Chương 395 Phỏng Vấn
Xe ngựa chạy nhanh tới trước lâu đài cổ, mấy phóng viên tòa soạn báo đang trú mưa trước lâu đài cổ chứng kiến cỗ xe ngựa này liền kinh ngạc. Khứu giác nhạy cảm của của họ lập tức ngửi được mùi hưng phấn, lập tức có người trong đó lấy bảng giấy ra chuẩn bị ghi chép.
Cửa xe được đẩy ra, Đỗ Địch An từ trên xe bước xuống, dẫm lên bùn trên đường nhỏ bước vào trong lâu đài cổ.
Mấy vị phóng viên tòa soạn báo nhìn thấy gương mặt này đúng là Đỗ Địch An mất tích đã lâu, mở to hai mắt không thể tưởng tượng nổi. Không nghĩ tới nhân vật đang đứng ở đầu sóng ngọn gió này, vậy mà tại thời khắc này xuất hiện tại nơi này! Mấy người vội vàng chạy tới, xoay người bước lên trước lâu đài cổ, bất chấp nước mưa bắn tung tóe lên cổ, lên tóc, lên vai, khom lưng về hướng Đỗ Địch An phỏng vấn ghi chép.
- Đỗ tiên sinh, ngài...
- Đỗ thần sứ, chúng ta là...
Mấy người xúm lại trước mặt Đỗ Địch An, người sau nối tiếp người trước tới hỏi thăm, một người trong đó cướp được vị trí thích hợp nhất, nhìn Đỗ Địch An nói:
- Đỗ tiên sinh, xin hỏi mấy ngày nay ngài mất tích, là âm thầm đi thương lượng cùng dã nhân sao? mục đích Ngài hợp tác cùng dã nhân là gì, là vì tiền, hay là vì quyền? Nghe nói ngài...
Người này nói còn chưa dứt lời đã bị một người phía sau kéo ra.
- Ngươi làm gì, ngươi...
- Ta tới trước, xin hỏi Đỗ tiên sinh ngài...
Lời người này còn chưa dứt, đã bị tên còn lại đẩy ra.
Đỗ Địch An nhìn thấy bộ dáng tranh đoạt của mấy người, mỉm cười nói:
- Các vị chớ gấp, bên ngoài mưa lớn, vào trong rồi nói sau.
Mấy người nghe nói như thế mới ngừng chen lấn lại.
Một người hầu chờ ở cửa ra vào nhìn thấy Đỗ Địch An, trừng to mắt vô cùng kinh hỉ chạy tới trước cửa, nói:
- Thiếu gia, rốt cục cũng ngài trở lại rồi!
Nghe được hắn nói, Forint, Kuren, Sandrew, Jike cả đám chờ trong đại sảnh đều thất kinh, liên tiếp chạy tới cửa.
Đỗ Địch An đạp vào bậc thang, thu dù che mưa lại, nói:
- Vào trong rồi nói sau.
Hắn vẩy chút nước mưa trên dù, giao cho hầu gái.
- Ngươi trở lại rồi.
Forint vừa mới đứng lên, chưa ra tới cửa đã nhìn thấy mấy nhà báo túm tụm bên cạnh Đỗ Địch An, trên mặt hắn lộ ra vẻ vui mừng, nói:
- Sao không cho người truyền tin tức, ta phái người đi đón ngươi.
Đỗ Địch An cười cười, nói:
- Ta chỉ là đi nghiên cứu Thần Thuật mới, chờ có kết quả dĩ nhiên là sẽ trở lại, có cái gì mà đón tiếp.
Forint giật mình, lập tức hiểu ý, cười nói:
- Bên ngoài mưa lớn, cẩn thận bị cảm.
Tiểu Lan, ra sau đi pha một chén trà nóng cho Đỗ tiên sinh.
- Vâng.
Trung niên thị nữ đồng ý.
Đỗ Địch An đi vào trong đại sảnh nhìn chung quanh một chút, lập tức nhìn thấy tất cả trên dưới Ryan gia tộc đều xuất hiện bên trong lâu đài cổ của mình, ánh mắt hắn hơi chớp động, hắn nhìn Forint nói:
- Lão Kim, trước để bọn hắn lên lầu đi, mấy vị bằng hữu tòa soạn báo này muốn phỏng vấn ta, miễn cho bị quấy nhiễu. Lão Kim, lấy cho bọn hắn khăn mặt cùng chiếc ghế, đừng đểcho bọn hắn cảm mạo sinh bệnh.
- Vâng.
Lão Kim gật đầu.
Forint nhìn Sandrew nói:
- Kêu bọn nhỏ đều lên bên trên nghỉ ngơi, đừng ở chỗ này thêm phiền.
- Vâng.
Sandrew quay người nhìn mọi người trong đại sảnh nói:
- Tất cả lên lầu nghỉ ngơi đi, nhanh lên.
Jike vụng trộm liếc nhìn Đỗ Địch An, quay người ngoắc tay về phía thê tử cùng hài tử của mình, trước tiên lên lầu, những người còn lại cũng lục tục theo phía sau. Khẽ đảo mắt trong đại sảnh đã trống trải.
- Mời.
Lão Kim giao khăn nóng cùng ghế cho năm vị tòa soạn báo.
