Chương 484 Năm Thế Lực Lớn
Đỗ Địch An cùng Jinny áp súc thân thể thành một đoàn, ngồi xổm trong hố đất nhỏ.
Gladly thấy vậy liền thò tay đâm vào đất muốn tạo một lỗ hổng cho Đỗ Địch An có thể quan sát đồng thời cũng có thể hô hấp.
Đỗ Địch An cảm nhận được động tĩnh, nhanh chóng bắt lấy tay nàng, đồng thời khống chế tần suất nhịp tim, hô hấp hoàn toàn ngừng lại, thân thể căng cứng giống như một bức tượng.
Cảm nhận được dị trạng của Đỗ Địch An, trong lòng Gladly cùng Jinny nghiêm nghị, hai người cũng không phải thái điểu mới đến, lập tức phản ứng lại, ngồi xổm xuống đất án binh bất động thu Khí liễm tức, dường như hòa làm một thể cùng bùn đất.
Đỗ Địch An ngẩng đầu lên, nhắm chặt mắt lại phòng ngừa đất cát rơi vào trong hốc mắt, mặc dù là từ từ nhắm hai mắt nhưng hắn vẫn có thể nhìn mọi thứ bên ngoài! Đây là sau khi hắn tiến giai Cao cấp Thú Liệp giả đã nắm giữ phương pháp nhắm mắt thấu thị!
Mí mắt cũng không thể cách trở thị giác của hắn, chỉ thấy trên 1000m có một đạo hồng mang yếu ớt giống như đóm đom bay tới, tốc độ không nhanh, nhưng theo khoảng cách càng gần, điểm sáng này cũng càng ngày càng lớn, lúc còn cách bức tường 2000-3000m thì Đỗ Địch An cảm giác như là cái đèn lòng hình người rất lớn đi tới, nhiệt lượng toàn thân nóng bỏng như hỏa nhân!
Trong lòng Đỗ Địch An khiếp sợ, đại não nhanh chóng điều chỉnh tâm tình để tránh thân thể biến hóa, bản năng hắn cómột loại cảm giác bị dã thú nhìn thẳng, thân thể tràn đầy nhiệt năng như vậy hắn chưa bao giờ thấy qua, so sánh với nhiệt lượng cơ thể của Gladly cùng Jinny, quả thực chính là đom đóm so với ánh trăng! Nhiệt lượng như vậy so với mình còn đầm đặc nhiều lắm!!
Tuy nhiệt lượng không đại biểu thể chất tuyệt đối, nhưng dưới phần lớn tình huống, dựa vào nhiệt lượng để phán đoán cũng không có sai lầm, chỉ có số ít bởi vì có quan hệ với năng lực Ma Ngân, sẽ đánh giá không giống bình thường.
Thân ảnh Tràn đầy nhiệt lượng tới vách đá bên cạnh Đỗ Địch An, đứng trên đỉnh đầu ba người rồi ngừng lại nhìn xung quanh. Qua thêm vài phút, hắn trực tiếp đi thẳng vào trong vách tường.
Lại qua hơn mười phút đồng hồ, thân ảnh từ nội bích trở về, tốc độ di chuyển cũng không cao, giống như tản bộ tùy ý.
Đi qua đỉnh đầu ba người Đỗ Địch An, người này cũng không dừng lại mà trực tiếp đi qua, chạy càng ngày càng xa tầm tầm mắt Đỗ Địch An cho tới khi thân ảnh chỉ giống như một vết lửa nhỏ, dần dần biến mất.
Đỗ Địch An vừa muốn nhả ra một ngụm khí, đột nhiên hắn nhìn thấy nhiệt lượng yếu ớt này ngừng lại, không thấy đi xa cũng không trở về.
"Chẳng lẽ là nghỉ ngơi tại chỗ?"
Nghĩ tới đây, Đỗ Địch An vừa định thở ra một ngụm khí, đột nhiên hắn nheo mắt, nghĩ đến một khả năng, lập tức lỗ chân lông co rút lại, phong tỏa khí tức.
