← Quay lại trang sách

Chương 568 Dấu Chân Thần Bí

Trong lòng Norwich có chút do dự, ngẩng đầu nhìn thoáng qua Đỗ Địch An, lúc nhìn thấy biểu lộ bình tĩnh của hắn thì trong lòng lập tức nắm chắc, gật đầu nói:

– Được, không có vấn đề.

– Hừ!

Tráng hán thấp bé hừ lạnh một tiếng, ngẩng đầu nói với Đỗ Địch An:

– Lời của ta ngươi cũng nghe rõ rồi chứ, bây giờ ta muốn trắc nghiệm một chút thực lực của ngươi, ngươi chuẩn bị sẵn sàng chưa?

Đỗ Địch An mỉm cười nói:

– Trắc nghiệm như thế nào?

Tráng hán thấp bé hơi cười lạnh, trong lòng nắm chắc phần thắng trong tay, gọi một người phía sau trong đội ngũ ra:

– Maas, ngươi ra đi so tay với hắn.

“Maas” được hắn điểm danh là một thanh niên khí chất trầm ổn, nghe vậy gật đầu, bước ra khỏi đội ngũ, nói với Đỗ Địch An:

– Ngươi ra quyền về phía ta đi, ta cũng là Sơ cấp giới hạn giả, nếu như sức mạnh của ngươi tương đương với ta, có thể chứng minh được ngươi.

Đỗ Địch An khẽ gật đầu bước ra.

Lúc này, Ruby và Eugene trong phòng sớm đã đi ra, chú ý trận trắc nghiệm này.

Đỗ Địch An đi đến trước mặt Maas, ngón tay chậm rãi nắm chặt thành quyền nói:

– Ta ra quyền rồi.

– Đến.

Maas bày ra một tư thế phòng ngự.

Hô!

Đỗ Địch An ra quyền gào thét, đột nhiên cuốn tất cả đồ vật.

Nắm đấm lập tức đập trúng cánh tay đang nâng lên đón đỡ của Maas, bành một tiếng trầm đục, bước chân trầm ổn của Maas lập tức hơi lay động, ngăn không được mà lui về sau hai bước mới dừng lại, trên cánh tay có một quyền ấn màu đỏ nhàn nhạt.

Thấy được một màn như vậy, tráng hán thấp bé lập tức khẽ giật mình.

Maas đau đến khóe miệng hơi hút không khí, lắc lắc cánh tay có chút run lên, trong lòng hơi giật mình, hắn cảm giác được sức mạnh của Đỗ Địch An còn mạnh hơn nhiều so với Sơ cấp giới hạn giả như hắn!

– Như vậy được chưa?

Đỗ Địch An nghiêng đầu nhìn qua tráng hán thấp bé.

Tráng hán thấp bé phục hồi tinh thần lại, sắc mặt âm trầm xuống, nói với Maas:

– Ngươi cảm thấy như thế nào?

Maas quay đầu lại nhìn qua hắn, sắc mặt hổ thẹn, cúi đầu nói:

– Cảm thấy sức mạnh ngang với ta.

Nghe nói như thế, con mắt của tráng hán thấp bé hơi chớp động một cái, trong lòng hơi nghi hoặc, nhưng rất nhanh nghĩ đến một nguyên nhân, có một số Ma Ngân đặc biệt, có thể gia tăng sức mạnh thân thể.

– Chỉ dựa vào trắc nghiệm sức mạnh, quá mức phiến diện, còn có tốc độ và lực phản ứng.

Tráng hán thấp bé lập tức nói:

– Maas, tốc độ nhanh hơn.

– Vâng.

Maas gật đầu.

– Từ nơi này đến chỗ bậc thang dốc núi kia, xem các ngươi ai đến trước.

Tráng hán thấp bé tiện tay giơ ra, nói với 2 người:

– Chuẩn bị đi.

Đỗ Địch An và Maas lập tức đứng ở vị trí bắt đầu mà hắn chỉ định.

Lúc tráng hán thấp bé hô lên, hai người cùng nhau phát lực, dường như đồng thời xông ra.

Đồng thời chạy ra, Đỗ Địch An liền cảm giác được gió đang gào thét trước mặt, có loại cảm giác thoải mái, nhưng thị giác của hắn vẫn rơi ở trên người Maas bên cạnh, để tránh không cẩn thận chạy quá mức, vượt xa hắn.

Rất nhanh, dưới khống chế của hắn, hai người dường như đồng thời đến.

Nhìn thấy kết quả này, sắc mặt tráng hán thấp bé khó coi đến cực điểm, có Ma Ngân tăng được sức mạnh thì cũng có Ma Ngân tăng được tốc độ, nhưng người có đồng thời Ma Ngân khác nhau, đã ít càng thêm ít.

– Lực phản ứng như thế nào.

Đỗ Địch An chạy chậm trở lại, hỏi tráng hán thấp bé.

Tráng hán thấp bé nhìn hắn thật sâu, xoay người nói:

– Không cần trắc nghiệm nữa.

Đỗ Địch An thấy hắn muốn đi, lập tức nói:

– Nói như vậy, bây giờ có thể chứng minh người hạ độc không phải ta phải không?

Tráng hán thấp bé hơi cứng lại, khóe miệng khẽ run rẩy một cái, nắm chặc nắm đấm, hừ lạnh một tiếng, bước nhanh mà rời đi.

