Chương 501 Mời
Hơn nữa với trật tự hỗn loạn của xóm nghèo, nếu hắn thật sự bị dân nghèo bắt trở về thì rất khó sống sót, mặc dù hắn linh cơ ứng biến nhưng ngôn ngữ không thông, cùng với thân thể lúc trước yếu thì rất nhanh cũng sẽ chết vì mệt, thậm chí nếu gặp một vài bạo dân còn có thể trở thành khẩu phần lương thực của hắn.
Bởi vậy, đối với vị nữ hài đưa mình đến cô nhi viện này, hắn trước nay vẫn coi là ân nhân cứu mạng, cũng là người duy nhất hắn cảm kích nhất sau khi tỉnh dậy ngoại trừ Julla.
Nghe được lời của Đỗ Địch An, thiếu nữ liền giật mình nhìn hắn một cái, đột nhiên nhoẻn miệng cười nói:
- Lúc trước ta cũng chỉ thuận tay mà làm, không ngờ nhiều năm như vậy mà ngươi còn nhớ được rõ ràng.
Đỗ Địch An mỉm cười, nói:
- Có một số việc vốn không nên quên đi.
Thiếu nữ cười hì hì nói:
- Chính thức giới thiệu với ngươi, ta là Helisha, như ngươi thấy, ta là người của Long tộc, sau này nếu người có khó khăn gì cứ đến tìm ta hỗ trợ.
Đỗ Địch An nhìn thấy nét mặt tươi cười của nàng, có một loại cảm giác thân thiết đã lâu, nói:
- Ta là Đỗ Địch An, ngươi có gì cần ta hỗ trợ cũng có thể nói với ta, ta có thể đến giúp.
Helisha mở trừng hai mắt nói:
- Ngươi không phải sinh hoạt ở ngoại bích sao, sao lại tới đây? Theo ta được biết, người khu ngoại bích các ngươi muốn tới đây hẳn là rất khó.
Đỗ Địch An khẽ gật đầu:
- Bởi vì có chút duyên cớ cho nên bị mang đến, đêm nay liền sẽ rời đi.
- Có chút duyên cớ?
Helisha khẽ giật mình, liền nói:
- Vậy sau này ngươi còn đến không?
Đỗ Địch An khẽ lắc đầu:
- Đoán chừng không tới được rồi.
Trong mắt Helisha có hơi thất vọng,
nói:
- Vậy ngươi…. không bao giờ đến nữa sao?
Đỗ Địch An nghe được trong giọng nói của nàng có chút lưu luyến không rời, trong lòng hơi kỳ quái, nhưng đồng thời cảm nhận được một hồi ôn hòa nói:
- Việc sau này rất khó nói, nhưng chỉ cần có cơ hội thì ta sẽ lại đến.
Hải Lợi Toa suy nghĩ một chút, nói:
- Nếu không, ngươi gia nhập Long tộc chúng ta đi, nói như vậy thì ngươi có thể sinh hoạt ở khu nội bích rồi, thế nào?
Đỗ Địch An liền giật mình, nghĩ nghĩ, lắc đầu nói:
- Ta đã gia nhập Tu đạo viện, chỉ sợ….
- Tu đạo viện?
Helisha có hơi kinh ngạc, nhưng rất nhanh giật mình nói:
- Thì ra là thế, ngươi là do Tu đạo viện chiêu mộ tới, nghe nói Tu đạo viện sáng lập Quang Minh giáo đình ở khu ngoại bích, truyền giáo dân ngu, bọn hắn chiêu mộ ngươi tới lại để cho ngươi về, hẳn là có nhiệm vụ bí mật gì muốn giao cho ngươi sao?
Đỗ Địch An không ngờ nàng thông minh như thế, dăm ba câu liền suy đoán ra đại khái sự tình, gật đầu nói:
- Ngươi nói đúng.
Mặt mũi Helisha tràn đầy hứng thú hỏi:
- Là nhiệm vụ gì vậy, thú vị không?
Đỗ Địch An nhìn con ngươi óng ánh của nàng, trong đầu không khỏi nghĩ tới lúc trước mình yêu cầu đánh chết trung niên ảo thuật kia, biểu lộ của nàng đối với sinh mạng kia lại đạm mạc, nhíu mày một cái, hắn lập tức lắc đầu nói:
- Là nhiệm vụ cơ mật, ta không thể nói, hi vọng ngươi thứ lỗi.
Tuy trong lòng hắn cảm kích, nhưng lần đầu gặp mặt, hắn không thể đều thổ lộ hết cho nàng.
Cái này không phải không tin tưởng, mà là giữ lại một ít cảnh giác.
Helisha hơi chu môi:
- Keo kiệt.
Đỗ Địch An cười khổ, đồng thời có một chút do dự, nhưng vẫn nhịn được.
Helisha thấy Đỗ Địch An thật không có ý nói, đôi mắt chuyển động, nói:
- Nếu ngươi gia nhập Long tộc chúng ta, ta có thể cho ngươi chức vị rất cao, như vậy ngươi có thể sinh hoạt ở khu nội bích rồi, ngươi nguyện ý không? Về phần Tu đạo viện kia, ta có thể ra mặt nói giúp ngươi.