Năm người kinh hỉ tiếp nhận, không ngớt lời cảm tạ. Không nghĩ tới thân phận bọn hắn như vậy cũng được đãi ngộ như thế, lúc trước Đỗ Địch An chưa trở về, bọn hắn muốn vào trong lâu đài cổ tránh mưa đều bị ngăn cản, hôm nay lại lấy được lễ ngộ khách quan.
Đỗ Địch An ngồi xuống cái ghế trên đại sảnh, uống hai phần trà nóng trung niên thị nữ bưng lên cho mình, ném cho Forint một ánh mắt an tâm, sau đó hắn nhìn năm vị báo phóng viên tòa soạn nói:
- Các vị đã khổ cực, ai muốn phỏng vấn, từng bước hỏi đi. Thời gian của ta có hạn mên cho các vị thời gian nửa giờ, mỗi người sáu phút, không cần đoạt, hiện tại ai tới trước?
Năm người nghe được Đỗ Địch An, liền nói:
- Đỗ tiên sinh khách khí rồi.
- Ta tới trước đi.
Một trung niên nhân có khuôn mặt hình vuông mở ra bảng ghi chép, nhìn Đỗ Địch An nói:
- Đỗ tiên sinh, xin hỏi vì sao ngài mất tích lâu như vậy, vừa rồi nghe ngài nói, phải đi nghiên cứu Thần Thuật mới, là thật sao?
Đỗ Địch An mỉm cười:
- Đương nhiên thật sự, ta dùng tín ngưỡng Quang Minh thần đảm bảo, ta không hề nói láo.
- Thứ cho ta mạo muội, trên báo chí quân bộ đã đưa tin, dã nhân quân bộ bắt đã nhận tội của ngài...
- Muốn gán tội cho người khác sợ gì không có lý do?
Mặt mũi Đỗ Địch An tràn đầy chính khí nghiêm nghị đáp.
Trung niên nhân mặt hình vuông bị khí thế của hắn chấn nhiếp, sau khi kịp phản ứng liền nói:
-Thế nhưng mà, đây là chứng cớ vô cùng xác thực. Đỗ tiên sinh ngài có chứng cớ gì có thể chứng minh, trong khoảng thời gian này ngươi nghiên cứu Thần Thuật mới không?
- Đương nhiên, Thần Thuật mới của ta đã chế tạo xong rồi, hơn nữa còn giao cho Thần Điện, tin tưởng rất nhanh sẽ có kết quả.
- Đã chế tạo ra rồi?
Trung niên nhân mặt hình vuông kinh ngạc:
- Nhanh như vậy? không phải lần trước ngài vừa mới chế tạo ra cột thu lôi Thần Thuật sao, lúc này mới cách mấy ngày, vậy mà đã chế tạo ra Thần Thuật mới?
Đỗ Địch An nói:
- Nếu không phải những ngày này cãi vả trên báo chí quấy nhiễu đối với ta thì thời gian Thần Thuật mới xuất thế sẽ nhanh hơn, Thần Thuật mới lần này không phức tạp như thần thuật trước, cho nên chế tác rất nhanh.
- Như vậy a...
Trung niên nhân mặt hình vuông miệng hơi mở rộng, cảm giác phát mộng, đột nhiên không biết nên hỏi cái gì.
Một lát sau, trung niên nhân mặt hình vuông suy nghĩ, hỏi:
- Đỗ tiên sinh, mặc dù ngài chế tạo ra Thần Thuật mới, cũng không thể chứng minh trong khoảng thời gian này ngài đều nghiên cứu Thần Thuật mới, ta nghe nói ngài cấu kết cùng dã nhân là muốn lấy được quyền lợi để trả thù Melon tập đoàn, là như thế này sao?
- Trước khi trả lời vấn đề của ngươi, ta cần phải sửa lại trước. Ta chưa từng cấu kết cùng dã nhân, ta cũng không cần phải cấu kết cùng dã nhân. Tài phú của ta đã nhiều đếm không hết.
- Đỗ tiên sinh...
- Thật có lỗi, thời gian của ngươi đã hết.
- Vị kế tiếp.
- Đỗ tiên sinh ngài khỏe chứ, ta là phóng viên tờ báo buổi sáng, vừa mới được nghe ngài nói sự tình Thần Thuật mới, ta nghe nói mỗi lần Thần Thuật mới của ngài ra đời đều sẽ bị tất cả đại tập đoàn tranh mua, giá bán mỗi lần đều cực kỳ kinh người. Xin hỏi lần này nếu có người mua sắm Thần Thuật mới của ngài, giá tiền của ngài sẽ là bao nhiêu?
- Giá cả Truyền Kỳ vật phẩm, đây là giá thấp nhất, cám ơn.
- Giá cả Truyền Kỳ vật phẩm? Cái này, Đỗ tiên sinh, ta không có nghe lầm chứ?
Người này có chút ngơ ngẩn.
Forint cùng mấy người tòa soạn báo cũng trợn mắt há hốc mồm, kinh ngạc nhìn Đỗ Địch An, hoài nghi hắn nói nhầm. Nhưng rất nhanh mấy người của tòa soạn báo liền thu hồi vẻ giật mình. Lúc bọn hắn ghi tin tức, bình thường đều sẽ khuếch đại ngôn từ. Khó đảm bảo cử động lần này của Đỗ Địch An không phải là giống như vậy để bác bỏ tin tức bất lợi với hắn. Nghĩ đến đây, mấy người càng cảm thấy vô cùng có loại khả năng này.