← Quay lại trang sách

Chương 441 Toà Soạn Báo

Kuren nhanh chóng tiến lên nói:

- Thiếu gia, sau khi ngài rời đi thì ba người Mel George, Mel Ken, còn có cả Mel Shaya của Mel gia tộc cũng đã bị quân bộ bí mật bắt đi rồi, tin tức chỉ mới truyền ra trong phạm vi nhỏ, nhưng sau khi Forint lão Tộc trưởng nhận được tin tức này thì nó sẽ rơi vào tay giới quý tộc trong khu buôn bán, khiến cho ai nấy đều hoang mang lo lắng, cổ phiếu của Melon tập đoàn cũng sẽ bị hạ giá trầm trọng, những sản nghiệp này rồi cũng sẽ xảy ra vấn đề.

- Vậy thì sau này phải làm như thế nào đây?

Đỗ Địch An uống một ngụm cà phê, vẻ mặt vô cùng bình tĩnh nói.

Kuren liền giật mình, thấp giọng nói:

- Về sau Melon tập đoàn rõ ràng sẽ chuẩn bị khởi binh mà đám phán cùng với quân bộ, bảo quân bộ tha cho ba người bọn họ, nhưng quân bộ không đồng ý thì chuyện này không giải quyết được gì rồi.

- Nói như vậy, bọn hắn vẫn chưa khởi binh cướp đoạt sao?

- Vẫn chưa.

- Đúng là sức nhẫn nại chịu đựng cũng không tồi.

Đỗ Địch An cười nhạt một tiếng,

- Bây giờ bọn hắn vẫn còn bị giam giữ tại quân bộ sao?

Kuren khẽ gật đầu nói:

- Đúng vậy, những người khác bên trong Melon tập đoàn thấy họ vẫn còn bị giam giữ tại quân bộ, mấy ngày nay đã rút vốn rất nhiều rồi, bây giờ Melon tập đoàn chỉ còn tồn tại trên danh nghĩa, ta nghe Forint lão Tộc trưởng nói, là hắn đã tản tin tức nói rằng Melon tập đoàn làm phản cấu kết với dã nhân, còn mưu toan hãm hại ngài, cho nên tất cả đại quý tộc bên trong Melon tập đoàn đều lục tục rút ra khỏi tập đoàn, có không ít đại quý tộc đã nhập vào Tân Thế tập đoàn của chúng ta.

Đỗ Địch An khẽ gật đầu,

- Hôm nay chiến tranh cũng sắp kết thúc rồi, kế tiếp phải xem mấy tên chó già này làm sao cắn lại được.

Kuren nhìn thấy vẻ mặt có phần không thay đổi của Đỗ Địch An, trong lòng hắn thầm kinh ngạc, hắn vốn tưởng rằng nói ra chuyện này sẽ có thể làm cho Đỗ Địch An vui vẻ không thôi, nhưng thật không ngờ rằng phản ứng của hắn lại bình thản như vậy, hắn khó mà đoán được những gì mà Đỗ Địch An đang suy tính, cúi đầu nói:

- Thiếu gia, bây giờ dường như Melon tập đoàn cũng đã bị đẩy ngã rồi, chúng ta không phải là nên chúc mừng một chút sao?

- Không có gì để chúc mừng cả.

Đỗ Địch An lạnh nhạt nói:

- Lúc ngươi đáp tiễn vào cung, tập trung tinh thần mà nhắm trúng, trong chớp mắt bắn ra thì kết quả là mũi tên sẽ phóng đi, huống chi đây mới chỉ là bước đầu tiên trong những bước mà chúng ta đã chuẩn bị mà thôi, không có gì đáng mừng.

Kuren giật mình, đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, liền thấp giọng nói:

- Thiếu gia, lúc trước ngài phái người nhận lấy người của khu cư dân, ta đã sắp xếp cho bọn hắn ở bên ngoài khách sạn, hôm nay thế cục hỗn loạn, ta lo lắng bọn hắn sẽ lẫn vào nơi này của chúng ta gây ra bất lợi cho ngài, cho nên...

Ánh mắt Đỗ Địch An khẽ động, hắn trầm mặc một lát rồi chậm rãi nói:

- Bảo Noyes đi đến chỗ bọn họ mà nói bọn họ dẫn hắn đến khu buôn bán chọn mua một căn phòng nhỏ, hôm nay chiến tranh vừa mới chấm dứt, bất động sản giảm giá, ngươi hãy truyền tin cho Forint lão gia tử bảo hắn rút tài nguyên ra khỏi tập đoàn, có thể mua được rất nhiều bất động sản với mức giá thấp, chờ vài năm sau dân số tăng lên, phòng ở đương nhiên sẽ lại vượt giá.

