Phần 17
Vậy là qua một ngày đầu tiên trong buồng trung khu chẵn, lúc này Thi đua đi qua vậy nhắc nhở chúng nó cũng giản tán hết luôn.
Đặt lưng nằm xuống sàn xi măng lạnh ngắt nó cứ thao thức cả đêm nghĩ nhiều lắm về vợ con, về gia đình, về bạn bè, về cuộc sống và hình như đây cũng là cái thời điểm để nó có một khoảng thời gian tĩnh lặng mà chiêm nghiệm về những cái đã làm cũng như tương lai của nó rồi sẽ làm gì đấy. Nội việc làm sao để bước chân ra khỏi tù thân xác vẹn toàn đã là cả một vấn đền rồi. Trừng trừng nhìn lên trần nhà loang lổ cùng với mạng nhện giăng đầy nó suy tư cái giằng xé trong tư tưởng bao nhiều ngày trong tù là bấy nhiều ngày nghĩ đến, nó đến bất cứ lúc nào và ở bất cứ đâu khiên cho thằng nào cũng thẫn thờ như người mất hồn hết vậy.
Thế rồi cũng đến cái lúc phải dậy buổi sáng, hình như là tầm 6h30 hay 7h gì đó vì làm gì có đồng hồ đâu, mà biết giờ làm cái gì cho nó thêm buồn. Bộ đội và điều kiện dậy trước, đánh răng, rửa mặt vệ sinh cá nhân xong xuôi thì ngay sau đó đến lượt dân.
- Buồng dậy, dọn nội vụ. Vậy là dân cả buồng ngồi dậy lại ngược lại với khi đổ buồng, chăn được dồn vào chân trường và giao cho lái xe chuyển lên kho.
Xong xuôi rồi thì lại lần lượt từng thằng dân một xuống đánh răng, rửa mặt tiêu chuyển chỉ có duy nhất 1 bát nước mà thôi. Cấm đi đ.ái nếu muốn đi phải về chỗ rồi xin sau thằng nào vi phạm có thể bắt nhịn đ.ái cả ngày luôn hoặc không đ.ái ra đến đâu thì tự mà uống lại đến đấy. Đừng nghĩ là có thể chống đối và vô lý vì cái lý trong tù nó khác nhiều ngoài xã hội lắm, tất cả sự khắc nghiệt được tạo ra cũng là một phần do chủ ý của Thầy đồng thời làm buồng cũng muốn nhằm:
- Thứ nhất quay tiền
- Thứ hai làm cho mất ý chí bản thân
- thứ bà xuy kiệt sực khoẻ thì có lấy mắt ra mà bật nữa à.
Lúc đó chỉ có một cách duy nhất là chấp hành thật ngoan mà thôi.
Sau màn vệ sinh sáng thì toàn dân lại bó gối gục mặt dựa tường, giờ lại quay lại màn hút thuốc lào quấn giấy báo. Xong mục này thì cứ ngồi thế thôi cho đến giờ ăn trưa chắc cũng tầm khoảng gần 10h gì đấy.
Đang ngồi thì Thầy H và thi đua đi mở khoá cho buồng và sảnh thông nhau lúc này thường là bộ đội ra đứng ngoài phơi nắng.
- Thằng nào là D ra tao gập. Tiếng thầy H vang lên gọi người tên D nhưng buồng có mấy D biết ai đâu.
- Dạ thầy hỏi D nào ạ. Anh Đ lên tiếng.
- Thằng D vừa đi kỷ luật về đấy. Vậy là chính xác nó rồi, chẳng hiểu lại giở trò gì nữa đây. Nó đứng lên và thầm nghĩ trong đầu.
- Dạ con chào thầy ạ. Nó tỳ tay vào thành bậu cửa lễ phép chào thầy H
- Vợ mày tên gì.
- Dạ vợ con tên N.A ạ. *** thằng hâm này chứ vợ tao thì liên quan đíu giề.
- Mày quan hệ với Q là thế nào đấy hả.
- Dạ anh em chơi với nhau vô tư thôi ạ. Nhưng con với Q cũng thuộc dạng sinh tử vì hợp tính và hợp cách sống ạ. Nó nói lơ lửng vì chưa biết thế nào.
- Buồng này sống được không.
- Dạ con cũng vẫn bình thưởng như mọi người thôi. Nó cứ lơ lửng vậy
- Này ra tao bảo. Vẫy anh Đ trưởng buồng ra thầy H tiếp lời. Thằng D là em bạn tao chúng mày nhớ chú ý đến nó nhé.
- Dạ vâng con biết rồi ạ thầy yên tâm.
- Chấp hành kỷ luật buồng đấy, mày mà còn lộn xộn lần nữa tao cho đi K luôn, xuống đấy mà gấu. Đe nó song thì Thầy H cũng đi để lại nó với anh Đ.
- Thầy hỏi gì em đấy.
- Hỏi em là sống ở buồng thế nào em bảo như mọi người thôi.
- Ừm. Này T đồng ơi tôi nhờ tý. Vấy T đồng đang đứng cổng buồng bên cạnh
- Ông gọi choang cho tôi gửi cái. Vậy là vài cái thư trong đó của nó đã được gửi ra ngoài.
Chờ cho anh Đ đi vào T đồng mới nói với nó
- Có gì ông ới tôi nhé, Tắc tiền thì vừa phải thôi không thành niềng niễng đấy. Nói chung vẫn phải tiền nhưng mình phải có cách riêng.
- Ừm tao biết rồi mày yên tâm, vứt tao bao thuốc nhé.
- Này ông kia, nó chỉ luôn anh Đ trưởng phòng. Cho tôi mấy bao thuốc 3 số nhé.
Vậy là T đồng có luôn 3 bao thuốc trong tay, thản nhiên cho vào túi 1 báo còn lại đưa luôn cho Nó.
- Đây ông, mà bảo chúng nó đưa cho đ.éo gì mà phải xin.
- Tao không muốn đi buồng kỷ luật nên tránh va chạm và tiếp xúc tối đa. Nó hững hờ trả lời.
Vào phòng trả lại anh Đ 1 bao 3 số nó rút châm luôn một điếu phì phèo nhả khói ngay ở trong buồng khiến cho mấy thằng bộ đôi buồng cay lắm, chẳng có cái thằng vô gia cư nào mà như nó hết nhưng nói thực bọn đấy nó không thèm tính ngoài trừ thằng H tiga ra nhưng H tiga lại có vẻ có thiện cảm với nó ngay từ lúc đầu rồi.
Ngồi nghĩ những lời của Thầy H nói nó đã hiểu thực chất vợ nó với Q đã gập thầy H rồi chắc chắn là vậy thì hôm này thầy H mới gọi nó ra như vậy. Nhưng cứ làm cảnh thằng bật buồng thế này không được, làm lái xe thì quên mẹ nó đi nhé, bố đ.éo quen hầu đứa nào hết. Trưởng buồng thì không ổn rồi, giờ chỉ có thể làm bộ đội thôi nhưng làm sao bây giờ để làm bộ đội nhưng ít phải chân tay còn mong có ngày đi trại hay về xã hội nó nhẹ nhàng chứ. Toan tính trong đầu để lên kế hoạch đạt bằng được cái mục đích bộ đội nhưng lại không phải đánh đấm nhiều thực tế nếu được như thế thì nó như trưởng buồng rồi còn gì và lại còn sươg hơn là chẳng chịu trách nhiệm gì, cần là có thể phủi *** luôn
Thế rồi cũng đến giờ nhận quà thằng T đồng lại đi đọc tên và số tù nhận quà (bố thằng choang hôm vào nói quên số tù thì ôm WC làm nó sợ vãi vì khi nhập buồng thì số tù được Thầy thu và giữ lại rồi, bắt nhớ số tù có mà là đánh đố như kiểu số hiệu quân nhân ngày nào đấy à):
- Buồng báo quà nhé: xxx, yyy. zzz, xx D thế nào ngay ngày hôm đấy nó cũng có quà luôn, chẳng biết là cái gì và của ai đây. Nó hồi hộp lắm.
Đừng xếp hàng chờ mở cổng nó cùng vài thằng nữa ra nhận quà ở ngay cái sảnh hôm vào khu chẵn chờ nhập phòng vậy.
Đang chờ đội tự giác bốc quà cho khu thì bọn buồng 14 ra, khực khực con c.hó T.A kia rồi đ. cụ mày hôm này bố ăn gỏi cho mày vĩnh viễn nhìn thấy bố phải cụp pha. Chẳng hiểu sao thời đấy trong tù rồi mà vẫn máu đánh nhau thế không biết.
