← Quay lại trang sách

Chương 549 Đường Trang Thiếu Nữ

Sau khi Đỗ Địch An đi vào đại sảnh liền ngẩng đầu quan sát tứ phía, hắn chú ý tới vẻ mặt của bà lão lúc tiếp nhận lấy quyển trục này, hình như có điều gì đó xảy ra trên quyển trục... giờ phút này nghe bà chất vấn, hắn vừa muốn mở miệng chỉ ra và xác nhận là Helisha, nhưng đột nhiên trong lòng hắn khẽ động, Helisha tâm tư kín đáo, lại tính toán đưa mình đến nơi đây, bây giờ tới có đây thẩm vấn, chẳng lẽ lại không dự phòng đến chuyện mình sẽ nhận tội?

Đáp án quá rõ ràng, Helisha không thể không dự liệu trước những chuyện như vậy, nhưng trước mắt cục diện vẫn đang như thế, nói cách khác, tự mình nhận tội chưa hẳn hiệu quả, Helisha nên bố trí cái khác chuẩn bị ở sau!

Thậm chí nếu bản thân phẫn nộ mà nhận tội chuyện của nàng, cũng sẽ trở thành một khâu trong kế hoạc!

Hắn thử đổi vị trí mà suy nghĩ, nếu là đổi lại mình là Helisha, đương nhiên cũng sẽ có phòng bị, thậm chí là lợi dụng.

- Hừ!

Thấy Đỗ Địch An chậm chạp không đáp, bà lão hừ lạnh một tiếng, nheo hai lại, lạnh lùng mà nhìn chằm chằm vào Đỗ Địch An nói:

- Vậy coi như ngươi không nói, ta cũng biết, là Helisha giao cho ngươi có đúng hay không?

Đỗ Địch An lập tức ngơ ngẩn.

Nàng... Biết rõ?

Nhìn thấy phản ứng của Đỗ Địch An, sắc mặt bà lão cùng hai vị lão giả khác lập tức trầm xuống, bọn họ biết rõ suy đoán của mình là không sai.

- Dẫn hắn dẫn đi, giam giữ!

Bà lão lạnh lùng nói:

- Chuyện này, tạm thời không được lộ ra, để tránh bị ngoại nhân biết rõ.

Tên thanh niên cung kính cúi đầu,

- Vâng.

Hắn quay người mặt lạnh nhìn Đỗ Địch An nói:

- Đi!

Đỗ Địch An không phản kháng, đi theo phía sau hắn, nhưng trong lòng thì đầy sự nghi ngờ.

Ba người này biết là Helisha cấu kết với mình sao? Vậy mục đích của Helisha là gì?

Hay là chính mình đã đánh giá nàng quá cao rồi, nàng đã để lại sơ hở trên quyển trục, thế cho nên khiến cho kế hoạch của nàng bị bạo lộ?

Nhìn bóng lưng Đỗ Địch An biến mất ở cửa đại sảnh, bà lão chậm rãi dựa vào một cây bên cạnh đó, sắc mặt âm trầm nói:

- Helisha lần này thật sự là quá hồ đồ rồi! Những chuyện trước kia gây ra có thể bỏ qua, nhưng lần này lại trộm lấy Long tộc bí truyền chiến đấu thuật truyền cho ngoại nhân, điều này đã chạm đến tộc quy cấm kị, tuyệt đối không có thể lại nuông chiều rồi!

- Đúng vậy!

Một vị lão nhân râu cá trê đứng bên cạnh bà hừ lạnh một tiếng nói:

- Nàng ta hồ đồ như vậy đều là lúc trước được nuông chiều quen mà ra, lần này nàng thật sự hết sức quá quắc rồi, dù nhẹ hay nặng cũng phải nghiêm trị! Nếu như đổi lại là tộc nhân khác làm ra chuyện như vậy đã sớm bị ném vào long ngục, chịu đựng cực hình Long trùng phệ cốt, lần này nếu không nghiêm trị nàng ta thì chúng ta phải ăn nói thế nào với tộc nhân? Uy nghiêm Tộc quy ở đâu?!

Một vị lão giả tóc đã ohai màu khác khẽ nhíu mày, nói:

- Helisha tuy phạm sai lầm, nhưng lại trợ giúp rất nhiều cho tộc cũng là chuyện rõ như ban ngày, hơn nữa nàng lại là hài tử của người có chức trọng, lần này tư truyền bí kỹ chiến đấu, có lẽ là có nguyên nhân khác, bất kể như thế nào, chuyện này phải nghiêm khắc điều tra, điều tra lai lịch tên tiểu quỷ Ngoại Bích này trước, xem hắn cuối cùng làm sao lại cùng một tuyến với Helisha, làm sao lại đầu độc nàng.

Ánh mắt Bà lão lạnh lùng, khẽ gật đầu nói:

- Đúng vậy, điều tra rõ ràng trước đã rồi trách phạt sau! Lập tức phái người đi thăm dò thân phận người này, ta thấy năng lượng thân thể hắn cũng rất mạnh, sức mạnh như vậy chỉ dựa vào thần chúc phúc thì không thể nào có được, có lẽ Helisha đã đưa thần dịch cho hắn, hừ, ở trụ sở của hắn có lẽ còn có thể tìm được thần dịch còn lưu lại!