Nghe vậy, Đỗ Địch An lập tức có hơi động, có thể trực tiếp sinh hoạt ở khu nội bích, tiếp xúc với cao tầng cùng với bí mật trọng yếu của cự bích Sylvia, tự nhiên hắn khát vọng, nhưng một khi đầu nhập vào Long tộc, tương lai cũng chỉ có thể dựa vào sự bảo vệ của tiểu cô nương này, hơn nữa cho tới bây giờ hắn hoàn toàn không biết gì về Long tộc, hắn chỉ biết được duy nhất từ vị đường trang thiếu nữ chiến lực siêu cường kia, đoán được rằng đây mà một thú ma gia tộc rất mạnh.
- Thế lực của Long tộc các ngươi ở khu nội bích rất mạnh sao?
Đỗ Địch An hỏi.
Helisha nhìn ra ý động trong mắt Đỗ Địch An, cười hì hì nói:
- Đương nhiên, Long tộc chúng ta là một trong Tam đại thú ma gia tộc, cũng là gia tộc mạnh nhất trong Tam đại thú ma, có ta ra mặt đòi hỏi người cùng Tu đại viện thì vẫn là chuyện dễ dàng.
- Tam đại thú ma gia tộc.
Đỗ Địch An khẽ giật mình, đây chẳng phải là nói chiến lực có thể so sánh với vị đường trang thiếu nữ kia còn có hai người? Hơn nữa, hắn còn không cách nào xác định địa vị của vị đường trang thiếu nữ kia ở Long tộc là chí cao hay gì?
- Nếu ngươi gia nhập Long tộc chúng ta, chúng ta sẽ cho ngươi rất nhiều tài nguyên tài bồi, hơn nữa có ta ở đây, ngươi nhất định có thể lấy được tài bồi mạnh nhất, rất nhanh có thể người có thể so với cấp bậc Thánh sư của Tu đạo viện.
Helisha nói:
- Đến lúc đó đi nơi nào cũng không có ai dám khi nhục ngươi.
Đỗ Địch An có hơi tâm động, nhìn khuôn mặt tinh xảu đáng yêu của nàng, trong lúc mơ hồ có thể nhìn ra hình dáng của tiểu hài nối khố, trong phút chốc trí nhớ lại hiện ra đêm mưa đen kịt kia, hình ảnh hắn bị tiểu nữ hài dắt đến cô nhi viện, trong lòng nóng lên, đáp:
- Cảm ơn ngươi!
Đôi mắt Helisha hơi sáng, nói:
- Ngươi đáp ứng?
Đỗ Địch An đưa mắt nhìn nàng, khẽ lắc đầu:
- Tạm thời ta vẫn không thể đáp ứng ngươi.
- Vì sao?
Helisha sững sờ.
Đỗ Địch An dời ánh mắt, cúi đầu nói:
- Tạm thời ta không muốn sinh hoạt tại khu nội bích.
- Không muốn sinh hoạt nội bích?
Hilisha kinh ngạc, từ nhỏ đến lớn vẫn là lần đầu nàng nghe được, sau khi sợ run một lúc, đôi mắt nàng hơi chuyển nói:
- Nếu là tạm thời không muốn đến khu nội bích, ta cũng không miễn cưỡng ngươi, nhưng sau này đợi người đến khu nội bích, có gì cần cứ tới tìm ta, đây là Long tộc truyền lệnh.
Nói xong, đưa ra một miếng huân chương từ trong tay cho Đỗ Địch An.
Huân chương màu đen, có khắc Long văn cứng cáp hữu lực.
Đỗ địch An nhìn thoáng qua, đưa tay tiếp nhận, nghĩ đến đường trang thiếu nữ trước kia cũng đã nói như vậy, trong lòng thở dài, nói với nàng:
- Cảm ơn ngươi, có cơ hội ta nhất định sẽ tìm ngươi.
Helisha thở dài:
- Đáng tiếc, quyền hạn của ta không đủ, không cách nào đi ra khu ngoại bích, cũng không cách nào gọi ngươi đến từ khu ngoại bích, tường cao chết tiệt này!
Đỗ Địch An có hơi kinh ngạc:
- Ngươi không thể ra khu ngoại bích? Vậy trước kia…..
Helisah lắc đầu nói:
- Lúc trước là vụng trộm đi ra, thú ma gia tộc chúng ta không thể đi khu ngoại bích, ta cũng không thể dùng lực gọi ngươi đến, trừ phi ngươi nguyện ý thành người của Long tộc, nếu không thì ta không thể gọi ngươi.
Đỗ Djch An ngơ ngẩn.
- Vậy lúc trước sao lại ra ngoài?
Đỗ Địch An hỏi, trong lòng có chút hiếu kỳ cùng chờ mong, có lẽ đây là một phương thức thuận lợi cho nhập cư trái phép.
Helisha nhún vai nói:
- Thừa dịp thủ vệ tường cao không chú ý mà leo tường đi ra.
Đỗ địch An kinh ngạc:
- Leo tường? Ngươi, ngươi lúc trước mới tám chín tuổi không khác gì ta, độ cao của tường này……