Nó ngồi trong một góc từ trước vì vậy thằng T.A ra sau không thấy nó kkhuất sau cái ghế băng, chờ cho thằng T.A đi qua rồi nó mới thò chân ra ngáng, đang mải săm săm đi ra chỗ nhận quà bất ngờ vấp T.A ngã xoài ra sàn, nhanh nhất có thể Nó vùng lên dùng hai gót chân nó dện thẳng ngay vào lưng thằng T.A đang nằm dưới đất. Bị bất ngờ lại dính đòn nặng thằng T.A bệt luôn. Chỉ chờ có vậy nó nhẩy lên ngồi hẳn lên lưng hai chân kẹp chặt hai tay thằng T.A lại, hai tay Nó tóm chặt tóc thằng T.A vậy là không biết nó đập bao nhiều phát đầu thằng T.A xuống sàn bê tông nhà giam cả, lúc này thằng T.A còn vùng vẫy thì đúng lúc thằng T già bốc quà lên, vứt túi quà xuống chờ khi Nó giật đầu thằng T.A lên là
Bốp, bốp liên tiếp chân đi ba ta nó phệt đến dăm cái vào thẳng mặt thằng T.A luôn khiến T.A gục hẳn bất động. Cuối cùng nó nắm tóc giật ngược đầu thằng T.A lên gì sát vào mặt nói nói:
- Con c.hó nhé, mày chỉ là Tép trên mép con Mèo thôi biết chưa, lần này tao tha lần sau cứ mỗi lần gập tao xin mày một pha biết chưa.
Lúc này mọi người đã lôi nó ra khổi thằng T.A rồi, thằng T già thì lại quay xuống bê quà như vô can vậy, mặt thằng T.Agiờ như một mảng máu vậy nó đã bị tuột hết cả da và biến dạng luôn. Lại ăn một trần dùi cui nhưng không như lần trước vì thằng T đồng có cho kẹo cũng không giám phệt thẳng tay, thầy H thì tát và đá nó mấy cái cho lấy lệ cuối cùng ngồi viết bản tưởng trình nó gi do thằng T.A đi qua vấp vào chân nó nên đã quay lại đá nó khi nó đang ngồi và bị trượt chân đập đầu xuống đất nó chưa đánh cái nào cả.
Toàn bộ thi đua, trật tự ký và phạm ký làm chứng thế là xong, cứ thách thằng nào không ký đấy, Nó lại được nhận quà và quay lại buồng mà không phải đi buồng Kỷ luật. Trong cái môi trường tù thì cứ phải Tiên hạ thủ vi cường, hậu hạ thủ vi ương. Gợn là phải phang dứt điểm ngay để triết hậu họa về sau. Đúng là thú vật nhưng cái môi trường trong tù nó vậy biết làm sao được.
Nhân đạo là tự sát, tội ác là huy hoàng mà.
Đừng hỏi tại sao vì Nó cũng chẳng biết tại sao chỉ biết rằng để sống và tồn tại trong tù cần phải thế và chỉ có thể là thợ săn hoặc con mồi mà thôi, quyền lựa chọn là ở mình nhưng đã chọn rồi thì không đổi được và luôn phải biết chấp nhận với cái quyết định này dù hậu quả thế nào cũng cố cắn răng mà chịu, việc dùng Thầy để can thiệp chỉ có dẫn đến chết nhanh hơn mà thôi.
Ăn trận đòn cho dù không bệt nhưng cũng đủ ngấm để ê ẩm hết cả người nhưng nó vẫn thấy vui vì đã trừ được mội hoạ tiềm ẩn rồi và quan trong nhất qua việc đấy nó đã gửi một lời đe đến cái lũ còn lại của khu chẵn rồi. Vậy là tương đối yên tâm cho giai đoạn trước mắt.
Cầm gói quà có vẻ như to chất và nhiều nhất nó lê về phòng với vài đứa ra nhận quà cùng, thông tin nó phang thằng T.A cũng nhanh chóng được lan truyền khắp khu. Thực lòng là doạ và rằn mặt thằng T.A vậy thôi vừa để triệt ngay cái ý đồ trả thù cái lần nó móc pha thằng T.A vừa là rằn mặt bọn còn lại chứ nói thực chống đỡ hàng ngày đã mệt rồi hơi sức đâu mà thêm thù chuốc oán nữa. Thật may thằng T.A sau lần đây cũng chẳng bao giờ gập lại nữa hình như nó đi xử 3 năm và đi trại thì phải.
Về phòng tất cả các gói quà được tập trung ngay ngoài sảnh, toàn bộ quà từng thằng được dỡ hết ra. Thường thì các gói quà gửi vào hay là bánh quy, bánh mì bích cốt, kẹo, đôi khi là thêm một chút thịt thà cá kho hay đồ ăn mặn vậy, thuốc lá, thuốc lào, chè và muối vừng là những cái gần như không bao giờ thiếu trong các túi quà.
Giở túi quà ra nhìn thấy phiếu ký là N.A nó thần mặt ra tự nhiên sao mà nhớ vợ thường con và gia đình thế
- Này mày, làm *** gì mà đực ra vậy. Tiếng thằng H tiga vang lên ngay sau lưng.
- Ừm vợ tôi gửi quà vào tự nhiên thương nó quá.
- Cố cải tạo tốt rồi về chứ biết thế đ.éo nào được trong này ai chả như ai, như mày là quá sướng rồi đấy.
Túi quà hôm này của nó có Cây 3 số, 1 cây giò, bịch muối vừng trộn ruốc, ớt, muối tiêu, chè, thuốc, dầu cù là, thuốc đi ngoài, bàn chải, khăn mặt, đôi bộ quần áo và quan trọng nhất là vài cái bất lửa, đây là hàng thuốc độc cứ quý trong trại vậy nó lọt qua là nhờ N.A ném vào chung trộn lẫn với bịch kẹo. Chắc chắn thằng bạn nào của nó tù rồi đưa đi tắc đây. Thế là khủng lắm rồi đấy.
Giờ ăn cơm lại đến, những ngày này khi đồ tắc nhiều thường các mâm dân cũng được cải thiện hơn chút xíu, điều kiện và bộ đồi cũng xôm hơn nhiều. Tuần đầu trong trại lần đầu ngồi trước mâm cơm có vẻ là xôm nhất mà sao mồm đắng ngắt nó không sao nuốt được. Giờ này vợ nó đang làm gì nhỉ, con nó thế nào rồi và bố mẹ nó có bị ảnh hưởng ở chỗ làm không, nhiều suy nghĩ cứ đan xen mà chi phối nó không sao thoát được khỏi cái vòng lẩn quẩn.
Không mình phải sống và sống khoẻ để có ngày về, bất kể đi trại hay được tại ngoại, hay cheo thì mình cùng vẫn cần phải khoẻ mạnh toàn vẹn, muốn vậy cần phải thành thợ săn quyết không thể là con môi được, phải có sức khoẻ. Suy nghĩ trong đầu vậy nó bắt đầu toan tính. Nhưng giờ làm cách nào để bứt lên đây, cần phải có cơ hội và phải đảm bảo một lần được ngay nếu không hậu quả khôn lường. Cần phải tính kỹ. Nó nung nấu trong lòng vì lúc này nó vẫn chỉ là thằng điều kiện mà thôi các hoạt động và sinh hoạt vẫn bị chi phối bởi bọn bộ đội và trưởng buồng.
Toàn bộ quà sau khi người nhận soát cùng với bộ đội xong sẽ được thu hết lại về kho của buồng và dùng buồngi do trường buồng chi phối phân phát, với dân thì thu 100% luôn hoạ hoằn lắm thì được thí cho vài cái kẹo hay đôi miếng bánh chấm hết. Của nó lúc này cũng vậy nhưng tử tế hơn nó còn được lấy lại 2 bộ quần áo, bao thuốc 3 số còn đồ ăn thì cứ đế bữa sẽ được trả dần nói chung là không đến nỗi.
