← Quay lại trang sách

Chương 452 Hàn Khí

Nửa giờ sau Nicotine quay trở về, đi cùng hắn còn có một phụ nữ trung niên ăn mặc tú lệ, thân hình của nàng thon dài thẳng tắp, tản ra tài trí cùng sắc đẹp.

Nhìn thấy Đỗ Địch An suy yếu nằm dựa vào ghế salon, Julla giật mình hốc mắt hơi đỏ lên, từ biệt mấy năm, nàng chưa từng gặp lại Đỗ Địch An.

Trong khoảng thời gian Đỗ Địch An vào tù này, nàng vốn cho là mình đã dần dần quên hài tử mình nhận nuôi này, nhưng không nghĩ tới vài năm qua đi, đứa bé này lại từ trong ngục giam đi ra ngoài, hơn nữa thông qua báo chí, nàng cũng được biết Đỗ Địch An là bị người vu oan vào tù.

Khi biết được tin tức lúc, nàng vốn muốn tới đây tìm kiếm Đỗ Địch An, nhưng khoảng cách thân phận giống như trời với đất khiến nàng không thể vượt qua.

Từ đây về sau, nàng liên tục nhìn thấy tin tức của Đỗ Địch An trên báo chí, nhất là đoạn thời gian gần đây, cái tên này cơ hồ chiếm cứ tất cả trang báo, trở thành tồn tại không ai không biết tại Ngoại Bích này, thậm chí có khi nàng có loại ảo giác, đây chỉ là một người trùng tên trùng họ mà thôi, nhưng từ thân thế của Đỗ Địch An mà báo chí đưa tin, nàng lại biết đây chính là cô nhi lúc trước mà mình nhận nuôi.

Lúc chiến tranh bộc phát, nàng được đưa tới khu buốn bán thì càng thêm vững tin điểm này, nàng luôn mong tới thời gian được gặp lại để chính mình có cơ hội bù đắp tổn thất cho đứa trẻ này, nhưng sau khi đi vào khu buôn bán cũng không được nhìn thấy Đỗ Địch An như ước hẹn, cho đến lần nữa gặp mặt, Đỗ Địch An cũng không có bộ dáng thiếu niên hăng hái như trong dự đoán mà là suy yếu không chịu nổi, sắc mặt tái nhợt duy yếu.

Đột nhiên trong nội tâm nàng cảm thấy từng cơn đau đớn, tuy lúc trước nhận nuôi Đỗ Địch An cũng không ở chung bao lâu, nhưng nàng lại coi Đỗ Địch An như con của mình. Vốn tưởng rằng hôm nay Đỗ Địch An sẽ có cuộc sống sinh hoạt xa xỉ, nhưng đi vào lâu đài cổ sau mới phát hiện, tại đây cũng không xa hoa diễm lệ như trong tưởng tượng của nàng, đột nhiên nàng ý thức được, đứa bé này không chỗ nương tựa, leo đến địa vị hôm nay không biết đã phải bỏ ra cái giá lớn đến thế nào!

- Các ngươi đều đi ra ngoài đi.

Đỗ Địch An nhìn thấy Julla, trong mắt hiện lên một tia phức tạp, thanh âm có vài phần khàn khan:

- Kuren một người lưu lại chiếu cố ta là được.

Jinny nhìn thoáng qua hắn thật sâu, quay người rời khỏi.

Trên mặt Kacheek có một ít cổ quái, nhưng không nói gì, cùng Gabriel và Heka đi ra ngoài.

Cửa phòng đóng lại két một tiếng làm cho Julla bừng tỉnh, nàng kịp phản ứng, nhanh chóng bước lên phía trước hỏi:

- Ngươi, ngươi không thoải mái chỗ nào?

Đỗ Địch An nhìn xem trên mặt nàng vẻ lo lắng, khóe miệng hơi méo, trong lòng có một chút đau nhức, ngắn ngủn vài năm thời gian, tóc trên đầu nữ nhân này đã có chút trắng, thời gian luôn vô tình như vậy.

- Ta cảm thấy rất lạnh.

Đỗ Địch An thấp giọng nói.

Julla liên vội vươn tay sờ trán Đỗ Địch An, nàng kêu một tiếng vội vã rút tay về, mặt mũi tràn đầy khiếp sợ, thậm chí có một ít hoảng hốt:

-Như thế nào lại lạnh như vậy!

Kuren Bên cạnh nhớ được vị phụ nữ này chính là người nhận nuôi Đỗ Địch An khi trước, thấy bộ dáng kinh hoảng của nàng, không khỏi hỏi:

- Ngài là bác sĩ, ngài biết thiếu gia bị bệnh gì không?