Qua bảy tám phút.
Nhiệt lượng yếu ớt đó chợt động, giống như thiên thạch cấp tốc lao về hướng bọn người Đỗ Địch An, tốc độ nhanh đến kinh người.
Vèo!
Thân ảnh ấy đi tới đỉnh đầu bọn người Đỗ Địch An, tiếp tục đi tới 100m mới dừng lại, hắn nhìn xung quanh bức tường, không thu hoạch được gì mới hơi dừng lại một chút, lại xuôi theo đường cũ chậm rãi trở về, thẳng đến lúc thân ảnh triệt để biến mất khỏi tầm mắt Đỗ Địch An, nửa điểm nhiệt lượng cũng không thể nhìn thấy.
Thấy vậy, Đỗ Địch An đang thiếu dưỡng khí đến mức sắp ngất đi chợt buông lỏng, từ trong thổ nhưỡng chui ra, miệng lớn tha hồ hít thở không khí, hắn nhìn về phía Jinny cùng Gladly nói:
-Jinny, ngươi hiểu rõ khu nội bích hơn so với chúng ta, ngươi dẫn đường, Gladly, ngươi bố trí chỗ này trở về nguyên trạng.
Gladly vừa lấp đất vừa hỏi thăm:
- Vừa rồi có phải có người đứng trên dỉnh đầu của chúng ta hay không, ta cảm thấy thật đáng sợ.
Đỗ Địch An khẽ gật đầu, ngưng âm nói:
- Là một người rất mạnh, còn mạnh hơn so với tất cả chúng ta cộng lại, hẳn là tồn tại vượt xa Cao cấp Thú Liệp giả!
Nói đến đây, trong lòng hắn khẽ động, nhìn Jinny nói:
- Ngươi là Trừng Giới Giả bên trong nội bích, có biết phía trên Cao cấp Thú Liệp là gì không?
Đôi mắt Jinny nhìn hắn một chút, thấp giọng nói:
- Ta biết được không nhiều lắm, nghe nói hình như gọi “Giới Hạn giả”, bọn hắn đều rất mạnh, cũng đáng sợ giống như"Trật Tự giả", đều là quái vật!
- Giới Hạn giả?
Ánh mắt Đỗ Địch An cùng Gladly ngưng lại, trong lòng âm thầm ghi nhớ lại.
- Đi theo ta.
Jinny dẫn đường phía trước.
Đỗ Địch An cùng Gladly lập tức đuổi kịp.
- Phía trước chừng hai trăm thước hướng ba giờ, trong bụi cỏ có cái gì đó, hẳn là dã thú, ta ngửi được mùi huyết tinh.
Gladly thấp giọng nói ra.
- Ta có thể cảm giác được.
Jinny thấp giọng nói:
- Hơn phân nửa không phải dã thú mà là ma vật, nội bích khu bất đồng với Ngoại Bích khu, tuy chiếm cứ 80% diện tích Cự Bích, nhưng tổng nhân khẩu chỉ bằng một nửa Ngoại Bích, 70% vị trí đều là hoang dã, bên trong có rất nhiều ma vật, quý tộc chỉ sinh hoạt ở vùng đất trung ương Nội Bích, cũng không ra ngoài.
- Ma vật?
Gladly cả kinh.
Đỗ Địch An nghe được Jinny nói liền giật mình, cho tới nay trong ấn tượng của hắn, Nội Bích chiếm cứ tuyệt đại bộ phận thổ nhưỡng cùng tài nguyên chất lượng tốt hẳn là phải phồn hoa gấp trăn lần Ngoại Bích, mà quý tộc của Ngoại Bích cũng chỉ là mặt ngoài, tổ tiên của bọn hắn đều là người Nội Bích, chỉ là sau bởi vì chút nguyên nhân nên mới di chuyển ra Ngoại Bích, cái này khiến trong tiềm thức hắn cho rằng, Nội Bích hơn phân nửa sớm đã phủ kín người, quý tộc bị khu trục đều là một đám người bị đào thải.