10-24 tại sao lại là buồng khét nhất nó có lý do của nó bởi nó là buồng giam chung trước khi phân buồng nên từ giết người đến trộm cắp vặt, từ án kinh tế đến cướp và án mờ đề bị tống về đây vì vậy nó cực kỳ phức tạp, tôi danh và thành phần cũng đa dạng hơn rất nhiều các buồng khác dẫn đến làm buồng cũng khốc liệt và phức tạp hơn nhiều. Rất hiếm ngày mà 10-24 không có sự xáo trộn không có phạm vào thì cũng có người chuyển buồng. Vào thời này 10-24 đang là khét nhất Hoà Lò do giẫy lẻ đang bị siết chặt sau vụ T trố phang chết thằng H. Thoát khỏi 10-24 cần phải đã phân loại án, cái này muốn có ít nhất phải đi cung tầm 3 lần mới ổn hoặc không còn là án mờ lúc đó mới chuyển buồn về các khu theo phân loại như cán bộ công nhân viên chức, tệ nạn xã hội, côn đồ hung hãn...... Cá nhân nó bao nhiêu ngày ở 10-24 là bấy nhiêu ngày căng thẳng, nhưng cái số nó cũng nhục vì phải ở 10-24 đến gần 3 tháng do tình tiết phức tạp và phải điều tra xác minh cũng như câu giờ nhằm đảm bảo cho một cái án dễ chịu nhất trong khả năng có thể
Hôm sau như thường lệ vừa vệ sinh sang xong vẫn còn đang ngồi phì phèo thuốc lá, mơ màng về những ngày khi còn oai phong lẫm liệt thì
- xxx D chuẩn bị đi cung nhé. Tiếng T đồng cùng choang gọi nó đi cung.
- Tội như mày đi cung thì chắc về mẹ nó trạm xá nằm luôn.
- Đi cung chúng nó đánh kinh lắm đấy mày phải đề phòng cẩn thận.
- Đ. mẹ bọn chó đấy toàn lừa nhớ ký cẩn thận đấy không thì đời mày mờ.
Hà chục câu vừ đe doạ vừa khủng bố khiến nó cũng choáng vì đây là lần đi cung đầu tiên ở trại, nhưng lùi làm sao được chì có tiền mà thôi. Phải bình tĩnh, bình tĩnh hết sức tất cả mọi việc là bộc phát, là thiếu hiểu biết pháp luật và quan trọng nhất chỉ có một mình mà thôi. Nếu đã phải chết thì cũng phải làm sao cho có tư thế và có lợi nhất cho người ở lại. Thầm nghĩ trong đầu sự bình tĩnh bỗng nhiên lại quay về với nó như những lần vượt nguy hiểm trước đây.
Lại tiếng loạch xoạch cùng tiếng rít lên ken két của của theo chân tự giác nó đi ra lại cái chỗ sảnh khi nhập khu ngồi chờ vậy. Nhìn sang quanh cũng gần chục chú đang ngồi sẵn ở đấy rồi. Từng thằng nhanh chóng cởi quần áo thường và lấy quần áo tù trên mắc thay vào chuẩn bị chờ gọi tên đi cung.
Từng thằng đi một chờ mãi rồi cũng đến cái tên của nó được đọc, áp giải đi cung là choang, chẳng hiểu sao thầy thì ít nhiều gì còn dễ chịu chứ bọn choang này sao mà Nó ghét thế, toàn bọn lính nghĩa vụ oắt con khệnh khà khệnh khạng, ông không ra ông thằng chẳng ra thằng nói thực 10 thằng đến 9 thằng đầy tố chất lưu manh và hình như phần con chúng nó còn nhiều hơn cả c.hó (không biết viết thế có sợ bị xúc phạm đến c.hó nữa không)
Theo sự áp tải của choang nó đi cung
- Ơ thằng này tu mà điều kiện ghê nhỉ có cả 3 số hút cơ à. Thằng choang bống nhiên nhìn thấy báo thuốc trong túi nó, bố thằng c.hó.
- Dạ nhà con tắc vào nên các anh ở phòng thương con gầy gò ốm yếu không hút được thuốc lào ưu tiên ạ.
- Thương đ.éo gì mấy thằng tù như chúng mày, chắc mày bộ đội trong đấy hả.
- Dạ không con là dân gần áp bể nước ạ. Ghét rồi nên nó vừa trối mà cũng đ.éo đưa bao thuốc thứ xem nó là gì
- Mà thuốc lá là chất kích thích tại sao mày lại có mà sử dụng, đưa tao xem
- Đ mẹ mày chứ, chúng mày cho gửi vào mà lại bảo cấm là sao. Nghi trong đầu cay lắm nhưng nó vẫn đành phải đưa cho choang vậy.
- Mà sao trong đấy lại có dép tông trắng thế, mày lấy của thằng nào khai ngay tí tao hỏi ông B xem sao 10-24 điều kiện thế.
- Dạ thầy cần thì cứ dùng thôi, em ra đi cung tiền thì xỏ luôn thôi chứ cũng không để ý ạ. Thầm nghĩ trong đầu nó nghĩ mày có giám cởi giầy ra đổi không con c.hó.
Tưởng đã cao mưu ai dè
- Này thằng kia ra tao bào. Gọi một tự giác đang ở ngay gần đấy thằng choang cho điếu thuốc mà lại đúng từ bao nó mới cay chứ.
- Mày vào buồng lấy tao đôi tổ ong.
- Dạ vâng thầy chờ con tý ạ.
Sao c.ho liệu có hơn cái lũ này không vậy, thế là choang lột luôn đôi dép mà nó đang đi cùng với câu nói
- Thôi về buồng lấy đôi khác, bọn 10-24 toàn phạm mới thiếu éo gì, tối anh hay trực bể nước đi dép này cho nó đỡ trơn và bị ăn chân.
Chân cái Đ mẹ mày, cay, cay kinh khủng khi bị ăn bẩn kiểu này sao mà nó chỉ muốn thọc cái ngon tay vào mắt thằng này thế bao sao bọn choang bị phạm K phang liên tục vậy.
Theo chân choang nó lại đi ngược ra phía ngoài cổng trại, qua con đường xi măng mà khi vào khu chẵn nó ký sổ cung rồi vào giẫy nhà ngày bên trái.
Khu đi cung là một dẫy nhà dài kiên cố bằng bê tông xi măng được chia ra thành các phòng nhỏ với diện tích khoảng 3x4m một phòng, Có tổng thể 2 khu đi cung, mỗi khu lại được chia làm 2 dẫy với mỗi dẫy cũng phải đến hơn chục buồng cung. Tất cả các buồng cung đều chi có một cổng ra vào mà thôi, có phòng thì có cửa sổ, có phòng không.
Cán bộ hỏi cung ngồi ngay trong buồng để choang dẫn phạm vào bao giao ngay tại buồng cùng. Hôm nay cung nó có hai người 1 là thằng T.A trên số 7 và một là anh L bên cơ quan điều tra. Vậy là theo kiểu bánh kem nó liên tục bị hỏi dồn. Với những người mất bình tĩnh chắc chắn sẽ bị thò đuôi lập tức.
Như các cuộc cung thông thường
- Họ tên, ngày tháng năm sinh, địa chỉ thường trú, nguyên quán, vợ con và nhân thân
Nó nhanh chóng trả lời và xác nhận.
- Đã hoàn thành nghĩa vụ quân sự chưa.
- Dạ em đã hoàn thành nghĩa vụ quân sự từ năm 1989 rồi ạ.
- Hiện giờ đang làm hay học gì không.
- Dạ em cho thuê băng hình ở nhà thôi ạ. Theo chủ ý nó dẫu biệt vụ đang là sinh viên, vào thời điểm này thì nó đã xin nghỉ bảo lưu điểm do ốm và phải vào nam điều trị bệnh rồi, chấp nhận không nghề nghiệp ở nhà để đổi lại có cơ tiếp tục vớt vát cái việc học hành, bài toàn của Q đưa ra cho nó tuyệt đối chuẩn xác. Đúng là khi là xxx mà có máu xã hội thì độ nguy hiểm và cơ mưu họ khủng hơn rất nhiều so với người thường.
Thế rồi lại đến tình tiết vụ án và tiếp tục tại và sào tài sao liên tục là những câu hỏi dồn rập đôi khi là tự các câu hỏi đã mẫu thuẫn với nhau rồi, chỉ cần nếu trả lời theo bản năng hoặc người có tinh thần kém, độ bình tĩnh thấp lập tức sẽ bị bó trần dần những điều định giấu đi ngay.
- Tại sao mày cướp xe của thằng Đ.
- Dạ em chỉ giữ xe của nó để đòi tiền thôi ạ.
