Chương 389 Hoàng Kim Tháp
Mel Ken liếc nhìn Sludy đang ngồi bên cạnh, mỉm cười với hắn mà nói.
- Hôm nay chiến tranh sắp sửa bộc phát, tập đoàn chúng ta đã đầu tư toàn bộ vật tư cùng tài nguyên vào trận chiến tranh này, tiện thể nhân cơ hội này lôi thêm Thần Sứ có quan hệ không tốt với tập đoàn chúng ta xuống nước, tất cả đều đang bố trí chu đáo chặt chẽ, có điều ta nghe nói, sau khi trận đại chiến này kết thúc, tập đoàn chúng ta muốn cùng Scott tập đoàn kết minh sao?
- Kết minh?
- Cùng Scott tập đoàn?
Người ngồi hai bên dãy bàn hội nghị đều giật mình, mặt đối mặt nhìn nhau, trong đó có người lại xùy cười ra tiếng.
Lông mày Mel Ken chau lại, lạnh nhạt nói:
- Chẳng lẽ là ta lớn tuổi, lỗ tai nghe nhầm rồi sao? Chuyện hoang đường như vậy mà ngươi cũng có thể nói ra được, ta thật sự hoài nghi, ngươi là từ bên trong Nội Bích đi ra.
Người này cười nói:
- Lời này của Ken Tộc trưởng lại là chê cười ta rồi, ta cũng chỉ là nghe người khác nói, còn tưởng rằng đó là kế hoạch chiến lược mới mà Ken tộc trưởng ngài bố trí, bây giờ xem ra là hư ảo rồi.
Mel Ken nói:
- Nghe nói sao? cố ý tản ra lời đồn bất lợi như thế với tập đoàn chúng ta, ngươi tìm hiểu kĩ giúp ta một chút, ta thật sự cũng rất muốn biết rốt cuộc là tập đoàn nào đã tản ra lời đồn ngu xuẩn như vậy.
Người này cung kính nói:
- Đúng, điểm ấy ngài không cần phải nói, ta cũng sẽ làm.
...
...
Trong lâu đài cổ trên núi Erdos.
Sau khi tập đoàn tan họp, Sludy liền ngồi vào xe ngựa trực tiếp quay trở về lâu đài cổ, ven đường hắn hàn huyên nói chuyện với bất kỳ quý tộc nào khác, sau khi vào cửa hắn cởi áo khoác giao cho nữ hầu bên cạnh, tháo xuống mũ ném vào ngực nữ hầu, nữ hầu kia luống cuống tay chân mà tiếp được, suýt nữa để chiếc mũ tinh xảo này rơi xuống mặt đất, sợ tới mức khuôn mặt trắng bệch không còn giọt máu
- Lão gia.
Quản gia chạy ra đón chào:
- Tiểu thư muốn gặp ngài...
- Không rảnh.
Sludy nhanh chóng đi vào đại sảnh, bước lên thang lầu.
- Ngươi không rảnh nhưng ta có thời gian.
Tại góc rẽ lầu hai, một thân ảnh bước ra, ngăn trước mặt Sludy, thân mặc chiếc váy hoa lục sắc, đúng là Jenny.
Sludy đưa mắt nhìn nàng một cái, quay người lướt qua người nàng đi vào trong phòng làm việc của mình. Jenny lập tức bước theo vào trong, chờ sau khi hắn ngồi xuống liền đặt một sấp báo lên bàn làm việc nói:
- Phụ thân, nếu như đúng như những gì ta điều tra thì tin tức báo chí này đúng là do Melon tập đoàn chúng ta đưa ra, vì sao? Ngài đã đồng ý với ta, chỉ cần ta không gặp thì ngài sẽ không làm hại hắn nữa, vì sao?
Ánh mắt Sludy cao ngạo nhìn sấp báo trên bàn rồi nhìn lên mặt đứa con gái đang đùng đùng tức giận mà nói:
- Không vì cái gì cả, báo chí nói rất rõ ràng.
- Phụ thân!