Julla không trả lời hắn mà thò tay sờ cổ Đỗ Địch An, sau đó lùi về, lại sờ cánh tay, ngực từng vị trí một. Mỗi lần chạm cái đều nhanh chóng rút tay trở lại giống như chạm vào lửa vậy. Kinh nghi trên mặt nàng dần dần biến thành hoảng sợ, thất thanh nói:

- Tại sao có thể như vậy, nhiệt độ cơ thể thấp như vậy, làm sao có thể!

Nàng hơi hoảng sợ, căn cứ vào hiểu biết với cơ thể của nàng, nhiệt độ cơ thể như Đỗ Địch An như vậy, đổi lại là người bình thường sớm đã đông lạnh chết rồi, thế nhưng mà Đỗ Địch An lại còn sống, quả thực chính là kỳ tích!

Đỗ Địch An nhìn thấy biểu lộ kinh hoảng của nàng, trong lòng hơi trầm xuống, hắn biết rõ, tuy Julla không phải bác sĩ đỉnh tiêm nhưng cũng không hề thấp. Không nghĩ tới nàng lại có phản ứng như vậy.

- Ngài đừng vội.

Đỗ Địch An hít một hơi thật dài, cố gắng biểu hiện ôn nhu:

- Nếu như không tìm ra nguyên nhân liền mổ nhìn xem. Ta cảm giác phần bụng rất lạnh, vấn đề có lẽ là ở nơi này.

- Phần bụng?

Julla liền tranh thủ đưa tay vào trong chăn bông, vừa mới chạm đến phần bụng Đỗ Địch An liền mạnh mẽ rụt tay trở về, sợ hãi nói:

- Như thế nào lại lạnh như vậy?!

Nàng cảm giác như mình sờ đến khối băng cũng không lạnh được như vậy, mà phần bụng Đỗ Địch An lạnh đến gai tay, quả thực còn thấp hơn nhiệt độ của băng. Thế nhưng mà, nếu như thấp hơn nhiệt độ của băng, chẳng phải thân thể Đỗ Địch An sẽ phải kết băng?

Một phần bụng kết thành băng, làm sao có thể sống?

Nàng cắn bờ môi nói với Kuren:

- Giúp ta chuẩn bị nước ấm đến đây.

Kuren ở một bên nghe được lời nàng lập tức cảm giác mình có một chút tác dụng rồi, hắn đáp ứng một tiếng, rất nhanh chạy đi.

Julla ngồi xổm ghế sô pha bên cạnh mở hòm thuốc chữa bệnh của mình ra, bên trong leng keng rung động, các loại dao giải phẫu lớn nhỏ loại cùng kim châm kều chuẩn bị đầy đủ. Ngoài ra còn có băng gạc, thuốc cầm máu cùng thuốc tê.

Nàng xốc chăn lông trên người Đỗ Địch An lên, mở quần áo phần bụng ra, dùng thuốc tê lên đó.

Rất nhanh, nước ấm được đưa tới.

Jura hít một hơi thật sâu nhìn Đỗ Địch An nói:

- Ngươi kiên nhẫn một chút.

Đỗ Địch An nói khẽ:

- Ngươi cứ việc làm, ta nhìn.

Nghe vậy, hốc mắt Julla hiện vệt hồng, lúc nàng phẫu thuật cho quý tộc hoặc thương nhân, không người nào là không sợ tới mức nhắm mắt lại, không dám nhìn tới hình ảnh máu chảy đầm đìa này, nhưng từ ánh mắt của Đỗ Địch An đến xem, hình như rất trấn định bình tĩnh, mà phần trấn định này phải trải qua bao nhiêu trắc trở mới có thể rèn luyện được?

Nàng đè nén chua xót trong ngực, cắn răng nhìn nhìn đồng hồ treo trên tường bên cạnh, tính toán thời gian, đồng thời kêu Kuren hỗ trợ chuyển thân thể Đỗ Địch An nằm trên ghế salon, chờ sau khi thuốc tê có hiệu lực, lập tức động đao.

Đỗ Địch An để Kuren lót gối dưới đầu mình, thuận tiện hắn có thể chứng kiến bụng của mình, hắn cũng muốn biết, bệnh này có thật giống như suy đoán kia của mình hay không.

Dao găm vạch phá phần bụng nhưng hắn lại không cảm nhận được sâu sắc, dưới tác dụng của thuốc cầm máu, tiên huyết thẩm thấu ra ngoài cũng không nhiều.

Tay cầm dao của Julla hơi run, lúc đao giải phẫu va chạm vào phần bụng Đỗ Địch An liền có một cỗ hàn khí từ đao giải phẫu truyền tới, đông lạnh khiến tay nàng có cảm giác bị bỏng.

Lúc phần bụng được mở ra lộ ra một màn bên trong khiến cho tất cả mọi người đều sợ ngây người.