Phòng cung có một cái bàn như bàn làm việc xưa cũ vậy phạm ngồi một bên và công an ngồi một bên vậy mà chuyên nghiệp thế, tay vẫn viết, mắt vẫn nhìn thế mà nó đá bằng giầy bốp phát đúng ngay đầu gối người ngồi đối diện.
- Ối, điếng cả người vì ăn cái sút vào ngay đầu gối bất ngờ nó kê lên.
- Mày giữ xe của nó có giấy tờ giao nhận không.
- Dạ em không có ạ.
- Thế không là cướp thì là gì.
- Giấy nó vay tiền mày phải tra lãi suất thế hoá ra mày là ngân hàng à, thêm tội tín dụng đen.
Lúc này ông điều tra đã đi ra ngoài hút thuốc thì đến lượng thằng T.A số 7 tiếp tục quay.
- Khẩu súng của mày từ đâu ra.
- Dạ súng của em là do từ khi ở trong quân đội, em được cử đi thu dọn phế liệu và có nhặt được nhưng không giao nộp và cầm về Hà Nội và dấu ở ga cống vườn hoa Pasto, hôm vô tình cướp có bắn Đ là đi lấy súng từ đó về nhà định giao nộp và cũng là lần đầu tiên nổ súng. Hoảng loạn và sợ quá nên không giám đi đến công an nữa và bỏ chốn nhưng vẫn vứt súng ở nhà đến ngày bị thu giữ.
- Đưa tay ra đấy. Thằng T.A lên tiếng
Thế là nó chìa tay ra lòng vào các khe ngón tay là 2 cái bút bi thằng T.A nằm ngoài xiết mạnh. một cảm giác đau từ các khớp ngón tay lan lên tận óc khiến cho cả người nó giật lên như cơn động kinh vậy. Chưa kịp hét lên thì lập tức T.A lại nơi tay ra cứ như vậy nó tra tấn khiến cho người bị không thể nào kêu được và nếu ai bản lĩnh kém cũng như chưa có sử chuẩn bị tốt về kế hoạch lời cung chắc chắn sẽ bị bẻ gẫy ngay.
- Tại sao mày bắn thằng Đ tại PCT sự việc thế nào.
Tường trình lại sự việc hôm đấy với nội dung do móc tay vào đỉa quần khiến súng cướp cò và hoàn hoàn nằm ngoài chủ ý, có thể phần nhiều là đạn bật từ dưới đường lên chân thằng Đ chứ không phải bắn thẳng nó cũng cương quyết không nhận.
Nghe nó khai chưa kịp xong thì đã thấy như một mũi dùi vậy, cái đau xuyên thấu từ các ngón chân chạy thẳng lên cột sống rồi lên đến gáy khiến cả người như co rút lại, nó gục đầu hẳn xuống bàn tưởng như có thể xỉu tức thì, đây là đòn dùng gót chân đi giầy cứng xiết thẳng lên đầu các ngón chân của Nó. Cái đau rất khó tả và khác xa cái đau của xương khớp nhưng tựu chung nó đều rất kinh hồn, chỉ ai đã bị rồi mới biết, hình như cái này là các đòn của công an áp dụng theo cách lấy cung của đế quốc thực dân xưa.
Đi cung ở hoả lò thì tuyệt không có các vụ đấm đá, tạt tai nói chung phần mình và mặt không bao giờ bị đánh hết bởi khi trả phạm nếu trại phát hiện phạm có vết lập tức người đi lấy cung sẽ bị lập biên bản khám nhiệm ngay, chưa biết chừng ăn oan gia vì đổ vỏ đòn tù dính sẵn của dân vì vậy đặc biệt tối kỵ.
Kết luận lại cuối cùng nó làm một mình, mọi việc là nằm ngoài chủ đích và vô tình trùng hợp. Chấp nhận các ngón đòn từ bẻ ngón tay, đá vào đầu gối và gi gót giầy vào đầu các ngón chân cương quyết trước sau chỉ có vậy mà thôi. Chỉ cần 2 lần lời khai không dúng thế thì sự việc sẽ phức tạp hơn rất rất nhiều.
Bỏ qua và không cần biết đến các cái gọi là lời ghi âm, bản tưởng trình, nhân chứng và vất chứng trước sau cần phải kiên định như những gì đã khai từ trước đấy là kinh nhiệm bản thân của Nó.
Cuối cùng là cán bộ đọc lại bản cung cho phạm nghe
- Sao đã nghe rõ hết lại bản cũng chưa, giờ anh được phép đọc lại và ký.
Thế là ngồi cắm cúi đọc lại bản cung, một trong những điều của rất hay mắc phải của phạm là hay đọc lướt rồi cho qua. Kính nhiệm từ ngoài và Q đã dậy buộc nó phải cực kỳ cần thận, chấp nhận ăn chửi, chấp nhận bị đánh, chấp nhận nhiều thứ khác nhưng nếu cảm thấy gợn là không ký hoặc bắt sửa lại, hoặc dùng bút gạch ngay sau đó cuối mỗi lần xuống giòng đều phải có ký hiệu./. và chứ ký tất cả phần trống đều phải lấy bút gạch chéo, từng tờ ký có đánh số của riêng mình và cuối cùng mới đến ký bản cung.
Nhìn cách nó làm và chấp nhận chịu đòn cả anh L và thằng T.A đều ngạc nhiên về độ chuyên nghiệp và từng trải của thằng lần đầu đi tù chắc không thể ngờ nó lại chặt và rắn đến vậy.
Đúng 11h30 nó mới được quay về buồng lúc này buồng đã ngủ trưa và im phăng phắc, ngồi cầm bát cơm một mình ở sảnh sao mà ngao ngán nó lại bỏ cơm, tay thì sưng vù mà chân thì tập tễnh cả tứ chi nó bị triệt đau đớn cũng phải đến vài ngày mới hết vậy.
Ngày hôm sau thì 10-24 có thêm 2 phạm mới vào, một thằng là ăn cắp xe đạp (bắn chim sẻ) một thằng là hiếp dâm mẹ kiếp đúng cái tội mà trong tù ghét nhất, cả hai thằng nhập buồng đều vào tầm 5h30 chiều vừa đúng lúc buồng ăn cơm xong. Nó vẫn ngồi ở cái nơi trên bọn điều kiện và dưới bọn bộ đội vậy.
Mọi việc bình thường rồi lại đến giờ sinh hoạt, hôm này thằng C xung phong hát bài Lòng Mẹ của Y Vân, nói qua về C nó gần như vô gia cự vậy từ khi vào đến giờ cũng gần tháng rồi mà cũng chỉ có 1, 2 gói quà gì đấy mà thôi, bản tính hiền lành vậy mà vô tình vào tù nhưng cái lý do để nó vào tù cũng thật nực cười.
Lại quỳ xuống, lại để tay ra sau thằng H tiga đá liên tiếp 3 cái vào ngực thằng V, nhưng thằng V ngu gồng cứng người lên để đỡ vì vậy sau 3 cái đá là nó bắn vào góc tường rên hừ hừ mồm không ngớt van xin nhưng để đề phòng mắt nó dương lên nhìn bọn bộ đội
- A thằng này giám dương pha soi bố mày à.
Ba thằng bộ đội đi ra hai thằng ngồi ngay hai bên kẹp cứng người một thằng ngồi trước với ngón tay dứ dứ như chực muốn đâm lòi pha vậy.
Thằng V cứng họng không còn đủ bản lĩnh để là xin nữa, nó sợ đến đ.ái ra quần luôn. (Đ.ái đây là thật nhé)
Vút soạt, ngón tay của một thằng bộ đội đâm thẳng ngay vào lông mày thằng V và sượt xuống hốc mắt, đòn dứ và doạ thôi nhưng cũng đủ cho người ngoài nhìn yếu bóng vía có thể ngất rồi.
- Con c.hó này chống đối à.
- Hu.... hu..... hu em lậy các anh các anh tha cho em các anh bảo làm gì em cũng làm ạ. Thằng V lúc này chỉ còn cái đầu để lúc lắc nó gật liên tục thay cho đồng tác lậy mặt thì không còn hột máu, nhát thế đ.éo hiểu sao nó còn đi ăn cắp ở xã hội được.
- Hôm nay tạm để cho mày đủ hai mắt nhưng tội chống đối không tha được.
