơi một giáo sĩ, vì lương tri đã phải trở thành Giáo Sĩ Tối Cao.
Tôi chẳng thấy hơi một luật gia, vì Thiên Nhiên hiện lên giữa họ như một pháp đình ghi lại những pháp ước về tình hòa hảo và hữu nghị.
Tôi thấy rằng Con Người biết chốn của mình là nền móng của sáng tạo, được nhắc lên trên sự nhỏ mọn và nâng lên trên những sự vật bé bỏng; xé được tấm màn lừa đảo khỏi đôi mắt của Linh Hồn để nó có thể đọc được những gì mà mây đã viết lên nền trời, và những gì mà gió đã viết trên mặt nước; và biết cách thở của loài hoa và ý nghĩa những bài hát của loài họa mi.
❀ ❀ ❀
Từ bên kia bức tường của Hiện Tại, trên sân khấu của những ngày sắp tới
Tôi thấy Cái Đẹp là chú rể và Linh Hồn là cô dâu.
Và toàn thể Đời Sống, là Đêm Quyền Uy*.