← Quay lại trang sách

Chương 567 Mắc Câu

Yan nhìn qua hai người trên sân, cười nói:

– Ngươi nói là Marie phải không, nàng chỉ đang đùa giỡn thôi, ta để nàng luyện tập cho Eugene, chờ qua mấy ngày ngươi hấp thu tất cả thần dịch cũng tới luyện tập đi, miến cho đến lúc trực tiếp đối mặt với ma vật, phản ứng của thân thể và ý thức không như nhau.

Đỗ Địch An khẽ gật đầu.

Thời gian từng ngày trôi qua.

Đỗ Địch An mỗi ngày đều tính toán, trong lòng càng ngày càng nghi hoặc, đến ngày thứ năm, hắn cuối cùng từ nghe được tin tức từ miệng Yan, tiểu đội số 13 ở chân núi có hai thành viên trúng độc, được đưa đi cứu giúp, không cách nào chấp hành nhiệm vụ lần sau, phải bỏ thêm nhân thủ mới vào.

Do ở trên một ngọn núi, tin tức truyền rất nhanh, mặt khác tất cả đoàn đội cũng biết việc này.

Nghe được tin tức Yan mang về, Ruby và Rose Marie bọn họ hai mặt nhìn nhau, trên mặt có một sự quái dị.

Long hoang vệ lại có thể bị trúng độc? Ở trên ngọn núi này, khả năng trúng độc duy nhất cũng chỉ là ngộ độc thức ăn? Nhưng... Điều này sao có thể?

Nếu như không phải, cái kia chính là người khác cố ý hạ độc rồi!

Hơn nữa, khả năng này rất cao.

– Bọn họ bị người khác hạ độc sao?

Eugene nhìn quanh mọi người, hỏi dò.

– Chết tiệt, loại chuyện bẩn thỉu này lại xuất hiện.

Vẻ giận dữ xuất hiện trên mặt Ruby:

– Còn chưa xuất chinh đã dùng ám chiêu cạnh tranh, đám tiểu nhân hèn hạ!

Yan khẽ nhíu mày nói:

– Sự tình còn chưa tra rõ ràng, không được tùy tiện kết luận, nếu như bọn họ bị người khác hạ độc, trong khoảng thời gian này mọi người tốt nhất không được rời khỏi trụ sở một mình, để tránh bị người khác chơi đểu.

Eugene nhìn hắn một cái hỏi:

– Bọn hắn hẳn là bị người cùng đội hạ độc phải không?

Yan quay đầu nhìn qua hắn:

– Nói cái gì?

Eugene nhìn thấy trong ánh mắt của hắn có một chút cảnh giác nói:

– Một lần độc được hai người, cùng một thời gian, nếu như là người ngoài hạ độc, chắc chắn rất khó ra tay được, hơn nữa... Trong bọn họ có người bị hạ độc, cũng sẽ được đưa đi an dưỡng, sẽ bỏ thêm đội viên mới vào trong. Nếu như những người khác trong đội ngũ bọn hắn lúc đầu bất mãn với hai người kia, dùng phương pháp như vậy đá bọn chúng ra đi không phải rất tốt sao?

Nghe vậy, Yan và Ruby bọn họ đều nhìn hắn một cái, đoán được ý của hắn.

Yan khẽ lắc đầu đáp:

– Ngươi không cần phải lo lắng cái gì, bọn hắn không thể nào hạ độc người cùng đội, bởi vì người được tạm thời bỏ thêm vào đều là nhân vật mới giống các ngươi, mà đồng đội trước kia ít nhất còn phối hợp qua một hai lần, cũng có chút hiểu rõ, dùng tốt hơn nhiều so với nhân vật mới, không ai sẽ tự tổn hại cánh chim của mình.

Eugene lộ ra vẻ tỉnh ngộ, nhẹ nhàng thở ra cười nói:

– Là ta suy nghĩ nhiều rồi.

Yan không để ý tới hắn, nói với Đỗ Địch An bên cạnh lặng yên không lên tiếng:

– Trong khoảng thời gian này, ngươi cũng không nên đi ra ngoài, ngay tại trụ sở huấn luyện tốt đi.

Đỗ Địch An gật đầu.

Ngày kế tiếp.

Lại có một người trúng độc, tin tức lần nữa truyền ra.

Từng tiểu đội Long hoang vệ ở chân núi tất cả đều trở nên thận trọng, không hề ngoài ra tản bộ một mình.

Khẽ đảo mắt, ngày xuất chinh sắp tới.

Một ngày này, đội ngũ trụ sở số 7 đột nhiên nghênh đón một đội ngũ, cầm đầu là một tráng hán dáng người thấp bé, thân cao chưa qua một mét, hình như có chứng người lùn, nhưng cánh tay và dáng người chắc nịch, lại nâng được hai thanh Cự Phủ dài hai mét, như hai lá cờ màu đen cắm ở trên lưng, hết sức Bá khí.