Vậy là thay bằng móc pha nó quay ra bị trừng phát theo hình thức búng mạnh vào thái dương mới mềm và sát ngay cạnh mắt. Cái này trong tù gọi là Thông Mắt. Cứ thử mà xem có khác gì bị trọc vào mắt không nếu muốn biết, mỗi bên 2 cái thằng V ngất luôn, nó bị lôi xuống khu tắm dội nước cho tỉnh và vứt lên ngồi cạnh tủ lạnh để tiếp tục đến thằng tiếp theo với tội danh HIẾP DÂM.
Ở các nơi khác thế nào không biết nhưng riêng Hoả Lò cái tội Hiếp dâm nó bị trừng phạt cực kỳ nặng cho dù thế nào không cần biết oan sai tính sau nhưng gắn liền với cái án Hiếp dâm vào đây cũng gắn liền với cái án sống như chết vậy. Buồng này chuyển buồng kia thì vẫn vậy mà thôi, cứ nhập buồng mới là học luật lại từ đầu, các tội khác thì thường chỉ khét khi đặt chân vào buồng đầu và vài ngày đầu mà thôi trừ chuyển khu, khi chuyển buồng vẫn phải học nhưng còn đỡ hơn nhiều.
Sẽ có người hỏi tại sao cùng phạm trong phòng lại có thể biết ai tội gì được? Hợp lý và rất đúng. Bản thân phạm không biết nhưng thi đua hoặc thầy biết do cầm hồ sơ nhập phòng có ghi lý do bắt giam và chính những người này nói chứ ai. với mục đích không ngoài:
- Phần để quay tiền
- Phần để phân loại
- Phần để khống chế nữa.
- Thằng kia ra đây, mày tên gì, tội gì nhà ở đâu. Thằng H tiga lại lên tiếng
- Dạ em tên là C nhà ở số xxx PHQ, dạ nhà em cách số có mấy nhà thôi ạ. Hình như C định nói có mối quan hệ ở số ý như răn đe những người trong phòng răng đừng đùa nhà tao quen hơi nhiều công an đấy. Ngu nặng.
- Tội gì vào đây. Biết rồi nhưng cứ hỏi kiểu như xem độ văn vở thế nào, vô phúc cho thằng nào nói láo vì như vậy được hiểu như không có thiện chí với Buồng và kảh năng bật buồng là rất cao.
- Dạ em với mấy đứa bạn đi chơi Phò rồi bị công an bắt.....bla... bla thằng C đang lắm bắp kể vừa câu giờ vừa là quá sợ
Bốp, bốp, bốp ba, bốn phát thông tai liên tục cảnh cáo của một thằng bộ đội đứng sẵn ở đằng sau khiến cho thằng C bệt *** ngay xuống đất chắc chắn là do hoa mắt vậy.
- Câm mồm, bố mày hỏi tội gì chứ quan tâm đ.éo gì đến việc mày gây án thế nào. Nói ngay tội gì. Cùng với câu nói là nguyên cái cùi chỏ vào đúng ngay giữa đỉnh đầu thằng C bất ngờ khiến gục luôn tại chỗ. Giờ thì hết cả cậy nhà em ở gần đồn, nhưng phải công nhận nhìn nó cũng đáng ghét thật, mặt như cái lưỡi cầy và ghẻ tứ lung tung nói chung kinh tởm. Nó bị nằm quận cũng tầm gần 10 ngày rồi mới chuyển trại.
- Dạ em bị bắt tội hiếp dâm nhưng mà oan ạ.
Oan cái đ.mẹ mày, im mồm. H tiga quay lại nhìn anh Đ, cái cau mày và gật đầu của anh Đ là chó H tiga đủ hiểu đây sẽ là hình nhân thế mạng và cũng là người dùng để khủng bố tinh thần tất cả phòng rồi.
- Quỳ xuống để tay ra sau lưng. Nó ra lệnh cho thằng C.
Lại cũng ngu như những thằng khác thằng C cúng cố gồng mình lên.
Bốp, bốp, bốp liên tiếp là vài phát gót ngược vào đúng ức khiến thằng C bắn vào tường tưởng như chết lịm đi.
Hai thằng bộ đội xốc nách bắt thằng C đứng lên, thằng H tiga tay túm tóc dìm đầu xuống, tay thì bịt chặt mồm lúc này thằng C đang lom khom rồi.
Xục, xụt, xụt liên tiếp là hàng chục phát liên tiếp của thằng thứ 4 từ đẳng sau lấy hai tay úp lại thông thẳng vào hậu môn thằng C khiến cả người nó chồm lên phía trước, cái này trong trại gọi là đóng cọc. Hình phạt này chỉ dành cho tội Hiếp Dâm mà thôi. Cả người thằng C giật, giật liên hồi như con gà sắp chết sau khi cắt tiết vậy. Mặt nó tái dại đi không còn một giọt máu nào.
Biết là nó tội hiếp dâm đáng khi bỉ thật nhưng hành hạ kiểu này quá bằng súc vật, nhưng tình cảnh này ai giám làm gì, nó chỉ ngồi nhìn ngao ngán mà thôi, một lần nữa cái việc bật buồng của nó là hoà toàn đúng đắn.
Thằng H tiga thả tay ra thì thằng C lồng lên vì cực điểm của đau đớn, thấy nghe tả lại nó như có một cái cọc đóng từ hậu môn lên tận đỉnh đầu vậy, cả *** thằng C toàn máu là máu nó ra ướt sũng luôn cả cái quần đùi. chưa kịp chạy được ra khỏi bục xi măng lập tức cả đầu thằng C đã bị chụp một cái túi ni lông kín rồi, kèm theo cổ đã có một cái khăn mặt quấn ngang siết chặt, cứ thế thằng C giẫy giẫy thêm một chút rồi người mềm oặt ra luôn. Chết ư, chết đâu có dễ bởi riêng xiết cổ thì đầu tiên lưỡi phải thề ra đã rồi bao giờ da phải tím ngắt đi mới chết được. Thằng C mới ngất mà thôi, với cái *** đầy máu nó bị vứt ra sau sân tắm cho tỉnh và hồi sức chuẩn bị cho những hình phạt tiếp theo.
Trong lúc này theo lệnh của H tiga hai thằng Bộ đội mới lại tiếp tục nhẩy lên kho tìm trong đống các túi quà những sợi dây ni lông, chúng nó nhanh chóng xe thành ngay một sợi dây bằng khoảng sợi tăm.
Được khoảng 30 phút sau thì thằng C cũng tỉnh lại, nó lại bị lôi ngược ra ngoài sàn tiếp tục học luật theo cái kiểu quái gở nhất mà chỉ có ở trong trại mới có mà thôi.
- Thằng kia hôm đấy mày hiếp nó mấy phát. Khai thật không bố cắt d.ái.
- Dạ em làm có đúng một lần, thằng C lúc này có lẽ cực đỉnh của đau rồi nó trả lời gần như trong tiếng nấc cả của khóc lẫn đau.
- Hai thằng kia bỏ tay nó ra cho nó ngồi xuống. Thằng C được bỏ tay hai bên nách ra bỗng ngã lăn kềnh luôn nó không còn đủ sức để tự đứng được nữa.
- Ngồi lên ngay không bố mày cho đóng cọc tiếp bây giờ. Như câu thần chú hiệu nhiệm vậy thằng C bống nhiên ngồi phắt dậy nhưng làm sao mà nó ngồi được khi mà *** vừa bị đóng cọc như vậy nó cứ chồm hỗm như c.hó trầu thế thôi, cái đòn này cực kỳ gia man và có lẽ đến cuối đời cũng không hết di chứng.
- Tụt quần nó ra, vậy là hai thằng lôi tuột quần đùi của thằng C ra lộ ra một thân thể xanh sao, gầy gò với ghẻ lở mụn nhọt bung bét khắp nơi, thực sự là vừa tởm nhưng cũng cảm thấy xót xa.
- Thằng kia, chỉ thằng V mới vào. Mày muốn học luật hay xóc lọ cho thằng này cho mày chọn.
Thằng V rúm ró hết cả người lại trước những tiếng cười khả ố của cả lũ thú vật bộ đội 10-24 có lẽ không ai có thể tưởng tượng được sự am dợ thế nào nếu không trực tiếp chứng kiến cái đau đến tột cùng, cái nhục nhã và vô sỉ trong sự khả ố với những tiếng cười lấy cái đó là trò tiêu khiển. Thật là tột cùng của cái có lẽ nên gọi là thú vật.
