Chương 388 Lời Đồn
Vèo! Vèo!
Kacheek cùng Jinny vượt qua những trở ngại phía trước mà đi đến bên cạnh Đỗ Địch An, lập tức nhìn thấy trên đất có ghi mấy chữ, bọn hắn không khỏi ngạc nhiên. Kacheek nhanh chóng tiến lên, nhấc chân chuẩn bị xóa bỏ mấy chữ đó thì Đỗ Địch An liền thò tay ngăn lại.
- Hửm?
Kacheek ngạc nhiên nhìn hắn.
- Là Ta ghi.
Đỗ Địch An nói ra, nhìn thoáng qua hai người họ một lượt.
- Đều làm thỏa đáng rồi sao? Đi thôi.
Kacheek vội vàng kéo hắn lại nói:
- Ngươi điên rồi? Phía trên này đều là người của Quang Minh giáo đình, chúng ta giết nhiều người như vậy, nếu giết tất cả bọn chúng để diệt khẩu còn có thể sống, muốn tin tức bị tiết lộ đi ra ngoài để mọi người đều biết là ngươi đã làm sao, đến lúc đó không cần biết ngươi là thần sứ gì cũng đều phải chết hiểu không?!
- Ai nói là ta làm?
Đỗ Địch An hỏi ngược lại.
Kacheek cứng lại, chỉ vào chữ trên mặt đất,
- Đây không phải là chính ngươi ghi sao, ngươi muốn rửa sạch mối hiềm nghi của bản thân, cho nên đã cố ý đặt tên mình ở nơi nguy hiểm nhất, thế nhưng mà Giáo Đình cũng chưa chắc sẽ tin! Hơn nữa khi bọn hắn không tìm ra đầu mối lại nhìn thấy tên của ngươi ở đó, ngươi nói bọn hắn sẽ nghĩ như thế nào?
- Sẽ có người giúp chúng ta chứng minh.
Đỗ Địch An nói ra, rồi quay người rời khỏi.
Kacheek liền giật mình liếc mắt nhìn Jinny.
Ánh mắt Jinny chớp động, khẽ lắc đầu rồi đuổi theo Đỗ Địch An.
Kacheek vuốt cái ót, có phần mờ mịt.
❖ ❖ ❖
Tại lâu đài cổ của Đỗ Địch An.
Bên bờ sông rộng rãi thanh tịnh có rất nhiều phóng viên cùng nhân viên sưu tầm đến từ nhiều nơi khác nhau đang tập trung ở đó, bọn họ xếp thành hàng trên con đường thẳng tắp dọc theo bờ sông kéo dài đến trước cửa lâu đài cổ, tiếng bàn luận xôn xao liên tục không ngớt, cực kỳ sôi trào náo nhiệt.
- Không thể vào!
- Ta nói không thể vào! Thiếu gia nhà chúng ta đang nghiên cứu Thần Thuật, trong các ngươi ai dám xông vào dinh thự riêng của chúng ta, muốn vào sở thẩm phán sao?
Phía trước cửa ra vào của Lâu đài cổ, Kuren cùng Sandrew mang đến bốn gã kỵ sĩ ngăn ở lối vào lâu đài cổ, ngăn chặn tất cả phóng viên bên ngoài muốn xông vào săn tin tức, xung quanh vô cùng ồn ào ầm ĩ.
Trong đại sảnh Lâu đài cổ, Forint ngồi ở trên mặt ghế, thỉnh thoảng lại nhìn cảnh vật xa xa bên ngoài cửa sổ, trong mắt có vài phần lo nghĩ, hắn đã giằng co hai ba ngày nay rồi, mỗi một ngày mỗi một khắc đều mong chờ tin tức từ bên ngoài vách tường, nhưng cứ chờ đợi, kỳ vọng rồi lại luôn thất bại, bên tai chỉ còn lại có tiếng ồn ào khiến lòng hắn phiền não buồn bực.
- Tộc trưởng, sao ngài không đi lên lầu nghỉ ngơi đi.