Bên cạnh hắn, Norwich lúc trước đi cùng đưa Đỗ Địch An tới, hắn tiến lên trước một bước, hướng trong trụ sở hô:

– Yan.

Mọi người ngồi trong phòng khách và Yan đang dùng cơm trưa đã sớm phát giác được động tĩnh bên ngoài, nghe được thanh âm của Norwich, chân mày hơi nhíu lại, ý thức được có sự tình bất hảo phát sinh.

– Các ngươi ăn trước đi.

Hắn nói một tiếng, đứng dậy mở cửa.

Tráng hán thấp bé bên cạnh nhìn thấy Norwich, hắn lập tức biến sắc, liền xoay người hành lễ nói:

– Bái kiến Thản Đức chấp sự.

Tráng hán thấp bé hừ lạnh một tiếng nói:

– Gọi tiểu tử Đỗ Địch An trong đội ngũ lăn ra đây.

Yan khẽ giật mình nghi hoặc, nhưng vẫn vội vàng gật đầu đáp ứng, quay người kêu Đỗ Địch An một tiếng trong phòng khách ăn cơm.

Đỗ Địch An đã sớm cảm ứng được bọn người hùng hổ bên ngoài, hắn biết rõ, thả mồi câu ra, cuối cùng đã chính thức câu được cá lớn. Hắn đứng dậy đi vào ngoài cửa phòng, ánh mắt lập tức rơi trên người tráng hán thấp bé bên cạnh Norwich, nhiệt lượng trên người đối phương cực kỳ bành trướng, mạnh hơn một chút so với Yan.

– Ngươi chính là Đỗ Địch An?

Tráng hán thấp bé nhìn Đỗ Địch An từ trên xuống dưới, hừ lạnh nói:

– Những ngày này những người của đội ngũ khác bị hạ độc, chính là ngươi làm phải không? Lần này ngươi phạm phải tội lớn, bây giờ lập tức cùng ta trở về, chuẩn bị đi tù!

Nghe vậy, Yan đứng ở bên cạnh Đỗ Địch An sửng sốt một chút, Engene và mọi người trong phòng cũng có chút kinh ngạc.

Mấy ngày nay người hạ độc huyên náo xôn xao, lại là người mới trong đội ngũ của bọn hắn?

Đỗ Địch An mỉm cười, nói:

– Thản đức chấp sự, không có bằng chứng, như vậy oan uổng cho một cái nhân vật mới như ta, không tốt lắm đâu?

– Hừ, chứng cớ?

Thanh âm của tráng hán thấp bé lãnh khốc, nói:

– Đợi ngươi đến ngục giam, sẽ đưa chứng cớ cho ngươi!

Đôi mắt của Đỗ Địch An hơi nhắm lại, cười mỉm mà nói:

– Nói như vậy, ngươi không có chứng cớ rồi, nếu như không có chứng cớ có thể bắt người sao, hay là ngươi ý định vu oan giá hoạ?

– Bớt sàm ngôn đi, chắc chắn là ngươi muốn ta tự tay bắt ngươi?

Tráng hán thấp bé khiển trách quát mắng.

Đỗ Địch An nhíu mày, ánh mắt lại nhìn thoáng qua Norwich đứng bên cạnh hắn.

Norwich hình như phát giác được ánh mắt Đỗ Địch An, thấy vậy trong lòng có chút bất đắc dĩ, hắn vốn còn muốn quan sát người tên là Đỗ Địch An này nhiều hơn một chút, nhưng thái độ của tráng hán thấp bé này thật sự quá cường ngạnh, mâu thuẫn lập tức đẩy lên gần như tình trạng bộc phát, tiếp tục xem đùa giỡn, chỉ gây ra phiền toái lớn, hắn chỉ có thể mở miệng, thấp giọng nói:

– Thản đức chấp sự, Đỗ Địch An là người của Long Hoang Điện chúng ta, nếu như ngài không có chứng cớ, không thể dẫn hắn đi.

Tráng hán thấp bé sững sờ, quay đầu nhìn qua hắn, đột nhiên, hắn hình như đã hiểu cái gì, trong mắt có một chút âm trầm, nói:

– Harreka trưởng lão muốn bảo vệ hắn?

Norwich bất đắc dĩ nói:

– Cái này chỉ là quy củ của Long Hoang Điện chúng ta, không liên quan đến Harreka trưởng lão.

Tráng hán thấp bé đưa mắt nhìn hắn, hừ lạnh một tiếng, quay đầu nhìn qua Đỗ Địch An nói:

– Ngươi muốn chứng cớ? Ta cho ngươi chứng cớ! Ngươi vẫn là một Cao cấp Thú Liệp giả phải không, thể chất của ngươi thấp kém, trong tộc cho ngươi một số tài nguyên, ngươi đã hạ độc vào những thần dịch này, làm rơi xuống các nơi trên núi, để người nhặt được dùng, khiến bọn họ trúng độc.

