Chương 530 Cuộc Hẹn
Khu Nội bích, sâu dưới lòng đất của Tu đạo viện núi Paul.
- Nghe nói mấy ngày nay hắn không hề quản lý khu thứ 9, cả ngày chui đầu vào phòng luyện kim của mình?
Bên trong một gian phòng trải đầy các loại hình cụ ám hình, Hình bộ trưởng lão lười biếng dựa trên mặt ghế mà nói.
Trong lúc hắn đang nói chuyện, phía trước truyền đến một tiếng rên rỉ thống khổ, một thanh niên với thể hình cường tráng đang rủ xuống, toàn thân đều là vết thương chồng chất, vết sẹo, vết bỏng, thương do bị đâm, thương do roi,.... thậm chí tầng da ở phần bung bị xé ra lộ ra huyết nhục máu chảy đầm đìa, nếu cắt sâu thêm một chút thì nội tạng trong bụng đều muốn rơi ra ngoài.
Hai tay Francis rủ xuống, cung kính hồi đáp:
- Theo tin tức, hắn đã giao toàn quyền cho thư ký Mắt Ưng của trưởng lão tiền nhiệm cùng với 14 vị nghị viên, để bọn hắn bỏ phiếu lựa chọn.
- Tiểu tử này lúc vừa mới lên nhận chức còn tự xưng là Ma Vương, có lẽ là muốn làm một trận chiến lớn, chỉ mới qua vài ngày sao đột nhiên lại buông tay?
Hình bộ trưởng lão liếc nhìn hắn một cái.
Francis cúi đầu nói:
- Ta đã tra hỏi qua, hắn đột nhiên ủy quyền sau lần sự cố đó, rất có thể chuyện lần này khiến hắn muốn cải biến.
- Hửm!
- Đây là một sự kiện nhỏ, Giáo Hoàng dựa theo thông lệ quy củ mà giao cho hắn nhiệm vụ, bảo hắn phái người ám sát một vị thành viên giáo phái tự nhiên, nhưng hắn vẫn tự thân dẫn đội đi.
Theo như ta hiểu, nếu sự kiện nhỏ này khiến hắn thay đổi suy nghĩ thì có thể có hai nguyên nhân. Thứ nhất, hắn tiếp xúc với vị thành viên giáo phái tự nhiên và bị vị đó cải biến tư tưởng, thứ hai, Giáo Hoàng mượn cơ hội này tài bồi một vị Quang Minh kỵ sĩ, mà vị Quang Minh kỵ sĩ này là thành viên gia tộc thù địch của hắn ngày xưa, trong lòng hắn bất mãn nên không làm.
Hình bộ tưởng lão hơi khiêu mi, trên mặt lộ ra mỉm cười:
- Thì ra là vậy, xem ra tên Miller này cũng ý thức được dụng ý mà chúng ta phái hắn đến đảm đương trưởng lão, haha, cố ý dùng địch nhân ngày xưa của hắn để tiêu trừ ý chí của hắn, sẽ tốt hơn nếu khiến hắn nhảy lên rồi trực tiếp diệt trừ, tên tiểu tử này, bàn tính cũng thật tốt.
Francis ngơ ngác một chút, vụng trộm nhìn hắn, nói:
- Trưởng lão, ý ngài là Giáo Hoàng không muốn về hưu nên không muốn để hắn thế chỗ?
- Hắn đã làm Giáo Hoàng hơn 20 năm, thân phận được vạn người kính ngưỡng đã trở thành thói quen.
Hình bộ trưởng lão cười nhạt một tiếng:
- Hắn hiểu rõ với tiềm lực của tiểu tử này thì tất nhiên sẽ nhận được sự tài bồi của chúng ta thì sớm muộn sẽ thay thế hắn, haha, thật không thú vị!
Francis suy nghĩ một chút, nói:
- Ta cần phái người thông báo một tiếng cho hắn sao, bảo hắn biểu hiện cho tốt.
- Không cần.
Hình bộ trưởng lão lạnh nhạt nói:
- Đả kích nhỏ còn không chịu được, tương lai làm sao đam đương Giáo Hoàng, dù sao vẫn quá trẻ tuổi, trước kia đam mê Thần Thuật, bây giờ cho hắn một phần quyền lợi, bảo hắn đi quản người khác nên còn không quen, đợi đi, đợi đến lúc nào hắn tự tỉnh ngộ, nếm được hương vị quyền lợi thì hắn sẽ cố gắng, mặc dù sẽ hơi muộn một chút nhung cũng là một loại rèn luyện.
- Vâng.
Francis đáp.
- Nhưng lão già Miller này không nghe lời, không đánh đập hắn thì hắn còn tưởng rằng chúng ta đều mù.
Khóe miệng Hình bộ trưởng lão lộ ra một ít lãnh khốc:
- Ngươi biết nên làm thế nào chứ?
Francis nghiêm nghị, thấp giọng nói:
- Thuộc hạ đã hiểu.