Nhìn qua hắn nổi giận đùng đùng mà rời khỏi, Norwich cười cười bất đắc dĩ, phất phất tay với Đỗ Địch An và Yan bọn họ, đi theo.

Đỗ Địch An đưa mắt nhìn bọn hắn rời đi, trên mặt vẫn mang theo vẻ mỉm cười, chỉ là trong mắt dần dần lạnh như băng, người này chính là người hạ độc trong thần dịch cho hắn, hoặc là một trong những người hạ độc, thậm chí cũng có thể là thủ hạ củ hắn hạ độc, bất kể như thế nào thì việc hạ độc chắc chắn có liên quan tới hắn.

Lúc hắn âm thầm ghi nhớ lại người này, Yan bọn họ đã đi tới.

– Tiểu Đỗ, ngươi thật sự đắc tội với người khác?

Yan có thâm ý khác mà nhìn hắn hỏi.

Đỗ Địch An quay đầu lại nhìn hắn một cái, khẽ gật đầu:

– Hình như là vậy.

Bàn tay lớn của Ruby vỗ bờ vai của hắn nói:

– Không cần lo lắng cái gì, chỉ cần mình vô tội, sẽ không có ai có thể nói ngươi có tội! Cho dù có đắc tội mấy người thì sợ cái gì, ai sống mà không đắc tội mấy người chứ?

Đỗ Địch An không nghĩ rằng hán tử tục tằng này sẽ an ủi mình, mỉm cười, nói:

– Xem như là thế đi.

– Cái gì gọi là xem như, vốn chính là vậy!

Ruby lớn tiếng cường điệu nói.

Yan cười nói:

– Mới nãy ngươi nên nói những lời này.

Ruby bị hắn làm nghẹn, vò đầu nói:

– Không phải vừa nãy người kia vẫn còn ở đó sao.

Mọi người cười ha hả lên.

Sự việc nhỏ này trôi qua rất nhanh, mọi người lại khôi phục trạng thái lúc trước, theo thời gian dần dần tới gần kỳ hạn nhiệm vụ, mặc dù rất ít ra rèn luyện cùng với Luna và Martin, mỗi ngày cũng không đến sân huấn luyện hoạt động gân cốt, luận bàn lẫn nhau, mặc dù không dùng toàn lực, nhưng có thể khôi phục được độ nhạy lúc chiến đấu của thân thể.

Mười lăm ngày đảo mắt đã tới.

Sáng sớm, Norwich đã đi ra ngoài trụ sở ban phát nhiệm vụ cho mọi người.

– Nghe đây, địa điểm làm nhiệm vụ lần này của các ngươi là hoang khu Chanh sắc.

Norwich nhìn lướt qua quyển thủ dụ, nói:

– Nhiệm vụ chủ yếu là săn giết một con "Thính Phong giả" xuất hiện ở hoang khu Chanh sắc số 3, công huân ban thưởng là bảy trăm, đánh chết chỉ được 60%! Ngoài ra, nhiệm vụ kèm theo có ba việc, việc thứ nhất và việc thứ hai không cần nói, việc thứ ba là tìm được chân thân của dấu chân thần bí hoang khu Chanh sắc số 3, hoặc cung cấp manh mối, ban thưởng 500 đến 3000 công huân, nếu như trực tiếp tìm được chân thân của dấu chân thần bí sẽ được ban thưởng 3000 huân chương, người tìm được đầu tiên được nhận thêm 60%.

Yan và Ruby bọn họ trợn mắt há hốc mồm.

Từ trước đến nay Rose Marie ít nói ít lời cũng không khỏi nói:

– Nhiệm vụ thứ ba kèm theo ban thưởng nhiều như vậy? Rõ ràng đã vượt qua nhiệm vụ chủ yếu? Lai lịch của dấu chân thần bí này là gì?

Norwich nhún vai nói:

– Tin tức do tiểu đội chấp hành nhiệm vụ ở hoang khu Chanh sắc Số 3 mang về không lâu, về phần là lai lịch là gì cũng không biết, nhưng các ma vật mà sở nghiên cứu đã ghi lại là trên Ma Vật Đồ Quyển thì không có bất kỳ một loại dấu chân như vậy, rất có thể là giống mới tiến hóa ra, cũng có khả năng là ma vật xuất hiện từ chỗ sâu của hoang khu.

Yan bọn họ ngơ ngẩn, lập tức tỉnh ngộ lại, sắc mặt có hơi trắng bệch.

– Thứ này lưu lại dấu chân ở hoang khu Chanh sắc Số 3, chẳng phải hoang khu Chanh sắc Số 3 rất nguy hiểm sao?

Ruby nhanh mồm nhanh miệng, nhịn không được nói ra.

Norwich nói:

– Khó nói, vật kia cũng có khả năng đi rồi, hơn nữa nếu như là giống mới tiến hóa ra, không nhất định sẽ rất mạnh, đi ra từ chỗ sâu của hoang khu thì khả năng là không lớn, cho nên các ngươi cũng không cần phải lo lắng cái gì, đương nhiên, vẫn phải cẩn thận một chút.

Yan bọn họ hai mặt nhìn nhau, tâm tình trầm trọng.

Eugene tò mò nói:

– Vì cái gì việc thứ nhất và việc thứ hai không cần nói?