← Quay lại trang sách

Chương 537 Chỉ Cách

Mắt Ưng khó xử nói:

- Đại nhân, lần trước lúc chúng ta cướp đoạt phân bộ số 13 tại khu thứ 9 trong khu tiến công thứ 8 đã hao phí không ít tài lực, trước mắt số tiền còn lại bên trong kho, ngoại trừ việc vận chuyển tiêu sài bình thường bên ngoài, cũng đã không còn lại bao nhiêu nữa rồi.

Đỗ Địch An khẽ nhíu mày, suy nghĩ một chút liền nói:

- Không có tiền thì lấy vật đổi vật, chúng ta không phải có mấy vị Ngũ Tinh luyện kim thuật sĩ cùng đại ma Dược Sư sao, bảo bọn hắn chế tạo ra ít đồ đem bán đi, hoặc là trực tiếp cầm lấy đi trao đổi.

Mắt Ưng cẩn thận từng li từng tí mà nói:

- Đại nhân, thời gian mà bọn hắn chế tạo ra đồ vật thông thường tương đối dài, nếu như ngài có nhu cầu cấp bách thì hơi khó xử lý...

Đỗ Địch An nhướng mày, vấn đề vớ vấn như thế, hắn đột nhiên nghĩ đến một người, lập tức nói:

- Chuyện này giao cho Amy đại ma Dược Sư mà lúc trước bị ta giam giữ làm đi, nói cho nàng ta biết, chế tạo đồ vật có thể thế chấp lại bằng thời gian mà nàng ta bị giam giữ, để nàng ta tự xem xét xử lý.

- Vâng.

Mắt Ưng cung kính đồng ý.

Chờ sau khi Mắt Ưng rời đi, Đỗ Địch An liền tiến thẳng đến phòng luyện kim.

Chớp mắt đã hai ngày trôi qua.

Đỗ Địch An ra khỏi phòng luyện kim, lại một lần nữa lẻ loi một mình rời khỏi khu thứ 9, nhập cư trái phép vào bên trong vách tường Hoàng Kim, đi đến nơi đã hẹn với Yvette.

Giờ phút này sắc trời đã vào tối, trời đêm không sao, hắn vừa mới đến nơi đây đã liền chú ý đến bốn đạo thân ảnh nhiệt lượng hồng sắc, trong đó một là Yvette, ba đạo thân ảnh khác lại ở vào một chỗ khác, không có tản mát ra vẻ gì tức giận.

Đỗ Địch An thấy trong lòng khẽ động, lập tức đã hiểu Yvette là nàng lo lắng cho bản thân mà đã cố ý phái người tới làm hộ vệ.

Vèo!

Trong bóng đêm, hắn lặng yên xuất hiện đứng ngay sau lưng Yvette.

Yvette nghe được động tĩnh liền quay người trông lại, sau khi thấy đó là Đỗ Địch An, nàng mới nhẹ nhàng thở ra, nhưng trong mắt lại nhanh chóng hiện lên một vẻ khẩn trương.

- Đợi lâu không.

Đỗ Địch An hạ giọng nói:

- Cân nhắc được gì rồi?

Yvette thấy Đỗ Địch An trực tiếp như thế, liền thấp giọng nói:

- Ta đồng ý.

Thấy vậy, Đỗ Địch An gật gật đầu, nói:

- Kể từ hôm nay, ngươi chỉ cần ẩn núp chờ đợi thời cơ, có biến ta sẽ thông báo cho ngươi. Mặt khác hôm nay ta tới đây, thuận tiện mang đến cho ngươi một tin tức bên trong quân đội, qua năm ngày nữa, bọn hắn sẽ chính thức công đánh Hồng Phong sơn mạch của các ngươi.

Yvette lắp bắp kinh hãi, nói:

- Năm ngày sau, bọn hắn muốn đánh sao?

Đỗ Địch An thấp giọng nói:

- Lúc này đây, tình thế bắt buộc bọn hắn đánh, các ngươi nhất định phải lui! Trong tay bọn họ có Truyền Kỳ Thần Thuật ' súng Hơi nước ' mà trước kia ta chế tạo, lần này các ngươi chắc chắn sẽ thua, nếu như vẫn cố thủ chắc chắn sẽ thảm bại!

Sắc mặt Yvette phức tạp khó coi.

Đỗ Địch An nhìn thấy nét mặt của nàng, đoán được nàng đang suy nghĩ gì, liền nói:

- Ta biết rõ, dã nhân các ngươi rất vất vả mới tấn công được cứ điểm, có thể sinh hoạt ở trong cứ điểm, tất cả mọi người đều không muốn rời khỏi, kể cả phụ thân của ngươi, huynh đệ tỷ muội của người đều không muốn đi! Cho nên, đây chính là một cơ hội, bọn hắn không muốn, nhưng ngươi vẫn phải nói với phụ thân ngươi, phải lui!

Yvette ngơ ngẩn, mờ mịt mà nhìn xem hắn.

Đỗ Địch An thấy ý nghĩ chính trị của nàng có chút trì độn, lúc này hắn liền cẩn thận mà nói:

- Mấy vị ca ca đệ đệ thông minh đó của ngươi, nhất định muốn lập công trước mặt phụ thân ngươi, hơn phân nửa sẽ đề nghị nghênh chiến! Cho nên ngay thời điểm này ngươi phải khích lệ rút lui, tuy nhiên cuối cùng dã nhân các ngươi chắc chắn sẽ cùng quân đội chiến đấu tới cùng, trả một cái giá đắt đến mức thảm trọng, nhưng chiến dịch lần này qua đi, địa vị của ngươi sẽ tăng lên, tài năng quân sự của ngươi cũng sẽ tăng lên, hơn nữa ngươi sẽ được phụ thân ngươi coi trọng, đây là bước đầu tiên trên con đường thượng vị của ngươi!

