← Quay lại trang sách

Chương 569 Di Tích

Norwich nhìn hắn mỉm cười nói:

- Cái này thì hỏi đội trưởng của các ngươi đi.

Hắn đưa quyển thủ dụ trong tay cho Yan:

- Trên đây là bản vẽ dấu chân thần bí cùng ghi chép nhiệm vụ, quy củ còn lại không cần ta nói rõ lại với ngươi chứ.

- Không cần.

Yan tiếp nhận quyển thủ dụ, đưa mắt nhìn Norwichrời đi rồi mới cúi đầu mở ra. Ruby, Eugene cùng Luna lập tức xúm vào nhìn.

Chỉ thấy trên quyển trục là một dấu chân ba móng vuốt hình chữ "y", hai dấu chân phía trước dài nhỏ phân nhánh, dấu chân đằng sau khá ngắn khống chế cân đối, ở phía dưới dấu chân là phác hoạ đất hoang phế tích cực kỳ cẩn thận, dấu chân hãm sâu trên mặt đất.

Ở bên cạnh dấu chân là số liệu đo đạc, chiều dài hai chân trước bảy phân, móng vuốt sau ba phân, tổng cộng là một mét, tương đương với nửa chiều cao của một người bình thường, mà chiều rộng là sáu phân, hãm sâu trên mặt đất ba phân. Những số liệu này cho biết rất nhiều tin tức về ma vật.

- Martin, ngươi cảm thấy đây là ma vật gì?

Yan nghiêng đầu hỏi Martin bên cạnh. Martin nhìn hình vẽ, trầm ngâm:

- Chưa thấy qua, tuy nhiên nhìn hình dạng móng vuốt, hẳn là bò sát. Mà ma vật bò sát đại đa số là ma vật máu lạnh, thích ở nơi ẩm ướt.

Eugene hiếu kỳ nói:

- Tại sao là ma vật bò sát? Ma vật có kiểu móng vuốt như vậy rất nhiều mà?

Martin nhìn hắn nhíu mày, đối với những nhân vật mới này, hắn không kiên nhẫn lắm. Nhưng hôm nay chuẩn bị chấp hành nhiệm vụ, hắn cũng lười so đo, lạnh lùng nói:

- Cái ấy theo độ lún có thể nhìn ra. Nếu không phải ma vật bò sát thì chính là kiểu ma vật đứng thẳng, dấu chân lớn như vậy, chiều cao thân thể của nó cùng thể tích sẽ rất kinh người, dấu chân lưu lại sẽ không nông như vậy.

Eugene tỉnh ngộ, không ngừng gật đầu.

Yan nhìn dấu chân, ngưng mắt trong chốc lát, thu hồi quyển trục, nói với mọi người:

- Tốt rồi, có lời gì trên đường rồi nói sau, thời gian cấp bách, tất cả đi đổi trang bị tốt, chuẩn bị xuất phát, nhớ phải đem đủ tiếp tế. Nếu như tìm được dấu chân thần bí này, nhiệm vụ kèm theo có lẽ có hi vọng hoàn thành, nhưng chắc hẳn sẽ hao phí không ít thời gian, lương thực tiếp tế tuyệt đối không thể hết.

- Vâng.

Mọi người lĩnh mệnh.

Trở lại phòng mình, mặc tốt trang bị chuẩn bị lúc trước. Đỗ Địch An cùng Eugene đều mang trang bị quy định của Long hoang vệ mà bên trên phát xuống. Đây là một bộ chiến giáp toàn thân màu đen, chất liệu vừa giống như kim loại, vừa giống như nhựa plastic, một mực bao lấy thân thể, ở cổ áo, cổ tay, đầu gối đều khảm tinh thể nhỏ lập lòe phát sáng.

Đỗ Địch An đã gặp qua tinh thể này trên cổ tay Hataway, là đá sao băng, có thể cách ly phóng xạ cường độ cao ở ngoài vách tường.

Ngoại trừ bộ chiến giáp tiêu chuẩn này, binh khí của hai người cũng là binh khí tiêu chuẩn, Đỗ Địch An báo cáo nghề nghiệp là Cung Tiễn Thủ, nhận được một cây cung. Cái cung này toàn thân màu bạc, đường cong cực đẹp, nhưng hai đầu cung cũng rất bén nhọn như hai hàm răng kỳ lạ, dây cung màu đỏ sậm như mạch máu, sức kéo rất mạnh, dùng sức lực của hắn muốn kéo căng cũng cần đến sáu bảy phần lực. Tuy là binh khí tiêu chuẩn nhưng đã là Thần Binh cực kỳ lợi hại rồi.

Đeo trang bị xong, còn lại chính là lương thực tiếp tế. Đây là một bọc hành lý màu đen rất lớn, không thấm nước lại có thể giữ ấm, bên trong đầy 12 hộp đồ ăn cùng với hai bình nước tinh khiết.

Đỗ Địch An đánh giá tính toán, những lương thực này đủ cho một Sơ cấp giới hạn giả bình thường ăn uống mười hai ngày. Nếu là tiết kiệm thì có thể duy trì nửa tháng.

Đối với đồ ăn, hắn cũng không quá để ý, dù sao hắn tốn ba năm huấn luyện Thập Hoang Giả, biết được cách tìm kiếm thức ăn nước uống ở vách tường ngoài. Mà những kiến thức này, Thú Liệp Giả cùng Long hoang vệ đều không thể hao phí thời gian đi học.