Lúc này thằng C đã bị lột truồng với cái áo tico ở trên nhìn nó cứ như cái rẻ rách vậy, vứt cái quần đùi kiểu bộ đội loang đầy máu đ.ít sau khi bị đóng cọc sang một bên hai thằng giữ chặt người để chi một thằng khác bắt đầu một màn có lẽ chỉ có ở trong tù mà thôi.
(Tuyệt đối không thử và cũng không điều tra thêm vì hậu quả của ngón đòn này là cực kỳ thảm khốc, Nó chỉ kể ra để làm bài học cảnh tỉnh cho ai định phạm tội Hấp Diêm biết cái giá phải trả đắt thế nào mà từ bỏ ý định xấu xa)
Một thằng kéo căng bìu của thằng C ra lúc này nhìn chẳng khác gì một cái túi da bèo nhèo với mầu sắc cũng chẳng còn khác mấy so với củ ấu, một cái thòng lọng được đưa vào thít vừa đủ giữa phần bìu và cần của nó.
Sự khủng bố và đánh đập khiến cho cần thằng C lúc này nhìn như con giun đất loại to vậy, nó ủi xìu và bèo nhèo như một đoạn ruột già thiu, tiếp tục một cái thòng lọng nữa được thắt vào gốc cần của nó. Cả hai cái thòng lọng đều được sử dụng bằng dây ni lông xe lại và nối lại với nhau thông qua một đoạn dây tầm khoảng 2, 3 cm gì đấy, cái dây này lại chính là sự khốc liệt bởi khi cương lên nó sẽ kéo vào phần bìu, và lại hết sức bình thường khi không cương.
- Giờ hoặc mày bắn pháo hoa, hoặc là đứt dây coi như xong luật nếu không thì cứ tối hết giờ sinh hoạt sẽ lại tiếp tục biết chưa.
Vậy là thằng V ngồi xóc lọ thằng C, cả hai con người khốn khổ buộc phải làm cái việc mất có lẽ là tế nhị nhất để thoả mãn cái gội là luật của một lũ súc vật đưa ra.
Cứ mân mê như thế cũng được đến 30 phút chẳng thấy gì nhưng rồi nó là bản năng của con người theo kiểu phản xạ không điều kiện vậy, cuối cùng thì thằng C cũng lẫn phải thượng thôi. Lúc này mới thấy cái sự khốc liệt của hai cái dây ni lông.
Khi thượng lên thì toàn bộ phần bìu bị co lên theo dẫn đến phần hột sẽ bị thít chặt dần theo với độ cương cứng của bộ phận sinh dục, kèm theo đó cái dây trên gốc cần nó cũng bắt đầu thắt thẳng vào đường xuất tinh khiến cho độ khủng khiếp tăng lên cực độ.
Thằng C giờ mặt đỏ như gà chọi còn thằng V thì tái dại, tốc độ tay tăng nhanh như piston động cơ đốt trong vậy, càng vậy thì thằng C càng đau, muốn thoát thì buộc phải tháo cái dây ở cần ra nhưng đâu có dễ đây là trong tù và luật là như vậy. Cứ vậy thôi cả hai thằng mồ hôi ướt như tắm vậy, sự hành hạ chỉ dừng lại khi đến giờ đi ngủ.
- Mày không ra được à, vậy thì mai tiếp nhé. Để nguyên cái dây như vậy thằng C được đi ngủ và công việc nhậy cảm của thằng V sẽ nhường lại cho thằng nào là lính mới tiếp theo vào cái buồng này. Tiếp tục là 3 cú thông tai nghe cho rõ rồi phòng chìm vào giấc ngủ.
Đừng đùa với hình thức trên nó có thể dẫn đến vô sinh đấy, tốt nhất là đừng thử xem cảm giác lạ thế nào.
Việc của thằng C diễn ra được 3 ngày cuối cùng nó không chịu được ngất tỉnh đến vài lần rồi cũng được tha với vị trí ôm tủ lạnh vĩnh viễn cho dù có thế nào đi nữa, tội này không dùng tiền để thay đổi được. Chấp nhận và ngoan là cách tốt nhất bởi nếu chuyển buồng nố lại phải học luật lại đời còn nhục hơn nhiều.
Hôm sau 10-24 tiếp nhận một phạm mới mà có lẽ nhiều người biết đến đó là T trôi, không khác gì Nó T trôi vào buồng đúng lúc đang lên cơn vật và bị vứt luôn vào một góc, cứ thế sùi bột mép nó vật vã đến hàng tiếng đồng hồ rồi mới dịu đi, buổi tối đến bắt đầu T trôi cũng bị học luật.
- Thằng này ra đây, mày tên gì, ở đâu tội gì vào đây.
- Đ. mẹ mày tuổi *** gì hỏi tao. T trôi bật luôn từ đầu
Bất ngờ lại một cái khăn mặt vòng quanh cổ chuẩn bị cho một trận đòn hội đồng với thành viên mới nhưng T trôi là đứa đây kinh nhiệm tù tội rồi đâu dễ. Nó ngồi thụp người xuống cùng với cuộn tròn lại khiến thằng đằng sau ngã chúi lên luôn phía trước lộn cả qua lưng của T trôi.
Một cuộc ẩu đả lại diễn ra khiên cho cả buồng 10-24 náo loạn. Nó vẫn ngồi im cười nhạt coi như vô can và không biết trong đầu chỉ nghĩ ủng hoọ bật buồng vì cách hành sử của bọn bộ đội buồng 10-24 quá súc vật không thể chấp nhận được.
Quản lại đến và T trôi lại đi buồng kỷ luật chịu một lệnh 4 ngày giống hệt nó thủa nào nhưng cái may là T trôi không để lại thương tích cũng như hậu quả cho thằng nào cả.
Thế rồi cuộc sống trong tù cứ vậy diễn ra, luôn bao trùm là một không khí khủng bố từ tinh thần đến thể xác, như ngoài xã hội vậy dân việc bị tẩn hay không còn phụ thuộc vào yếu tố ngay hôm đấy số có may không vậy. Ở ngoài không ít người sẽ nghĩ tại sao không bật, vâng xin mời vào đấy bật bởi nếu bật không thành thì việc xanh cỏ hoặc đi một pha là chuyện có thể sẩy ra bất cứ lúc nào.
Thế rồi đến một ngày sau 1 tháng nó nằm trại một nhân vật đặc biệt nhập trại để lại sự dấu ấn cho 10-24 vào ngày ấy, sau sự vụ này thì 10-24 lại bị siết kỷ cương, H tiga ra trực K còn dàn bộ đội, trực buồng 10-24 cũng đi hết.
Hôm đấy như mọi ngày ăn trưa xong thì Nó đang ngồi dẫy điều kiện hút thuốc bỗng nhiên T đồng chạy vào gọi.
- D phi ơi tao bảo.
- Gì đấy, nó đi ra ngoài sảnh.
- Sắp có phạm mới, tao đã báo buồng rồi nhưng mày phải giúp tao để thằng này chuyển buồng kỷ luật.
- Thằng đ.éo nào mà khiếp thế. Mà tao đang là điều kiện táng thế đ.éo nào được.
- Tao biết mày chỉ muốn yên thân thôi nhưng việc này là tao trực tiếp nhờ vì nó có liên quan đến T bọng.
- Hừm ai nói mẹ nó đi cứ vòng vo.
- T đốc mày nhớ không.
- Hừm biết rồi không cần nói nữa, mày té luôn đi không lộ đây. Thế nhé. Thế là nó chấp nhận thêm lần nữa chiến nhau ở cái buồng khốc liệt nhất Hoà lò thời đấy 10-24
Không quá 30phút sau thì T đốc nhập buồng nó vào lúc đấy tầm hơn 1h trưa cả buồng còn đang ngủ.
Mọi việc cũng vẫn như bình thường và coi như không có chuyện gì vậy, theo thông lệ của trại thì nên vào tầm này việc học luật sẽ là cuối giờ sinh hoạt tối vì vậy việc T đốc vào sẽ được thở đến tầm 8h30 tối.
Mọi việc cứ bình thường nghĩ mãi chẳng ra cái văn gì để bem thằng T đốc mà khiến cho nó hợp lý và bất ngờ và không ảnh hưởng đến ai, nó cứ bần thần hết của người.
- Anh Đ ơi, nó khẽ gọi khi trưởng buồng đã ngồi hút thuốc và nhìn ra sân có vẻ cũng đăm chiêu chắc cũng là việc của T đồng nhơ đây.
- Gì đấy mày. Cau mày anh Đ hỏi lại nó.
