← Quay lại trang sách

Chương 413 Sợ

Đỗ Địch An nghiêng đầu, nói:

- Lão gia tử, ngươi hình như đánh giá ta quá cao rồi.

Forint khẽ giật mình.

- Ta trên chiến trường chỉ là muốn bày ra tư thái mà thôi.

Đỗ Địch An nói:

- Ở trong suy nghĩ của tất cả bình dân, kể cả tất cả các tập đoàn quý tộc, ta cũng chỉ là một Thần sứ thiên phú dị bẩm mà thôi, mà Thần sứ mặc dù giỏi về chế tạo Thần Thuật uy lực vô song, nhưng bản thân gầy yếu, mặc dù là người biết được ta có sức mạnh Trung cấp Thú Liệp giả, cũng sẽ không cho là ta trong chiến đấu thiên quân vạn mã như vậy, có thể phát ra nổi tác dụng gì, sức mạnh cá nhân tựa như một giọt nước nhỏ bé, lật không nổi bất kỳ bọt nước nào!

- Cho nên, ta lên chiến trường muộn một chút, chỉ cần chiến tranh chấm dứt trước, ta lên liền thắng!

Miệng Forint hơi mở rộng, nói không ra lời.

Đỗ Địch An tiếp tục nói:

- Ta từ lúc bắt đầu không nói gì, ta trên chiến trường là để ra tiền tuyến làm anh hùng, đương nhiên, nếu như một thân thể gầy yếu như Thần sứ cũng có thể làm đến bước này, hiệu quả sẽ tốt hơn. Bất quá, bây giờ còn chưa phải lúc, nếu như không khiến những bình dân này cảm nhận được đầy đủ đau xót, khiến bọn hắn cắn nát răng, hận nát tâm, làm sao có thể kích đủ lửa giận của bọn hắn? Nếu như không cho bọn hắn phẫn nộ đến mất đi lý trí, bọn hắn sao có thể dám đả đảo một tài phiệt sản nghiệp trải rộng khu ngoại bích? Nếu như chỉ có chút ít người cảm nhận được sự thống khổ của chiến tranh, bọn hắn chỉ biết được người sống sót bị gia đình vứt bỏ, bị xa lánh đến khu vực biên giới, mặc dù muốn phản kháng cũng hữu tâm vô lực.

- Cho nên, trước hết phải khiến bọn hắn đau xót đến đau nhứt, đợi đến khi phẫn nộ và tuyệt vọng bức điên bọn chúng, chính là thời khắc chúng ta thổi kèn lên phản kích.

Trong thư phòng, yên tĩnh im ắng.

Forint, Sandrew, Nicotine và Kuren bọn họ nhìn qua biểu lộ đạm bạc của thiếu niên này, nghe được lời nói bình tĩnh không chút ngập ngừng từ trong miệng hắn truyền ra, chỉ cảm thấy đáy lòng có một cảm giác mát mẻ nhảy lên, từ chỗ trung tâm trái tim lan tràn đến tứ chi toàn thân, tay chân thoải mái.

Mí mắt Forint hơi run run nhìn Đỗ Địch An thật sâu, chậm rãi nói:

- Đợi vách tường Hoàng Kim bị dã nhân chiếm cứ, quân đội dựa vào Thần Thuật Truyền Kỳ quân dụng của ngươi, thật sự có thể đánh lui những dã nhân này sao? Nếu như không thể, chỉ sợ...

- Đương nhiên có thể.

Ngữ khí Đỗ Địch An tràn ngập tự tin, nói:

- Mặc dù dùng để đánh chết ma vật bên ngoài vách tường có chút gian nan, nhưng đục lỗ chiến giáp và da thú của những dã nhân này vẫn rất dễ dàng.

Ở trong thế giới này, mặc dù có ma vật bên ngoài vách trường quấy nhiễu làm cho vũ khí lạnh tiến hóa trước, công nghệ tinh luyện kim loại cực kỳ phát đạt, nhưng về việc chiếc xuất vật liệu thép gặp trở ngại về phương diện kỹ thuật khác nên không thể đạt tới, không cách nào lấy được vật liệu thép tốt, bởi vậy đồ phòng ngự cũng không thể hiệu quả mà ngăn cản viên đạn của súng hơi nước, nếu không lúc Hỏa Thương vấn thế của thời kỳ sớm nhất trước đây cũng sẽ không bị kỵ sĩ của Châu u thời Trung Cổ công kích, một số binh hùng tướng mạnh trang bị vũ khí lạnh đấu với kỹ thật thuốc súng của quốc gia trước kia luôn bị đánh bại lui liên tiếp, vô lực chống đỡ.