Yvette tỉnh ngộ lại, trong mắt lại hiện lên vẻ hồi hộp lo lắng, nhìn chăm chăm vào mặt tên thiếu niên nhỏ hai tuổi trước mặt này.

Đỗ Địch An tiếp tục nói:

- Trước khi chiến trường bắt đầu, ngươi có thể kiệt lực khuyên bảo, nhưng ngàn vạn không thể để bạo lộ chuyện ngươi biết nguyên nhân tất bại, ngươi phải tiến hành phân tích trên mặt quân sự, cụ thể nói như thế nào thì ta đã viết ra cho ngươi rồi, ngươi trở về học thuộc lòng là được.

Nói xong, hắn đem tờ giấy sớm đã được chuẩn bị sẵn đưa cho nàng.

Yvette sững sờ mà tiếp nhận, chăm chú nhìn tờ giấy, rậm rạp chằng chịt mà chữ viết lại vô cùng đẹp.

- Nhớ kỹ, phải biểu hiện ra sự hiện hữu của mình.

Đỗ Địch An tiếp tục nói:

- Khu trục dã nhân các ngươi là động tác bước đầu tiên của quân bộ, lần này hành động của các ngươi đã chọc giận tới quân bộ, bọn hắn lại lấy được Truyền Kỳ Thần Thuật binh khí của ta, không riêng gì muốn khu trục các ngươi ra khỏi cứ điểm, họ còn muốn một mẻ hốt gọn đám người các ngươi, đuổi tận giết tuyệt, vĩnh viễn tuyệt hậu hoạn!

Yvette nghe được thì hãi hùng khiếp vía, chuyện cho tới bây giờ, nàng sớm đã tin phục Đỗ Địch An, vô ý thức mà hỏi thăm:

- Chúng ta nên làm cái gì bây giờ?

- Con đường cùng phương pháp chạy trốn đều ghi tại phía trên này.

Đỗ Địch An nói ra:

- Ngươi chỉ cần dựa theo lời nói phía trên này mà làm là có thể dẫn phụ thân của ngươi cùng tộc nhân của ngươi tránh thoát quân đội vây quét, nhưng tộc nhân chắc chắn sẽ có tổn thất, ngươi cũng không cần quá chú ý.

Yvette kinh ngạc mà nhìn hắn, nói không ra lời.

- Có thể mang tộc nhân của ngươi sống sót trốn thoát được hay không thì phải xem biểu hiện của ngươi rồi.

Đỗ Địch An nhìn sâu vào mắt nàng một cái, nói:

- Xem như không có chuyện gì nữa, ta đi về trước.

Yvette nắm chặc tờ giấy, ngẩng đầu nhìn chằm chằm Đỗ Địch An, nói:

- Ta thật sự... Có thể tin ngươi sao?

Đỗ Địch An nhìn nàng một cái, thấp giọng đáp:

- Kẻ tin ta, sẽ sống...!

Yvette ngơ ngẩn.

- Ngươi phải biết rằng, mục đích ta cho ngươi Thành Vương là để ngươi hiệp trợ ta trong tương lai chiếm lĩnh khu vực ngoại bích, mượn nhờ ngoại bích làm ván cầu cùng để tuyên chiến cùng nội bích, cho nên ta sẽ không để cho các ngươi tổn thất quá nặng.

Đỗ Địch An nói ra.

Yvette im lặng, đây cũng là điều nàng không cách nào cãi lại được.

- Thời gian không còn sớm, trở về đi.

Đỗ Địch An quay người, nói:

- Mặt khác, lần sau không cần dẫn người đi cùng ngươi, ta sẽ không hại ngươi, nếu muốn hại ngươi thì không ai có thể giữ được ngươi.

Nói xong, thân ảnh hắn nhảy lên, biến mất ở trong bóng đêm tăm tối.

Nghe nói như thế, thân thể Yvette chấn động, ánh mắt lộ ra vẻ kinh hãi.

Lần này nàng mang đến ba người, tất cả đều là tâm phúc đắc lực nhất của nàng, đều có sẵn năng lực rất mạnh, nhưng lại bị Đỗ Địch An phát hiện ngay lập tức?

- Công chúa!

- Công chúa!

Sau khi Đỗ Địch An rời đi, ngay vị trí ba người kia đứng liền nhanh chóng hiện thân 3 thân ảnh bên cạnh Yvette.

- Tốc độ người nọ thật nhanh, hắn chính là người hiểu được ngôn ngữ tộc chúng ta mà ngài nói đó sao?

Yvette im lặng không nói, chậm rãi thu hồi tờ giấy, xoay người nói:

- Chúng ta trở về đi.

Ba người đưa mắt nhìn nhau, đi theo phía sau nàng.

Sau khi Đỗ Địch An trở về tới khu thứ 9, hắn lại tiếp tục đâm đầu vào phòng luyện kim.

Qua mấy ngày sau.

Hắn rốt cục cũng đã nhận được tin tức, lưỡi dao sắc bén của Cát Liệt Giả cuối cùng cũng đã chế tạo binh khí thành công!

- Đại nhân, cái này là binh khí căn cứ vào kiểu dáng ngài cung cấp mà sửa chữa.

Nặc Y Tư ôm một cái miếng vải đen bọc lấy đồ vật, đưa cho Đỗ Địch An.

Đỗ Địch An giật miếng vải đen ra, đôi mắt sáng ngời.