Chương 514 Nhiệm Vụ Đến Từ Giáo Hoàng
Bí mật lớn?
Trong thanh âm Đỗ Địch An không chứa hỉ nộ nào, rút từ ống đựng bút ra một cây bút máy sắc nhọn, khẽ vuốt vuốt nói:
- Ta không thích nghe lời nói dối, đồng nghĩa với chậm trễ thời gian của ta.
Amy cắn chặt hàm răng, chịu đựng đau nhức kịch liệt ở cổ tay, trong mắt hiện lên một tia hận ý, nói:
- Ta biết rõ trong giáo chủ của Quang Minh Giáo Đình có một người là người của Hắc Ám Giáo Đình chúng ta, hơn nữa địa vị ở chỗ chúng ta không hề thấp. Nếu là chúng ta đem thân phận của hắn tiết lộ cho Quang Minh Giáo Đình, chắc chắn sẽ lọt vào điều tra của Quang Minh Giáo Đình, khiến Quang Minh Giáo Đình tổn thất một viên Đại tướng, cũng có thể để đại khu hao tổn một con cờ!
Nói xong, nàng chăm chú nhìn Đỗ Địch An, trên mặt ngoại trừ bộ dáng chịu đựng làm cho người thương cảm còn có chân thành.
Một ít chờ mong trong lòng Đỗ Địch An liền thất bại, không khỏi khẽ lắc đầu, sau khi tiếp xúc tu đạo viện, hắn nghe tin tức như vậy cũng không hề có chút hứng thú nào. Đừng nói là vấn đề một vị giáo chủ, Giáo hoàng bọn hắn hay thậm chí là chủ tịch quốc hội Hắc Ám Giáo Đình, tin tức như vậy đối với hắn không hề có tác dụng.
Giáo hoàng là người rõ ràng thân phận vị giáo chủ này nhất lại giữ lại không nói ra, hơn phân nửa là để làm tài liệu giảng dạy về một viên phản diện dự phòng, ở thời cơ thích hợp thì lật mặt hắn để có giá trị. Phía dưới tất cả mờ ám này đều được Giáo hoàng nhìn chăm chú. Duy nhất có thể yêu chính là những người trung thành với tín ngưỡng này, cùng với các giáo đồ trung thành với Hắc Ám chém giết lẫn nhau, vì 'Thần' của chính mình tranh đến mặt đỏ tới mang tai, lại không biết thần mà bọn hắn tín ngưỡng chỉ là thầy tu của tu đạo viện biên soạn ra làm công cụ để nô dịch bọn hắn mà thôi.
- Chỉ có vậy sao?
Đỗ Địch An chuyển động bút máy, đầu ngón tay hàn quang lưu động.
Amy ngơ ngẩn. Nàng nhìn chằm chằm Đỗ Địch An. Mình nói ra tin tức như vậy mà người này lại không có chút phản ứng nào, thậm chí còn hiện lên vẻ thất vọng trong mắt? Nội tâm nàng nhảy mạnh một cái, nói:
- Trưởng lão, ngài... Biết rõ tin tức này?
Đỗ Địch An lườm nàng, nói:
- Tin tức thật giả không thể phân biệt. Nếu như ta đoán không sai, vị giáo chủ này đầu nhập vào trưởng lão không phải là trưởng lão mà ngươi muốn đầu nhập vào. Bước tiếp theo ngươi sẽ khai ra chỗ đại khu của hắn, để ta bắt được chứng cứ của vị trưởng lão kia, thương lượng cùng hắn, tốt nhất sinh ra mâu thuẫn va chạm. Bởi như vậy ngươi đầu nhập vào mới trưởng lão mới có thể có công tích, thuận tiện còn có thể trả thù ta, đúng chứ?
Sắc mặt Amy biến hóa, liền nói:
- Sao lại như thế được, trưởng lão ngươi suy nghĩ nhiều rồi. Tin tức này chắc chắn 100%, ta có chứng cớ xác thực...
- Cái này cho qua, nói cái khác đi.
Bút máy trên tay Đỗ Địch An khẽ điểm ở trên mặt bàn, thanh âm nhẹ vô cùng, lại làm cho lời của nàng im bặt ngay lập tức. Amy tức giận đến cứng lại, sắc mặt biến ảo một lát nói:
- Trưởng lão, nếu ngài muốn trách phạt ta, khu thứ 9 chúng ta sẽ tổn thất một vị đại ma Dược Sư. Ma Dược Sư ở khu thứ 9 chúng ta lúc đầu đã không nhiều lắm, ngài mới vừa lên nhậm chức, khắp nơi nhìn chằm chằm, ngài không thể tự làm suy yếu lực lượng của mình. Ta có thể cam đoan trong vòng một tháng nghiên cứu ra một dạng đại ma Dược Sư cấp dược phẩm cho ngài, cách điều chế cũng sẽ theo giá thấp nhất bán cho ngài.
- Ngươi phải hiểu được rằng ta chỉ muốn toàn bộ.
