Chương 527 Cường Giả Trong Dã Nhân
Nhìn qua thân ảnh quen thuộc ngồi ở vách đá, ánh mắt Đỗ Địch An hơi chớp động, để tìm được nàng, hắn đã đi khắp Hồng Phong sơn mạch hơn hai giờ, may mắn có nhiệt cảm thị giác có thể nhìn thấy những trạm gác gầm trong bóng tối nếu không sớm đã bị dã nhân phát hiện.
khi cách khoảng hai ba mét, Đỗ Địch An thấy nàng vẫn không hề phát giác gì, lúc này mới không khách khí nữa, nhanh chóng thò tay nắm chủy thủ đâm ra.
- Hửm?
Yvette nghe được động tĩnh, phản ứng đầu tiên chính là phụ thân phái người đến tìm mình.
Nhưng sau một khắc, ý niệm này nhanh chóng bị đánh tan, bởi vì sát ý mãnh liệt truyền đến sau lưng khiến lông tơ toàn thân nàng không nhịn được mà dựng thẳng lên, lúc nàng vừa định phản kích, nơi bả vai đã duỗi ra một thanh hàn quang chủy thủ lạnh thấu xương dán chặt lấy cổ cửa nàng, lưỡi dao lạnh buốt cắt vào da thịt mềm mại của nàng.
Thân thể nàng lập tức cứng đờ không dám hành động thiếu suy nghĩ, đồng thời cũng cảm giác được người này không có ý định lập tức giết chết mình.
Chủy thủ cũng không gọt sạch cổ nàng, mà ngừng lại.
Đáy lòng Yvette cảm thấy nhẹ nhõm, nhưng loại cảm giác yết hầu bị tử thần bóp chặt này khiến nàng có chút run sợ, cố trấn định nói:
- Ngươi là ai? Ngươi biết ta là ai không? Dám hành thích ta, nếu như ta gặp chuyện không may, phụ thân của ta chắc chắn sẽ bắt được ngươi!
Đỗ Địch An đè thấp cuống họng, khàn khàn nói:
- Thành thật khai báo, cuối cùng là ai giúp ngươi trở lại, mục đích của ngươi là gì?
Yvette khẽ giật mình nói:
- Ngươi là ai, vì sao lại hỏi những điều này, chủ nhân của ngươi là ai?
- Không được lắm điều!
Đỗ Địch An khẽ quát một tiếng:
- Thành thật khai báo, nếu không nói thì ngươi sẽ mất đầu!
Nói xong, chủy thủ lại nhanh chóng cắt vào trong huyết nhục của nàng, tiên huyết từ chủy thủ chảy ra.
Sắc mặt Yvette khó coi, nói:
- Là một vị đại nhân rất có địa vị trong Nội bích giúp ta, ta không có mục đích gì, chỉ muốn trở lại nhà của ta.
- Hừ!
Đỗ Địch An hừ lạnh, âm thanh khàn khàn:
- Không có mục đích? Hôm nay chiến cục thay đổi, chúng ta vừa mới nếm mùi thất bại, ngươi thành thật khai báo người kia có để ngươi trở lại làm gian tế, thông đồng hùn vốn cùng hắn không?
- Không, không phải.
Trong mắt Yvette phẫn nộ, nếu không phải cổ bị chủy thủ làm đau đớn, nàng hận không thể đứng lên phát tiết tất cả nộ khí còn đọng trong người:
- Ta không làm gian tế phản bội tộc ta, người nọ chỉ đưa ta trở lại và không bảo ta làm gì, các ngươi vì sao lại không tin tưởng ta?
- Hừ!
Đỗ Địch An cười lạnh, đồng thời liếc qua bên cạnh, nơi đó có vài đạo thân ảnh đang đi tới, đúng là lúc trước khi đi tới hắn cố ý lưu lại tung tích, thấy thời cơ cũng gần rồi, hắn không trì hoãn nữa, âm thanh hung dữ nói:
- Nếu không nói thì ngươi liền đi chết đi!
Hắn nâng chủy thủ, hung mãnh làm hình dáng đâm ra.