Hơn nữa, lúc hắn chế tạo "Súng hơi nước", chủ yếu dùng hơi nước thay thế hỏa dược thôi động năng lượng, phương diện khác chọn dùng nguyên lý "Đột Hỏa Thương" Hỏa Thương xuất hiện sớm nhất trên thế giới thời kỳ trước.

"Đột Hỏa Thương" sáng tạo vào thời kỳ triều Tống của Trung Quốc thời kỳ trước, chuẩn xác mà nói là Nam Tống trung kỳ, mặc dù từ lúc những năm cuối triều Đường trước Nam Tống, hỏa dược đã được vận dụng vào trong quân sự, nhưng lúc ấy chỉ tạo ra hỏa tiễn ( hỏa dược buộc trên mũi tên ), vũ khí hỏa dược như Phi Hỏa, mà "Đột Hỏa Thương" được xem như là Hỏa Thương đệ nhất, uy lực vô song, tầm bắn xa nhất có thể đạt tới 300m, tầm sát thương chừng một trăm mét, có thể dễ dàng đục lỗ áo giáp binh sĩ Kim quốc lúc ấy giao chiến với Nam Tống, khiến tất cả bảo đao lợi kiếm ảm đạm thất sắc.

Chỉ là do động năng luân chuyển, động năng hơi nước sinh ra hơi nước trên súng ống không cách nào so sánh với hỏa dược làm cho tầm bắn và lực phá hoại của súng hơi nước cũng không thể so sánh với "Đột Hỏa Thương".

Bất quá, đây đối với Đỗ Địch An mà nói là đủ rồi.

Trong Nội Bích trật tự hỗn loạn này, hắn cũng không hy vọng xuất hiện Hỏa Thương chân chính, mặc dù hắn biết rõ súng hơi nước rất có thể sẽ mở ra một lỗ hổng, nhưng ít ra trong trong thời gian ngắn sẽ không bị người khác chế tạo ra Hỏa Thương có thể uy hiếp được hắn.

Dù sao hắn thân ở vị trí cao, kẻ địch quá nhiều, nếu như bị người khác phái mấy tên tử sĩ núp trong bóng tối thình lình nổ súng, hắn không thể kịp thời cảnh giác chuẩn bị trốn tránh.

Nhưng nếu như có thể đạt tới chiến lực vượt qua Thú Liệp Giả của vị thiếu nữ của Long tộc kia, mặc dù là súng ống thì đoán chừng cũng không cách nào uy hiếp được rồi.

Mà súng hơi nước súng mặc dù không thể so sánh với Hỏa Thương nhưng trong tầm sát thương 50 mét, vẫn có thể đục lỗ áo giáp binh sĩ, ngay cả là một số chiến giáp của Thú Liệp giả, hoặc là áp giáp của Tướng Quân cũng có chỗ nhược điểm bởi vì phẩm chất vật liệu khâu bị giảm xuống nên có thể bị đục lỗ.

Mà tầm bắn của hơi nước là 50 mét, nếu như có người muốn dùng cái này ám toán thì hắn tin tưởng mình có thể nhìn ra sát ý của người khác, mặc dù đối phương có thể ngụy trang vô cùng tốt, nhưng đừng quên hắn còn có thể nhìn ra trái tim và mạch máu trong cơ thể con người, thông qua sự co rút dị thường của trái tim hoặc lưu động nhanh hơn mà tràn đầy mạch máu nóng bỏng, có thể đại khái đoán được chỗ đối phương ẩn núp, lại có khứu giác nhạy cảm có thể ngửi thấy được hương vị tràn ra.

Nói đến đây, Đỗ Địch An không thể không may mắn với sự dị dạng của thế giới này, gia tộc Lệt Diễm của Hắc Ám giáo đình tạo ra được hỏa dược, về sau lại bị người khác chế tạo ra Thần Hỏa pháo, vận dụng hỏa dược vào trong quân sự, sự chênh lệch thời gian trong lúc này so trước đây thời kỳ Trung Quốc trước đây nhanh hơn mấy lần! Dù sao, hỏa dược của Trung Quốc lúc đầu chỉ được dùng để luyện đan kính thần, thẳng đến những năm cuối của triều Đường mới dùng đến quân sự, mà giữa thời gian từ triều Đường đến Nam Tống là qua hơn 350 năm, mới vận dụng hỏa dược trên quân sự, chế tạo thành "Đột Hỏa Thương", thời gian từ khi hỏa dược xuất hiện đến lúc Thần Hỏa pháo xuất hiện quá mức dài!

