← Quay lại trang sách

Chương 485 Khu Nghiên Cứu Ma Vật

Cảm nhận được trong giọng nói của nàng có chút sự căm hận, Đỗ Địch An nghĩ đến sự tích của nàng lúc trước vào tù mà im lặng.

Vèo!

Jinny ở phía trước dẫn đường, né tránh hầu hết những ma vật ẩn nấp trong bụi cỏ ở ven đường, sau hai giờ cũng đã đi được một đoạn cực xa, tương đương với khoảng cách từ cứ điểm đến tường Nội Bích. Mặc dù vậy nhưng xung quanh vẫn là hoang nguyên mênh mông cùng với núi non nối liền nhau, còn có rừng thông rậm rì và hồ nước đen kịt.

- Thạch Ma Tướng cốc….

Jinny nhìn về phía chỗ vách núi dốc đứng, hai mắt lập tức sáng ngời:

- Đã tìm được rồi, phía trước chính là khu trung tâm của khu Nội Bích, Tu đạo viện cũng ở đó, chúng ta không thể tiếp tục đi về phía trước, ở đó có “Giới Hạn giả” trông coi, bọn hắn mang các loại năng lực của Ma Ngân, với thủ đoạn của chúng ta thì khó có thể nhập cư trái phép được.

Đỗ Địch An nhìn theo ánh mắt của nàng, lập tức nhìn thấy hình dáng một cái nham thạch trên vách đá dựng đứng như thể tự nhiên mà hình thành, nhưng bộ dáng lại giống như Phật Đà, ở giữa lông mày bị rêu xanh bám vào nên trông có hơi dữ tợn.

Đỗ Địch An giật mình, không ngờ lại nhìn thấy tượng đá Phật Đà ở chỗ này, “Phật giáo” chưa từng xuất hiện trong Cự bích, hẳn là đã bị Quang Minh giáo đình thay thế, tượng đá này có lẽ là còn sót lại từ thời trước.

Hắn thu hồi ánh mắt, nói với Jinny:

- Không thể đi khu trung tâm, vậy chúng ta làm thế nào để xác đjnh địa đểm truyền tin?

- Thật xin lỗi, thiếu gia.

Jinny cúi đầu:

- Chúng ta chỉ có thể liên lạc tại đây, nếu tiếp tục đi về phía trước thì chúng ta nhất định sẽ bị lộ, “Giới Hạn giả” trấn thủ ở các nơi của khu trung tâm, đừng nói là chúng ta, cho dù là hi hữu ma vật thành thục kỳ cũng rất khó lén đi vào bên trong. Đương nhiên nếu có hi hữu ma vật trong khu nội bích thì hơn phân nửa cũng sớm bị người làm thịt.

Đỗ Địch An nhăn mày, trầm ngâm một lát, nói:

- Cũng được, ta sẽ nghĩ biện pháp để tin tức truyền đến nơi đây, các ngươi để ý tiếp nhận là được, phương thức cụ thể đến lúc đó nói sau.

Hai người gật đầu đồng ý.

- Dắt bọn ta đi dạo chung quanh làm quen với địa hình chung quanh rồi trở về.

Đỗ Địch An nói, nhiệm vụ tối nay đã hoàn thành, biện pháp để các nàng nhập cư trái phép đến nội bích, còn lấy được tin tức từ Jinny và có được vị trí liên lạc đã xem như niềm vui ngoài ý muốn rồi.

Jinny gật đầu dẫn Đỗ Địch An cùng Gladly đi một vòng xung quanh, đợi lúc sắc trời dần tối mới theo đường cũ trở về.

Gladly ven đường thỉnh thoảng có bỏ một vài một phấn, có khi đổi thành bột lưu huỳnh, Đỗ Địch An biết rõ, năng lực Hắc Chức giả Ma ngân của nàng dựa vào năng lực cảm giác của nàng, bao gồm cả việc cảm giác đối với mùi nham thạch, đây là một loại khứu giác đặc biệt, có tác dụng kỳ diệu chuyên nhàm vào những khoáng thạch thỗ nhưỡng.

Sau khi đi qua một cái hồ, đột nhiên Đỗ Djch An ngửi được một hỗn hợp mùi tanh cùng mùi hôi thối bay tới, đồng tử hắn co rụt lại vội vàng kéo Jinny cùng Gladly, nhìn theo hướng của mùi hương liền nhìn thấy một màn kỳ lạ, xuyên qua vô số lá cây, hắn nhìn thấy ở đầu kia của khu rừng có một dãy thân ảnh hình người tản ra nhiệt lượng trong rừng rậm.

Căn cứ vào nhiệt cảm mà hắn quen thuộc, chỉ cần nhìn thấy nhiệt lượng thì hắn lập tức biết rõ trong rừng rậm này có một đội người!

Chiều dài của đội ngũ hơn trăm người!

Đồng tử Đỗ Địch An hơi co lại, đêm hôm khuya khoắt trong khu hoang vu của rừng rậm sao lại có hơn trâm người đứng xếp hàng tại đó? Chẳng lẽ là truy lùng theo mùi bọn hắn lưu lại mà đến mai phục sao?

Sau một khắc, sắc mặt Đỗ Địch An đại biến, lông tơ toàn thân dựng đứng!