Jenny hơi cắn môi, nói:
- Chuyện giả dối như vậy, ngài cho rằng có thể làm cho người khác tin phục được sao?
Hôm nay hắn đã là Thần sứ của nguyên tố Thần Điện có tiền đồ đáng nể, chỉ cần hắn nguyện ý thì ngay cả sáu đại tập đoàn cùng những phú thương khác cũng sẽ đều nguyện ý bỏ ra một khoản tiền lớn để kết giao cùng hắn, hắn còn thiếu tiền sao? Không thiếu! Hắn làm sao có thể làm ra chuyện như vậy!
Sắc mặt Sludy nghiêm nghị,
- Có tiền cũng không có nghĩa là có quyền, có lẽ là muốn trả thù đây?
- Không, không thể nào!
Jenny dừng lại,
- Ta hiểu rõ hắn, hắn chắc chắn sẽ không làm chuyện như vậy!
Sludy hờ hững nói:
- Không có gì là không thể nào, hắn vào ngục giam hơn ba năm, trong hoàn cảnh như vậy, ai biết tâm tính của hắn đã có những biến hóa gì? Nếu như ngươi nói hắn không hận ta, ngươi tin sao? Ta tin sao?
Nghe Sudly nói vậy, Jenny có phần hơi thất thần, nhưng rất nhanh, nàng liền lấy lại ánh mắt, nghiêm túc nhìn phụ thân của mình.
- Hận! Hắn sẽ hận! Lúc trước là ngươi đã vu oan hắn! Nhưng mà mặc dù hắn muốn trả thù chúng ta, cũng sẽ không dùng thủ đoạn như vậy, việc này gây ra biết bao thương vong? Hắn không thể máu lạnh như vậy! Ta tin tưởng hắn!
Sludy giương mắt nhìn sâu vào đôi mắt của nàng, một lát sau, hắn chậm rãi đưa mắt nhìn vào tờ báo nói:
- Nếu như ba năm trước mà hắn có thể có địa vị hôm nay thì ta tuyệt không phản đối chuyện các ngươi ở bên nhau! Chuyện ba năm trước đây là ta nhìn lầm rồi, nhưng lúc này tuyệt đối sẽ không, ngươi không thể tưởng tượng, ở trong ngục giam ba năm sẽ có những biến đổi lớn như thế nào đâu! Có lẽ...
Lúc nói đến hai chữ "Có lẽ", hắn đột nhiên im lặng xuống, một lúc sau, chậm rãi nói:
- Chuyện này, ngươi nói với ta cũng vô ích, bởi vì chuyện lần này thực sự không không có liên quan tới ta, ta tin tưởng hắn không có cấu kết với dã nhân, nhưng hắn tuyệt đối không còn là một tên thiếu niên không hiểu chuyện như ba năm trước đây, à không, ba năm trước đây hắn đã không phải là một thiếu niên không hiểu chuyện rồi, có thể dùng sức mạnh Sơ cấp Thú Liệp giả, rồi lại giết một tiểu đội Thú Liệp giả, tâm trí xảo trá như vậy vượt xa tưởng tượng của ta và ngươi, ngươi sau này vẫn là nên cách xa hắn một chút.
Jenny giật mình, đột nhiên mở to hai mắt nói:
- Chuyện này không phải ngài tham dự hay sao? Đó là...
- Là người bạn mà ngươi chơi đùa từ nhỏ đến lớn bày ra.
Sludy ngẩng đầu nhìn nàng một cái, khẽ nhíu mày, đáy mắt có phần không đành lòng nói:
- Ngươi cũng biết, Melon tập đoàn chúng ta ngày càng sa sút, liên tục bị Mel gia tộc công kích, cổ phần của công ty trong tập đoàn lúc này cũng đã xuống đến 30%. Hôm nay lúc họp, cái tên đồ tể Ken kia còn để nữ nhi của hắn lên phòng họp, tuy trước kia ta đã nhìn ra được tâm tư của tiểu nha đầu mày chẳng khác gì gia gia của nó, nhưng không ngờ rằng còm âm hiểm hơn ta tưởng tượng rất nhiều, về việc đối phó với việc tiểu tử này dường như đều là nàng ta toàn quyền điều khiển, thủ đoạn đáng sợ như vậy, một tài chủ thành danh nhiều năm cũng bị nàng ta khiến cho táng gia bại sản rồi!