- Đúng vậy, ta lập tức phái người đi thăm dò!

Lão nhân râu cá trê âm trầm nói.

Lão nhân tóc phai màu nói với bà lão:

- Có cần gọi nàng đến hay không, hỏi nàng một chút?

- Đương nhiên.

Bà lão trầm mặt, nói:

- Ngươi đi gọi nàng ta tới đây, mặt khác, thuận tiện gọi cả Hataway đến.

- Vâng!

Lão nhân kia đồng ý.

...

...

Ở dãy núi bao vây phía sau Long tộc có một ngọn núi nhỏ dốc đứng đứng lặng lẽ cô độc, trên núi phủ đầy lá rụng cùng cỏ dại. Ở trên đỉnh núi một tòa cao ốc, đứng đấy là một đạo thân ảnh cao gầy, thân mặc một bộ đường trang, sau lưng buộc một thanh cự Kiếm, trên lưỡi kiếm quấn đầy vải màu trắng.

Cùng lúc đó, trong tay đường giả trang thiếu nữ còn cầm một thanh cự kiếm màu đen dài hơn nửa mét, vung lên đón đánh phía trước.

Mỗi khi chém ra đều khiến không khí gào thét rung động.

Nàng đang luyện kiếm.

Cự kiếm màu đen này không phải chất liệu bình thường, chủ yếu là dùng 'Chì' hỗn hợp đúc thành, lưỡi kiếm cũng không quá sắc nhọn, thậm chí là hơi mòn, đây không phải là kiếm chiến đấu, mà là kiếm nàng chuyên dùng cho tập luyện.

Xoát! Xoát!

Mỗi một kiếm chém ra, đường cong đều gần như hoàn mỹ! Có thể bằng đường kính, nhanh nhất đã có thể đánh trúng mục tiêu.

Đột nhiên đôi mắt đang chuyên chú của đường trang thiếu nữ hơi động một chút, nhích qua bên trái vài phần, lườm vào một điểm ngoài sân rộng.

Lúc nàng lườm ra sân, mặt quảng trường đang bằng phẳng đột nhiên nhảy lên một đạo thân ảnh cao cao, hết sức nhỏ mềm, trong tay đang nắm một trường thương dài chừng 4-5m, thân ảnh nhẹ nhàng mà phiêu nhiên rơi xuống, mũi chân chạm xuống trước, ngay lúc chạm xuống, mũi chân hình như cuốn theo từng đợt gió, thân thể chạm xuống đất mà lướt đến chỗ đường trang thiếu nữ, lúc còn cách này chừng 5 mét, thân thể đột nhiên ngừng lại.

- Tỷ tỷ, đang luyện kiếm sao?

Helisha cười mỉm nhìn thiếu nữ trước mặt, đôi mắt tràn ngập vẻ ân cần, nếu chỉ nhìn nét mặt cùng ngữ khí của nàng một cách đơn thuần đã đủ thấy nàng vô cùng quan tâm tỷ tỷ.

Nhưng hai người thế đứng cùng với khí thế va chạm, đã có cảm giác giằng co khiến người sợ hãi.

Đường trang thiếu nữ chậm rãi ngừng vung cự kiếm màu đen, đạm mạc mà nghiêng đầu nhìn nàng nói:

- Có việc gì?

Helisha che miệng cười cười, nói:

- Tỷ tỷ, ngươi từng nói sẽ không tin tưởng ta, tại sao vẫn đi? Ta không có lừa ngươi đi, ta thực sự đã tìm được người ăn cắp "Long thứ".

- Thật sao, vậy chúc mừng ngươi rồi.

Đường trang thiếu nữ lạnh nhạt nói.

Helisha hì hì cười, quay đầu nhìn bốn phía, quảng trường trống trãi cùng cao ốc rộng rãi phía trước không có nửa bóng người, nàng trừng hai mắt nói:

- Tỷ tỷ đáng thương của ta, nơi này lớn như vậy, một mình ngươi ở đây, không cô đơn tịch mịch sao? Có muốn ta đưa mấy người hầu đến cho ngươi không?

Ngữ khí ân cần thành khẩn.

Đôi mắt Đường trang thiếu nữ hiện lên một chút ánh sáng lạnh, hờ hững nói:

- Ngươi tới nơi này là để khiêu khích ta sao, ta ở đây còn người hầu đều đi đâu, ngươi chẳng lẽ không rõ?

Helisha mở to hai mắt đáp:

- Tỷ tỷ, lời nói cũng không thể nói lung tung, ngươi là Thánh Nữ của Long tộc chúng ta, ta làm sao dám khiêu khích ngươi? Hơn nữa, người hầu của ngươi đi đâu, ta làm sao biết được?

Đường giả trang thiếu nữ lườm nàng một cái, lạnh nhạt nói:

- Không có người hầu, một mình thanh tĩnh sinh hoạt, ngươi... nhận thức không được sao.

...

...