Chỉ thấy hồ nước phía trước đội ngũ này tuôn ra một cự đại hồng đoàn cực mạnh, hỏa hồng nhiệt lượng thiêu đốt toàn bộ hồ nước thành biển lửa, nhiệt lượng mãnh liệt đến dọa người, còn đậm đặc hơn so với thân ảnh mà hắn gặp qua ở trên vách tường không chỉ mười lần!

Quan trọng nhất là, nhiệt lượng hình người này cực kỳ lớn, như một viên cầu, đường kính ít nhất là khoảng 40 đến 50m!

Là sinh vật gì mà lại lớn như vậy?

Quái vật lớn nhất mà Đỗ Địch An gập qua chính là Cát Liệt Giả, nhưng cũng chỉ lớn hơn một vòng so với quái vật trong hồ kia thôi, chẳng lẽ lại là một Truyền kỳ ma vật?

Bò…ò…..!

Một tiếng gầm nhẹ từ hồ nước truyền đến, âm thanh vừa giống trâu vừa giống như tiếng sấm.

Sau một khắc, Đỗ Địch An nhìn thấy Bách phu đội trưởng trong rừng rậm đột nhiên phóng tới xếp hàng trong hồ nước.

Mai phục quái vật?

Một giây sau, Đỗ Địch An phủ định ý nghi này, người phía trước trong đội ngũ trăm người nhảy xuống thì người phía sau liền tiến lên nhảy xuống hồ, hoà làm một thể với sinh vật hồng sắc nhiệt lượng rất lớn kia, từ động tác trước khi bọn hắn biến mất đến xem thì tất cả đều là trực tiếp thả người xuống.

Đối mặt với cự thú như vậy mà lại trực tiếp nhảy xuống?

Đây không phải là muốn đưa đồ ăn sao?

Đưa đồ ăn!

Trong đầu Đỗ Địch An hiện lên một tia điện quang, hắn giật mình tại chỗ.

Đột nhiên bàn tay hắn bị kéo động, giương mắt nhìn lên đã thấy vẻ mặt lo lắng của Jinny nhìn hắn, dùng tay ra hiệu chỉ đi một chỗ khác, ý là lập tức rời đi.

Jinny bày tỏ ý nghĩ của mình sau đó rời đi trước, lúc Gladly nghe thấy âm thanh quái thú kia rống lên liền cảm giác được tim đập nhanh.

Đỗ Địch An cũng không dám bất động, lặng yên đuổi theo, khẽ đảo mắt liền rời khỏi cách hồ nước kia khoảng bốn năm dặm, lúc này mới tăng tốc nhanh hơn rời đi.

- Kia là cái gì.

Trong lòng Đỗ Địch An vẫn còn sợ hãi, sinh vật lớn như thế khiến hắn có cảm giác áp bách bị biến thành đồ ăn.

Sắc mặt Jinny khó coi, nói:

- Ta không xác định, nhưng nếu ta đoán không lầm thì vừa rồi hẳn là…. đi vào một khu nghiên cứu ma vật rồi, gần bên này là địa bàn của sở nghiên cứu ma vật, chúng ta phải lập tức rời đi.

- Sở nghiên cứu ma vật.

Đỗ Địch An liền giật mình:

- Đây là thế lực gì?

- Ta cũng không rõ lắm, nghe nói có chút quan hệ với Tu đạo viện, lại có chút quan hệ với quý tộc, cũng có người nói là trực thuộc thế lực của Bệ hạ Aristotle.

Jinny khẽ thở dốc, nói:

- Tóm lại, đây là một thế lực tuyệt đối không thể trêu chọc, bọn họ đều là một đám ma quỷ biến thái, người bên trong chuyên môn là nghiên cứu ma vật, ma vật ở hoang dã trong khu nội bích chính là ma vật bọn hắn nuôi nhốt trong khu nghiên cứu chạy đến sinh sôi nảy nở.

- Bệ hạ Aristotle? Chính là kẻ thống trị của Cự Bích sylvia chúng ta sao?

Đỗ Địch An đột nhiên nghĩ đến một thứ gì đó, sắc mặt biến hóa:

- Ma vật Đồ Quyển của khu ngoại bích là khu nội bích cung cấp, có lẽ không phải là sở nghiên cứu ma vật này cung cấp chứ?

- Đúng vậy.

Jinny thở hào hển gật đầu:

- Nơi có quan hệ với ma vật đồ vật đều là do bọn hắn chế tạo sản xuất, kể cả cấu tạo chiến giáp cùng binh khí lúc ban đầu của Thú Liệp giả, thậm chí cả “Sinh mệnh binh khí” buồn nôn kia cũng là bọn hắn chế tạo ra, cái gì bọn hắn cũng có thể làm, từng có một người đến sở nghiên cứu mà vật cầu xin giúp đỡ, muốn chữa bệnh cho tỷ tỷ mình, kết quả sở nghiên cứu ma vật đáp ứng.

- Nhưng một tháng sau, lúc người đó nhìn thấy tỷ tỷ khoẻ mạnh đi ra thì lại bị điên, không ai biết vì sao, hơn nữa những chuyện giống như vạy cũng đã phát sinh nhiều lần!