Yvette nghe nói như thế, toàn thân đều là mồ hôi lạnh, thấy Đỗ Địch An nâng chủy thủ đâm tới, nàng lập tức bắt lấy một khe hở, nhanh chóng nâng chủy thủ ngăn cản.
Bành một tiếng, 2 chủy thủ giao nhau, ma sát tạo ra lửa.
Cánh tay Yvette rung mạnh, suýt nữa té ra sau vách núi.
- Ai!
Người tuần tra từ xa nghe được âm thanh, hét lớn một tiếng, nhanh chóng chạy đến.
Đỗ Địch An nhìn thoáng qua, không do dự mà quay người chạy.
Lúc Yvette quay người đón đỡn liền thấy rõ diện mạo của Đỗ Địch An, tuy ánh sáng mờ đen, nhưng năng lực nhìn trong bóng tối của dã nhân bọn hắn trước nay đều tốt, tuy Đỗ Địch An vội vàng đưa tay ngăn mặt nhưng vẫn có thể nhìn ra dung mạo Đỗ Địch An, trong lòng không khỏi giật mình.
Vèo!
Đỗ Địch An nhanh chóng rời đi, biến mất trong bóng đêm.
Rất nhanh, vài tên dã nhân tuần tra chạy đến, nhìn thấy Yvette chỗ vách đá, không khỏi kinh nghi bất định.
- Công chúa, vừa rồi.....
Yvette phục hồi tinh thần, khoát tay nói:
- Không có gì.
- Hình như chúng ta thấy có người chạy trốn.
Thị vệ hồ nghi nhìn nàng.
Yvette thấy không thể gạt được, âm trầm nói:
- Có người vừa muốn hành thích ta, may mắn các ngươi tới kịp lúc.
Mấy tên thị vệ ngạc nhiên:
- Có người hành thích ngài? Là ai mà to gan như vậy, công chúa, ngài có nhìn ra hình dạng của hắn không?
Trong đầu Yvette lập tức hiện lên khuôn mặt kia, nàng tuyệt đối không quên, sắt mặt âm trầm nói:
- Không thấy rõ.
Mấy tên thị vệ hai mặt nhìn nhau, một người trong đó liền nói:
- Công chúa, sắc trời không còn sớm, ngài vẫn là sớm trở về nghỉ ngơi đi, chúng ta lập tức thông báo truy tìm người này.
Yvette khẽ gật đầu.
Mấy tên thị vệ nhanh chóng chia nhau đi.
- Các ngươi làm sao có thể tìm được....
Yvette nhìn qua mấy tên thị vệ rời đi, khóe miệng lộ ra ít đắng chát, cắn nhẹ môi dưới:
- Ta không có tâm phản nghịch, vì sao lại ép ta, vì sao không thể cho ta thời gian chứng minh sự trong sạch của ta, vì sao?
...
...
Vèo!
Đỗ Địch An nhanh chóng lướt đến một nơi hiểm địa tại Hồng Phong sơn mạch, địa thế tại đây dốc đứng mạo hiểm, phía dưới là vách núi cao ngất, cho dù là có thể chất Thú Liệp giả cấp cao như Yvette cũng khó mà leo xuống, địa thế hiểm ác như vậy cũng là nguyên nhân dễ thủ khó công của Hồng Phong sơn mạch.
Hắn mở ra hai cánh, chạy như bay biến mất trong bóng đêm.
Hơn mười phút sau.
Đợi bay ra khỏi Hồng Phong sơn mạch, Đỗ Địch An mới chậm rãi đáp xuống một nơi hoang vu, đưa tay xoa nắn khuôn mặt khôi phục hình dạng của mình, còn về phần khuôn mặt mà lúc trước hắn bịa đặt kia đúng là hắn bảo Mắt Ưng đi điều tra một vị thành viên Vương tộc dã nhân, vị Vương tộc dã nhân này là ca ca của Yvette, lời nói của hắn trong vương thất cực kỳ cao, là người tụ tập cường giả dã nhân của các bộ lạc.
Mà khuôn mặt hắn bịa đặt trước kia chính là một vị cường giả dã nhân của Hùng tộc.
