← Quay lại trang sách

Chương 571 Cảm Giác

Đỗ Địch An quay đầu lại nhìn thoáng qua Cự Bích, căn cứ lộ trình cùng phương vị lúc trước, có thể nhìn ra đây là phía tây Cự Bích, đi dọc theo bên trái có thể đến khu Ngoại Bích. Ở góc hướng tây đan chéo miệng dọc theo phương Bắc Cự Bích là con đường dọc đi ra ngoài,nơi đó có thể tìm được Kacheek.

- Phải suy nghĩ biện pháp để lúc trở lại gặp được Kacheek.

Ánh mắt Đỗ Địch An hơi chớp, muốn tiếp tục thí nghiệm Thần Thuật mới của hắn ở khu thứ 9 là không thể thực hiện được, bây giờ chỉ có thể vận chuyển tài liệu đến bên ngoài xây dựng cứ điểm tiến hành chế tạo.

Tuy khuôn đúc lúc trước chế tạo đều đã hết hiệu lực, nhưng đã có kinh nghiệm lúc trước, lần thứ hai chế tạo hẳn sẽ rút ngắn thời gian. Hơn nữa, nếu như theo quỹ tích lúc trước tiếp tục chế tạo Thần Thuật mới, hắn đã chuẩn bị tốt một xưởng thí nghiệm bí mật ở khu dân nghèo.

Sau khi Thần Thuật mới được chế tạo ra còn cần một vị trí kín đáo trống trải để tiến hành sản xuất. Lúc này xem ra khu hoang vu còn thích hợp hơn so với khu dân nghèo, hơn nữa không cần lo lắng ô nhiễm môi trường tạo thành nguy hại, làm các thế lực khác chú ý.

- Đều đuổi kịp rồi chứ, tiểu Đỗ, năng lực của ngươi là nhiệt cảm thị giác, nếu như cảm ứng được ma vật nhớ nhắc nhở kịp thời.

Yan cùng Martin dẫn đầu đội ngũ, biểu lộ ngưng tụ. Từ khi đi vào vách tường có nghĩa là bọn hắn đã bị cách ly triệt để khỏi hoàn cảnh an toàn, tùy thời sẽ gặp nguy hiểm, ngay cả nơi đây là vị trí gần Cự Bích vẫn sẽ gặp phải ma vật rất mạnh.

Đỗ Địch An khẽ gật đầu đi vào trong đội ngũ, đồng tử hơi chặt lại, nhiệt cảm thị giác chăm chú quan sát chung quanh.

Trong thời gian chuẩn bị mười lăm ngày, mỗi người bên trong tiểu đội đều khai báo năng lực riêng của mình. Dù sao lúc chấp hành nhiệm vụ ở ngoài, mọi người cần phối hợp lẫn nhau để hoàn thànhnhiệm vụ. Mà năng lực hắn báo cáo là nhiệt cảm thị giác, bởi vậy Yan coi hắn là Cảm Giác Giả phụ trợ bên trong tiểu đội.

Eugene đảm đương chiến đấu cùng phòng ngự. Những người khác cũng căn cứ năng lực riêng phần mình mà được giao phó những nhiệm vụ khác nhau.

- Phía trước bốn dặm, hướng ba giờ có một ma vật, hướng ba giờ mười lăm có bốn ma vật, hình như là Liêm Đao Hành Thi.

Dọc đường, Đỗ Địch An cảm giác rồi báo cáo tình huống cho tiểu đội.

Nghe vậy, Yan trầm giọng:

- Thực lực đại khái như thế nào?

- Đẳng cấp 20 đến 25.

Đỗ Địch An nói.

- Eugene, đi giết.

Yan phân phó.

Eugene sửng sốt nói:

- Vì sao?

Yan nghiêng đầu nhìn hắn:

- Cái gì, vì sao?

Eugene thấy mọi người nhìn mình, vò đầu nói:

- Các ngươi không phải mạnh hơn ta sao, tại sao phải ta lên, hơn nữa còn là lên một mình? Lỡ như cảm giác củaĐỗ Địch An sai thì làm sao bây giờ? Chỉ dựa vào nhiệt lượng để phán đoán thể chất ma vật rất dễ xuất hiện chênh lệch.