Nói chung chuyện này cũng không kỳ quái. Đỗ Địch An nhìn chung lịch sử trong Chip siêu cấp, thời kỳ Nam Tống xuất hiện "Đột Hỏa Thương", cũng là nhân tố rất lớn thời kỳ Nam Tống liên tiếp sinh ra chiến tranh, mà chiến tranh là phương pháp thúc hóa vũ khí kiểu mới hữu hiệu nhất.

Từ chuyện này cũng có thể kết luận, binh khí chiến tranh tiên tiến hay không có liên quan mật thiết với vị trí hoàn cảnh lúc ấy hay không.

Đây cũng là vì cái gì, sau khi hỏa dược đi vào phương tây liền nhanh chóng oanh sụp xã hội chế độ nô lệ áp lực thời kỳ Trung Cổ của phương tây, gây ra phản loạn và chiến tranh liên tục khiến cho hỏa dược được các quốc gia phương tây rất coi trọng, mà với tư cách Minh quốc của hỏa dược cũng suy sụp trong an nhàn, vũ khí sắc bén trấn Quốc chế thành pháo, trấn thần đòi Phật.

Với tình huống trong Cự Bích trước mắt này, dã nhân mặc dù nhiều lần quấy rối biên giới, nhưng đều là tiểu đả tiểu nháo, hiếm khi nổ ra động tĩnh lớn mà người trong vách tường Hoàng Kim có tường cao thủ hộ, đương nhiên lười nhác truy cầu binh khí chiến tranh cường hãn, giống như đột phá cứ điểm vậy, đại chiến tới gần đến vách tường Hoàng Kim, tổng cộng cũng chỉ nổ ra hai ba lần, trong hai ba lần này đã sản sinh ra binh khí Thần Hỏa pháo như vậy.

Nhưng sau khi Thần Hỏa pháo xuất hiện, hỏa dược lại không tiếp tục chế tạo, xuất hiện đạn đạo, Đột Hỏa Thương, hỏa Lôi, nguyên nhân rất lớn chính là quân bộ, hoặc nói là người đương quyền coi hỏa dược là cấm kị!

Thần Hỏa pháo cũng đã trở thành vũ khí cấm kị, chiến tranh quy mô nhỏ bình thường cũng sẽ không dùng tới, cứ điểm tiền tuyến cũng không được an trí, có thể thấy được vật ấy đáng sợ đến cỡ nào!

Mà với tư cách thần sứ, ai dám cả gan đi nghiên cứu cấm kị? Chuyện này giống như thí nghiệm bị quốc gia cấm khiến các nhà khoa học không dám đi chế tạo như thời đại trước đây vậy, nhưng rất khác trước đây, mặc dù vi phạm với luật pháp và quy định, còn có thể chạy trốn tới quốc gia khác để tránh né, nhưng trong Cự Bích muốn chạy trốn cũng trốn không thoát.

Mà người của Hắc Ám giáo đình cũng không dám đi nghiên cứu như vậy, bởi vì trong Hắc Ám giáo đình, hỏa dược cũng là cấm thuật!

Forint nhìn qua bộ dáng tự tin của Đỗ Địch An, trong lòng hơi chút yên tâm, nhưng đáy lòng có vài phần tư vị không phải, mặc dù hắn không thèm để ý những bình dân này, nhưng nghĩ đến nhiều bình dân như thế cứ như vậy bị dã nhân đồ sát, đáy lòng vẫn có chút khó chịu và áy náy, bất quá hắn biết rõ là nhiều lời cũng vô dụng, hơn nữa theo góc độ lý tính, hắn cũng cho rằng Đỗ Địch An làm như vậy rất đúng, chỉ là lý tính cực hạn như vậy, quá mức lãnh huyết...

- Ta sẽ đi liên hệ tất cả các tập đoàn.

Forint khẽ thở dài, đứng lên nói.

Đỗ Địch An gật đầu,

- Cực khổ cho ngươi rồi.

- Không khổ, ngươi khổ hơn.

Forint nâng bàn tay dày rộng lên, muốn vỗ vỗ bờ vai của hắn nhưng kéo lên một nửa liền ngừng lại, chống quải trượng lên quay người rời khỏi phòng.