Đỗ Địch An phất tay nói với m:
- Nàng tập kích trưởng lão, giam lại, bố trí cho nàng một bộ khí cụ đại ma Dược Sư dùng, để cho nàng nghiên cứu trong tù.
Mắt ưng kinh ngạc, không nghĩ tới hắn ác như vậy.
Amy cũng trừng lớn hai mắt:
- Ngươi muốn giam cầm ta? Ngươi, ngươi không có quyền làm như vậy! Ngươi đã biết mạng lưới quan hệ của ta. Chỉ là sự tình nhỏ như vậy, ngươi lại dám bắt giam ta?
- Không có quyền?
Đỗ Địch An lạnh nhạt nói:
- Thật có lỗi, khu thứ 9 trước kia là chế độ đại nghị, nhưng từ nay về sau là độc tài quy định của ta. Quan hệ của ngươi với mấy tập đoàn gia tộc không phải là tốt lắm sao, ngươi phạm tội rồi, ta muốn xem thử bọn hắn có dám vì ngươi mà trở mặt kêu gào cùng ta hay không. Ngươi chỉ là chính là một đại ma Dược Sư mà thôi, không nên đặt mình cao quá như vậy.
Amy tái nhợt, thân thể hơi run, còn vô cùng đau nhức. Nàng phẫn hận nhìn chằm chằm Đỗ Địch An, nói:
- Ngươi không thể đối với ta như vậy. Ta có thể đáp ứng yêu cầu khác của ngươi, nhưng ngươi không thể giam cầm ta, ngươi không thể hạn chế tự do của ta! Nếu là ta bị nhốt rồi, sản lượng ma dược của khu thứ 9 sẽ giảm trên phạm vi lớn, đám học sinh của ta cũng sẽ bãi công. Công Hội của Amy ta cũng sẽ đình chỉ cung cấp cho ngươi, đến lúc đó lực ảnh hưởng của khu thứ 9 sẽ lần nữa bị hạ thấp, trở nên kém cỏi nhất trong vùng!
Đỗ Địch An lạnh nhạt nói:
- Con người chúng ta tất cả đều là một đám quái vật máu lạnh mà thôi, ngươi thật sự cho rằng đám học sinh của ngươi bởi vì ngươi bị nhốt mà đối nghịch cùng ta? Tuy ta còn không biết tình huống nhưng ta có thể khẳng định, trong đám học sinh của ngươi sớm đã có người ngóng trông ngươi chết. Ngươi chết bọn hắn mới có thể có ngày nổi danh, không có ai thích bị người khác đè nặng đỉnh đầu. Ta chỉ cần cho bọn hắn một ít ngon ngọt, ngươi cho là bọn họ sẽ thề sống chết đối kháng cùng Giáo Đình?
Hốc mắt Amy hơi hồng, bờ môi khẽ run run. Lời của Đỗ Địch An như lưỡi kiếm sắc bén chữ chữ đâm vào đến sâu trong đáy lòng nàng. Nàng đương nhiên biết rõ nếu thật sự có chuyện, trong đám học sinh của mình ngoại trừ rải rác mấy người có thể vì mình, đại đa số đều không làm như vậy. Cái gọi là tình thầy trò, đối mặt với quái vật khổng lồ như Đỗ Địch An thực sự bạc nhược yếu kém giống như trang giấy không chịu nổi một kích.
Chỉ là, nàng không nghĩ tới Đỗ Địch An điên cuồng như vậy, bá đạo như vậy, vừa mới tiền nhiệm liền dám có thái độ cường ngạnh như thế.
- Ngươi nhốt ta tuyệt đối sẽ có tổn thất!
Amy hít vào thật sâu, cắn răng nói:
- Muốn tước đoạt tự do của ta, ta cận kề cái chết cũng sẽ không chế tạo ma dược cho ngươi!
Cán bút Đỗ Địch An khẽ điểm ở trên mặt bàn, tiết tấu ổn định như cách hắn nói:
- Không được tùy tiện nói cận kề cái chết. Chết cũng không có đáng sợ như vậy, miễn cưỡng sinh tồn mới là thống khổ nhất. Ta khuyên ngươi nên nghe lời, nếu không ngươi nhìn khuôn mặt tinh xảo này, rất nhanh sẽ không giữ được. Ở trên da mặt ngươi nếu thêm vài vết khâu, ngươi cảm thấy thế nào đây?
Đồng tử Amy mở to, ngực kịch liệt phập phồng, sắc mặt tái nhợt như giấy trắng, rung động nói:
- Không, không được, không được làm như vậy!
- Khâu lên một khuôn mặt nam tính, dường như cũng không tệ.
Đỗ Địch An có phần cảm thấy hứng thú:
- Không biết lúc ấy soi gương là cảm thụ gì.
Amy run rẩy toàn thân, hình như hoàn toàn quên đau đớn trên cổ tay, run giọng nói:
- Ta đáp ứng ngươi, ta đáp ứng ngươi là được.
- Đã muộn.
Đỗ Địch An hơi nhún vai:
- Chủ ý đều đã nghĩ kỹ, không cần nhiều lời, đến khi biểu hiện của ngươi khiến cho ta hài lòng, còn có thể thay đổi chủ ý.