- Em có chuyện muốn nói với anh ngoài sảnh được không ạ.
Thế là sau cái gật nhẹ đầu cả hai anh em ra sảnh dưngd như hút thuốc vậy.
- Thằng T đồng nói chuyện với anh chưa ạ.
- Rồi, nhưng anh chưa nghĩ ra cách gì hết, mày định thế nào vì thằng T đốc nó không đơn giản đâu mọi người cùng biết nó mà bọn H tiga cũng biết.
- Thôi được chiều anh để em chia cơm vụ này để em lo cho.
- Mày lại thích làm lái xe à. Anh Đ ngạc nhiên vì cái kiến của nó.
- Không e chỉ chia một ngày hôm này thôi.
Thế là ngày hôm đấy nó làm lái xe thay cho thằng B một buổi.
Đến giờ cơm chiều lúc này tầm hơn 4h30 một chút thằng T đốc ăn là mâm cuối cùng của dân, nó cùng vài thằng nữa đi ra. Thoăn thoắt chia cơm và đưa cho dân nó làm như chuyên nghiệp vậy rồi đến lượt thằng T đốc nó chìa bát cơm ra và chỉ chờ cho ngon tay T đốc mới chạm vào bát thôi nó đã buông tay rồi. Đương nhiên bắt cơm bị đổ vung xuống đất.
- Đ. mẹ con c.hó này chê cơm nhà nước à.
Vút bốp nguyên cái muôi xúc cơm bằng nhôm lập tức được nó phang thẳng ngay vào thái dương thằng T đốc bất ngờ và nhanh như điện xẹt vậy. T đốc ôm đầu loạng choạng chưa kịp đứng vững thì một tay nó đã vờn kiểu tay báo móc ngày vào hõm sương hàm sát tai thu mạnh về cùng với cái gối ngược lên.
Bốp. DÍnh nguyên cả cái gối giữa mặt cùng với toàn bộ xương hàm bị móc ngang ra T đốc nằm vật luôn ra ngất lịm đi không còn biết gì nữa với máu tuôn xối xả cả mũi lẫn mồm. NHanh tay nó cũng lập tức lấy ngay phần cơm còn lại úp lên đầu nó và hô thật to:
- Cán bộ ơi đánh người, báo cáo cán bộ đánh người. Lại rầm rập lại loảng xoảng cuối cùng Thầy, thi đua, trật tự lại đứng kín ở buồng.
- Thằng nào đánh nhau đứng ra riêng đây.
- Báo cáo cán bộ thằng này chê cơm nhà nước nên đổ đi ạ, con nhắc nhở nó úp luôn bát cơm lên đầu con và đòi móc mắt. Nó nhanh nhẩu báo cáo cùng sự ủng hộ của trưởng buồng.
Thế là vừa bị ăn tẩn thằng T đốc lại bị đi buồng kỷ luật, anh Đ thực sự lúc này mới thấy ngại cái thằng nó. Sau vụ này thì nó thành Bộ đội.
Việc T đồng nhồi T đốc vào buồng kỷ luật nhằm cho nó về buồng khác 10-24 theo như ý đồ để chuẩn bị cho một cuộc tiêu diệt lệnh với T đốc. Cửa sống của T đốc cuối cùng ngoài K và buồng kỷ luật là cực hẹp ở cả cái trại giam Hà Nội vì cho dù nó có ở đâu cứ buồng chung là sẽ lại dính, sự truy sát trong trại nó tàn bạo và dưới nhiều hình thái khác nhau có thể đến là nửa đêm đang ngủ, cũng có thể đến vào giờ ăn, cũng có thể đến ngay khi vui sướng nhất là lúc nhận quà tắc. Nói chung đã vào tầm tiêu diệt rồi thì việc thoát ra là vô cùng khó. Sau này để đi K T đốc buộc phải phang Choang dẫn giải cung và rồi chấp nhận nằm K từ khi vào trại đến ngày sử và đi trại khác, đây có lẽ là cách nên làm nhất của phạm nếu vào trại nhận lệnh tiêu diệt từ bạn tù và đứng trước sự sống còn của bản thân mình.
Chuyển lên cấp độ làm Bộ đội thế là nó đã hoàn thành được một bước rồi nhưng vẫn ở hạng nửa bộ đội, nửa điều kiện vì vậy quyền hạn cũng chưa có gì mà chỉ thêm một cái được tự do đi lại và đứng trên bục mà thôi nhưng như thế đã là quá đủ rồi.
Xác định rõ đây là môi trường chỉ có chiến và chiến, khôn sống mống chết ngoài văn thì võ cũng cần nó quay ra bắt đầu tập lại với cái cách cũng rất trong tù.
Ngày nào cũng vậy hết trống đầy nó lại quay sang như ngồi ke chân với hai tay chống lên thành mà này, hai chân gác lên thành mà kia và lên xuống liên tục, thực sự trong tù mà tập thế này đã là kinh lắm rồi, buổi tối và sáng sớm khi mọi người ngủ thì nó bắt đầu nhón chân chạy dọc theo buồng cứ lên rồi xuống đến bao giờ mệt thì thôi, cứ vậy nó duy trì tận đến lúc đi K sau này ra về buồng nó lại tiếp tục tập đến tận ngày ra khỏi cái nới c.hó chết đấy là Nhà Tù
Quà tắc của nó vẫn đều đặn như thường và có lẽ nhiều nhất 10-24 vào thời đấy vì vợ nó cũng như bạn bè đều nhớ đến nó vẫn còn ở trong tù, đôi khi không phải ở giá trị gói quà mà là sự khẳng định nó vẫn còn tồn tại trong lòng những người đang ở ngoài trong cái được gọi là tự do và có quyền công dân vậy.
Quay lại chuyện của T đốc sau khi đi buồng kỷ luật nó cay Nó lắm nhưng còn xa nó mới làm gì được vì còn cái ải thằng T đồng rồi thầy nữa.
Hết 1 lệnh kỷ luật thằng T đốc về buồng 14 nằm và như thường lệ hôm đấy T đốc có quà và đi nhận quà. Các vụ bem nhau trong trại giữa các buồng với nhau phần lớn được thực hiện khi đi nhận quà vì chỉ có thời điểm này phạm các buồng cùng khu mới có thể chạm mặt của nhau mà thôi.
Việc này là Nó nghe kể lại vì lúc đấy trong buồng. Hôm đấy biết T đốc đi nhận quà thằng T đồng báo cho bộ đội một số buồng khác nhau cũng đi nhận quà hôm đấy nhưng không quen biệt T đốc để quyết chơi sát ván.
Thằng T đốc ra nhận đồ tắc vẫn còn đang lơ ngơ ngồi chờ thì bỗng đâu trời xập xuống tối om, một cái áo tù trên mắc của phạm đi cung bị ai đấy chụp lên đầu, thằng T đốc chưa kịp vùng vẫy đã lập tức ăn hơn chục phát cán bàn chải rồi, nó rống lên như heo bị chọc tiết vậy, cả khu hành lang dẫy 10-24 náo loạn. Thằng T đốc vùng chạy với cái áo vẫn chùm trên đầu nó lao đầu xuống cầu thang lăn đi vài vòng và nằm bẹp luôn ở chiếu chờ nơi có hoa gió thoáng, lúc này cả người nó nhà được nhuộm bằng máu vậy, máu phun khủng khiếp luôn, T đốc người cứ giật liên hồi như ga cắt tiết mọi người đều nghĩ chắc là nó chết.
T đốc sau đó được đưa thẳng từ khu chẵn về bệnh viện sanhpon luôn và đếm trên người là 12 phát đâm bằng cán bàn chải nặng nhất là 1 phát đâm sát ngay mắt nhưng vẫn còn may là chưa đi pha, một phát xuyên cổ nhưng cũng phúc là chưa đúng động mạch và nặng nhất là một phát sau lưng lách qua xương sườn thấu phổi. cũng phải đến nửa tháng sau thì T đốc mới quay lại trại.
Ngay sau đó Thầy B ra nhưng tuyệt không tìm ra người đâm T đốc vì quá đông và phạm rất sợ giữa đòn của thầy, thậm chí đi buồng kỷ luật cũng còn xa mới bằng đòn rút lưỡi, đây là hình phạt khi mách lẻo báo cáo cán bộ trong tù.
