← Quay lại trang sách

Chương 577 Chém Giết

Vèo!

Mổ Thi giả bỗng nhiên hét lên một tiếng, thân thể nhanh chóng vặn vẹo lướt đi, phần thân trên cường tráng tiến về phía Martin như một cái bóng kinh hoàng, hai tay tráng kiện cực tốc vung lên.

Đồng tử Martin co lại vung đao chống đỡ, một cơn đau đột ngột xuất hiện ở ngực kèm thêm vết máu. Trong lòng hắn hoảng sợ, vội vàng lui lại phía sau, bắp thịt co rút lại, có một loại hàn ý như bị tử thần mơn trớn trên đỉnh đầu.

Yan thấy một mình Martin khó có thể chế trụ nổi Mổ Thi Giả, nội vàng nói:

- Mary, dùng dây thừng vây nó!

Mary không đợi phân phó, cũng không biết từ lúc nào đã lấy ra một xiềng xích màu đen, thân thể bỗng nhiên lướt đi cùng với tư thể vô cùng cổ quái, xiềng xích đập qua đầu Mổ Thi Giả, hét lên với Ruby ở một hướng khác:

- Nhanh bắt lấy!

Ruby nhanh chóng cắn răng xông ra, bắt lấy dây thừng quấn quanh trên cổ Mổ Thi Giả, hai chân đập mạnh trên đất, ra sức kéo xiềng xích.

Đỗ Địch An nhìn thấy cơ hội, không chờ Yan mở miệng mà cổ tay run lên, lợi tiễn lập tức phóng đến.

Vèo!

Lúc tiếng gào thét vang lên, mũi tên đã như một bóng đen đánh trúng đầu Mổ Thi Giả.

Mũi tên nổ tung vang lên tiếng đônng lớn, thuỷ ngân bên trong mũi tên văng khắp nơi chảy xuống từ đầu của Mổ Thi Giả, nhưng lại không làm thủng được giáp xác màu đen trên đầu nó.

Đỗ Địch An nhíu mày, độ cứng của giáp xác bảo vệ đầu của Mổ Thi giả này vượt khỏi dự đoán của hắn.

Một mũi tên không có hiệu quả, Đỗ Địch An tiếp tục cài lên một mũi khác.

Mổ Thi Giả không đợi Đỗ Địch An tiêp tục xạ kích, nó văn vẹo thân thể róng lên, hai cánh tay cường tráng nắm chặt xiềng xích trên cổ rồi rít lên một cái. Thân thể của Mary cùng Ruby ở hai đầu xiềng xích mất ổn định, bị kéo về hướng nó, suýt nữa lảo đảo té ngã.

Martin nhìn thấy cơ hội, vội vàng cầm đao xông tới.

Rống!

Mổ Thi Giả gào thét một tiếng, tay cầm chặt xiềng đột nhiên vung lên, nện xuống hướng của Martin.

Sắc mặt Martin biến hóa, chiến đao lập tức chuyển lại cản.

Bành!

Nắm đấm của Mổ Thi Giả nện trên chiến đao, thân đao lõm xuống như muốn gãy. Hai chân Martin trầm xuống mặt đất, đầu gối hơi cong lại, suýt nữa thì quỳ xuống.

Yan ở phía sau nhìn thấy màn này thì sắc mặc hoảng sợ, không ngờ lực lượng của Mổ Thi giả này lại cường bạo vượt khỏi dự đoán của bọn hắn. Yan hơi cắn chặt răng, trong lòng đã khẩn trương lại có vài phần sợ hãi, ánh mắt nhìn về bốn phía trong rừng sâu, đáng tiếc ánh mắt chịu cách trở nên không cách nào quan sát từ trên cao, không dám xác nhận Thính Phong Giả ở đâu.

Nếu lúc này Thính Phong Giả cũng ra tay thì thật sự không xong!

Lúc hắn đang do dự tuyên bố lui lại, Ruby đứng cách Mổ Thi Giả khoảng mấy mét đột nhiên nổi giận gầm lên, trên da thịt ngăm đen dường như ẩn ẩn một ít màu tím đen, mạch máu toàn thân nhô lên, kể cả bộ mặt cũng bị mạch máu bò đầy như vô số con giun tím đen bò đầy trên người, cực kỳ dữ tợn và đáng sợ.

Nhìn thấy biến hóa của hắn, Yan biến sắc vội vàng nói:

- Không thể.

Lời còn chưa nói ra, Ruby đã hét lớn một tiếng, bỗng nhiên đứng lên, vung cự phủ chém tới Mổ Thi giả.

Đỗ Địch An đứng sau chuẩn bị bắn ra mũi tên thứ hai, đồng tử hơi co lại, chỉ thấy trong tầm mắt bị một đoàn hỏa diễm chiếm cứ, lúc này nhiệt lượng tỏa ra trên người Ruby khiến người khác sợ hãi, cho dù là nhiệt lượng của Martin cùng Yan mạnh nhất trong đội ngũ thì lúc này cũng không bằng một nửa của hắn!