- Ngươi đi ngay đi!

Martin nói:

- Nếu cảm giác sai, chúng ta sẽ lập tức trợ giúp ngươi.

- Thế nhưng mà...

Eugene dùng dằng không tình nguyện.

Mày Yan nhăn lại, nhẫn nại nói:

- Eugene, trước khi đi vào hoang khu Chanh sắc Số 3, chúng ta cần bảo tồn thể lực. Trước đó gặp những ma vật nhỏ, nhân vật mới các ngươi có thể luyện tập, nếu như ngươi lo lắng thì đi cùng Tiểu Đỗ đi.

Eugene thấy hắn nói như vậy, do dự một chút, cuối cùng thở dài, kéo theo chiến đao vọt tới.

Đỗ Địch An chỉ yên lặng nhìn, cũng không đuổi theo. Theo như lời Yan, hắn cũng cần bảo tồn thể năng, dù sao ở đây là bên ngoài, thứ duy nhất có thể tin cậy chính là lực lượng của bản thân.

Một lát sau, lúc đám người Đỗ Địch An đuổi đến, Eugene đã chiến đấu xong, chiến đao đã vào vỏ, dính một chút vết máu, bên cạnh có vài cỗ thi thể. Y như cảm giác của Đỗ Địch An, đều là Liêm Đao Hành Thi, trong đó có một ma vật có xương trán hơi nhô lên, giống như là Liêm Đao Hành Thi biến dị.

- Đi.

Yan không dừng lại, nói một tiếng, liền tiếp theo dọc theo lộ tuyến tiến lên.

Eugene về tới đội ngũ, yên lặng đi cùng.

Trên đường đi yên tĩnh im ắng.

- Tiểu Kim tử, ta biết rõ ngươi đang suy nghĩ gì.

Luna đột nhiên đi đến gần Eugene, khẽ cười nói:

- Ngươi không cần lo lắng, nhân vật mới chính là chuyên môn quét sạch chướng ngại, chờ ngươi cạn thể lực rồi chúng ta sẽ bảo hộ ngươi, đây mới gọi là đoàn đội.

Eugene nhìn nàng, cười khổ:

- Ta đã biết.

Luna tiếp tục nói:

- Chúng ta sẽ không vứt bỏ bất cứ người nào, theo góc độ lợi ích mà nói cũng không muốn làm như vậy. Cấp trên có quy định, mỗi đội nếu thiếu một người sẽ khấu trừ 10% công huân ban thưởng, cho nên ngươi không cần lo lắng.

- Còn có quy định như vậy?

Eugene sững sờ, lập tức nở nụ cười nói:

- Xem ra bên trên cân nhắc rất chu toàn.

- Đó là đương nhiên, ngay từ đầu không nghĩ tới nhưng sau mấy lần xảy ra sự cố, bên trên cũng nên nghĩ tới.

Luna khẽ cười một tiếng, trong đôi mắt lại là một mảnh vẻ đạm nhiên.

Lúc hai người nói chuyện với nhau, Đỗ Địch An lại báo ra vài vị trí có ma vật. Yan thấy vị trí của những ma vật này khá xa lộ tuyến của bọn hắn, đẳng cấp lại không cao, tất cả đều dưới 30 nên cũng không lại gọi Eugene đi giết.

Đỗ Địch An vừa quan sát ma vật xung quanh, một bên ghi chép lại lộ tuyến. Nếu trong lúc chấp hành nhiệm vụ gặp nguy hiểm, hắn cũng muốn chuẩn bị trước tình huống toàn đội bị diệt. Lỡ như đám Yan chết rồi, hắn muốn trở về cũng chỉ có thể dựa vào lộ tuyến mà bản thân mình ghi nhớ.