- Yvette, ngươi chớ trách ta, ta đã không cho phép thất bại, ngươi phải thành Vương và trở thành con cờ của ta…
Đôi mắt Đỗ Địch An sâu đen, lặng lẽ nắm chặt quyền.
Gió đêm thổi đến, hắn cảm thấy chút mất mát, ánh mắt sâu kín nhìn lại hướng của Hồng Phong sơn mạch, sau một lúc lâu mới chậm rãi thu hồi ánh mắt, chạy thẳng về phía trước.
Đêm nay, ngoài việc phải khiến Yvette quyết định, thuận tiện còn đi ra ngoài Cự bích thu lưỡi dao sắc bén của Cát Liệt Giả lớn. Hắn hiện tại còn thiếu một kiện binh khí cận chiến, lưỡi dao sắc bén của Cát Liệt Giả chính là Thần Binh tự nhiên.
- Không ngờ trong đám dã nhân này cũng cất giấu cao thủ đáng sợ….
Trong lúc đi đường, Đỗ Địch An hồi tưởng đến việc hắn tìm Yvette khắp Hồng Phong sơn mạch trước đó, hắn tìm được một nơi trên đỉnh núi có trọng binh canh gác, tựa hồ là liều vải của tù trưởng, khí phái phi phàm, so với những lều vải khác mà hắn đã gặp qua đều lớn hơn nhiều, hắn vốn định trực tiếp cưỡng ép tù trưởng dã nhân bên trong.
Theo cách này thì việc tài bồi Yvette sẽ tiết kiệm công việc hơn nhiều.
May mắn hắn có nhiệt cảm thị giác, chưa tới gần liền nhìn thấy một thân ảnh với nhiệt lượng đỏ thẫm như một mặt trời, nhiệt lượng mà toàn thân tản ra như hỏa diễm, đủ để có thể so sánh với Helisha mà hắn gặp qua ở khu Nội bích!
Trong tất cả những người mà hắn gặp qua, Helisha chắc chắn là một tên cường giả khủng bố, người duy nhất có thể so sánh được có lẽ chỉ có vị đường trang thiếu nữ của Long tộc mà lúc chính mình mang theo Gladly cùng Jinny nhập cư trái phép vào khu Nội bích nhìn thấy.
Bởi vậy có thể thấy được, tù trưởng dã nhân nơi này có thực lực khủng bố như thế nào.
Trong quan sát của Đỗ Địch An, người này so với Francis còn mạnh hơn mấy lần!
Hắn tự nhận nếu giao chiến cùng Francis, tỉ lệ thắng bại là bảy ba, hắn bảy, Francis ba.
Nhưng nếu cùng Helisha hoặc tên tuần tra trên Cự bích kia thì hắn không có một chút tâm trí nào để chiến đấu, bởi vì không có cơ hội thắng.
- Thánh đồ bình thường chính là Giới Hạn giả, Francis cũng là Giới Hạn giả, Helisha cùng vị đường trang thiếu nữ Long tộc kia hẳn là tồn tại phía trên, dựa theo ý kiến của vị đường trang thiếu nữ Long tộc kia, Cao cấp Thú Liệp giả tương ứng với ma vật có cấp độ trong khoảng 30, Thánh đồ hẳn là trong khoảng 40, Francis đoán chừng ở khoảng 45.
- Tuy ta không toàn lực chiến đấu nhưng những ma vật trong khoảng 50 đều có thể miễn cưỡng ứng phó.
- Như vậy tính ra vị Helisha cùng người tuần tra Cự bích có thể ứng phó với ma vật có cấp độ đi săn hơn 50, vậy là cùng cấp bậc với vị đường trang thiếu nữ Long tộc kia.
Đỗ Địch An âm thầm nghĩ trong lòng, tuy lúc đầu không có nhiệt cảm thị giác có thể trực tiếp quan sát chiến lực của đường trang thiếu nữ, nhưng thông qua so sánh với những người này cũng có thể miễn cưỡng hiểu được, chỉ là điều khiến hắn không xác định được chính là trên bọn hắn còn có sự tồn tại mạnh hơn nữa hay không?