Chương 297 Đối Kháng
Vèo!
Bỗng, Song Đầu Xà Tích trong bụi cỏ vọt ra!
Sự tấn công này rất bất ngờ, nó uốn lượn thân thể như lò xo bắn ra, như mũi tên nhọn màu đen bắn về phía ba con Ma Trảo Ngạc, rất nhanh đã vượt qua khoảng cách hơn một trăm năm mươi mét nhào tới ba con Ma Trảo Ngạc trước mặt với thanh thế nhanh như chớp giật, đây chính là ma vật săn mồi khủng bố!
Ba con Ma Trảo Ngạc nhìn thấy sự xuất hiện của Song Đầu Xà Tích hoảng sợ rít gào, vung vẩy đuôi rút đi, mở miệng lớn như chậu máu đón đầu táp tới.
Hai cái đầu của Song Đầu Xà Tích cực kỳ linh hoạt, nhanh chóng hóa giải phản kích của chúng, hai đầu rắn to lớn đều bị Ma Ngạc nhanh chóng mở miệng cắn, một con cắn ở phần gáy, một con cắn ở chân trước.
Khi một con mở miệng lớn cắn về phía phần gáy một đầu rắn thì đầu rắn này lập tức co lại hấp dẫn sự chú ý của Ma Trảo Ngạc.
Một đầu rắn khác vẫn gắt gao cắn lên người một con nhằm kéo nó thoát ly khỏi đồng bọn.
Mắt một con Ma Trảo Mgajc đang bị Song Đầu Xà Tích cắn lấy, Đỗ Địch An đang nhìn giật mình khi nhìn thấy một màn này, hai con Ma Trảo Ngạc khác cũng không nhân cơ hội xoay người chạy trốn mà trái lại là hung hãn đánh về phía Song Đầu Xà Tích, mạnh mẽ đánh về phía đầu rắn đang cắn Ma Trảo Ngạc kia, khiến cho nó không thể không nhả ra, dù cho là Song Đầu Xà Tích đẳng cấp hai mươi bảy cũng không dễ dàng cắn chết Ma Trảo Ngạc...
Điều không phải nói là Ma Trảo Ngạc có thể cắn chết Song Đầu Xà Tích, mà là một thợ săn ưu tú nhất định phải học cách đi săn mà chịu ít tổn thương nhất, như vậy mới có thể bảo đảm cho mình tồn tại lâu dài được.
Đối mặt ba con Ma Trảo Ngạc đoàn kết như vậy, hai cái đầu của Song Đầu Xà Tích nhìn xuống, phun ra lưỡi màu hồng, ngắn ngủi mấy giây sau bỗng đánh về con Ma Trảo Ngạc lúc trước.
Con Ma Trảo Ngạc mới từ miệng rắn thoát ra được, thấy hai đầu đập tới liền vội vàng há mồm cắn về phía một đầu trong đó.
Nhưng mà đầu rắn này cực kỳ linh hoạt, lúc đập ra trong nháy mắt bỗng dưng biến lại hình cong, cắn về phía chân trước của nó, trong miệng đầu rắn kia cũng không phải là hai cái răng nọc sắc bén mà là một loạt tế xỉ dày đặc sắc bén, sau khi cắn vào chân trước của con ma trảo ngạc kia thì đột nhiên phía sau duệ động, đồng thời thân thể uốn lượn vặn vẹo, lăn lộn quét ngang vây ba con Ma Trảo Ngạc vào bên trong, nhất thời đưa chúng nó vào trận hình quấy rầy.
Oành một tiếng, đuôi rắn mạnh mẽ quật lên trên người một con Ma Trảo Ngạc trong vòng tròn ép nó ra.
Hai đầu rắn mãnh liệt tiến công, cắn xé thân thể Ma Trảo Ngạc, đồng thời thân thể quấn quanh ghìm đầu của nó lại, càng thắt càng chặt, đuôi không ngừng đập về phía hai con Ma Trảo Ngạc khác đang muốn giúp đỡ như một đạo tráng kiện xà tiên.
Lúc Ma Trảo Ngạc từ từ luân hãm phía bên trong vòng quấn thì một đầu rắn trong đó giơ lên, căm thù nhìn hai con Ma Trảo Ngạc, bầu không khí cực kì đối lập.
Hai con Ma Trảo Ngạc tựa hồ ý thức được đồng bạn của mình đã khó có thể cứu được, dần dần mất đi ý chí công kích, bất an chậm rãi lùi về sau.
Phía trên gò núi, bọn người Đỗ Địch An tận mắt chứng kiến trận chiến săn giết cả bọn ma vật nguyên thủy thì chấn động không ngớt.
Khi một thân thể của Ma Trảo Ngạc bị một bên đầu rắn không ngừng cắn nuốt thì Đỗ Địch An tỉnh lại, lập tức lấy nòng pháo dời về phía thân thể con Song Đầu Xà Tích đang uốn lượn, không tiếp tục chờ đợi mà đốt lửa, sau một phút yên tĩnh ngắn ngủi, oành một tiếng vang thật lớn, đạn pháo bay ra thẳng tắp oanh kích lên thân thể Song Đầu Xà Tích đang quấn quanh thân thể ma trảo ngạc.