Mặt mũi Jenny tràn đầy vẻ kinh ngạc,
- Ngài, ngài nói là Shaya? Làm sao có thể, sao Shaya lại đi vào phòng hội nghị? Nàng ta không phải suốt ngày đi du ngoạn khắp nơi sao, nếu không phải tham gia tụ họp thì lại đi nghe âm nhạc, hoặc học Piano, nàng ta làm sao có thể làm được những chuyện này?
Sludy thở dài một tiếng:
- Xem ra tâm tư tiểu nha đầu này còn cao hơn ta tưởng tượng rất nhiều, từ nhỏ đã ngụy trang rồi.
Jenny kinh ngạc mà nhìn hắn, đầu óc vô cùng hỗn loạn, một vài hình ảnh nhanh chóng xẹt qua, đột nhiên, nàng tỉnh ngộ ra điều gì đó, khổ sở nói:
- Thì ra là như vậy, ta đã cảm thấy, từ nhỏ nàng ta đã không giống những nữ nhi bình thường khác, cái gì cũng biết, nàng ta từng nói đánh đàn làm thơ đều là nhu cầu của người bình thường, lý tưởng của nàng là nhồi toàn bộ tài phú vào Cự Bích Syvial, sau đó đứng ở Hoàng Kim tháp nhìn ra phong cảnh xa xa ngoài vách tường.
Sludy nao nao hỏi:
- Lúc mấy tuổi nàng ta như vậy?
Jenny đáp:
- Hình như là tám tuổi, năm đó chúng ta cùng nói cho nhau nghe mộng tưởng, lúc ấy ta nghe nàng nói như vậy... còn tưởng rằng nàng là cố ý khuyếch đại lời nói để vui đùa, bây giờ xem ra thứ mà nàng thực sự yêu thích không phải là thơ ca gì cả mà là những thứ hiện tại nàng đang có.
Sludy im lặng một lát, thở dài nói:
- Nàng có mục tiêu như vậy, đúng là rất giống gia gia của nàng, nếu lão George kia hiện tại chỉ là hai mươi tuổi, tinh lực dồi dào, đoán chừng qua thêm ba mươi năm nữa, toàn bộ Cự Bích Syvial thật sự sẽ được lấp đầy bởi tài phú của Mel gia tộc bọn hắn! Nhưng...
Hắn nhìn qua Jenny, trong mắt có vẻ hơi ôn hòa,
- Nhưng so với bọn họ, cuộc sống của ngươi bây giờ lại có ý nghĩa hơn!
Jenny nhìn thấy vẻ vui mừng trong mắt của hắn, nàng khẽ cắn chặt môi dưới, thấp giọng nói:
- Phụ thân, những gì ngài nói có thật không vậy?
- Ừ.
...
...
Tại một cứ điểm trên bình nguyên hoang dã.
Đỗ Địch An dẫn theo Jinny cùng Kacheek tiến lên, trèo đèo lội suối, ven đường gặp phải một vài ma vật biến dị cản đường đều thẳng tay chém hết, ở trong đó lại vẫn có thân thể Hành Thi hư thối, dựa vào cách ăn mặc mà xem, dường như là những nhà thám hiểm từ bên trong vách tường đi đến khu phóng xạ để sưu tầm vật tư đem về chợ đêm bên trong vách tường bán lấy tiền.
- Thiếu gia, ngài đã có dự định là sẽ đi đâu sao?
Kacheek đi theo đằng sau Đỗ Địch An, có phần hơi tò mò, trên đường đi hắn thấy lúc dẫn đường hình như Đỗ Địch An đã biết rõ lộ tuyến, có sẵn mục đích.