Nghe được lời nói của hắn, mọi người tại đây đều ngẩn người, không hẹn mà cùng nhìn về phía Đỗ Địch An, không nghĩ tới thiếu niên này có tâm kế như thế.

Đỗ Địch An lại mỉm cười, thậm chí có chút bất đắc dĩ, nói:

– Thản đức chấp sự, lời này của ngươi thật oan uổng cho ta, ngươi vừa mới cũng nói, nói ta hạ độc vào thần dịch, làm rơi các nơi trên núi, hỏi như vậy chẳng phải nói ai nhặt được thì sẽ trúng độc, chẳng lẽ ta đều có cừu oán với tất cả mọi người trên núi? Ta chỉ là nhân vật mới vừa gia nhập Long hoang vệ, vẫn chưa loàn toàn quen thuộc người trong đội ngũ của mình, huống chi là những người khác?

– Hơn nữa, thần dịch quý giá như vậy, ta tại sao phải cầm đi làm loại việc trăm hại mà không một lợi này, tổn hại người khác lại bất lợi cho mình, cái này nói được sao?

Tráng hán thấp bé giật mình, sắc mặt hơi khó coi, hắn đột nhiên ý thức được, chứng cứ mà mình nói mặc dù là lời nói thật, cũng là chân tướng, nhưng nếu như trên Logic mà nói thì không thông, chẳng khác nào là lời nói dối!

Hắn tới đây lúc đầu không nghĩ phải luận chứng cùng Đỗ Địch An, trực tiếp mang đi hắn đi, chính như theo lời của Đỗ Địch An, vu oan giá hoạ, đây cũng là biện pháp đơn giản hữu hiệu nhất, nhưng hắn không nghĩ tới, Harreka trưởng lão lại bảo vệ Đỗ Địch An, chẳng lẽ đồ ngốc tứ chi phát triển đầu óc ngu si này không biết, người kia tồn tại đối với Helisha điện hạ mà nói có biết bao tai hoạ ngầm sao?!

Nghe được lời nói của Đỗ Địch An, Yan và những người còn lại đều kịp phản ứng, trong lòng âm thầm gật đầu, xác thực, đổi lại bọn hắn, tuyệt đối sẽ không làm chuyện như vậy, trừ phi Đỗ Địch An là tên điên.

Nhưng những ngày này tiếp xúc với Đỗ Địch An, Yan biết rõ tinh thần của Đỗ Địch An rất bình thường, chuyện này chỉ có thể nói rõ, Đỗ Địch An đắc tội với người khác rồi.

Loại chuyện này, bọn hắn sớm đã nhìn quen lắm rồi, thấy nhưng không thể trách.

Nhìn thấy những người khác đang nhìn mình, tráng hán thấp bé âm trầm, về thân phận chân thật của Đỗ Địch An hắn không thể nói ra được, chuyện này liên quan đến đến đại sự thay đổi Thánh Nữ, lại liên quan đến danh dự của Thánh Nữ tiền nhiệm Helisha điện hạ, cấm truyền ra bên ngoài, về phần bên trong thần dịch có độc, cũng chỉ có hắn biết được, căn bản nói không nên lời. Mặc dù hắn có thể nói trên bình thần dịch có mùi của Đỗ Địch An, có thể chứng minh là Thần dịch có độc này chính là của Đỗ Địch An.

Nhưng... Mùi có thể tăng thêm, chỉ cần tìm được quần áo của Đỗ Địch An, có thể mùi của hắn dính trên thần dịch, chứng cứ như vậy, sức thuyết phục quá bạc nhược!

Đột nhiên, hắn nghĩ đến một việc, hai mắt lập tức hơi sáng lên, nhìn gần lại Đỗ Địch An, cười lạnh nói:

– Chứng cớ thật phải không, thần dịch đưa cho ngươi, còn chứ? Ngươi có thể cầm ra được hay không?

Đỗ Địch An nhún vai nói:

– Đều đã hấp thu hết rồi.

Tráng hán thấp bé chờ chính là những lời này, cười lạnh nói:

– Hấp thu hết rồi? Như vậy nói cách khác, ngươi đã tiến hóa thành Sơ cấp giới hạn giả phải không?

Đỗ Địch An lập tức đã hiểu được dụng ý của hắn, trong lòng bình tĩnh, nói:

– Đúng vậy.

– Rất tốt.

Tráng hán thấp bé quay đầu nói với Norwich:

– Nếu như hắn là sơ cấp giới hạn giả, vậy thì chứng minh hắn đã hấp thu thần dịch, những thần dịch có độc kia không phải của hắn, nếu như hắn không phải, như vậy, ta nhất định phải dẫn hắn trở về điều tra, ngươi có ý kiến gì không?