- Đi thôi.
Hình bộ trưởng lão phất tay.
Francis không dám lãnh đạm, nhanh chóng quay người rời đi.
Hình bộ trưởng lão khẽ cười nhìn qua phía thanh niên đang rũ xuống, nói khẽ:
- Nghĩ ngơi nửa ngày rồi, đã suy nghĩ kỹ chưa?
Thanh niên nhắm mắt, mặt mũi đầy máu, miễn cưỡng hô hấp không trả lời.
- Ở đây, không có ai là ta không thể làm cho không mở miệng.
Hình bộ trưởng lão cười nói:
- Chỉ cần ngươi nói ra cách điều chế, tất cả thống khổ hiện tại đều biến mất, còn có một số tiền lớn cùng mỹ nữ, tùy ngươi hưởng dụng đến lúc già chết đi, người biết ta là người trước nay đều chắc chắn, ngươi kiên trì ở nơi này thì có ý nghĩ gì, sở nghiên cứu ma vật cũng sẽ không mang theo phần nhân tình này này cho ngươi!
Khóe miệng thanh niên hơi động, chậm rãi mở mắt, ánh mắt đầy mệt mỏi nhìn hắn, chậm rãi nói:
- Nhất Thần Giáo chính là tay sai, muốn lấy được cách điều chế Thâm Uyên, sao ngươi không tự mình đến Thần Quốc nghe ngóng, xem ngươi có thể bước vào nửa bước hay không?
Hình bộ trưởng lão hơi híp mắt, ngược lại lắc đầu cười nói:
- Ta thích loại mạnh miệng này như ngươi, rất có tính khiêu chiến.
Nói xong, vỗ tay phát ra tiếng.
...
...
Ba ngày nhanh chóng trôi qua.
Đỗ Địch An đi ra từ phòng luyện kim, Noyes đã sớm biết rõ thời gian hắn đi ra nên đã chuẩn bị bữa sáng, hơn nữa còn tự mình nếm qua, xác nhận không có độc mới đưa cho Đỗ Địch An.
Đỗ Địch An vừa ăn bữa sáng, vừa tiện tay lật xem báo chí, hiểu rõ thay đổi sắp tới, từ thông tin trên báo chí, xem ra nguyên khí quân bộ đã khôi phục được một ít, chuẩn bị tiếp tục khu trục dã nhân đến cứ điểm ngoài khu phóng xạ hoang dã.
Ánh mắt Đỗ Địch An hơi chớp động, sau khi ăn xong bữa sáng, gọi Noyes đến lấy chiến giáp của mình, thay đổi xong rồi hỏi:
- Binh khí còn bao lâu mới đánh bóng xong?
- Nghe bậc thầy nói tài liệu quá ngach, khảm nhập vô cùng gian nan, còn cần vài ngày.
Đỗ Địch An cũng đã ngờ tới việc này, nói:
- Đốc thúc bọn hắn nhiều một chút, chất lượng cũng cần tốt.
- Vâng.
Đỗ Địch An mặc chiến giáp, vuốt ve một gương mặt thanh niên bình thường và đeo lên, trực tiếp rời khỏi.
Ở đại sảnh lầu một Mắt Ưng đã chú ý tới Đỗ Địch An, bước lên phía trước, nói:
- Đại nhân, đây là?
- Đi ra ngoài một chuyến.
Đỗ Địch An bước chân không ngừng, đi thẳng qua quảng trường náo nhiệt, rời khỏi khu thứ 9.
Vài giờ sau.
Thân ảnh Đỗ Địch An xuất hiện ở trên Cự bích Sylvia, hắn chạy như bay theo lối đi dọc Cự bích, đi thẳng đến góc hướng Tây của Cự bích. Đợi sau khi đến góc hướng Tây, hắn bay xuống thu hồi cánh.
Giờ phút này, Mặt trời đã treo cao trên bầu trời, thời tiếng nắng ráo tốt, sau khi đến góc hướng Tây, nhìn lướt qua xung quanh, không nhìn thấy thân ảnh Helisha, có lẽ hắn đã đến sớm hơn.
Hắn cũng không thèm để ý, tùy tiện tìm một chỗ trên hòn đá ngồi xuống chờ.
- Khí tức ma vật kề bên này đúng là rất nhiều.
Đỗ Địch An tùy ý ngắm nhìn bốn phía, nếu không phải năng lực tự vệ của hắn tuyệt hảo, sợ hãi tìm một nơi để trốn đi hơn mười dặm, tùy ý có thể nhìn thấy một vài thân ảnh rất lớn với nhiệt lượng hồng sắc, tràn đầy nhiệt lượng, từ nồng độ nhiệt lượng đến xem thì so với Cao cấp Thú Liệp giả như Kacheek đều không kém chút nào, phần lớn đều là ma vật có đẳng cấp đi săn chừng ba mươi.
Khu như vậy nếu đặt trong khu của tập đoàn săn bắn thì hoàn toàn xứng đáng là khu số 1.