Mổ Thi Giả dường như cũng cảm nhận được nguy hiểm, nghiêng đầu nhìn lại, lập tức nghênh tiếp cự phủ mà Ruby chém tới!

Vèo!

Mổ Thi Giả vung cánh tay chém tới.

Phốc một tiếng, tiên huyết màu đỏ sậm xì ra, thân thể Mổ Thi Giả lập tức mất ổn định, nó cúi đầu nhìn lại, cánh tay của nó…..đã không thấy rồi.

Một đầu cánh tay từ không trung rơi xuống dưới, rơi ngay xuống mặt cỏ héo rũ.

Martin cùng Mary nhìn thấy cơ hội, nhanh chóng gầm thét xông tới.

Mổ Thi Giả nhanh chóng phản ứng, thân thể uốn lượn tránh né chiến đao của Martin, nhưng không thể thoát khỏi kiếm kích quái dị của Mary, trên sống lưng bị kiếm nhỏ xẹt qua, tuy dấu vết rất nhẹ, thương tổn rất nhỏ nhưng miệng vết thương lại nhanh chóng ăn mòn như nước sôi.

Vèo!

Mũi tên thứ hai của Đỗ Địch An đột nhiên bắn ra.

Mũi tên gào thét đạt tới tốc độ cực hạn!

Phốc một tiếng, mũi tên vọt tới chỗ cụt cánh tay của Mổ Thi Giả, lấy góc độ trúng mục tiêu cực kỳ xảo trá đâm xuyên vào bên trong.

Mổ Thi Giả đau đớn thê thảm hét lên một tiếng, phẫn nộ vung một cánh tay còn lại, lần nữa nhào lên đánh Martin, đồng thời vặn vẹo thân thể, quay người chạy trốn chui vào bụi cỏ.

- Muốn chạy?

Hàn quang trong mắt Mary lóe lên, nhanh chóng vung xiềng xích, thân thể nhanh nhẹn, xiềng xích như vật sống quấn quanh cổ của Mổ Thi Giả.

Ruby bên kia nhìn thấy liền gào thét nhào tới, nắm lấy xiềng xích, hai chân đạp trên đất kéo ra sau.

Mổ Thi Giả bỗng nhiên bị kéo một phát, thân thể hướng về sau. Phốc một tiếng, Martin từ phía sau chạy đến đâm ra một đao vào lưng nó, mũi đao xuyên qua lộ ra ở phần ngực, tiên huyết lập tức thấm chảy ra.

Martin đá vào trên lưng của nó, nhanh chóng rút đao về phía sau để ngừa nó phản kích.

Giáp xác màu đen trên đầu chậm rãi chảy huyết dịch, thân thể uốn lượng muốn tránh chuỗi khóa, nhưng lực đã cạn kiệt, nó chậm rãi té xuống đất khẽ run rẫy, đuôi rắn vô ý thức mà vung vẩy.

Cuối cùng cũng giết xong nó, bọn Martin nhẹ nhàng thở hơi ra, há miệng thở dốc.

Sắc mặt Yan hơi trì hoãn, lập tức cảnh giác nhìn chung quanh, nói với Đỗ Địch An cùng Luna:

- Đừng lơ là, chú ý chung quanh.

Nghe thấy lời hắn nói, bọn Martin trầm tĩnh lại, lập tức nắm chặt binh khí, ba người tựa lưng trở lại đội ngũ, khẩn trương nhìn từng bụi cỏ chung quanh, tránh Thính Phong Giả xông ra.

Gió nhẹ chập chờn bụi cỏ vang lên tiếng sào sạt, dường như bên trong ẩn chứa vô số ma vật.

Mọi người cũng không dám thở gấp, đợi một lát lâu, Mổ Thi Giả trên đất đã chết, đuôi rắn cũng dần dần co rúm. Luna khẽ ngửi, thấp giọng nói:

- Đội trưởng, Thính Phong Giả hình như không có ở đây, chung quanh không có ma vật.

Đỗ Địch An cũng nói:

- Không nhìn thấy ảnh tử của ma vật.

Nghe vậy, Yan hơi thả lỏng gật đầu nói:

- Lập tức xử ly thi thể, thu thập hồn trùng, chuẩn bị đến huyệt động của Thính Phong Giả.

- Vâng.

Mary lên tiếng, rút lại xà cạp bên cạnh tiến lên thu thập ký sinh hồn trùng trong thân thể Mổ Thi Giả.

Martin vịn Ruby hỏi:

- Không sao chứ?

Sắc mặt Ruby hơi tái nhợt, mặt đầy mồ hôi, cười nói:

- Không sao.

Đỗ Địch An chú ý tới hai tay hắn khẽ phát run, cau mày nói:

- Vừa rồi ngươi?

Yan thấp giọng nói:

- Năng lực của Ruby tuy là loại sinh tồn, nhưng lúc chiến đấu có thể nhanh chóng hấp thụ đồ vật dự trữ trong bụng, hóa thành năng lượng ngắn hạn cường đại bạo phát, nhưng chiến đấu như vậy thì phụ tải rất lớn, không thể đa dụng.