← Quay lại trang sách

Chương 557 Ba Lần Giác Tỉnh

Sâu dưới chân núi Long tộc.

Trong một hang động như sào huyệt tự nhiên, dưới ánh lửa nóng bỏng chiếu rọi, không khí nóng bức đến cự điểm, trên nham bích lởm chởm đá dần dần thẩm thấu một chất lỏng đặt dính như huyết dịch, chậm chạp từ hoa văn nham bích chảy đến trong một hỏa trì màu đỏ thẫm rất lớn.

Nham Tương Trì với màu sắc tiên diễm không ngừng cuồn cuộn bọt khí, sau khi vỡ tan liền tràn ra nhiệt khí càng nóng.

Lúc này trong hồ có một thân ảnh với làn da tuyết trắng, khuôn mặt bao phủ trong nhiệt khí.

Mái tóc màu đỏ thẫm của nàng tán lạc bên trong ao, màu sắc hoa mỹ, xương bả vai cùng cổ trắng nõn như ngọc, đôi mắt nhắm lại ngâm trong Nham Tương Trì, da thịt non mịn không hề bị Nham Tương Trì ăn mòn, xung quanh thân thể nàng không ngừng có khí trắng bay lên như thể một lượng hơi nước lớn đang được tỏa ra.

Bên cạnh Nham Tương Trì như máu này, bà lão với tên gọi là Larina đang khoanh tay đứng, vẫn khoác trường bào lúc trước, nếp nhăn trải rộng trên mặt đều toát ra mồ hôi, thái dương cùng quần áo đều hơi thấm ướt, mồ hôi chưa chảy xuống liền bị nhiệt độ cao hóa thành nhiệt khí nhàn nhạt bay lên.

Nàng nhìn qua Long mẫu trong Nham Tương Trì, ánh mắt lập lòe không chắc, thấp giọng nói:

- Tiểu thư, đại sự như luân chuyển Thánh Nữ trước đây đều rất ít xãy ra, tại sao ngài lại đồng ý đề nghị của bọn hắn? Những trưởng lão kia đều mật thiết lui tới cùng nhị Công chúa, sớm đã trở thành người của bọn hắn, việc lần này mất đi quyển sách Long thứ chỉ sợ là có ẩn tình khác, Helisha điện hạ tuy trước sau như một không nghe lời, nhưng tất cả đều là cân nhắc vì gia tộc, chắc có lẽ không làm ra chuyện như vậy.

Long mẫu ở giữa Nham Tương Trì vẫn nhắm mắt lại, chậm rãi nói:

- Chân tướng là gì cũng không quan trọng, quan trọng là…. nhiều trưởng lão như vậy ủng hộ nhị Công chúa, điều này cho thấy rằng đã đến lúc nàng ta phải nhượng chức rồi.

Larina không khỏi nói:

- Thế nhưng tiểu thư ngài có quyền tuyệt đối, nếu ngài không đồng ý thì hơn phân nửa bọn hắn có ủng hộ nhị Công chúa cũng vô dụng. Hơn nữa, dù sao nhị Công chúa cũng còn nhỏ tuổi, thiên phú lại không bằng Helisha điện hạ, tuy nàng đã thức tỉnh lực lượng huyết mạch, nhưng thời gian ngắn ngủi, sợ khó có thể trấn thủ hoang khu và mang trên lưng trách nhiệm Thánh Nữ!

- Cho nên, nàng phải nhanh chóng nắm giữ Long Hoàng bí kỹ, sau này cũng cần đọ sức với Thánh Tử Thánh Nữ của Dực tộc cùng Nham tộc.

Ngữ khí Long mẫu bình tĩnh, không hề có chút gợn sóng.

Laria cười khổ:

- Với tư chất của nhị Công chúa, muốn nắm được Long Hoàng bí kỹ chỉ sợ trong vòng một năm rưỡi khó có thể lĩnh hội, cho dù cho nàng đi vào cường độ huấn luyện của Thánh Nữ cũng rất khó. Hơn nữa, nhị Công chúa giỏi tâm kế, phương diện chiến đấu cũng không am hiểu, tương lai chỉ sợ…….

Nàng không nói gì thêm, bởi vì đáp án rất rõ ràng.

Trong sào huyệt cũng lâm vào yên tĩnh.

Một lúc lâu sau, Long mẫu chậm rãi mở mắt, nhưng thay đổi kỳ lạ chính là sàu sắc của mắt nàng là một mảng màu trắng mà không phải là màu hổ phách truyền thống của Long tộc lúc trước.

- Gần hai năm qua, tần suất Phi Long xuất hiện ngày càng tăng lên.

Hai mắt Long mẫu nhìn qua Larina, lại tựa như nhìn vào hư không, chậm rãi nói:

- Thần Quốc lại muốn tiến hành chọn lựa một vòng.

Lời của nàng không giống như đang trả lời vấn đề trước của Larina.