Nói xong liền phân phó Mắt Ưng bên cạnh:
- Chuyện này giao cho ngươi, hơn nữa phải chuẩn bị hai tấm gương lớn, để đại ma Dược Sư của chúng ta không có việc gì có thể thưởng thức chính mình.
Mắt Ưng nghe đến tê dại da đầu, đáy lòng toát ra chút hàn khí. Hắn nhậm chức nhiều năm như vậy chưa bao giờ nghe qua bạo hình kiểu này, nhất là đối với một nữ nhân quả thực so với giết còn đáng sợ hơn. Hắn nuốt từng ngụm nước bọt, đáp:
- Ta, ta đã biết.
Hắn thậm chí không dám khuyên bảo, mặc dù vừa mới tiếp xúc không lâu nhưng ấn tượng của vị tân nhiệm trưởng lão này trong lòng hắn chính là một Ma Quỷ tàn bạo, hơn nữa so với tất cả Ma Quỷ còn điên cuồng hơn!
- Không, không!
Amy hoảng sợ kêu to:
- Ta van cầu ngươi, điều gì ta cũng đều nguyện ý, đừng đối với ta như vậy, van cầu ngươi...
- Đã làm sai thì phải trả giá thật nhiều.
Đỗ Địch An đạm mạc nói:
- Nếu ngươi cho rằng hạ độc ta là một chuyện nhỏ thì chút chuyện nhỏ này lại càng không đáng nhắc tới. Ngươi tốt nhất đừng giãy dụa nữa. Hôm nay ngươi trốn không thoát, kỵ sĩ trưởng cùng đại kỵ sĩ đều ở bên ngoài, ngươi có chạy đằng trời. Thuận tiện nhắc tới, cái này là nhiều năm trước một người điên ta gặp phải nghĩ ra. Ngươi nên cảm tạ hắn.
- Không!!
Amy điên cuồng.
Đỗ Địch An liếc qua Mắt Ưng:
- Còn thất thần làm gì vậy.
Mắt Ưng cười khổ một tiếng không trả lời, thân ảnh khẽ động, ngay lập tức xuất hiện ở trước mặt Amy.
Bành!
Amy vừa mới kịp phản ứng, ánh mắt hoảng sợ, liền ngã trên mặt đất trong chớp mắt.
Mắt Ưng gỡ xuống khăn tay bao quanh tay, nhìn Amy hôn mê trên mặt đất, quay người nói với Đỗ Địch An:
- Đại nhân, ta sẽ gọi người đến đem nàng đi, nhân tiện đổi cái thảm ở đây luôn.
Đỗ Địch An ừ một tiếng, không hổ là tâm phúc của Queri, lại vừa đảm nhiệm chức vụ thư ký vừa đảm nhiệm nhiệm vụ bảo tiêu. Thân thủ như vậy hẳn là mạnh nhất khu thứ 9, đạt đến mức cao nhất của Cao cấp Thú Liệp Giả, thậm chí còn phải mạnh hơn, khó trách rất được tỉ trọng dụng.
Chờ sau khi mắt ưng đem Amy ra ngoài, cũng không lâu sau, mắt ưng lần nữa tìm Đỗ Địch An.
- Đại nhân, người của chủ tịch quốc hội tới cầu kiến.
- Chủ tịch quốc hội?
Đỗ Địch An nhắm mắt, Quang Minh Giáo hoàng lại tìm đến mình nhanh như vậy?
- Dẫn hắn đến đây.
- Vâng.
Một thân ảnh màu đen đeo mũ cùng mặt nạ cũng màu đen đi vào gian phòng, toàn thân tỏa ra khí lạnh, nhưng mà nhiệt lượng trong thân thể lại tràn đầy như lửa, không kém cỏi Mắt Ưng bên cạnh chút nào, thậm chí so với mắt ưng còn đậm hơn vài phần.
- Cùng bậc với Thánh đồ sao?
Đỗ Địch An đôi mắt ngưng lại, nói với mắt ưng:
- Ngươi ra ngoài trước đi.
- Vâng.
Mắt Ưng cung kính rời khỏi.
- Gặp qua 'Ma Vương' trưởng lão, đây là tin của chủ tịch quốc hội.
Thanh âm của người áo đen khàn khàn không được tự nhiên, hiển nhiên là do tận lực khống chế, lấy ra một phần tin từ trong lòng ngực. Tay hắn đeo bao tay màu đen tựa hồ sợ lưu lại dấu vết trên thư để trên bàn.
Đỗ Địch An không cầm lấy, chỉ nhìn lướt qua, trên thư có một liêm đao mốc thức màu đen, là ấn ký của chủ tịch quốc hội Hắc Ám.
Người áo đen khẽ khom người, quay người rời đi, không nói thêm nữa lời.
Đỗ Địch An đưa mắt nhìn hắn rời khỏi, chờ hắn đi rồi mới lấy ra khăn tay từ trong ngực, cẩn thận từng li từng tí cầm thư mở ra.
- Nhiệm vụ?