Theo quá trình đi vào khu hoang dã phế tích, mảng lớn mảng lớn thành thị không trọn vẹn xuất hiện trong tầm mắt Đỗ Địch An. Cao ốc bị tàn phá, siêu thị bị cỏ xỉ rêu cùng dây leo bò đầy, đường nhựa đứt gãy, còn có ô tô bị đâm cháy ngổn ngang lộn xộn vắt ngang giữa con đường, đèn đường sớm đã đứt gãy, ngã rạp trên đường, bị tro bụi cùng cỏ xỉ rêu chậm rãi ăn mòn.

Trên đường lớn có thể dễ dàng thấy được một ít dấu chân cùng đầm nước. Gió lạnh thấu xương, tốc độ hòa tan tuyết đen rất chậm chạp, không ít vị trí vẫn lưu lại tuyết đọng dày đặc, nhìn phía trên một mảnh đen nghịt âm trầm.

- Khoảng tám mươi km nữa là đến hoang khu Chanh sắc rồi.

Yan quay đầu nói với Luna:

- Thế nào, mùi ngươi lưu lại còn không? Có cảm ứng được ma vật cỡ lớn gì hay không?

Luna khẽ lắc đầu:

- Mùi vẫn còn, không bị phá hư.

Yan gật đầu, biểu lộ ngưng tụ vài phần, nói với Đỗ Địch An:

- Một khi phát giác được động tĩnh gì phải lập tức báo cáo, có biết không?

Đỗ Địch An gật đầu.

Hắn nhìn thoáng qua Luna, năng lực nàng báo cáo cũng là năng lực cảm giác, nhưng không giống cảm giác đơn thuần. Năng lực của nàng có tác dụng dụ địch, trên người có thể bài tiết ra một loại nước đặc thù, nước này có thể làm một loại dấu hiệu dọc đường, cũng có thể dụ dỗ một vài ma vật lớn, những ma vật sẽ này ngộ nhận đó chính là hương vị đồ ăn mà mình yêu thích. Một khi mùi này bị phá hư cũng có nghĩa là có ma vật Cao cấp xuất hiện.

Đương nhiên đây chỉ là một trong những năng lực của Luna, tốc độ của nàng đã qua tăng phúc, không thể khinh thường, hơn xa người có thể chất bình thường. Ngoài ra, khứu giác của nàng cũng cực kỳ linh mẫn, có thể nói là vương bài cảm giác của tiểu đội, tầm quan trọng cực cao.

- Nghỉ ngơi một chút bổ sung thể lực, lát nữa phải vào hoang khu rồi.

Yan phân phó.

Mọi người theo lời dừng lại.

Ruby bỏ bao phục to lớn trên lưng, lấy ra thức ăn nước uống đưa cho mọi người đến nhận, đồ ăn của hắn là đồ ăn ưu tiên, còn đồ ăn bên trong hành lí của riêng mỗi người là tiếp tế cuối cùng.

Từ Cự Bích tới đây đã qua một buổi trưa, tuy trước khi xuất phát đã ăn no, nhưng tâm trạng khẩn trương cùng trạng thái chuẩn bị chiến đấu làmthân thể tiêu hao lớn hơn, mọi người đều hơi đói.

Rất nhanh, mọi người đều ăn xong, trước sau không đến năm phút, trong đó đã bao hàm thời gian nghỉ ngơi.

Lần nữa ra đi, dưới sự chỉ dẫn của Đỗ Địch An cùng Luna, mọi người tận lực vượt qua một vài ma vật, tránh chiến đấu phải hao phí thể năng không cần thiết.

Dù sao, ma vật ở chỗ này thì đẳng cấp đã phổ biến ngoài 30, thậm chí ngẫu nhiên sẽ gặp phải ma vật đẳng cấp 40 đến 45. Ma vật cấp bậc như vậy, ngoại trừ Martin cùng Yan có phần nắm chắc có thể không bị thương mà đánh chết, những người còn lại nếu gặp một mình đều có khả năng bị thương nặng, thậm chí nhân vật mới như Eugene là Sơ cấp Giới Hạn Giả sẽ bị ma vật phản giết!