Larina nghe nói vậy cũng sợ hãi cả kinh, đồng tử co lại, hai mắt đầy nếp nhăn run rẩy nói:

- Lại, lại bắt đầu rồi? Chẳng lẽ, tiểu thư ngài muốn…. Để Hataway công chúa thế thân cho Helisha điện hạ? Cái này…….

Đôi mắt Long mẫu rơi trên người nàng, ánh mắt vô hình mang theo lực lượng vô tận khiến Larina cảm thấy áp lực cùng kính sợ, nói khẽ:

- Helisha là người của Long tộc chúng ta gần trăm năm nay, người có thiên phú xuất sắc nhất, năm nay vừa tròn 19, đã ba lần Giác Tỉnh, so với ta năm đó còn nhanh hơn hai năm, có lẽ nàng có một ít cơ hội, hoàn thành bảy lần giác tỉnh và phá tan lồng giam!

Sắc mặt Larina đại biến, hoảng sợ nhìn nàng:

- Ba, ba lần Giác Tỉnh? Helisha điện hạ đã, đã giác tỉnh ba lần?

Long mẫu chậm rãi nói:

- Mặc dù không có Hataway, ta cũng sẽ để nàng tháo bỏ chức vị Thánh Nữ, lần này Hataway xuất hiện vừa hợp để thay thế nàng, bất luận là tình huống gì, nàng đều là hi vọng của Long tộc chúng ta, tuyệt đối không thể mất đi, hiểu chưa?

Larina ngơ ngác nhìn nàng, một lúc sau, nàng đột nhiên nghĩ đến gì đó khiến tim nàng đập nhanh, run giọng nói:

- Giác, Giác Tỉnh của Hataway công chúa chẳng lẽ là……..

Long mẫu giương mắt nhìn nàng, ánh mắt thâm thúy.

Larina nhìn thấy ánh mắt của nàng đột nhiên cảm giác như bị một tòa núi đè ép, không dám thở gấp.

- Bệnh của ta, gần đây càng ngày càng khó ức chế…

Long mẫu chậm rãi cúi đầu, nhìn qua Nham Tương Trì ngâm toàn thân, thấp giọng nói:

- Tương lai của Long tộc liền nhờ cả Helisha rồi, ngươi phải chăm sóc kỹ nàng.

Larina khẽ giật mình, lập tức sợ hãi nói:

- Tiểu thư, bệnh của ngài? Làm sao có thể, chẳng lẽ nhiệt độ tại đây còn chưa đủ? Nơi này có thể hòa tan sắt thép đấy!

Long mẫu khẽ lắc đầu, tầm mắt rũ xuống, thân thể chậm rãi trầm xuống thêm vài phần.

Trong phòng giam tối tăm.

Đỗ Địch An ngồi trên đất lạnh buốt, bị Long tộc bắt lại đã một ngày, bụng đã sớm đói đến phải réo rắt gọi. Đừng nghĩ thể chất càng cao thì có thể kháng đói. Hoàn toàn trái lại, thể chất càng cao thì nhu cầu ăn uống càng lớn, trừ phi chính mình đi vào trạng thái ngủ như rắn, khiến tất cả cơ năng cùng dạ dày của mình đều đi vào giấc ngủ say.

Như vậy thì nhiệt lượng cùng đồ ăn giữ lại trong thân thể mới có thể cung ứng nhu cầu lâu dài.

Nhưng một khi vận động kịch liệt, dạ dày cùng thân thể cần có nhiệt lượng sẽ nhanh chóng éo đồ ăn trong dạ dày, khiến cảm giác đối khát đến nhanh hơn, cũng càng không thể nhẫn nhịn được!

Điểm chết người nhất chính là nhu cầu nhiệt lượng của hắn càng cao hơn so với người bình thường rất nhiều!

Hắn ôm toàn thân nấp trong góc tường, cuộn cong lại như con sâu, thật sự hắn không chịu được lạnh, khống chế các bắp thịt rung rung để sinh ra nhiệt lượng, nhưng làm như vậy thì càng khiến tiêu hao thể năng, sau đó càng đói khát và rét lạnh hơn!

- Chẳng lẽ chết đói tại chỗ này?

Trong lòng Đỗ Địch An không khỏi suy nghĩ, điều này khiến hắn có chút run sợ, hơn nữa còn có phẫn nộ cùng sát ý mãnh liệt.

Két…!

Cũng không rõ qua bao lâu, Đỗ Địch An chợt nghe thấy âm thanh mở cửa.

m thanh này lúc nghe giống như âm thanh của thiên đường khiến hắn mừng rỡ, thử ngẩng đầu nhìn lại, thân thể cuộn lại quá lâu nên có hơi cứng ngắc, nhất thời không phải ứng quá nhiều.

- A, bái kiến Thánh Nữ điện hạ!

- Bái kiến Thánh Nữ điện hạ.

- Thánh Nữ điện hạ, sao ngài lại tới nơi này?

Bên ngoài truyền đếnn âm thanh kinh ngạc của mấy tên lính canh ngục.