Hình phát rút lưỡi là há mồm thè lưỡi ra sau đó dùng ớt tươi sát lên, khi đã rộp rồi lập tức sẽ có một cốc nước nóng được dội vào, ngay khi cái rát và đau làm tê liệt hệ thần kinh đi thì cũng là lúc nó được mát sa lưỡi bằng cách đốt ni lông nhỏ vào, cứ vậy đến bao giờ không còn nói để báo cáo cán bộ mới thôi. Lựa chọn đi giữa đòn của tù và đòn của pháp luật.
Thế rồi cứ tuần hai ngày nhận quà tắc, ít là một lần cung nhiều có khi cũng đến 3 lần nó bị quay như niềng niễng suốt khoảng thời gian khi vẫn còn được coi là án mờ vậy. Trong thời gian này ban luận án của buồng căn cứ theo nhưng cái nó kể và tình tiết vụ án đã phán nó nhẹ nhất là 5 năm tù ngồi nặng nhất là 12 năm tuỳ theo kết luận là giết người không thành hay cố ý gây thương tích nữa. Cứ vậy nó bị khủng bố liên tục và càng căng thẳng thì nó càng hung hãn, sự sát ván có thể đến với bất cứ ai nếu nó cảm nhận thấy có thể gây nguy hiểm và ảnh hưởng cho nó.
Xác định trước mức án như bạn tù đã luận nó miệt mài tập tành cả thể lực lẫn ôn luyện lại Vĩnh Xuân và mộc nhân giờ được thay bằng người thật, tuyệt không bỏ bữa nữa nó cố gắng nhồi nhét tối đa sao cho đảm bảo duy trì một thể lực tốt nhất có thể, có lẽ nó khác hoàn toàn những người khác vì lúc này khi mà ở trong tù nó lại có mệt thể lực gần như tốt nhất với phản xạ nhanh nhậy và sung mãn.
Rất ít khi đánh phạm nhưng lần nào ra tay nó cùng đều dùng thủ pháp khiến cho chỉ vài đòn là gục hẳn luôn trong sự cố tình của nó, nó quá hiểu trưởng buồng còn sợ hơn nó nếu phạm chết thì đi tất cả buồng nên đúng như dự tính vì sợ nên dần dần nó được tách ra không còn can thiệp vào các việc dậy luật nữa, chủ yếu nó chỉ ra tay khi có cái việc gọi là bật buồng hoặc duy trì trật tự mà thôi. Thế là cái mục đích của nó đã đạt được rồi vì vậy giờ là lúc nó vơ vét quần, áo các đồ dùng cá nhân chuẩn bị cho ngày xử và lên đường đi trại xác định rõ nên nó cũng có định hướng rõ ràng hơn.
Rồi cái ngày định mệnh lại đến với nó vào một ngày có phạm mới hôm đây thằng P vào buồng 10-24 cũng lại vào giờ trưa vì vậy nó chưa bị học luật. Đến giờ cơm buổi chiều tầm 4h30 biết chỉ có bật lúc này là còn có Thầy và đỡ bị sát ván nhất nên P tính ra tay ngay vào giờ cơm.
Thằng P ra ăn cơm cùng là tốp cuối vì nó là lính mới, như lệ thường thằng B lái xe đưa cơm cho P cũng như các phạm khác mà thôi. Lấy cơm rồi thản nhiên thằng P ra ngay chỗ để đồ ăn của bộ đội chuẩn bị ngay cạnh đấy nó xúc cho vào bát thản nhiên như của nó vậy. Thằng B lao ra chưa kịp cản đã ăn ngay cả cái bát cơm của nó úp vào mặt rồi, kèm theo đó là liên tục vài phát cùi chỏ vào thẳng ngực nên thằng B khịu xuống luôn, lúc này nó đang đứng hút thuốc ở ngoài sảnh phía bên kia của bục chia cơm.
Tình thế sẩy ra quá bất ngờ vì thằng P sau khi phang thằng B gục nó nhẩy phắt ngay lên bục chia cơm đứng thủ thế, mà ở cái vị trí đấy thì chân nó vung là vào giữa mặt thằng đứng dưới luôn, dân cả mâm cơm đó chạy luôn hết vào phòng, giờ ở ngoài chỉ còn lại có thằng B, Nó và P mà thôi.
Nhẩy phắt ngày lên song sắt bám một chân được lên bục chia cơm lập tức là lao vào luôn thằng P, lúc này là cận chiến đúng sở trường của Vĩnh xuân rồi lập tức nó liên tục ra đòn, cuối cùng là triệt cước nó đạp thẳng ngay vào cùng chân phai sau ông đồng của thằng P khiến cho P khịu xuống.
Vút bốp một tay ốp bên tai, tay kia đưa nguyên cái cùi chỏ vào thái dương thằng P mắt lồi ra trắng dã người giật liên hồi và đổ như cây chuối nằm thằng cẳng đè lên chậu cơm cùng thức ăn toe toét dưới sàn sảnh. Vẫn con hăng máu nó nhẩy xuống giã nguyên gót chân định tương thẳng luôn vào thái dương thằng P, nếu chúng chắc là thằng P chết và nó cũng dựa cột luôn theo. May sao lúc này thằng B lại đá vào bụng thằng P làm nó văng đi khiến cho hai cái gót của nó hạ xuống chỉ một cái trúng sườn khiến cho thằng P rạn 2 cái xương sườn còn một cái là xuống đất dội ngược lên khiến nó bật ngược người lại vì đau.
Lúc này sợ chết người vì biết nó lên cơn máu c.hó rồi anh Đ vội vàng hô cán bộ. Lại ăn trận dùi cui như mưa và sau đó bị xếp vào tội côn đồ hung hãn thầy H cũng không còn đỡ nổi nó bị chuyển đi K nằm. Thực lòng mà nói nếu thân cô thế cô, không muốn va chạm nhiều và chịu được buồn có khi xuống K lại là phương án dễ sống hơn nhiều so với ở buồng chung vì một K chỉ có hai người và độc lập với nhau ở hai Bục. Nằm K toàn phạm chờ tử hình với các tội như giết người, buôn ma tuý mà thôi, hoặc không thì cũng là con đồ hung hãn kiểu như nó đánh phạm vậy.
Ôm nội vụ là một đống quần áo chuẩn bị cho lên đường đi trại nó chia tay anh em buồng 10-24 để chuyển xuống K, chắc chắn nó biết anh Đ và cả thằng H tiga đều muốn nó đi bởi nếu không cũng có ngày nó cho cả bọn đi kỷ luật hết vì cách đánh phạm như vậy. Thực ra đánh phạm nó cũng phải có nghệ thuật của nó và nó đòi hỏi phải biết kiểm chế ở mức độ đau và khủng bố chứ không đánh hiểm có thể dẫn đến toi mạng như chơi, nhưng nó lại khác đã đánh là phạm luôn, bao nhiêu những cái được gội là đòn hiểm của Vĩnh Xuân đều được nố đưa ra thử hết khiến cho bao lần cả lũ đều lo són đ.ái ra quần. Cuối cùng vẫn may là chưa giết chết mạng nào, ngẫm lại chỉ thấy thật là ngu. Nếu cho làm lại thì chắc chấp nhận làm dân chứ tuyệt không bao giờ quay lại con đường đó nữa.
K là những buồng biệt giam mà tù nhân nhỉ được ra khỏi buồng khi đi cung mà thôi còn tất cả mọi sinh hoạt đều như ở buồng kỷ luật vậy, mỗi K có 2 người được bố trí nằm trên 2 bục khác nhau và cách biệt cũng là một mà như trên buồng vậy nhưng ở K thì chân luôn bị cùm và hai phạm nằm theo kiểu ông quay vào ông quay ra đảm bảo có muốn cũng không thể nào phang nhau được.
Nhưng khác trên buồng dưới K anh em cùng K lại rất thương nhau bởi không sắp chết thì cũng quá biết sao phải xuống việc phang nhau chỉ tổ cho cả hai nhanh chết mà thôi vì vậy đã ở dưới K thì đối tượng để phang lúc này sẽ là Choang. Bọn Choang sợ nhất áp giải phạm K đi cung vì đã không được vẹo gì thì thôi mà nóng mắt lên có thể ăn ngay cái bô phân vào đầu là bình thường.
Lần đấy nó nằm K cùng anh B vụ cướp súng bắn chết công an một thời khiến cả Hà Nội khiếp hồn về sự manh động cũng như liều lĩnh
Lại nói về bạn K cùng buồng với nó là anh B là một ngươi thực tế rất điềm đạm và lì chỉ nói khi cảm thấy cần mà thôi, ở anh c