Bọn họ dùng thời gian học như thế nào để sống, không bằng đem thời gian này dùng để học chiến đấu, có thể tăng cường một phần thực lực thì có thể hoàn thành nhiệm vụ nhanh hơn, càng mau trở lại.

Mà muốn sống... Dù giãy dụa thế nào, một khi gặp gỡ ma vật siêu cường, đều chỉ còn đường chết.

Rất nhanh, mọi người đều trang bị đầy đủ.

Đỗ Địch An rất nhanh liền thấy Ruby mang một cái túi lớn, bên trong chứa đồ ăn nước uống hơn bọn hắn rất nhiều, riêng túi đồ ăn này còn hơn cả sáu người bọn hắn mang theo.

Đỗ Địch An nhìn liền hiểu ra, Yan nghĩ rằng mang theo quá nhiều đồ ăn sẽ làm cho tốc độ di chuyển chậm lại, bọn hắn không phải di chuyển một mình mà là một đội ngũ. Bởi vậy, Ruby có trách nhiệm chủ yếu là đảm bảo tốt những đồ ăn này. Chiến đấu có thể giao cho những người khác. Cái này là hiệu suất của đoàn đội.

Đã đến lúc xuất phát, mọi người ăn no nê lần cuối cùng rồi mới rời khỏi Long tộc. Yan dẫn đội, cưỡi Long Mã mà Long tộc đã huấn luyện chuyên môn, tiến về con đường ra vách tường ngoài.

- Đội trưởng, lần này chúng ta cần đi bao lâu, khi nàothì trở lại?

Eugene cưỡi ngựa, hỏi Yan.

Yan nói:

- Nhiệm vụ chủ yếu lần này được ban thưởng rất cao, đến bảy trăm, lúc nào hoàn thành nhiệm vụ thì trở lại. Nếu không chúng ta phải mất bảy trăm công huân, bình quân mỗi người phải mất 100 công huân!

- 100 công huân cũng không nhiều lắm, chúng ta đi chấp hành nhiệm vụ nguy hiểm như vậy mới lấy được từng ấy công huân, bên trên cũng quá là keo kiệt!

Eugene phàn nàn. Yan quay đầu nhìn hắn nói:

- 100 công huân đã coi là không tệ, có thể đổi không ít đồ vật.

Eugene nhìn qua chiến đao kiểu dáng kỳ lạ bên hông hắn, tò mò hỏi:

- Ví dụ như cây đao này của ngươi sao?

Yan cười nhạt một tiếng, nói:

- Cây đao này gọi là 'Phệ Huyết ', đây là binh khí được chế tạo từ răng trước của 'Bình răng thú' đẳng cấp 52. Lúc trước ta đổi mất tám trăm năm mươi công huân.

- Nhiều như vậy?

Eugene líu lưỡi, hỏi:

- Đao này có cái gì đặc thù sao, chém sắt như chém bùn? Cây đao này của ta hình như cũng có thể làm được.

Ruby bên cạnh nghe hắn nói như thế, trợn trắng mắt nói:

- Cái đao này của ngươi thì dùng được gì chứ, gặp ma vật đẳng cấp ngoài 50 đã không chém được! Còn đòi chém sắt như chém bùn? Da cùng giáp ngoài của những ma vật này cứng hơn sắt thép không biết bao nhiêu lần. Hơn nữa đao của ngươi chỉ cần bị móng vuốt ma vật đụng vài cái liền gảy, ngươi hiểu hay không?

Eugene nghe hắn nói thì ngẩn người, lập tức tỉnh ngộ lại.

Đỗ Địch An cưỡi ngựa theo ở phía sau, trong lòng kỳ quái, Eugene này tuy là nhân vật mới, nhưng hình như... đối với chiến đấu ngoài vách tường hoàn toàn không hiểu gì, chẳng lẽ một lần cũng chưa từng đi?

- Đúng rồi, đội trưởng.

Eugene chợt nhớ tới cái gì, hiếu kỳ nói:

- Lúc trước người nọ nói nhiệm vụ kèm theo thứ nhất cùng thứ hai là cái gì?

Yan phi ngựa thật nhanh, cũng không quay đầu lại mà nói:

- Nhiệm vụ kèm theo thứ nhất và thứ hai là nhiệm vụ từ trước đến nay hầu như luôn có, dường như mỗi lần chấp hành nhiệm vụ. Nhiệm vụ kèm theo thứ nhất là tìm được di vật thượng kỷ, hoặc là di tích, chỉ cần cung cấp manh mối, hoặc trực tiếp cung cấp tọa độ di tích là có thể lấy được công huân cực lớn.

- Thứ hai là thu thập một loại cây gọi là 'Long thảo', nghe nói đây là thứ mà Long trùng thích ăn nhất. Mỗi viên Long thảo có thể đổi mười điểm công huân.

Eugene sững sờ hỏi:

- Di vật thượng kỷ? Cái gì là di vật thượng kỷ? Là những phế tích ở vách tường ngoài kia sao?

Yan nói:

- Đương nhiên không phải, những phế tích này đã hỏng rồi, kể cả những đồng nát sắt vụn kia trong phế tích cũng bị nạn mưa ăn mòn rồi. Bên trên muốn tìm chính là tử thi nhân loại được bảo tồn nguyên vẹn, hoặc là vật phầm thượng kỷ không có hư hao, những di tích này đều là vị trí bị phong bế, giấu trong lòng đất, hoặc là trong núi lớn.