Kuren ngẩn người ra, gật đầu đáp:

- Vâng.

Hắn quay người rời đi.

Chiến tranh tạm thời ngừng một thời gian, khu buôn bán cùng khu cư dân các nơi ngập tràn tiếng kêu than, lần này dã nhân xâm lấn đã là một đã kích lớn có tính hủy diệt đối với vùng ngoại thành bên ngoài vách tường Hoàng Kim, mặc dù là ở trong vách tường Hoàng Kim nhưng những hộ gia đình ở gần xung quanh vách tường cũng phải chịu tổn thất vô cùng nặng nề, phòng ốc bị phá hủy, trang viên bị đốt sạch, tất cả đều cần phải xây dựng lại một lần nữa, chiến tranh không những để lại nổi đau xót khắc sâu vào mảnh đất này, mà còn khắc sâu vào lòng mỗi người.

Không chỉ có những người ở trong khu vực này mới gặp phải những tổn thất mà một vài gia đình trong nhà có tráng đinh trong khu cư dân cũng chịu không ít tổn thất, liên tục mấy ngày chiến đấu làm cho tất cả binh chính quy của quân bộ đều bị bệnh, chỉ có thể dựa vào quân dự bị cùng cường chinh tráng đinh ra trận cho đủ số, may mắn có ' súng Hơi nước' truyền kỳ xuất hiện, đã giúp cho những quân dự bị cùng quân cường chinh bình dân cũng có thể phát huy ra lực sát thương vô cùng đáng sợ.

Tiếp tục mười ngày tranh đấu sẽ phá hủy vô số gia đình.

Có vô số người bị hại, đồng thời cũng có rất nhiều người được lợi, cũng có không ít tập đoàn cùng không ít cự phú thừa cơ hội trong giai đoạn chiến tranh này mà đề cao giá hàng, khiến cho khối tài sản bạo tăng gấp mười lần trước kia chỉ trong mười ngày ngắn ngủi, đương nhiên ở trong đó cũng có một vài cự phú táng gia bại sản, xuống dốc trở thành người bình thường.

Trong mấy ngày Đỗ Địch An trở lại, tin tức lan truyền khắp nơi, tập đoàn nào cũng phái người tới tặng lễ, muốn kết giao với vị đại sư truyền kỳ trẻ tuổi này đầu tiên.

Cùng lúc đó, nhân viện làm việc trong các tòa soạn báo của các tập đoàn đều phái người tới để mà tranh nhau phỏng vấn Đỗ Địch An, nhưng đều bị cự tuyệt từng người một.

Đỗ Địch An viết thư thông báo với Forint Tộc trưởng, bảo hắn thành lập một cơ cấu tòa soạn báo trước, sau này tất cả những gì hắn cần sưu tầm đều sẽ tiến hành ngay tại tòa soạn báo của nhà mình, bởi vì như vậy sẽ đề cao chất lượng tiêu thụ của tòa soạn báo nhà mình lên nhiều lần, còn có thể khống chế độ mạnh yếu của thị trường dư luận.

Dù sao muốn tạo ra một nhân vật có sức ảnh hưởng với công chúng thì thủ đoạn tốt nhất chính là dựa vào truyền thông đưa tin, mà báo chí chính là thủ đoạn tuyên truyền nhất trong thời đại này.

Năng lực làm việc của Forint rất nhanh, xế chiều hôm đó hắn liền phái người đi đăng kí một tòa soạn báo, dùng mức lương cao để chiêu mộ một vài nhà báo có danh tiếng đang làm việc trong những tòa soạn dưới những tập đoàn khác, bản hiệu của tòa soạn báo cũng rất đơn giản, gọi là ' Tân Thế báo'.

Sau khi tòa soạn báo thành lập, Forint giao cho Sandrew tạm thời phụ trách công việc ở đó, còn hắn tức thì lập tức đi lôi kéo một vài nhà xưởng in ấn, vào ngày mai lúc ' Tân Thế báo ' bán ra phần đầu tiên, nhất định phải tạo nên tiếng vang trên thị trường, điều này cần phải có kế hoạch rõ ràng, cũng may hắn là quý tộc lại có cây đại thụ như Đỗ Địch An làm chỗ dựa, do đó việc tìm kiếm cũng trở nên dễ dàng hơn.

Cùng lúc đó Sandrew dẫn nhân viên sưu tầm tới thông qua Đỗ Địch An, thời gian phỏng vấn được sắp xếp ngay sau bữa tối.