Ầm!!
Một tiếng nổ tung vang lên, trên thân thể Song Đầu Xà Tích bị nổ ra một mảnh khói đặc, da thịt bong tróc, vảy bay xuống.
Đỗ Địch An đưa mắt nhìn tới, nhất thời nhíu mày, chỉ thấy khói đặc qua đi, vị trí mà Song Đầu Xà Tích bị đạn pháo bắn trúng tuy rằng máu thịt be bét, diện tích thân thể bị nổ thương khoảng một trượng nhưng thân thể đang uốn lượn vẫn như cũ chăm chú quấn quanh Ma Trảo Ngạc, viên đạn pháo này cũng không khiến cho nó bị trọng thương, chớ đừng nói đến việc đẩy lùi nó, trái lại sau khi ăn một pháo thì thân thể của nó co rút càng chặt.
Đỗ Địch An buông đại pháo ra, lần thứ hai nắm chặt cung tên của mình, cài tên nhắm vào.
- Cẩn thận.
Jinny thấy Đỗ Địch An hành động bèn bò lên nhắc nhở, từ trước đến giờ thanh âm luôn cực nhỏ lúc này cũng hạ thấp giọng nói:
- Đừng hấp dẫn sự chú ý của nó, bằng không chúng ta cũng chạy không thoát.
Đỗ Địch An tất nhiên cũng biết điểm ấy, bởi vậy sau khi lắp mũi tên cũng không lập tức xạ kích mà là ẩn núp chờ đợi.
Đột nhiên xuất hiện công kích khiến Song Đầu Xà Tích có chút sốt sắng, hai con Ma Trảo Ngạc đang đối đầu với Song Đầu Xà Tích cũng sợ đến thảng thốt, âm thanhkịch liệt này khiến chúng nó hồi tưởng lại đau đớn trên người, theo bản năng mà cách Song Đầu Xà Tích ngày càng xa.
Song Đầu Xà Tích ngẩng đầu nhìn chung quanh, rất nhanh chóng tìm thấy được bọn người Đỗ Địch An đang ở trên gò núi, chỉ là bốn tiểu bất điểm ở trong mắt nó cũng không gây nên chú ý, sau khi dò xét một vòng thì ánh mắt nó lại lần nữa rơi vào trên người hai con Ma Trảo Ngạc trước mặt, thân thể bỗng nhiên buông ra nhào về phía một con trong đó.
Nó tấn công cực kỳ đột ngột, thân thể tiến công, Ma Trảo Ngạc lúc trước bị quấn quang giờ bị rơi trên mặt đất, vung lên tảng lớn tro bụi không còn nhúc nhích.
Hống!
Con Ma Trảo Ngạc kia cảm nhận được nguy hiểm hoảng sợ rít gào, nhưng rất nhanh liền bị Song Đầu Xà Tích tiến lại gần.
Đỗ Địch An nhìn chuẩn cơ hội, lập tức bắn ra một mũi tên.
Vèo!
Mũi tên chạy như bay, một tia ánh bạc đóng lên vết thương lúc trước Song Đầu Xà Tích bị nổ thương không có vảy bảo vệ, mũi tên dễ dàng đâm thủng đi vào.
Song Đầu Xà Tích ăn tiễn thống kêu một tiếng, nhưng thế tiến công vẫn không ngừng lại, hai đầu rắn lung lay, rất mau quấn lấy con Ma Trảo Ngạc kia đang giãy dụa gào thét, thân thể của nó trên đất không ngừng lăn lộn, chuẩn bị nhào tới quấn lấy một con Ma Trảo Ngạc khác.
Đỗ Địch An nắm chặt cơ hội, tiếp tục cài tên liên tục bắn.
Một chùm mũi tên thủy ngân nhanh chóng bay ra, vẻn vẹn không tới ba giây đã bắn ra tám mũi tên nhưng trong đó có hai mũi tên không bắn trúng vị trí bị nổ thương mà bắn trúng những bộ phận khác, bị vảy của nó dễ dàng ngăn lại.
Sáu mũi tên đâm vào khiến Song Đầu Xà Tích thống khổ gào thét, cuốn Ma Trảo Ngạc càng chặt hơn, phảng phất có thể nghe thấy âm thanh xương cốt đứt đoạn, trên người Ma Trảo Ngạc măc dù có thiên nhiên giáp trụ, dù có thể chống lại công kích từ bên ngoài, nhưng khó có thể chịu đựng cỗ sức mạnh quấn quanh đè ép, lập tức có máu tươi từ bên trong viền mắt chảy ra.
Con Ma Trảo Ngạc kia bị Song Đầu Xà Tích quét bay trở mình một cái bò lên, nhưng không tiếp tục nhào tới mà là xoay người chạy trối chết.
Song Đầu Xà Tích nhìn chằm chằm phương hướng nó ly khai nhưng cũng không truy đuổi.