Không nghĩ tới sự thật lại hoàn toàn trái lại.
Nội Bích không phải đất chật người đông, ngược lại là cực độ khan hiếm, thổ nhưỡng bao la đều bị hoang phế, không có bình dân đến gieo trồng cùng cày cấy.
Khó trách, hắn chứng kiến chung quanh đều là hoang dã.
- Ở bên trong vách tường, tu đạo viện là thế lực rất mạnh, tương đương với Quang Minh giáo đình của Ngoại Bích.
Jinny bên cạnh bên cạnh thấp giọng nói:
- Thế lực có thể so sánh cùng tu đạo viện, ngoại trừ sở thẩm phán còn có quý tộc cùng với kẻ thống trị Cự Bích-ma phong quân đội, cùng với thú ma gia tộc!
- Lúc trước ta nói 'trừng Giới Viện', chính là một cơ cấu phía dưới sở thẩm phán, chính là vị trí tài bồi ra Trừng Giới Giả chúng ta.
Đỗ Địch An nhìn thấy nàng không đợi mình hỏi đã giới thiệu, trong mắt hiện lên vẻ vui mừng, ban đầu lúc bảo lãnh Jinny, hắn coi trọng chính là thân phận người đến từ Nội Bích của Nàng! Hắn biết rõ, một khi mình có thể thuần phục Jinny liền có thể thông qua vị thiếu nữ này để hiểu đại khái diện mục của Nội Bích.
Trong truy cầu của hắn, đặt chân Nội Bích chỉ là chuyện sớm hay muộn, Jinny là một tình báo viên hắn sớm chuẩn bị, hôm nay vừa hay có thể phát huy tác dụng.
Vào hôm nay sau khi Thánh đồ xuất hiện, hắn liền muốn hỏi Jinny, nhưng hắn nhịn được bởi vì hắn nhìn ra được, tuy thiếu nữ này đi theo mình nhưng cũng không hoàn toàn thần phục hắn, tại đây dưới tình huống nguy nan, đối phương không chủ động đứng ra giúp thì hắn cưỡng cầu cũng vô dụng, mặc dù là dùng sức mạnh cũng là phí công, ngược lại sẽ tạo thành tác dụng hoàn toàn ngược lại.
Dù sao đây chính là một người toàn thân đầy đinh thép, mỗi ngày mỗi đêm đều dưới sự đau đơn tột cùng mà chìm vào giấc ngủ, nữ hài trải qua tra tấn không thuộc về mình trong ngục giam!
Ngục giam kinh Cức hoa bỏ ra vài năm thời gian cũng không thể thuần phục nàng, có thể thấy được nàng cứng rắn từ trong xương, cực kì ương ngạnh bướng bỉnh!
Hắn cảm thấy may mắn vì mình không dùng cứng, mà là dùng mềm.
Hôm nay Jinny chịu chủ động kể ra cho hắn, tuy còn không rõ ràng nàng có thật thần phục hắn hay không, nhưng ít ra có thể biết rõ, nàng đã không còn quá phản cảm đối với mình.
- Nói như vậy Nội Bích là năm thế lực lớn khống chế?
Đỗ Địch An thấp giọng hỏi.
Jinny gật đầu:
- Đúng vậy, bất quá biểu hiện mặt ngoài tuy là năm thế lực lớn, nhưng trong tất cả các phe phái đều có sự va chạm, riêng thế lực quý tộc có thể chia nhỏ thành rất nhiều mảnh.
- Đã hiểu.
Đỗ Địch An trải qua tôi luyện ở Ngoại Bích, đấu tranh với chính trị cũng tương đối hiểu rõ.
- Ở bên trong Nội Bích không có thế lực Hắc Ám giáo đình sao?
Jinny cũng không quay đầu lại, ngữ khí lạnh lùng thêm vài phần:
- Không có, bất quá còn ghê tởm hơn Hắc Ám giáo đình, nói cách khác, nơi này tà ác khiến cho người ta phẫn nộ hơn Hác Ám giáo đình cả ngàn lần!
...