Kuren đi đến bên cạnh Forint cúi đầu nói:
- Đợi thiếu gia trở lại thì ta sẽ thông báo cho ngươi.
Forint thu hồi ánh mắt khẽ lắc đầu thở dài nói:
- Ta ở đây chờ hắn, ngươi đi hỗ trợ ứng phó những con ruồi bên ngoài kia đi.
Kuren nhìn hắn một cái rồi thở dài lại quay người rời khỏi.
Một lát sau, Sandrew ở cửa ra vào mà lau lấy lau mồ hôi nóng, vào đến trong đại sảnh, hắn đặt mông ngồi ở trên mặt ghế, xoa nắn lấy cánh tay đã có phần hơi mỏi. Jike ngồi ở bên cạnh trong đại sảnh cẩn thận từng li từng tí nhìn hắn một cái rồi nói:
- Vị thiếu gia này rốt cuộc khi nào mới trở lại a, không phải là hắn thật sự giống như trên báo chí nói đấy chứ, nếu nói như vậy thì chúng ta chẳng phải là đệm lưng cho hắn sao?
Sandrew nghe nói như thế, liền quay đầu trừng mắt liếc hắn một cái, khiển trách quát mắng:
- Câm miệng đồ hỗn trướng!
Jike sợ tới mức run lên vội vàng im ngay, nếu như là lúc trước, hắn đương nhiên không sợ vị huynh trưởng này, nhưng hôm nay bởi vì hắn phạm sai lầm khiến Ryan gia tộc xuống dốc như thế, hắn đương nhiên không ngẩng đầu lên được.
Sandrew chán ghét nhìn Jike một cái, đột nhiên cảm giác bản thân cùng người này có cùng một phụ thân thật sự là một loại sỉ nhục, hắn đứng phắt dậy đi đến trước mặt Forint, xoay người nói:
- Phụ thân, chúng ta liên tục không liên lạc được với hắn, cứ tiếp tục ngồi chờ chết, chỉ có thể để Melon tập đoàn tùy ý công kích, đến lúc đó mặc dù hắn có trở lại rồi, chỉ sợ cũng vô bổ rồi.
Forint nhìn thoáng qua đứa con trai này, đã thấy chỉ trong mấy ngày ngắn ngủn mà hắn đã hốc hác đi nhiều, trong lòng đau xót thở dài nói:
- Cống hiến lớn nhất mà bây giờ chúng ta có thể làm cho hắn chính là không làm gì cả, một khi chúng ta bước ra khỏi cái lâu đài cổ này thì sẽ lại trở thành sơ hở cho Melon tập đoàn nắm chặt, bị bọn hắn vặn vẹo thành lợi kiếm để mà công kích hắn, cho nên chỉ có thể chờ, chỉ cần dã nhân một ngày chưa tiến công thì chúng ta vẫn còn có hi vọng!
Trong mắt Sandrew có chút ảm đạm, nói:
- Chỉ sợ chúng ta chưa hẳn có thể chống được sự tiến công của bọn dã nhân, hôm nay dã nhân chưa tiến công nhưng bọn hắn cũng đã tạo ra dư luận trên báo chí, nói Đỗ tiên sinh âm thầm bán đứng tình báo cho dã nhân, còn lợi dụng quyền hạn thần sứ của mình để bán Thần Thuật cho dã nhân, những bình dân đâu biết được những sự giả dối, đã có không ít người tin là thật, hơn nữa hôm nay quân bộ đã nói trên báo chí, bọn hắn đã bắt dã nhân khai ra không ít bí mật, hơn nữa dã nhân này còn nhận tội, thừa nhận bọn hắn cùng Đỗ tiên sinh hợp tác, ta tin tưởng Đỗ tiên sinh tuyệt đối sẽ không làm chuyện như vậy, nhất định là Melon tập đoàn liên hợp quân bộ hãm hại!
Forint khẽ cười khổ nói:
- Chuyện buồn cười vậy ai mà không biết, chỉ có những người dân lương thiện bình thường mới tin vào những điều này.
