← Quay lại trang sách

THÁNH CA CỦA CON NGƯỜI

Tôi đã hiện hữu,

Và tôi đang hiện hữu.

Và tôi sẽ hiện hữu đến tận cùng thời gian,

Vì tôi vô cùng.

Tôi đã chẻ những không gian mênh mông của vô biên, và bay vào thế giới huyền hoặc, và đến gần với vòng ánh sáng trên cao.

Nhưng hãy xem tôi là một tù nhân của vật chất.

Tôi đã lắng nghe những lời dạy của Khổng Tử, và lắng nghe minh triết của Brahma, và ngồi cạnh Đức Phật dưới cây bồ đề.

Nhìn xem giờ đây tôi đang tranh đấu với vô minh và bất tín.

Tôi ở trên đỉnh Sinai khi Chúa Trời hiển lộ ra cho Moses. Bên bờ sông Jordan tôi thấy Chúa Jesus làm phép lạ. Ở Medina tôi nghe những lời của Sứ Đồ A Rập.

Mà bây giờ xem tôi lại là một tù nhân của hoài nghi.

Tôi đã thấy sức mạnh của Babylon, vinh quang của Ai Cập và vĩ đại của Hi-Lạp. Đôi mắt tôi không ngừng theo dõi sự nhỏ mọn và nghèo hèn của những công việc họ.

Tôi đã ngồi với phù thủy xứ Endor và những tăng lữ Assyria và các tiên tri Palestine, và tôi không ngừng ca tụng chân lý.

Tôi đã học được cái minh triết giáng lâm xuống Ấn Độ, và làm chủ được nền thi ca lưu lộ từ trái tim người A-Rập, và lắng nghe âm nhạc của dân tộc miền Tây.

Thế mà tôi đui mù và chẳng thấy gì cả; tai tôi bưng bít và tôi không nghe được.

Tôi đã chịu đựng sự khốc liệt của những kẻ chinh phục không bao giờ thỏa mãn, và chịu sự đè nén của những bạo chúa và xiềng xích của những kẻ quyền uy.

Nhưng tôi mạnh mẽ để chiến đấu với tháng ngày.

Tôi đã thấy và nghe tất cả những điều ấy, thế mà tôi vẫn là một đứa trẻ. Thật ra tôi sẽ thấy những công việc của tuổi trẻ, và già đi và đạt được toàn thiện và trở về với Thượng Đế.

Tôi đã hiện hữu,

Và tôi đang hiện hữu.

Tôi sẽ hiện hữu như vậy đến tận cùng thời gian,

Vì tôi vốn bất tận.