Sandrew sa sút nói:
- May mắn có Scott tập đoàn cùng Quang Minh giáo đình ra tay mới có thể ngăn cản không cho quân bộ truy bắt, nếu không để bọn hắn không lục soát ra Đỗ tiên sinh, đoán chừng tội danh thật sự cũng chứng thực rồi. Nhưng hiện tại chỉ dựa vào năng lực của Quang Minh giáo đình cùng Scott tập đoàn cũng không thể ngăn cản nổi những lời đồn thổi này, cũng không biết lúc nào, quân bộ sẽ lại phái người tới nữa.
- Cầu nguyện đi...
Forint nhắm nghiền hai mắt.
❖ ❖ ❖
Trong sảnh hội nghị của Melon tập đoàn.
Mel ken là đại tộc trưởng của Mel gia tộc đang ngồi ở bàn hội nghị thủ tịch, mà ngồi ngay bên cạnh phía tay phải của hắn lại là Sludy tộc trưởng của Bron gia tộc, hôm nay ở trong tập đoàn Melon có một đợt biểu quyết, thì ra đã thành công chiếm được 51% cổ phần, điều này đã tạo nên cục diện mất cân bằng với Bron gia tộc cùng nhiều đại gia tộc khác nữa.
Điều này đã gây ra đả kích cùng tổn thất cực lớn đối với Bron gia tộc, nói cách khác hôm nay bọn hắn liên hợp tất cả các gia tộc còn lại cũng khó có thể đưa ra phương án có thể được thông qua, toàn bộ Melon tập đoàn đã triệt để trở thành độc tài của Mel gia tộc.
- Ken Tộc trưởng, quý thiên kim năm nay vừa mới đầy mười sáu tuổi, tuổi nhỏ như vậy, ta cũng nghĩ là không nên tham gia hội nghị như vậy, ngài đừng hiểu lầm, ta cũng là muốn tốt cho Shaya tiểu thư, nàng lớn lên xinh đẹp thông minh như thế, ở độ tuổi này thì nên ở trong phòng đợi, hoặc đi nghe âm nhạc thiên nga trắng.
Một vị trung niên bụng phệ trong hội nghị cười mỉm nói.
Mel Ken mỉm cười nhìn hắn một cái, chưa kịp mở miệng thì Meire Shaya ngồi ở bên trái hắn lại mỉm cười nói:
- Nếu như dùng tuổi để bình phán một người, ta cho rằng là cực kỳ thất bại, huống chi ta cũng không nhỏ, tiện thể ta xin nói tiêu chuẩn Piano của ta đã qua Lục cấp, đúng là cùng học thiên nga trắng do Jack lão sư dạy, không biết con gái ngài luyện như thế nào rồi?
Người trung niên kia không tức giận chút nào, cười ha ha, nói:
- Tiểu nữ của ta sao có thể so sánh với ngươi được, ta chỉ là đau lòng ngươi tuổi còn nhỏ đã bị phụ thân ngươi đưa vào trong hoàn cảnh như vậy, đây cũng chính là nghiền nát thế giới hồn nhiên của nàng, ngươi cũng phải cẩn thận nhé.
Mel Shaya cười nhạt một tiếng, thái độ cũng rất thong dong, không có chút nào câu nệ.
Ánh mắt mọi người chớp động mà quan sát ánh mắt cực sắc bén của nữ hài tử này.
- Được rồi, các vị nói vào việc chính đi.
Meire Ken vỗ vỗ tay, nói:
- Theo tin tức mà chúng ta dò hỏi được, trong một hai ngày nữa dã nhân sẽ tiến hành tiến công, đến lúc đó chính là thời khắc chúng ta di chuyển rồi.
Mel Ken mỉm cười nói:
- Chỉ cần người cam lòng xuất tiền ra, không có gì là không nghe ngóng được, để lấy được tin tức này, tập đoàn chúng ta đã tổn thất rất nhiều nhân lực cùng tiền, nhưng tất cả đều đáng giá.
Người này tiếp tục nói:
- Đã như vầy, ta có một điều nghi vấn kính xin Ken Tộc trưởng giải đáp.